- Bh Edit Full Ngu Ty Vs Ngu Ty Da Da Tinh Hoan Phan 5

Tùy Chỉnh

Trong lúc nàng đi Nam Xương, vào một ngày kia, có một người ở cùng khu nhận là H hẹn ta đi ăn cơm (tới đây, không cần nói nhiều, đến hiện giờ, ta còn không thể nói rõ H là gì. Làm sao khi gặp T thành P, làm sao khi gặp P thành T? Việc này có thể đổi qua đổi lại sao? Ta không biết rõ. Lạc đề rồi, haha.)

H kia là ta gặp trong chatroom rồi thành bạn cùng chat, bởi vì bọn ta ngày thường không thể cùng người khác nói chuyện cho nên lâu lâu sẽ tìm một vài người giống mình để tâm sự. Lúc đi ăn chỉ nghe nàng thổ lộ tâm sự, bạn gái cũ của nàng là SH, nổi tiếng là một T tiểu thư trong giới, chia tay đã 2 năm rồi nhưng vẫn chưa quên được.

“Tôi hỏi cô, sau này chẳng lẽ cô không đi thích T hay P nào khác sao? Chuyện đã qua lâu rồi, cô còn nhớ làm gì?”

“Chả gặp được ai thích hợp cả, người tôi thích thì không thích tôi, còn người thích tôi, tôi lại không thích.”

“Vậy thì cô thích loại nào?”

“Nếu như là T, tôi sẽ thích gái loại này, nếu như là P thì sẽ thích loại kia” nàng nửa thật nửa đùa nói.

“Vậy cô đã gặp người mình thích rồi sao?”

“Ừ, ở xã khu tôi gặp một T ở thành G, cô ta nói mình là T nhưng bộ dáng cũng khá lắm, chẳng có chút gì giống T cả. Là một bác sĩ hay giám đốc sale gì đó, tôi với cô ta cũng gặp mặt được một lần…”

Lúc sau nàng nói gì, ta đều chẳng nghe thấy, đầu óc như muốn nổ tung. T ở thành G? Là H của ta sao? Các nàng gặp nhau hồi nào, chat với nhau hồi nào kia???

Nàng còn đang thao thao bất tuyệt, nào là trao đổi, nào là gọi điện, nào là gặp mặt. Khi thức ăn được mang lên thì nàng chuyển đề tài.

Ta rất muốn hỏi nàng xem lúc gặp mặt chi tiết thì như thế nào, ta muốn biết người đó có phải là H mà ta biết hay không, các nàng có cùng lên giường, cùng làm tình. Nhưng là lời ra đến cổ họng thì không sao thốt lên được.

Khó khăn lắm mới cơm nước xong, ta đưa nàng về nhà. “Hmm… cô có thể đem ảnh chụp T thành G mà cô thích cho tôi xem một chút có được không, rốt cuộc là đẹp cỡ nào a, có thể làm cho người khó chiều như cô thích”, ta làm ra vẻ thoải mái mà nói, “Được, tối nay tôi gửi email cho cô”.

Cứ như vậy, ta nhận ảnh chụp qua email. Quả là ta đoán không sai, người đó chính là nàng, haha, đúng là gương mặt tỏa nắng kia.

Ta thật đau đầu, thế giới này quá nhỏ.

“Bề ngoài nhìn xinh lắm, tại sao không quen tiếp.” Ta giả bộ lơ đãng hỏi nàng tiếp.

“Tôi thực sự thích cô ta, lần đầu gặp mặt tôi chủ động ôm ấp, còn ám chỉ để cô ta đưa tôi về khách sạn. Nhưng cô ta thật thẳng thắn, nói không thích loại như tôi mà chỉ thích P thuần. Vậy nên ăn cơm xong liền về. Đáng tiếc thật…”

“Chuyện này hồi nào vậy, cũng chưa nghe cô kể qua bao giờ”, ta muốn biết xem lúc đó có phải đồng thời với lúc quen ta không.

“Hồi trước, khoảng một tháng trước thì phải.”

Ta chỉ là bạn quen trên mạng của nàng, cảm giác như là lên giường cho vui, không cần phải có trách nhiệm gì cả. Nàng chẳng có lý do gì mà một lòng một dạ cả. Nàng có thể đối với ta như vậy, cũng có thể như vậy mà đối với người khác. Vì cái gì ta phải khổ sở? Ta đau lòng có cần thiết không?

Ta không ngừng an ủi chính mình, không ngừng khuyên giải mình. Cuối cùng vẫn chịu không được mà gọi điện cho nàng.

“Đang làm gì vậy?” Ta cố điều chỉnh tâm tình mình.

“Ừ, giải quyết công việc”, “Tối qua bận quá, tôi có gọi cho em nhưng mà không thấy em bắt máy.”

Tối qua ta vì việc nàng đi gặp người khác mà thiếu chút nữa là cả đêm không ngủ, thấy nàng gọi tới, ta cố ý không trả lời.

“Haha, tối hôm qua em đi ăn cùng bạn nên có thể không để ý.”

“Tôi còn tưởng rằng em không tiện.”

“Em có cái gì mà không tiện chứ.”

“Tôi nghĩ em cùng người khác đang làm tình nên không tiện bắt máy.” Lúc nàng nói những lời này, ngữ khí nhẹ nhàng. Nghe như đang nói một chuyện vô cùng đơn giản. Việc này làm ta không thể nhịn được nữa.

“Chị cho rằng ai cũng như chị, đùa giỡn với tình cảm hiện tại, tùy tiện lên giường cùng người khác sao, haha?” Ta thật sự bắt đầu phẫn nộ rồi.

“Chẳng lẽ lần đầu tiên lên giường em đã có cảm tình với tôi? Điều này căn bản là không thể.”

“Em không phải chị, em quen chị, sẽ không tùy tiện vào chatroom trò chuyện cùng người khác, cũng sẽ  không tùy tiện gặp người ta hay lên giường.” Ta thốt ra.

“Những lời này là có ý gì?”

“Chị dám nói sau khi quen em chị không có vào chatroom nói chuyện, không đi gặp người khác không?”

“…” “Đây là chuyện bình thường mà, để sau hẵng nói, tôi nghĩ đây là chuyện riêng của tôi, không cần phải khai báo với em.”

“Được, em biết rồi.” Ta giành cúp máy trước.

Lúc gọi điện thoại thì ta đang trên đường ra sân bay, đang đi Thanh Đảo để xem dự án của công ty. Rồi sau đó, ngay trên taxi, ta cúp điện thoại, lớn tiếng khóc.

Một buổi chiều cuối tuần đầy nắng, một nữ nhân, một chiếc taxi, ta vì đau lòng mà khóc. Đã lâu rồi ta chưa có cảm giác như vậy. Chẳng vì cái gì cả, chỉ vì, lần này ta không chơi nổi trò chơi này.

Theo như lệ đăng ký bình thường, tắt di động, trên đường bay đi, ta cũng không muốn nhớ lại cuộc nói chuyện ấy. Nàng nói đúng, lần đầu cùng nàng lên giường, ta làm sao có cảm tình, bất quá chỉ là thèm muốn thân thể, mê luyến vẻ ngoài của nàng, nàng đương nhiên cho rằng ta cũng là một nữ nhân tùy tiện, vậy nên làm sao mà quý trọng ta, làm sao mà có tình cảm với ta. Cái này gọi là, tự làm bậy, không thể sống.

Nếu như vậy thì theo như quy tắc của trò chơi, chỉ cần tình dục thì tốt rồi. Trò chơi tiếp tục tiếp diễn, chính là, tuyệt đối không nên có cảm tình đối với nàng.

Ta rất thích Thanh Đảo, mỗi lần đến đây, nó đều làm người ta vui vẻ, thoải mái. Máy bay hạ cánh, di động của ta rung lên. Ta nhìn thấy tin nhắn nàng gửi tới.

“Tôi biết trong lòng em đang rất khó chịu, tôi cũng không có ý làm em khó chịu. Tôi không biết thực ra là mình muốn gì, thực mù mờ, cho tôi chút thời gian đi.”

“Tôi biết em đang muốn gì, hãy tin tôi, hiện tại cách giải quyết của tôi mà nói đối với cả hai ta đều tốt. Tôi muốn nhìn nhận rõ ràng mình đang muốn gì, có như vậy tôi mới có thể đối xử một cách công bằng với em.”

“Có tế thủy thì mới trường lưu (1), như vậy nói chung là cách tốt nhất”

Một lát sau thì nhận được 3 tin nhắn của nàng, nàng có thể được như vậy thì đã tốt lắm rồi, những việc còn lại thì cứ từ từ rồi sẽ đến. Ít nhất, hiện tại, nàng thích cùng ta làm tình. Như vậy là đủ rồi.

“Vừa mới đến Thanh Đảo, cũng không có gì, em liền gọi cho chị, cũng còn sớm.”

Ở Thanh Đảo vài ngày, thời gian trôi qua thật nhanh, công việc bận rộn, phong cảnh làm cho người ta vui, đối với nàng, ta chỉ có thể chờ đợi. Cũng vẫn như vậy, nàng không liên lạc với ta thì ta cũng sẽ không chủ động liên lạc nàng, có một số việc có muốn cũng không được, và cũng có một số người không thể dây dưa.

Có thể do bị kìm nén lâu ngày nên những ngày ở Thanh Đảo như thế này, ban ngày thì không có gì, tới tối thì nàng lại gửi đến những tin nhắn dụ hoặc, khơi gợi dục vọng trắng trợn, không che dấu gì cả.

Bị nàng câu dẫn như thế, ta lại không phải thánh nữ, lại chủ động nảy ra ý tưởng. Không nghĩ tới mà khơi nên gợn sóng.

“Đêm nay tôi mời khách ăn cơm, có thể sẽ dùng hải sản. Nghĩ mà muốn em…” (nàng lại muốn ta đưa đẩy dục vọng của nàng)

“Ngày mai công việc cũng nhẹ nhàng, nếu chị muốn vậy, thì bay ra Thanh Đảo đi, em đang ở khách sạn XX, phòng XX, ở một người.”

“let me think”

Chờ hồi lâu không nghe được câu tiếp theo, ta mất hết kiên nhẫn.

“Vậy thôi không ép chị, quên việc này đi.”

Vẫn không thấy trả lời lại, rốt cuộc là có ý gì đây. Dù đến hay không cũng nên trả lời ngay, vậy thì tất cả mọi người sẽ dễ chịu.

Mười một giờ tối, ta vừa tắm xong thì nhận được một tin nhắn đầy tức giận của nàng.

“Trên đời này không phải cứ đen xong rồi đổi thành trắng. Tôi cũng không nói là không đến, chỉ nói là để tôi suy nghĩ. Có rất nhiều nguyên nhân: thứ nhất, tôi muốn sắp xếp công việc của mình; thứ hai, tôi cũng không thích ở khách sạn, đang nghĩ xem ở Thanh Đảo có bạn bè nào có thể cho ở nhờ hay không, tôi đến đó không phải chỉ ở có một ngày”, em có thể không kiên nhẫn chờ tin nhắn của tôi nhưng em cũng phải cho người ta suy nghĩ một chút. “Cường thế như vậy thì đối với em có lợi gì?”

Ta cường thế? Đối với nàng, ta còn có tí cường thế nào hay sao? Tự tôn thiếu điều muốn đặt dưới chân cho nàng dẫm rồi…

“Không phải cường thế, có chăng chỉ là sợ bị cự tuyệt”

“Cự tuyệt, NO, em nhầm rồi, đối với em, tôi sẽ không bao giờ cự tuyệt”

Không biết những lời này là có ý gì, nhưng ta nghe xong cảm thấy thật thoải mái.

“Vậy ý của chị là?”

“Tôi thực sự biết nhược điểm của mình, ham muốn quá mạnh, phụ nữ bình thường căn bản không làm tôi thỏa mãn được. Riêng em thì có thể, tôi sẽ không cự tuyệt em. Công việc tôi đã an bày ổn thỏa rồi, tối mai lên máy bay tới Thanh Đảo, em ở khách sạn chờ tôi.”

Ngày hôm sau qua thật chậm, suốt một ngày ta không có lòng dạ nào để tâm đến công việc, thầm nghĩ tới buổi gặp gỡ tối nay. Thật khó khăn mới chịu đựng được tới giữa trưa, ta không nhịn được bèn nhắn tin cho nàng.

“Có thể đến lúc mấy giờ? Buổi tối em phải đi xã giao về dự án của công ty ở đây. Nhưng sẽ xong nhanh thôi.”

“Lần trước em để tôi chờ em đến mười một giờ, lần này muốn bao nhiêu đây?”

“Không, không, em cam đoan rất nhanh là xong”

“9.30 tôi nhất định sẽ đến khách sạn.”

“OK, vậy 9.30 em chờ chị trong phòng.”

9.30, ta trước tiên đã xong phần xã giao với khách, nàng còn chưa tới. Ta đã bắt đầu sốt ruột, có thể có thay đổi gì hay không, vẫn tiếp tục khẩn trương, dù sao đã gần một tháng không gặp mặt. Ngồi trong phòng không yên, ta đi đến đại sảnh chờ nàng.

Gửi cho nàng một tin nhắn, nói rằng ta chờ nàng ở đại sảnh. Nàng trả lời nói lập tức đến. Tim ta bắt đầu đập thình thịch.

Cửa thang máy mở ra, khép lại, rốt cuộc nhìn thấy thân ảnh quen thuộc. Là nàng! Khăn choàng tóc, quần jean trắng, tây trang tím rất phù hợp, nàng hiển nhiên cũng thấy ta, sau đó hai mắt nhìn nhau, nàng hướng ta mà cười rộ lên, tay phải vươn đến ta từ đằng xa, ta rạng rỡ vội chạy qua, mười ngón tay nhanh chóng nắm lấy tay ta, cứ như là người yêu của nhau rồi hướng đến phòng mà đi.

Cùng nàng nắm tay, cảm giác thật tuyệt. Đây là lần đầu tiên chúng ta nắm tay nhau, tựa như người yêu đã từ lâu.

“Em nhớ tôi đúng không?”

Vào phòng, nàng ôm ta mà nói.

“Ừ, nhớ… quá, ôm một cái được chứ.”

Chúng ta ôm nhau khá lâu, nàng gầy quá, cùng so bì thì ta “đầy đặn” hơn nhiều.

“Đi tắm đi.”

Xem ra nàng đã đợi không được nữa.

Chú thích:

(1) Tế thủy trường lưu: khe nhỏ sông dài, nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài.