- Bh Edit Full Ngu Ty Vs Ngu Ty Da Da Tinh Hoan Phan 4

Tùy Chỉnh

Trở lại thành S hai ngày, H cũng không liên hệ với ta, ta bắt đầu thiếu kiên nhẫn, ta không biết nàng có muốn tiếo tục liên hệ nữa hay không, ta cũng không chắc mình có muốn chủ động liên lạc với nàng hay không. Chờ một chút, sao lại như đang bán nhà thế này, nhìn có vẻ rẻ rúng quá…

Giữa trưa ngày thứ ba, ta rốt cuộc nhận được tin nhắn của nàng:

“Từ HK về rồi sao? Tôi bảo dưỡng ba ngày, bây giờ lại đầy tràn năng lượng.”

“Đã sớm trở về, còn tưởng rằng chị làm mất số em.”

“Lễ quốc khánh có định làm gì không?”

“Uh, dẫn ba mẹ em đi Sanya, đã sớm đặt vé rồi. Thế nào, tỷ tỷ muốn hẹn em?” (nàng hẳn là muốn hẹn ta, nhưng ta đã đặt vé rồi, nếu như nàng không để ý ta, làm sao bây giờ?)

“Ờ, thôi quên đi.”

Sau đó vài tiếng, điện thoại của ta lại có không tin nhắn. Đứng ngồi không yên, ta quyết định chủ động liên lạc với nàng một chút.

“Chị muốn gặp em?”

“Uh, tôi muốn ân ái” (nàng nói chuyện bao giờ cũng thẳng thừng như thế này, ngày sau cũng luôn như vậy, kể cả hiện tại)

Khiến cho ta nghĩ ngợi, ta phải trả lời nàng như thế nào đây?

“Tối 29 tôi đến thành S, em rảnh không?” Còn chưa nghĩ được gì, tin nhắn của nàng lại tới.

“Uh, được”

Sau này H nói với ta, từ trước đến nay nàng không thích bị từ chối, nếu ngày đó ta không nhắn tin lại, nàng sẽ không hẹn ta thêm nữa. Xem ra chủ động vẫn là có lợi đôi chút.

Lần thứ hai gặp mặt vẫn chính là ở khách sạn cũ, ta cũng tăng ca như trước, khác biệt chính là lần này nàng đến khách sạn trước, còn ta làm việc đến 11 giờ mới tới.

Vội tắm cho xong, nàng hình như đã ngủ rồi, rón rén lên giường, sợ đánh thức nàng. Lại mùi hương quen thuộc kia, gương mặt sạch sẽ, tóc đen như lụa.

Nhẹ nhàng nằm, còn chưa nằm xuống, nàng đã xoay người một cái sang đây (hóa ra là chỉ đang dưỡng sức). Hơi thở của nàng gần trong gang tấc, đầu lưỡi như lửa nóng tức thì lấp đầu miệng ta, “Đừng, a…” lưỡi của nàng theo khuôn mặt ta đi tới vành tai, tai là khu vực mẫn cảm nhất của ta, ta không nhịn được bắt đầu hô hấp dồn dập, bắt đầu rên rỉ, không ngừng quay đầu. Nghe thấy ta rên rỉ, nhìn thấy ta vặn vẹo, nàng cho là ta đang giãy dụa, tinh thần lập tức tỉnh táo, đầu lưỡi đột nhiên nhét vào tai ta ngang tàng mà xông thẳng, hai tay cố sức đem hai tay của ta ép trên đầu, toàn bộ cơ thể áp lên người ta cọ xát. Có thể tưởng tượng ngay lúc đó cảnh tượng hương diễm cỡ nào, tựa như cảnh trong a phiến (1).

“Uhm, a~~~~~ “

“Lớn tiếng kêu, tôi thích nghe tiếng em”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ta ướt, phi thường ẩm ướt, trên ra trải giường toàn bộ đều là ái dịch của ta. Nàng dẫn dụ đủ để ta ham muốn, nhưng vẫn dạo chơi ở gần hạ thân ta, chính là không hướng vào trong. Ta chết mất, thực sự chết mất, trong người như có lửa, giống như muốn phun ra.

“Đi vào trong, đừng, đi vào trong” (Ta thực sự không chịu nổi)

“Cầu xin tôi đi” (nàng gian tà nói)

“Cầu xin chị” (ta cái gì cũng nghĩ không được, ta chỉ muốn nàng muốn ta)

“Cầu xin tôi làm gì”

“Cầu xin chị đi vào”

“Không được, em nói em muốn, cầu xin tôi fuck em”

“Uhm…” (ta thực sự ngượng, nhưng mà thực là khó chịu, hạ thân, không, toàn thân)

“Em muốn, cầu xin chị fuck em”

Một hồi mê muội, tiến quân thần tốc không cần nói cặn kẽ, mỗi lần nàng đều có các kiểu cùng năng lực khác nhau, thật làm cho ta khâm phục.

Cũng là giống như lần trước, chỉ có khi ở trên giường, nàng mới thao thao bất tuyệt. Khi cơn kích tình qua đi, chúng ta ôm nhau nói chuyện, ta hỏi nàng đáp, bình thản nhắn tin hàng ngày, nàng so với thực tế là hai người khác biệt, nói chuyện điện thoại kiệm lời như vàng. Nói gì cũng không trọng yếu, quan trọng là – chúng ta có ý muốn liên lạc, dần dần ta bắt đầu hiểu nàng, dần dần nàng bắt đầu để cho ta hiểu nàng.

Một đêm đến sáng, nghỉ ngơi, kích tình thì đương nhiên không cần phải nói, nàng giống như một con thú nhỏ không biết mệt mỏi, xâm lăng từng tất da thịt ta. Không cho ta có bất kỳ cơ hội nào để nghỉ. Cho đến khi không còn sức để phản ứng.

(đáng nhắc tới chính là trong vài lần ML khá dài, có thể vì số lần ta đạt cao triều nhiều quá, ta kêu đến mức khàn giọng; GG kế vách chúng ta vô cùng bất hạnh, nửa đêm vì chịu không nổi tiếng kêu chói tai trên giường, thay vì tự mình SY thì gọi điện đến phòng chúng ta yêu cầu ta nhỏ giọng một chút, nếu không thì sẽ khiếu nại khách sạn. Quả thực là khoa trương)

Sau khi gặp mặt lần thứ hai thì đến kỳ nghỉ quốc khánh khá dài, bảy ngày, nàng cũng không phải liên lạc mỗi ngày với ta. Cho dù có liên lạc thì chỉ gói gọn trong vài cái tin nhắn.

Ta nghĩ ta cùng nàng dần dần có thể thiết lập một loại liên hệ, nhưng sự việc lại không như ta muốn.

Ở Hải Nam mấy ngày nay, trong lúc dạo chơi trên bãi biển, ta sẽ đặc biệt nhớ đến nàng, nghĩ xem giờ này nàng đang làm gì, nghĩ xem nàng sẽ trải qua bảy ngày này như thế nào. Nhịn không được ta gọi điện cho nàng (bình thường ta không thích chủ động gửi tin nhắn cho nàng, bởi sau khi gửi tin nhắn thành công sẽ có tin báo, đôi khi phải chờ một lúc lâu, mà chờ đợi kiểu này ta hoàn toàn không thể chịu được)

“Đang làm gì đó”

“Ở nhà ngẩn người, cùng người nhà tán gẫu, giúp cháu gái tắm rửa” (nàng có một cháu gái 2 tháng tuổi, rất đáng yêu)

“Qua nhiều ngày như vậy, chị cũng không quản em a…”

“Em có cha mẹ em quản a, em là cái gì mà tôi phải quản chứ” (lời này nghe thực chói tai)

“Uh, chị làm sao luôn cùng ở chung với người nhà a” (nàng ở một mình, nhưng thường xuyên gặp gỡ người nhà)

“Yêu, xem cách em nói, tôi nói tôi cùng bạn gái tôi đang ở cùng nhau thì em mới vui phải không?” (bạn gái? Nàng có bạn gái sao?)

“Thế nào, chị có bạn gái sao?”

“Ha ha, tôi đang tìm a”

“Còn có chuyện gì không? Tôi cho nó tắm đây, không nói nữa nha”

Không chờ ta nói, bên kia đã gác máy.

Vậy là có ý gì? Trong lòng ta thực khó chịu, ta đi vắng thì nàng chuẩn bị tìm bạn gái ổn định lâu dài, hóa ra nàng vẫn coi ta giống như 419.

Đau lòng, cảm giác hít thở không thông. Ta bị người chơi đùa thảm như vậy. Thật đáng đời ta, cùng người khác tùy tiện lên giường như vậy, khinh xuất như vậy mà mê luyến, khinh xuất như vậy mà đau lòng. Thật đáng đời.

Nhìn thấy dãy số của nàng, trong lòng ta lại có một cơn khó chịu. Không, ta nhất định phải xóa dãy số này đi, ta sẽ không bao giờ tự mình đa tình như vậy nữa, ta sẽ không bao giờ chủ động liên lạc nàng nữa.

Trong thời gian nghỉ còn lại, phong cảnh xinh đẹp cũng không làm ta có tâm trạng đi chơi nữa, buồn tẻ vô vị. Buổi chiều chuẩn bị đi về thì điện thoại nhận được một tin nhắn từ một dãy số lạ (ta nhìn thoáng qua, nhất định là nàng)

“Đã chịu về chưa? Cuối cùng cũng tiễn được cháu gái, hai ngày nay nó ở nhà tôi, mỗi ngày chăm sóc nó lâu tựa hàng tháng”

Đây là đang giải thích cho ta nguyên nhân vì sao vài ngày không liên lạc sao, ha ha. Ta không trả lời, đợi ta bay về thành S rồi trả lời. Nàng cũng không thể cứ một mực tìm ta, ta là đang nắm kèo trên đây.

Tới sân bay, chuẩn bị làm thủ tục thì di động lại vang lên.

“Ngày mai tôi đi Nam Xương công tác, sau khi về sẽ tìm em ân ái.”

Ân ái, lại ân ái, chỉ có ân ái, đi chết đi.

Làm thủ tục, tắt máy, bay về thành S.

Trở về căn nhà ấm áo tại thành S, điện thoại của ta cũng chưa từng vang lên, ta có muốn nhắn tin trả lời nàng hay không, nhưng ta trả lời cái gì đây; hay là sau này không liên lạc nữa…

Nghĩ đi nghĩ lại suốt, nghĩ đến 9 giờ tối, di động lại vang lên.

“Về đến nhà chưa?”

Ha ha, nàng vẫn còn để ý đến ta sao, nếu không sẽ không liên tục gửi đi ba cái tin.

“Uh, vừa về tới nhà. Chị ngày mai đi Nam Xương sao?”

“Đúng vậy a, về rồi sẽ tìm em”

“Ha ha, được”

Cứ như vậy ta lại bị nàng bắt làm tù binh. Ta lại lưu số của nàng lại. Ta lại bắt đầu hoặc có hoặc không mà chờ.

Nàng ở Nam Xương một tuần, sau khi nàng trở về thì ta phải bay đi Thanh Đảo lo dự án, cũng mất một tuần. Trong thời gian đó tin nhắn, điện thoại cũng liên lạc ít nhiều. Chúng ta sau khi gặp mặt lần thứ hai, thêm bảy ngày nghỉ quốc khánh, suốt ba tuần không hề gặp nhau.

_____________________

Chú thích:

(1) A phiến: phim XXX