- 12 Chom Sao Boylove Can Nha Vui Ve Chap 22

Tùy Chỉnh

CHAP 22: SINH NHẬT VÀ HẬU SINH NHẬT~ Story 1: Món quà sinh nhật ngốc nghếch ~

Bây giờ đã là mười rưỡi tối, hầu hết mười hai chòm sao đều đã an tọa trên chiếc giường yêu dấu của mình, chỉ riêng Xử Nữ vẫn đi đi lại lại trong phòng. Cự Giải ngồi trên giường chốc chốc lại thấy tên kia thở dài, nhìn hoài cũng chán, anh ném điện thoại qua một bên rồi ngửa cổ hú lên bất mãn:

"Này, đây chóng mặt lắm rồi á! Có dừng ngay động tác không thì bảo?"

Ngay lập tức Xử Nữ ngừng lại, quay ra nhìn anh mếu máo khiến Cự Giải hoảng hốt. Thằng dở này, sao tự nhiên lại khóc?

"Anh Cua... Mai là sinh nhật anh Mèo rồi mà em không biết tặng ảnh cái gì hết trơn á...", Xử Nữ ngồi xuống giường, bất lực nói.

À, ra thế ~ Cự Giải liền nhích ra ngồi cạnh cậu, khẽ vỗ vai an ủi:

"Ai dà, làm gì mà phải khóc? Tuy sở thích của tên Mèo bự có hơi khác người nhưng anh chắc em sẽ biết phải tặng gì thôi. Đần như mấy thằng kia còn tìm được quà tặng cơ mà."

"Mấy thứ đặc biệt các anh đều tặng hết rồi... Hơn nữa em cũng không muốn tặng quà vật chất..."

"Em nói thế anh cũng chịu..."

Cự Giải ngao ngán xoa đầu Xử Nữ. Khổ thân thằng bé, cứ đến gần sinh nhật Sư Tử là nó lại như thế. Có khi còn dằn vặt suy nghĩ cả tuần. Thực lòng anh cũng muốn giúp lắm, nhưng ai bảo thằng này cũng khó tính cơ, kêu nó mua cái gì nó cũng bới ra được một điểm không thích nên anh cũng chẳng biết phải giúp như thế nào.

"Hay hỏi Kim Ngưu? Ổng giỏi trong việc quà cáp lắm, tặng Nhân Mã mấy thứ hơi bị cool."

"Em hỏi rồi... Lão già đó kêu em..."

Nhắc đến đây tự dưng mặt Xử Nữ đỏ bừng, khơi dậy sự tò mò của Cự Giải một cách ghê gớm.

"Sao? Sao? Lão bảo gì?"

"Lão kêu em cứ tắm rửa sạch sẽ rồi leo lên giường chờ sẵn là anh Mèo thích nhất rồi..."

Cự Giải nuốt nước miếng. Mãi lúc sau anh mới nói được:

"Theo anh tốt nhất em đừng nghe lời ổng!"

Cả hai nhìn nhau, đồng cảm gật đầu.

.

.

.

Và câu chuyện kể về cuộc hành trình tìm quà tặng sinh nhật Sư Tử của Xử Nữ lại tiếp tục bắt đầu...

Sớm ngày hôm đó, má lớn Ma Kết bước vào bếp và tặng Sư Tử một bữa sáng đặc biệt. Kế tiếp, một loạt các món quà mà dưới con mắt nhận định của Xử Nữ là 'fantastic baby'. Sau đó là màn bánh kem tự làm của Bảo Bình. Và đòn knock out định mệnh khiến cậu bé Xử Nữ nhút nhát càng trở nên tự ti hơn chính là buổi chiêu đãi xem phim X-Men – Days of Future Past của Xà Phu...

"Xử Nữ, em ổn chứ? Bộ phim chán lắm hả?", một giọng nói dịu dàng cất lên bên tai cậu.

"Không, không, phim hay mà.", Xử Nữ đáp vội, lấp liếm đi sự lo lắng.

Sư Tử cau mày nhìn cậu. Xử Nữ như vậy đã gần một tuần nay, mà xét theo cái tính hay nghĩ nhiều của cậu thì chỉ có thể là...

"Này, em không cần phải nghĩ nhiều về quà sinh nhật của anh đâu. Có em làm người yêu đã là món quà tuyệt nhất rồi."

"Thế sao được!", Xử Nữ gắt, "Sinh nhật là phải có quà chứ. Anh tốt nhất là đừng làm khó em với cái tính siêu tốt bụng mà em cực kì yêu đi!"

Sư Tử nghe đến đấy thì phì cười, may mà phanh lại kịp chứ không thì bị đuổi ra khỏi rạp chiếu phim mất. Anh xoa đầu cậu, hắng giọng:

"Nếu em bí quá thì em có thể tặng 'em' cho anh được mà."

"Em sẽ cố nghĩ ra món quà khác...", cậu mếu máo thấp giọng đáp.

.

.

.​


Chiều hôm đó, Sư Tử tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa. Ngoài bếp tràn ngập mùi nước xương hầm, thịt bò và vài thứ thơm ngon khác. Chắc Song Ngư định làm lẩu để mừng sinh nhật anh. Sư Tử cười thầm, quay sang định bụng ôm lấy cục cưng của mình, nào ngờ bên cạnh anh chẳng có ai cả. Chỉ có một chiếc hộp quà nhỏ màu xanh được buộc bằng một sợi ruy băng kim tuyến màu trắng.

Quà?

Sư Tử ngồi thẳng dậy, từ tốn mở nó ra. Bên trong là một mẩu giấy nhỏ được viết bằng những nét chữ nắn nót. Anh mở tờ giấy ra đọc:

"Gửi Mèo lão gia...

Chúc mừng anh tròn mười tám tuổi. Thực ra, ngay từ đầu em đã biết nên tặng anh món quà gì, chỉ là cho đến bây giờ em mới đủ can đảm để tặng anh. Xin lỗi vì đã để anh đợi lâu. Lật tờ giấy đỏ ra đi!"

Sư Tử nhìn vào hộp quà, thấy một mảnh giấy màu đỏ khác. Anh từ tốn lật tờ giấy ra, đập vào mắt là một hàng chữ to như gà mái ghẹ:

GIẤY CAM KẾT

Tôi, Xử Nữ - sinh ngày xx/yy/zz, xin cam kết:

Kể từ giờ phút này, chính thức trở thành vật sở hữu của Sư Tử. Tuyệt đối không thay lòng đổi dạ, không trêu hoa ghẹo nguyệt và sẽ luôn hết lòng yêu thương che chở, khiến anh luôn cảm thấy hạnh phúc mỗi phút mỗi giây. Nếu tôi làm gì có lỗi, khiến anh cảm thấy không hạnh phúc thì sẽ xuống nằm dưới Song Ngư!

Sư Tử rốt cuộc không nhịn được nữa mà cười phá lên, lăn cả ra đệm cười, cười đến nỗi nước mắt chảy ròng ròng như suối. Hơ hơ ~ Xử Nữ ~ là em tự dâng mình vào miệng cọp, à nhầm, miệng sư tử đấy nhé, sau này có nát mông liệt giường cũng không than trời trách đất được đâu nhé.

.

.

.​


Lại nói về bên ngoài, cụ thể hơn là ở bếp...

Tiếng cười của Sư Tử quả thật rất lớn, vọng cả vào bếp. Kim Ngưu bĩu môi sau khi nếm thử mùi vị nước lẩu của Song Ngư.

"Anh đã nói là cứ tắm sạch rồi nằm đấy là xong. Có gì thì cũng chỉ là một lần, này thì mày tự nguyện đào mồ chôn mình cả đời. Đấy, đừng trách anh mày không báo trước nhá!"

Xử Nữ ngẩn người ngồi thừ ra. Tiếng cười kì quái của Sư Tử khiến cậu có cảm giác mình vừa kí án tù chung thân cho chính mình. Rồi xong, từ nay về sau là xác định nát cúc.

Thiên Bình và Song Tử đi qua, chỉ vỗ vai rồi nhìn cậu với ánh mắt cảm thông. Phen này Sư Tử vớ bở rồi, mình cũng phải mau về hối Song Ngư với Cự Giải làm một bản kí kết thế mới được. (Lũ ăn hôi!)

Anh vẫn còn ngây thơ lắm, Xử ca à ~ Há há há ~

**********

~ Story 2: Chuyện kể cặp đôi quắn quéo nhất năm ~

Song Tử đang rất bực mình. Không, từ đó vẫn chưa thế diễn tả nổi tâm trạng của nó lúc này. Phẫn nộ! Đúng, nó đang rất phẫn nộ!

Cự Giải là một tên thối tha – Song Tử phải thừa nhận dù nó yêu anh chết đi được. Nhiều khi ngẫm lại cũng thấy lời mấy thằng anh kia đúng. Tại sao nó lại phải lòng anh được nhỉ? Có lẽ vì anh đặc biệt... Nó chắc rằng rất hiếm người có thể tìm được một uke lúc nào cũng quyến rũ seme như Cự Giải. Anh không phải kiểu dễ thương hiền lành như Song Ngư, hay trưởng thành chín chắn như Ma Kết hoặc shota như Nhân Mã. Không giống Xử Nữ suốt ngày bị lừa vào tròng, càng không phải dạng 'nữ vương' như Bảo Bình...

Anh là cái kiểu HOANG DÂM KHỐN NẠN!

Nhưng điều đó không hề khiến Song Tử gặp trở ngại mà còn cảm thấy sung sướng khi anh luôn chủ động thực hiện mấy cái động tác 'hay ho' khi hai người ở một mình trong phòng. Khổ nỗi, cái gì quá cũng không tốt. Và đây là nguyên nhân dẫn đến cái tình huống căng thẳng hiện tại, nó và anh ngồi đối mặt với nhau thì anh ta không còn giữ nổi cái vẻ dâm đãng đó nữa, dù cho hai đứa đang thực sự ở MỘT MÌNH TRONG PHÒNG.

Đây quả là một cuộc nói chuyện đầy cam go.

"Sao anh lại làm thế với em?", Song Tử đập bàn hét lên.

"Hử? Anh làm gì cơ?", Cự Giải ngơ ngác, mắt tròn mắt dẹt hỏi lại.

"Anh tính giả ngu hả?", nó tức suýt nổ đom đóm mắt nhưng rồi cố kềm lại, "Thôi được rồi, vậy em hỏi lại anh câu này. Anh có thèm em không?"

"Tất nhiên là có rồi. Em cũng biết mà ~", Cự Giải thản nhiên trả lời, không một chút ngượng ngập – điều mà hiếm có đứa uke nào nói được.

"VẬY TẠI SAO ANH LẠI CÓ THỂ LÀM NHƯ THẾ VỚI EM???"

Song Tử hú lớn làm Cự Giải suýt té ngửa ra sau. Anh bối rối nhìn nó, tự hỏi rốt cuộc mình đã làm gì đắc tội với nó tới mức này nhỉ? Suy nghĩ mãi không ra, anh đưa đôi mắt (cún con) bất lực nhìn nó. Song Tử nghiến răng, tính cầm cái cốc sứ bên cạnh đập nhưng rồi nén lại, nó gằn giọng nói:

"Sinh nhật Sư Tử, đi xem phim, X-Men – Days of Future Past, WC... Đừng nói là anh không nhớ nhé?"

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?", vẫn ngoan cố không nhớ.

"Anh có biết bây giờ trong nhà mọi người đồn là Song-Giải sắp chuyển thành Giải-Song không?"

"Ủa? Có cái đấy nữa à? Đứa nào nói thế? Tại sao lại thế?"

"Anh ngu bẩm sinh hay ngu có luyện tập đấy? Vẫn cố tình không hiểu hả?", Song Tử đập mạnh cái cốc trong tay xuống bàn khiến nó suýt vỡ.

"Này nhá, mày không nói ai mà biết được? Đừng tưởng 'nằm trên' thì được quyền chảnh nhá!", Cự Giải cũng không kém cạnh.

"Anh nên nhớ anh là UKE, là THỤ, là kẻ NẰM DƯỚI. Còn em luôn luôn, vĩnh viễn, mãi mãi và một loạt các từ đồng nghĩa khác, là SEME. Biết chưa?"

"Ờ, anh đâu có ý kiến gì đâu..."

"Thế sao anh lại làm vậy với em? Anh có nghĩ về hậu quả sau đấy không? Anh có nghĩ rằng em đau lắm không?"

"Nhịn hết nổi rồi! Rốt cuộc anh đã làm gì mày?"

Cự Giải vắt óc ra nghĩ. Anh đã làm gì nhỉ? Ngủ với đứa khác? Không đời nào! Tán tỉnh với đứa khác? Thỉnh thoảng cũng hơi thiếu đứng đắn tí nhưng làm gì trầm trọng đến mức đấy. Thực tế hơn, anh đòi on top? Không bao giờ. Chẳng phải nằm dưới hưởng thụ là một sự sung sướng vĩ đại hay sao? Ngoài ra, trong nhà này anh đè được ai trừ thằng Cá, cơ mà nó là của thím Thiên rồi! Hơn một tí nữa, có bầu với thằng khác? É é é... Nếu thế anh đã được toàn thế giới biết đến với cái tít: "Đàn ông có chửa" lâu rồi. Nói tóm lại anh không hoàn toàn đúng, nhưng cũng chẳng làm gì sai. Chấm hết!

"Anh muốn biết đúng không? Anh biết anh bao nhiêu tuổi rồi không hả?", Song Tử nheo nheo mắt, giọng điệu mỉa mai.

"Mới mười tám, vẫn còn xuân chán."

"Tại sao anh không đợi về đêm rồi hãy học hòi tìm tòi? Tại sao nhất định phải làm trước nơi công cộng để rồi Bảo Bình tia được cái đấy và đem kể với bà tám Ma Kết xong bây giờ cả nhà đồn ầm lên hử? Đó là còn chưa kể đến cộng đồng hủ đang theo dõi series Căn nhà vui vẻ á!"

"Anh làm gì cơ?"

"Anh vẫn chưa nhớ? Già khụ lẩm cẩm thế kia à?" nó nhếch mép, che giấu bực tức.

"Rốt cuộc là cái gì hả?", Cự Giải ca thán. Mỗi một vấn đề mà mãi không chịu nói, cứ vòng vo tam quốc từ nãy tới giờ. Anh chịu hết nổi rồi, nó mà không nói mau thì anh sẽ cắp gối sang phòng khác ngủ.

"Để em nhắc cho anh nhớ nha.", Song Tử nhướn mày đầy thách thức.

Cự Giải gật đầu: "Ờ hớ?"

"Chuyện đơn giản lắm, nó là như thế này này..." Song Tử đứng phắt dậy, lột quần show ra tạo vật đêm nào cũng khiến Cự Giải thèm khát, "Anh nhớ điều gì liên quan đến nó không?"

"Mm... Em đang khiêu dâm anh đấy à?"

"Được lắm! Em ra lệnh cấm anh không được quyến rũ em trong vòng 3 ngày nữa!", nó nổi cáu. Lần này thì cái cốc trong tay vỡ thật rồi.

"What the f*ck? Why?"

"Anh già lẩm cẩm à, em hiểu anh chứ, em hiểu sự tò mò nghiên cứu về vấn đề ấy, nhưng anh có nhất thiết phải sờ nắn cậu nhỏ của em ở nơi công cộng một cách mạnh bạo thế không hả? HẢ? Anh muốn em bị liệt luôn sao?" Song Tử cứ thế mà cho mưa bay tả lả vào khuôn mặt điển trai của Cự Giải suốt hai tiếng đồng hồ để giáo huấn về bài học 'Sự quan trọng của thằng nhỏ' và vấn đề 'Nối dõi tông đường' gì gì đấy. Xin lỗi đi, mày là gay thì mười năm nữa cũng chẳng có con được!

Cự Giải ngồi chống cằm suy ngẫm về bài học. Rốt cuộc anh sờ nắn cậu nhỏ của thằng seme này lúc nào nhỉ? Đúng là dạo này có hơi thiếu liêm sỉ vì tò mò với thèm sớm thật, nhưng khi nào ta? Anh bắt đầu lùng sục lại trí nhớ. Đột nhiên hình ảnh cuộc vui ngay trong WC rạp phim làm anh tỉnh mộng.

Lẽ nào là nó...?

Nhưng chuyện cũng đâu mấy khó chịu? Việc gì phải đối xử tàn nhẫn với nhau thế! Chỉ là lúc đó anh hơi đói, tự nhiên muốn ăn xúc xích, ấy mà không biết nói sao khi nó cứ dán mắt vào màn hình nên mới gợi ý cho nó đấy chứ, định bụng lát nữa rủ nó đi ăn lấy sức 'tập luyện'. Hèn gì ngay sau khi hết phim, mặt thằng nhỏ tối sầm, hầm hầm không nói không rằng lôi anh vào WC rồi ngấu nghiến anh như miếng bánh mì ấy. Anh còn tưởng nó trở nên cuồng "râm" vì anh...

Hầy hầy, dù sao vụ này lỗi cũng do anh...Thôi thì ráng chờ cho tới khi thằng nhỏ bồi dưỡng xong, tạm thời cứ coi GV cũ đỡ đi cái đã.

Cự Giải thở dài nhìn thằng nhóc trùm chăn kín đầu rồi quyết định bỏ đi lục lọi mấy cuốn GV của hai đứa... Nhưng đời Cự Giải vốn đã cực kì nhọ... GV của anh đâu rồi?

"Song Tử a ~", Cự Giải uốn éo như rắn nước, bò lên giường chọt chọt cái đứa đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.

"Làm sao? Định giở trò dê xồm gì với em nữa?" Song Tử hé hé mắt, gắt gỏng. (Hơ hơ, anh có nhất thiết phải xài từ của phái uke ngay sau chấn thương không hả?)

"Im đê! GV của anh đâu rồi? Em mà không trả lời thì đừng hòng đè anh nữa nhé!" Cự Giải bĩu môi, sờ soạng khắp người thằng bé hòng dỗ nó trả GV cho anh.

"Em vứt rồi!"

"Cái gì cơ? Vứ...vứt á? Sao lại vứt?" Cự Giải khóc không ra nước mắt.

"Ờ hớ, cho anh nếm mùi đau khổ. Giờ thì xê ra cho em đi ngủ!", Song Tử thẳng tay hất Cự Giải qua một bên rồi đặt lưng xuống ngủ.

"Em cấm anh, còn vứt luôn GV của anh? Đã thế đêm nay đừng hòng ngủ!"

Lời vừa dứt, Cự Giải lập tức leo lên giường, liên tục quấy phá cậu nhỏ lẫn cơ thể của Song Tử, hòng khiến cho nó phải làm cái hành động mà anh mong mỏi nhất, vùng lên và hiếp anh như chưa từng được hiếp... Để xem chú ngủ làm sao khi anh thiếu GV nhé!

Đêm dài với Song Tử bé bỏng... R.I.P bé nha!

**********

~ Extra Bonus ~


Vào một đêm trăng thanh gió mát, Song Tử nhè đúng cửa phòng Bạch Dương mà đá đến 'rầm' một cái. Nó xông thẳng vào phòng, lôi Bảo Bình đang nằm gọn trong vòng tay của Bạch Dương vứt ra ngoài rồi đóng sập cửa vào. Không đợi hai tên kia tiếp nhận thông tin, thằng bé đã hét lên đầy bực tức:

"Tối nay em ở phòng này. Bảo Bình, anh qua ngủ cùng Cự Giải đi."

Bạch Dương nghe xong liền giãy lên đành đạch:

"YAH, TẠI SAO TAO LẠI PHẢI NGỦ VỚI MÀY HẢ THẰNG KIA??? TRẢ BẢO BÌNH ĐÂY, TAO MUỐN NGỦ VỚI NGƯỜI YÊU TAO!!!"

"Bạch Dương, nếu anh không để em ngủ ở đây đêm nay thì đừng trách tại sao Bảo Bảo đáng yêu của anh nát cúc nhé! Đừng có thách, em làm thật đấy!"

Bạch Dương câm nín, chỉ có thể nằm ôm gối cắn răng khóc thầm, thỉnh thoảng lại liếc nhìn cái thằng toàn thân bốc lửa (theo nghĩa bóng) nằm ở đầu giường bên kia, nghe đâu loáng thoáng tiếng nó lầm bầm:

"Cự Giải, anh quá đáng lắm! Bộ muốn em liệt thật mới thỏa mãn hả? Đã thế tuần tới em đóng đô ở phòng này."

A, tôi hận cậu, Cự Giải! ~ Rốt cuộc cậu đã làm cái mịa gì vậy hả trời? ~

...

Nói đến Bảo Bình. Cậu đứng nhìn chăm chăm vào cánh cửa phòng đã đóng im lìm được chừng nửa phút thì thở dài xách gối tiến về phòng Cự Giải, trước lúc về phòng có đi qua bếp...

Sư Tử đứng gãi gãi đầu, cười trừ nhìn Ma Kết. Má lớn chống nạnh, đứng lườm anh chỉ thiếu nước xông vào chém cho một nhát chết tươi.

"Hơ hơ, nếu má không định nói gì thì tui về phòng nha!"

"Khốn khiếp Sư Tử! Con tôi mà chết thật thì cậu đừng hóng yên thân với tôi!"

Ma Kết quăng thẳng vào cái bản mặt cười nhăn nhở Sư Tử rồi đi một mạch về phòng, đóng cái cửa đến suýt gãy bản lề. Anh chỉ còn biết đứng chôn chân nhìn lên trần nhà, cười khổ:

"Có phải lỗi tại tui đâu... Tại cách âm của nhà này dở quá mà... Hơn nữa cũng là tự em ấy viết giấy chứ bộ, có phải tui muốn đâu..." (Lại chém đi anh!)

Nói rồi lặng lẽ cầm chai nước về phòng, nơi có một con người toàn thân vô lực nằm cuộn tròn trong chăn khóc rấm rức từ đêm qua tới giờ.

Bảo Bình thở hắt ra não nề. Ôi cái nhà này thật vui quá cơ ~ Nghĩ rồi cậu đi vào phòng, nhẹ nhàng khép cửa lại và tắt đèn đi ngủ.