Trang chủ[BH][Edit Full] Ách. . Tỷ, ngươi đang làm gì? - Mỗ Z (H+) [Hoàn] Chương 3.2 Bị giày vò vô vô cùng thảm [H]

[BH][Edit Full] Ách. . Tỷ, ngươi đang làm gì? - Mỗ Z (H+) [Hoàn] - Chương 3.2 Bị giày vò vô vô cùng thảm [H]

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Vui mừng vì Lãng đáp lại, Hạ Tình càng nhiệt tình hôn lên cánh môi ngọt ngào kia ~ cả hai xinh đẹp như đang khiêu vũ, giao quấn lẫn nhau ~ liếm láp ~ chống lại, rời ra một chút nhanh rồi lai nhanh chóng hợp lại ~ mỗi lần chia lìa thì gặp lại càng khó quên. Khi tất cả suy nghĩ đều bị tước đoạt, thì chắc chắn ý niệm duy nhất trong đầu chính là đối phương.

Từ đường cong của cái cổ xinh đẹp theo một đường đi xuống, thưởng thức từng tất mỹ hảo của Lãng, lưỡi tinh tế hôn mút vào, trên bả vai trắng noãn để lại một chút màu sắc. Lưu luyến ôm chặt cổ của người kia, vì tỷ tỷ tách ra liền dùng sức thở dốc, vừa rồi nụ hôn kia đã hút sạch khí trong phổi nàng, làm cho nàng lần nữa vì thiếu dưỡng khí mà có chút hoa mắt. Nàng không biết một nụ hôn mà có thể tạo ra cảm giác tiêu hồn đến tận xương như vậy.

“Ah~” chưa điều chỉnh được tốt bộ dáng thì bỗng phát ra một tiếng ngâm, một tiếng làm cho Hạ Tinh đang trên người Hạ Lãng cũng sững sờ, nàng nhưng là cái gì cũng chưa có làm a. Bụng đầy nghi hoặc nhìn bên tai Hạ Lãng liền có đáp án, xem ra nàng đánh bậy bạ nhưng lại đúng chỗ rồi.

“Lãng ~ hô ~” hà một hơi nhỏ vào tai phải, quả nhiên lập tức đưa tới một tiếng ngâm, nhìn người bên dưới Hạ Lãng vẻ mặt đỏ ửng hô hấp không thông, kinh ngạc người nọ lại nhạy cảm đến vậy, chỉ là thoáng qua thôi mà phản ứng lại lớn như vậy ~ làm cho nàng lần nữa cúi xuống, ngay tại bên tai vừa thổi lúc nãy liền hôn liếm lấy ~ cùng lúc đó hai tay cùng nhau di dời xuống phía những đường cong kia ~

“Chị ~ ah ~ nhanh ~ nhanh. . . dừng lại ~ ah ~ a. . . (=> Chị nhanh dừng lại . . . nghĩa là thế nhé, đừng hiểu lầm =]] ) thân thể mẫn cảm trong nhất thời bị người kia tùy ý đùa bỡn, ý thức dần dần mất hết. Ngoại trừ ôm chặt người phía trên, mỗi lần bị kích thích đều lập tức thất thần mà ngâm một tiếng không gây lực phản kháng, “Ah ~ Tình ~~ ” đôi môi không hề báo trước ngâm lên một tiếng, thân thể không khống chế được cong người càng gần hơn tới chỗ người đang một mực ở bên tai mình làm xấu ~ cơ thể xich lõa cùng váy ngủ mỏng không ngừng tiếp xúc với nhau làm bùng lên một cảm giác ~ “Tinh~” nàng không thể làm gì được, bên tai không ngừng tăng lên tạo ra một cảm giác mềm yếu để cho nàng thống khổ không thôi, ngoại trừ nâng thân thể lên gần người nọ thì cái khác đều làm không được, ý nghĩ duy nhất trong đầu chỉ là muốn ôm thật chặt sau đó dán hợp ~

“Lãng ~” không cách nào tưởng tượng được một người thường ngày nghiêm cẩn lại có thể phát ra những âm điệu lay động lòng người đến như vậy, tiếng ngâm cao thấp không đều lướt qua tai, Hạ Tinh phát hiện mình bắt đầu kích động là từ sau khi người kia ngâm nhẹ một tiếng “Tinh” xoẹt qua trên tai, nàng nhịn không được cũng phát ra tiếng ngâm nhẹ và gần như bằng với Lãng ~ thế mới biết nơi nhạy cảm của mình cũng chính là tai. Khắc chết không được khoái cảm làm cho nàng thiếu chút xụi lơ trên người Lãng, váy ngủ bị cọ cọ đã vén lên đến bụng, , hai khỏa đùi cũng lộ ra vô tình ma sát vào nhau ~

“A. . .~ Tình ~” không liệu ôm lấy Hạ Tình, chỉ có như vậy mới có thể xua tan đi cái kêu gào của thân thể, đầu óc loạn thành một khối, đại não cũng không thể xử lý kịp, hai tay vô thức lôi kéo tầng vải mỏng để có thể cảm nhận được da thịt, nàng đã không biết được gì nữa rồi, chỉ muốn cảm thụ hơi nóng của người kia truyền ra. Vùng bụng khô nóng cùng với những nơi khác hoàn toàn vô lực làm cho sự tỉnh táo của nàng phút chốc liền tiêu tan, bị dục vọng làm phát cuồng.

Đem mảnh áo bị xé rách vứt ra xa, cảm nhận được hai khỏa ngực mềm mại, “Tình~” tiếng kêu khàn khàn kêu Hạ Tinh mềm nhũn nằm trên người tỉnh lại, lý trí mông lung trở về, một chút cúi đầu, vốn mặt đã đỏ bừng nay còn đỏ hơn, nàng không nghĩ tới Lãng ngay tại lúc nàng thất thần lại làm nhiều chuyện đến thế, bộ phận nữ tính cùng nhau bị đè ép, ma sát làm tạo ra một cảm giác mà trước nay chưa bao giờ trải nghiệm làm nàng cảm thấy choáng váng, tiếp theo là một hồi miệng lưỡi khô đắng. Cái ý niệm chỉ quan sát liền bị dục vọng đánh gãy, còn chưa kịp suy nghĩ gì lại thấy một mảnh đồ lót màu đen ném xuống giường, thân thể nóng lên, liền được một cỗ lữa nóng hấp thụ ~

“Ân ~ ah ~ Lãng ~” “A. . . cáp ~ Tinh ~” hai âm điệu cùng hòa vào nhau tạo thành một khúc nhạc tuyệt mỹ, tiếng ngâm hoang du mạnh mẽ cùng động tác không còn nhẹ nhàng từ tốn mà càng ngày càng thêm kịch liệt. “Lãng~” lại một tiếng kêu cực kỳ kiều mỵ ~ hai khỏa tròn bị người ta tùy ý xoa nắn làm cho dưới bụng bùng lên cảm giác, thân thể phấn hồng phối hợp với đối phương đong đưa ~ chỗ tư mật gián vào thân người kia chặt chẽ giống như đang nồng nhiệt hôn lấy người yêu, không ngừng đụng chạm, xoa lấy, đè ép, xâm nhập ~ mỗi một cái đều có thể làm cho hai người tiêu hồn ngâm lên ~ hai chân không ngừng khép mở, vì phối hợp với người phía trên để có thể thể nghiệm thêm nhiều cảm giác làm cho Hạ Lãng rơi vào đầm lầy dục vọng lãng quên hết thảy, để tự bùng phát, đòi hỏi. . .giường chiếu rối loạn, hai cổ thân thể tuổi trẻ cuồng nhiệt túy ý dây dưa lấy ~

“Lãng ~ ah ~” thân mình ngừng lại, một cổ nhiệt lưu từ hạ thân tràn ra, Hạ Tinh lên đỉnh không còn sức nói được một câu, thân người vô lực vì dư vị chưa tan hết không ngừng run rẩy. Cùng lúc đó, cảm nhận được một trận ướt át truyền ra, Hạ Lãng cũng không thể nào áp được khoái cảm liền nắm chặt ra giường cong người lên, qua một hồi lầu mới ngã lại xuống giường thở khẽ. . .

Trên người chợt nhẹ, còn chưa kịp điều chỉnh tốt Hạ Lãng liền bắt đầu nhớ đến cái ấm áp kia. Mở mắt nhìn, khuôn mặt liền đỏ đến như muốn xuất huyết, “Chị . . .” Tuy hai người đã xảy ra quên hệ, nhưng người ngượng ngùng duy nhất cũng chỉ có nàng.

Ngồi quỳ gối tại giữa hai chân Lãng Hạ Tinh một chút cũng không để ý đến người ngượng ngùng đền muốn chết kia, hai mắt nàng thẳng ngoắc nhìn chằm chằm vào nơi nhỏ đang bị hơi nước bao phủ, lại một hồi miệng lưỡi khô đắng, như là đáp ứng được ánh mắt khát khao của Hạ Tinh, từ nơi sơn tuyền khe núi từ từ chảy ra một loại dịch mật mang theo một luồng khí tức mê người, chỉ chờ người có tình cúi người nhấm nháp. Không tự giác nuốt một ngụm nước bọt, cái cảm xúc tha thiết lần nữa tích tụ, có xu hướng càng bành trướng thêm, liền nhìn xem Lãng cái người đang thẹn thùng muốn chết kia, ý nghĩ muốn lần nữa thưởng thức cái tư vị mỹ diệu lại kéo đến. Kéo Hạ Lãng để cho nàng dựa vào đầu giường nửa người ngồi dậy nâng chân trái của nàng, không để ý cái khiếp sợ của người kia và sự khó chịu trên vai, nghiêng người xuống sơn cốc, mũi nhẹ ngửi như là muốn tìm nơi đầu nguồn phát ra dịch mật. Một cỗ nhiệt khí đánh ấp vào miệng hang, lập tức dẫn đến một sự run rẩy cùng tiếng ngâm nhẹ. . .

Hạ Lãng nằm mơ cũng không nghĩ đến chỗ tư mật của mỉnh lại mở rộng trước mặt người khác. . . mặc người trêu đùa. Huống chi đây là tỷ tỷ của mình, muốn dùng tay che lại nhưng cái cảnh tượng hết sức sắc tình trước mắt, nhìn tỷ tỷ dùng ánh mắt chăm chú hướng tới cái địa phương đang hé mở, nàng thật muốn liều mạng đem tỷ tỷ đá văng, nhất là khi cảm nhận cái hơi thở ấm nóng về sau, cảm giác dục vọng mãnh liệt làm cơ thể trở nên trống rỗng để nàng nôn nóng khó chịu. Vừa nghĩ tới cái chờ mong đó liền thầm mắng mình quá mức dâm đãng, nhưng bất luận nàng nghĩ gì, thì thân thể luôn là trả lời thành thật nhất, cái mong chờ này cũng như của Hạ Tình, khát vọng.

“Tinh ~ chị~ hỗn. . . a . .. ~ hỗn đãn! Ah~” siết chặt lấy cái ga giường trắng noãn, thân thể căng cứng tại Hạ Tinh đùa phía dưới phập phồng thoải mái. Hạ Lãng không biết tỷ tỷ mình có thể xấu xa như thế, nhưng lại không thể giết cho hả giận được. Chỉ có thể hết lần này đến lần khác thân thể bị chế trụ để cho người kia mặc ý bày bố. Hướng Hạ Lãng mắng, Hạ Tình tai như điếc tiếp tục chui tại động cốc kia tác quái, lưỡi không ngừng hôn liếm lấy vành cốc nhưng là không chịu bước vào động cốc, ngẫu nhiên đầu lưỡi không ngừng ở đóa hoa ướt át qua lại, một tay đặt trên đùi tùy ý vuốt ve, một tay kia không ngừng dùng ngón tay đè ép đầu nhụy đang vương lên trước ngực Lãng ~ hành vi xấu xa này lại làm cho người sụp đổ, chỉ có thể để dục vọng tùy ý buông thả ngưỡng cổ ngâm khẽ. “Lãng ~” một tiếng kêu làm cho Hạ Lãng không nhịn được cúi đầu nhìn lại, chỉ một ánh mắt, vạn kiếp bất phục.

Nơi sơn cốc không cần nói cũng biết đã ướt dẫm dịch mật, mà dưới thân cái người đang thèm khát thì không thể nghi ngờ chính là chất xúc tát tốt nhất, một hồi co rút nanh, nhiệt lưu lần nữa trào ra ~ ý loạn tình mê sắp đến, nguyên bản đang lượn lờ xung quanh liền bắt đầu di chuyển đầu lưỡi đến giữa hoa tâm, tiểu xà linh động nhanh chóng xâm lượt vào tới nới nguồn suối, nóng ẩm khí tức phun trên cánh hoa làm nó càng thêm run rẩy. Theo khe nhỏ lần xuống, dùng lưỡi gảy nhẹ đài hoa no đủ, lúc đối phương kinh hô nhanh chóng ngậm lấy, dùng cánh môi hôn thân ~ “Tinh ~ Tinh ~ Ân ~ ” chịu không được khoái cảm liền biến hóa thành nhiều tiếng ngâm cao thấp uyển chuyển, không cách nào bỏ lơ được cái trêu chọc bên bẹn đùi cùng với cảm giác khó xử cực nóng, cái lưỡi tán loạn chọc phá lại để cho nàng tiến không được mà lui cũng không xong, chỉ có thể chịu ôm nhẹ đầu người giữa hai chân, làm cho nàng bị một trận thủy truyền cuốn đi ~

Ngẩng đầu nhìn ánh mắt Hạ Lãng mê luyến , biểu lộ thất thần đã nói rõ nàng sung sướng, “Lãng, em đấy, rất ngọt.” Dứt lời, lại lần nữa đưa lưỡi ra liếm lấy. Lời nói dâm loạn cùng với sự trêu chọc lại để cho Hạ Lãng một lần nữa không kịp đề phòng, thân thể run lên, lần nữa ngã vào trong mây ~ “Lãng, nhìn xem.” Không để cho Hạ Lãng có cơ hội ngừng, đối phương liền chăm chú chậm rãi tiến vào để khám phá vùng đất hoang kia, câu “Dục cự còn nghênh” (Muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào) có thể hoàn mỹ nói lên được cái con đường chặt chẽ thâm sâu này, khó khăn rời ra rồi lại nghênh hợp lại ~ chuyển động ngón tay, ngón tay bị buộc chặt càng tiến thêm lên mỗi lần một bước. Hạ Lãng bị yêu cầu nhìn hết toàn cảnh này, xấu hổ và giận dữ cực kỳ liền cắn môi buộc mình không được phát ra âm thanh nào, tự nói với mình đừng nhìn, nhưng ánh mắt lại không nghe lời nhìn vào ngón tay đang vùi sâu vào trong cơ thể, lộ ra mi lạn hoa tâm nhiệt tình cắn kia dị vật, nương theo chuyển động mà co rút nhanh khuếch trương làm cho nàng tưởng tượng mình bây giờ cỡ nào không thể, thân thể mỗi một nơi đều kích thích, chỉ cần một động tác liền có thể đem bình tĩnh của nàng vứt bỏ, trở thành một người xứng danh đãng phụ ~ tại tỷ tỷ dưới thân ngâm ~ rên rỉ ~ thở dốc ~

“Chị. ..” Ma xui quỷ khiến kếu lên.

Thân thể cứng đờ, vì tiếng kêu này của nàng, ngón tay đang thăm dò cũng ngừng lại. Con ngươi chống lại mê loạn, “Lãng, thực xin lỗi, chị. . . ” Chính mình sa đọa không sao, nhưng thế nào lại kéo theo Lãng đây? Muội muội của nàng. Vừa mới nghĩ đến mình làm ra một tội lớn tày đình không thể tha thứ, cái nóng hực như bị tạt nước lạnh liền biến thành băng, lợi dụng niềm tin của muội muội, mình thật là hèn hạ.

Không rõ tỷ tỷ vì cái gì xin lỗi, thẳng đến khi cảm nhận được ngón tay từ từ rút ra mới đại khái đoán được, đầu óc còn chưa kịp vận hành, tay đã nhanh chóng cầm lấy cổ tay của đối phương làm người kia chưa kịp kinh ngạc liền theo một đường xuyên thẳng qua, chẳng quan tâm đến cảm giác đau xé, một tay kéo Hạ Tình để đầu nàng đặt trên ngực mình, dùng ngữ điệu nhu hòa thường ngày tại bên tai nàng nói: “Chị, em yêu chị. Rất rất nhiều. . . cho nên. . .” Em cũng không có cái suy nghĩ để mình giao phó cho người ngoài, “Chị, yêu em.”

Khiếp sợ sao? Đó là đương nhiên, nguyên lai không phải chỉ mình đơn phương yêu nàng. Cảm động sao? Dĩ nhiên, người nàng yêu đồng dạng yêu nàng.

“Chị thật đúng là đồ ngốc.” Đau lòng hôn lên những giọt nước mắt của Hạ Tình, cho dù biết rõ đây là vui đến rơi nước mắt nàng cũng không bỏ.

“Nói ai là đồ ngốc chứ?” Âm thanh biểu hiện ra chủ nhân của nó đang bất mãn.

“Đương nhiên là chị a, đồ ngốc.” Nghẹn ngào cười khẽ, nàng làm sao lại rơi vào tay một người như vậy đây.

“Chị đây để cho em nếm trải sự lợi hại của kẻ ngốc này.” Ngón tay trong thân thể thoáng chốc bắt đầu hành động, lúc xác định Lãng đã thích ứng càng điên cuồng ra vào quấy động ~ rút ra liền tiến vào lại càng thêm dùng sức thâm nhập ~ động tác ác ý liền đổi lấy một lớp sóng cao hơn cuộn tới.

Hạ Lãng thật sự muốn chết thật mà. Nàng như thế nào lại quên các nàng đang trên giường triền miên đây, vậy mà lại không biết sống chết trêu chọc người kia, nàng có dự cảm, đêm nay mình sẽ bị giày vò vô vô cùng thảm. . .Mà dự cảm của nàng, thường thường chính xác tới 99,9%.

Chương trước Chương tiếp