Bánh Kem Dâu [Tokyo Revenger] - Độc chiếm em

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Ngày hôm sau,cậu thức dậy thì thấy chân mình đã bị xích lại và một bên tay thì được băng bó. Cậu nhìn khắp xung quanh phòng thì không thấy hắn ngồi như mọi hôm,nhưng vẫn có một phần ăn sáng trên bàn dành cho cậu.

_Nè thằng nhóc kia mày đã dậy chưa đó hả.

Một gã đàn ông tóc hồng tiến vào trên miệng hắn có hai vết sẹo nhìn rất đáng sợ, hắn xông vào phòng với khuôn mặt đầy khó chịu.

_...
_Nếu mày dậy rồi thì mau ăn sáng đi, đúng thật là phiền mà.
_Tại sao mấy người lại làm vậy với tôi.
_Hở....
_Tại sao lại trói tôi lại.
_Mày tự đi mày hỏi Boss đấy thằng què. Đúng là phiền thật mà.

Hắn bước nhanh ra khỏi phòng rồi đóng mạnh cửa. Còn cậu thì ngồi đó với một tâm trạng đầy khó chịu. Cậu nghĩ rằng bản thân cần phải chạy trốn khỏi hắn không để hắn giam cầm mình nữa, nghĩ là làm cậu liền lên kế hoạch cho cuộc bỏ trốn vào ngày mai nhưng bây giờ cậu phải bồi dưỡng trước đã nhưng hôm nay thật kì lạ, cậu không còn thấy hắn bước vào phòng nữa dù cho đến nửa đêm cậu vẫn không thấy hắn xuất hiện. Lòng cậu càng trở nên nặng trĩu, liệu hắn có bị làm sao không, không được hắn chính là kẻ đã giam cầm cậu mặc dù đã tự an ủi bản thân nhưng cậu vẫn không ngừng nghĩ về hắn cả đêm.
Ngày hôm sau, cậu thức dậy thì vẫn không thấy hắn ngồi đó nhưng vẫn có đồ ăn sáng cho cậu. Được một lúc thì có một gã tiến vào, hắn chính là kẻ đã vào tiệm cậu vào ngày hôm đó hắn muốn làm gì đây.

_Trông cậu khỏe nhỉ.
_Anh...
_Sao vậy tôi đã làm gì cậu đâu.
_Có phải anh ngày hôm đó đã đánh bom ở tiệm tôi phải không.

Hắn từ từ ngồi xuống rồi châm một điếu thuốc. Hít một hơi rồi hà vào mặt cậu.

_//Khụ khụ//
_Đúng thì sao mà không đúng thì sao, cậu làm gì được tôi nào.
_//Khụ//Anh...
_Thôi tạm biệt nhóc, ở đó mà nghỉ ngơi cho tốt.
_Đợi đã...
_Hửm sao thế.
_Anh có thể cho tôi biết là Sano đâu rồi không.
_Boss à... Chắc là Boss đang đi kiếm con mồi nào khác rồi, thôi thì nhóc cứ chờ ngày bị phế đi nhé, tạm biệt~~

"Con mồi mới ư, vậy là hắn không cần cậu nữa ư" Nghĩ đến việc hắn sẽ từ bỏ cậu thì lòng cậu vừa vui vừa buồn, không hiểu sao nhưng tim cậu lại có cảm giác như bị thắt chặt lại. Chẳng lẽ cậu đã thích hắn rồi, không thể nào. Bây giờ lòng cậu đang rất hỗn độn không biết nên về bên nào.
Những ngày tiếp theo vẫn như vậy, vẫn chẳng thấy hắn đâu khiến lòng cậu có chút đau. Hôm nay khác với mọi khi, cậu đã ra khỏi phòng sau những ngày tháng bị giam cầm trong đó, mặc dù không được đi quá xa nhưng cậu có thể đi trong phòng khách.
Mặc dù căn phòng không được rộng cho lắm nhưng vẫn đầy đủ đồ dùng để giải trí. Cậu từ từ ngồi xuống chiếc ghế sofa rồi vương tay ra lấy điều khiển coi tivi, đang bấm xem thử coi có gì hay thì cậu dừng lại tại một bản tin thời sự, cậu vừa sốc vừa bàn hoàn không biết có phải bản thân đã nhìn nhầm không nhưng mà... Người trên bản tin đó chính là cậu, cậu đang được tìm kiếm trên khắp mọi mặt báo.

_Em thấy rồi à.

"Giọng nói này" là hắn.

_Sano...
_Hửm sao thế.
_Chẳng phải anh đã...
_Rời bỏ em à, bé ngốc từ giờ đừng có tin lời của mấy tên kia nói, bọn nó nói xàm đó.
_Tôi...
_Sao.
_Tôi có thể...đi gặp chị mình được không.
_Em muốn rời bỏ tôi.
_Không...ý tôi là ưm...
_Em sao...
_Tôi...

Chưa kịp nghe cậu nói hết câu hắn đã vác cậu lên vai rồi đưa cậu vào phòng. Mặc cho cậu vùng vẫy hắn vẫn ném cậu lên giường, rồi từ từ sát lại người cậu chưa kịp để cậu định hình hắn thì đã hôn cậu. Hắn dùng đầu lưỡi của mình luồn vào trong khoang miệng cậu, rồi dùng lưỡi của mình 'trêu đùa' lưỡi của cậu.
_Ha...Sano.
_Hửm.
_Dừng...dừng lại đi.
Cậu dùng tay che khuôn mặt đang đỏ rực của mình, còn hắn thì nở một nụ cười đầy mưu mô rồi hôn vào gáy cậu.

_Ưm

Chưa dừng lại ở đó, hắn cắn vào cổ cậu rồi nhẹ nhàng di chuyển xuống vai rồi đến cổ. Môi hắn chạm tới đâu là chỗ đó liền có dấu vết của hắn.

_Đừng...đừng mà Sano. Ah ưm

Hắn càng hôn chỗ nào cậu liền rên một tiếng khiến hắn càng trở nên hứng thú.

_Ưm ha
_Chẳng phải cơ thể em đang rất thích sao. Hả~~~

Chưa hết hắn chuyển xuống trêu đùa hai đầu ngực cậu. Một bên xoa nắn một bên liếm mút khiến cho ngực cậu cương cứng.

_Nè chẳng phải tôi chỉ mới trêu đùa phần trên của em một chút thôi mà em đã cương rồi à.
_Không...ha ưm khô..ng phải vậy.
_Còn không phải ư~~~
_Ha đừn..g

Sau đó hắn liền từ từ di chuyển đôi môi của mình xuống đường cong cơ thể cậu, rồi dùng miệng tháo chiếc khoá quần ra.

_Đừ...ng.
_Nhìn 'Cậu nhỏ' của em cương cứng chưa nè~~
Nói rồi hắn liền xoa nắn cậu nhỏ của cậu, rồi sau đó đưa miệng ra Bj giúp cậu.
_Ha đừ...ng đừng mà...Ah ha ưm. Ah ha. Đừng...tôi tôi bắn giờ.

Vì quá sướng cậu đã vô tình bắn hết vào mặt hắn, thấy cậu như vậy khiến hắn càng thêm hưng phấn dùng lưỡi liếm từng giọt trên mặt rồi dùng tay cởi từng chiếc cúc áo trên người để lộ ở thể đầy săn chắc của mình. Sau đó hắn liền dùng hai ngón tay của mình rồi nhẹ nhàng nhấn vào 'lỗ nhỏ' của cậu.

_Ưm ha đừng...đừ.

Thấy biểu cảm đầy kích thích của cậu hắn cứ không ngừng trêu đùa nó, khiến cậu không ngừng phát ra những âm thanh đầy khoái cảm. Hắn cứ không ngừng nớ lỏng chỗ đó khiến cậu không ngừng rên la.
_Oh~~ bé cưng à, không ngờ em lại ra nhiều như vậy đấy.
_Còn chẳng phải tại anh sao.
_Giờ chúng ta bắt đầu nhé.
_Khoan...khoan đã.

Không để cậu kịp phản ứng, hắn liền dùng "cây gậy" của mình đâm vào "lỗ nhỏ' của cậu> từng còn thúc cứ liên hồi đâm vào người cậu khiến cậu không ngừng rên rỉ, hắn cứ dâm một cách mạnh bạo khiến cơ thể cậu càng lúc càng nóng rực, cơ thể cậu không ngừng động đậy khi hắn cứ liên tục đâm vào người cậu.

_Nè bé cưng, em hơi thắt chặt tôi rồi đấy.

_Ưm ... áh áh há ha dừ..ng dừ..ng lại đi mà. Ah ưm ah ah.

Hắn cứ không ngừng thúc mạnh vào người cậu, một tay cầm eo cậu một tay cứ không ngừng chăm sóc "cậu nhỏ" khiến cho cậu chẳng thể suy nghĩ được gì mà cứ nằm đó rên rỉ đầy khoái cảm. Hắn cứ thúc cậu không ngừng nghĩ khi chạm tới điểm G của cậu thì hắn mới ngừng lại.

_Nè bé cưng à~~ sao em cứ bắn ra quài vậy hả~~ . Em không tính đợi anh bắn à.

_Ha còn...còn chẳng phải tại anh sao.

_Ùm là lỗi của anh vậy chúng ta tiếp tục nhé~~

_Khoan...khoan.

Chưa kịp nói hết câu hắn đã nâng chân cậu lên rồi sau đó tiếp tục đâm liên hồi vào người cậu, tay hắn cứ không ngừng hành hạ "cậu nhỏ" của cậu. Không dừng lại ở đó hắn còn liên tục cắn vào cổ cậu ' bộ anh là chó à sao cắn quài vậy'. Sau khi chán với tư thế cũ hắn liên nhấc người cậu lên người hắn, tay cậu nhẹ nhàng đặt lên xương quai xanh của gã. Hắn ôm chặt cậu như một còn thú nhỏ rồi từ từ nhấc eo cậu lên rồi thúc mạnh xuống, không giữ được thăng bằng cậu liền ngã về phía người hắn, miệng không ngừng rên la còn hắn thì cứ liên tục ôm chiếc eo thon nhỏ của cậu mà cứ liên tục  nhấn. Cây gậy của hắn có cảm giác như đang to dần ra và ôm chặt lấy "lỗ nhỏ" của cậu, từ lúc cậu bắn cho tới bây giờ đã là 3 lần rồi mà hắn vẫn không buông tha cho cậu, bộ muốn cậu chết vì làm qua nhiều hay gì. 

_Chúng...chúng ta nghĩ một chút được không.

_Tại sao. Anh vẫn chưa bắn cơ mà~~

_Nhưng tôi mệt quá...

_Làm nốt lần này thôi rồi tôi cho em nghỉ ngơi nhé// hôn vào sóng mũi cậu//

Thế là chẳng hiểu sao ngay lúc đó tôi lại tin lời hắn và để cho hắn hành hạ cơ thể tàn tạ này của mình, cứ nghĩ thêm một lần nữa thì hắn sẽ tha cho tôi nhưng thật không ngờ hắn vẫn cứ liên tục làm không để cho tôi nghĩ một phút giây nào, dù cho có là nữa đêm thì hắn vẫn làm tới sáng. Sáng hôm sau, tôi thức dậy với một cơ thể đầy những vết cắn còn phần thân dưới của tôi thì ê ẩm, đã vậy hắn còn không dọn bãi chiến trường của hắn trên người tôi nữa cơ chứ. Lúc ấy tôi thật sự rất muốn vã cho hắn một trận nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt đang nằm ngủ say của hắn thì tôi có chút hơi đọng lòng mà không nỡ đánh hắn, thôi đành vậy. Mặc cho hắn ngủ, tôi liền lết thân xác đầy uể oải tiến về phía phòng tắm thì hắn liền đột ngột kéo tôi lại nằm cùng hắn.

_Em đi đâu vậy. Hửm~~

_Tất nhiên là đi dọn bãi chiến trường  do anh tạo ra rồi.

_Ừm chào buổi sáng.

_Cái tên ngốc này.

_Hì hì

_Chào buổi sáng.


"Xin lỗi mấy má nhé tôi biết tôi viết vãn không giỏi cho nên chỗ H có hơi lủng củng có gì mong mn chiếu cố cho nhé.'

Chương trước Chương tiếp