- Bh Edit Full Ngu Ty Vs Ngu Ty Da Da Tinh Hoan Phan 6 H

Tùy Chỉnh

Nàng để hành lý xuống, ta bắt đầu thay quần áo, bởi vì sốt ruột đón nàng, quần áo đi gặp khách hàng ta vẫn còn mặc trên người. Vừa mới định cởi tay áo của áo khoác đen bên ngoài thắt lưng thì nàng đã ôm ta từ đằng sau.  Chậm rãi cởi nút tây trang ta, kéo dây áo lót xuống, bộ ngực trắng nõn lộ ra rõ ràng. Nàng bắt đầu thở gấp, tay sắp không yên, xoa nắn qua lại ở trên ngực.

“Chờ em tắm rửa xong đã, ngoan.”

Tiến nhanh vào phòng tắm, ta không thích làm tình trong khi toàn thân đầy mồ hôi.

Khi nàng không mặc gì nằm chờ trên giường, ta chuyển kênh tivi hết một vòng, cuối cùng ngừng lại ở kênh MTV, cố ý chỉnh âm thanh sao cho lớn. Ta tin ai có kinh nghiệm cũng biết dụng ý của ta là gì. Đồng nghiệp của ta ở ngay phòng kế bên, nếu hắn ta nghe thấy ta rên rỉ cả đêm, không cần nghĩ thêm gì cả, lúc đó là ta toi…

Nàng nằm áp toàn thân lên người ta, cảm giác da thịt tiếp xúc trần trụi, thân mật như vậy thật thích.

“Lâu như vậy rồi không gặp, có nhớ tôi không?”

“Ừ, nhớ chứ…”

Còn chưa nói xong, môi của nàng liền áp tới, thật mềm mại. Chúng ta hôn rất lâu bằng lưỡi, giống như người yêu xa cách từ lâu bây giờ gặp lại.

Giống từ hơi thở bên tai, giống từ đầu lưỡi nóng bỏng tiến vào trong tai, giống từ thân thể ướt át ma sát nhẹ nhàng, giống từ đầu lưỡi không ngừng triền miên. Lúc này đây, từng động tác của nàng đều thật ôn nhu, đầu lưỡi gần như lướt qua mỗi tấc da thịt trên người ta, cuối cùng đi vào hạ thể ta một cách tự nhiên.

“Ngoan, mở chân ra, cho tôi xem xem”

“Thôi, không cần đâu.” Ta thật xấu hổ, hai lần trước chúng ta đều tắt đèn, hôm nay thì nàng cố ý để đèn sáng.

Không cần sự đồng ý của ta, hai tay nàng dùng sức tách chân ta ra, làm cho hạ thể ta lộ rõ dưới ánh đèn.

“Hồng đậu và âm đạo của em thật đẹp, có màu phấn hồng.” Nói xong nàng dùng lưỡi phủ lên.

“Ướt thật, cũng trơn nữa, tôi thấy em ra nước rồi…”

Trời ạ, còn muốn… để ta sống nữa hay không, thủ thỉ những lời dâm đãng như vậy, động tác lại khiêu khích như vậy. Ta còn có thể làm gì nữa, chỉ biết rên rỉ thôi.

Đầu lưỡi nàng linh hoạt, không ngừng lên xuống khiêu khích, có khi chạm đến hồng đậu, có khi xâm nhập vào tiểu huyệt, cuối cùng nàng dùng đầu lưỡi mà đưa ta lên đỉnh. Ngay lúc đó ta còn cất tiếng rít, đồng thời không ngừng thở dốc, lúc đó một cảm giác dào dạt hướng thẳng lên não ta.

Nàng thích vừa để hồng đâu ta đạt cao trào vừa kích thích âm đạo ta, các ngón tay tiến quân thần tốc, làm ta bị vây lại. Nàng lúc nhanh lúc chậm, không ngừng dao động. Nàng tách chân ta ra, hai chân kẹp lấy đùi ta tự mình dùng sức cọ, ở bên tai ta thấp giọng rên rỉ không ngừng.

Hồng đậu nàng cũng sắp đạt tới cao trào, ta hơi nâng chân trái lên, chậm rãi phối hợp với động tác ma sát của nàng. Nàng đang thị nhập giai cảnh, vậy nên tiếng rên rỉ trở nên lớn hơn, các ngón tay nàng ở trong tiểu huyệt ta cũng không ngừng gia tăng, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh.

Trời, thật thoải mái, thật thích quá. Toàn thân ta đều bắt đầu vặn vẹo, cặp mông không ngừng vặn vẹo lên xuống.

“Nhanh lên, nhanh một chút nữa, đừng có ngừng.” Ta không kiềm được, bắt đầu kêu lên.

“A…”

Cuối cùng nàng phát ra một tiếng, nàng ở trên đùi ta đạt đến cao trào, mà ta, cơ hồ cũng đồng thời tới rồi.

Nếu cho rằng như vậy thì xong thì thật sự là mười phần sai. Về sau trong mỗi lúc gần gũi, ta dần dần phát hiện, thể lực của H là liên tục không ngừng. Trình tự tình ái bình thường trước giờ không thể thỏa mãn nàng, nàng phải liên tục không ngừng kích thích và làm tình. Điều này có thể cũng liên quan đến việc nàng tập tennis nhiều năm.

Nàng ở lại Thanh Đảo hai đêm, hiển nhiên mỗi đêm cảnh xuân vô hạn. Từ khi bắt đầu nàng chỉ để ta GC, về sau nàng để ta KJ cho nàng, chúng ta hai người cùng nhau GC, xem ra quan hệ của chúng ta từng bước càng gần. Nàng đã nói với ta, trước đây, chạm qua thân thể nàng chỉ có hai người: một là tình đầu của nàng (người làm tổn thương nàng nhất), người còn lại là bạn gái cũ. Chúng ta đích thật là ngày càng thân thiết hơn.

Trên đường ra sân bay, nàng vẫn nắm tay ta. Ta lái xe của chi nhánh công ty ở Thanh Đảo, nàng lại bắt đầu tranh luận vì sao một P thuần như ta lại thích lái SUV. Dọc đường đi, chúng ta nói rất nhiều.

Ta rất không nỡ, không biết lần sau gặp mặt là khi nào.

Ta đưa nàng vào an kiểm, đồng thời không nhịn được mà hỏi nàng:

“Liệu có một ngày chị thích chính con người của em, mà không chỉ có thân xác không?”

“Em nhìn mà đoán không ra sao?

“Cái gì?”

“Tôi chưa từng nói tôi không thích em.” (đây là điểm đặc biệt nhất trong cách nói chuyện của nàng, nếu nàng không muốn trả lời ngươi thì nhất định sẽ không nói ngay đáp án cho ngươi.)

“Nhưng tôi cảm thấy được, trước mắt quan hệ như vậy cũng tốt lắm.” Lúc ta chưa kịp phản ứng, nàng lại bổ sung.

Nàng đi rồi, ta trở về với công việc thường ngày. Sau khi trở về thành S, công việc cũng không có gì thay đổi.

Sau lần gặp mặt thứ ba, quan hệ của chúng ta cải thiện rất nhiều, nàng nhắn tin, gọi điện cho ta, nội dung từ một mặt là làm tình kéo dài đến các phương diện khác trong cuộc sống ta. Tỷ như, lúc ăn trưa sẽ hỏi ta có ăn cơm hay không, hoặc là trưa thì hỏi ta có uống cafe không (dưới lầu công ty có cái Starbucks, chiều nào đúng bốn giờ ta cũng vào đó mua một ly, ngày nào cũng vậy, trừ khi đi công tác), buổi tối có tăng ca hay không, vân vân…

Chính thức làm cho quan hệ của chúng ta tiến thêm một bước là vào buổi tối kia…

Đêm đó ta cũng giống như mọi khi, tăng ca xong thì về nhà, về đến nhà đã gần mười giờ rưỡi. (nhìn xem, cuộc sống thường ngày của ta buồn chán cỡ nào, nếu không đi công tác thì tăng ca, tựa hồ không có công việc thì chẳng có hưởng thụ chút gì từ cuộc sống, đương nhiên nếu không tính đời sống tình dục, ha ha)

Tắm rửa xong, ta đột nhiên muốn gọi điện cho nàng. Cuối tuần này, hiếm khi có dịp rảnh như vầy để ta có thể đi thành G thăm nàng. Mười một giờ đêm, ta điện cho nàng: “Xin chào, số máy quý khách vừa gọi hiện đang bận, xin gọi lại sau.”

Khuya như vậy còn bận việc? Hẳn là nàng đang gọi điện, vậy chờ một chút.

Nửa tiếng sau cũng không có điện thoại gọi tới. Ta lại gọi đến, đường dây vẫn báo bận. Không phải công việc, nàng nhất định là tán gẫu cùng người nào đó, sôi nổi như vậy, đến vài giờ?

Lúc đồng hồ báo thức chỉ 12 giờ, nàng cuối cùng gọi tới, từ lúc ta gọi nàng cũng không sai biệt lắm, tròn một giờ.

“Tìm tôi?”

“Ừ, đã trễ vậy rồi, còn điện thoại với ai?”

“Một tiểu muội muội ở Tây An.”

“Cái gì??” (Ta thiếu chút nữa thì không tin vào tai mình, nàng câu một tiểu muội muội khi nào, lại là ở xứ lạ, nàng không chỉ không than mệt, mà còn không biết xấu hổ, thẳng thắn nói cho ta biết như vậy.)

“Một tiểu muội muội biết được trên mạng, là nghiên cứu sinh đại học JIAO, hiện đang tìm việc làm, hồi trước chúng tôi cũng đã chat vài lần, lớn lên không tệ. Em ấy biết tôi là giám đốc tiêu thụ, muốn đến công ty tôi làm việc. Vừa mới nói qua điện thoại, phải tới tìm tôi, muốn ở nhờ nhà tôi một thời gian ngắn.”

“…”

Ta im lặng, nghe nàng nói xong, ta thật sự sợ mình bộc phát đến nơi ngay.

“Đã gặp mặt rồi?” Nổi cáu, ta thừa nhận, cho dù các nàng trong lúc đó không có gì nhưng lòng ta đã muốn ẩn ẩn đau. Nàng như thế nào lại thích lên mạng kết giao như vậy.

“Chưa từng gặp qua, chỉ thấy trong lúc chat và ảnh gửi qua.”

“Em ấy thích chị?”

“Ha ha, là, từ khi nhìn thấy lúc chat, có thời gian gọi điện cho tôi mỗi ngày. Tôi không thích trêu chọc những bé còn đi học như thế này, cho nên đã lâu rồi không có liên lạc.”

“Vậy hôm nay sao lại điện thoại lâu như vậy?”

“Công ty chúng tôi đang đăng tuyển khóa sắp tới tốt nghiệp ở đại học JIAO, em ấy liên tục quấy rầy tôi, muốn tôi nói với người bên HR kia, để cho em ấy tham gia vòng phỏng vấn cuối. Em ấy đến thành G không có chỗ ở, muốn ở tạm chỗ của tôi.”

“Chị đồng ý?”

“Tôi sao có thể đồng ý? Không phải là tự mình chuốc lấy phiền phức sao? Tôi trước đây có quen một người tên Y trên mạng, không phải là về sau hết ăn rồi lại uống, tôi ngượng ngùng đuổi nàng đi, cuối cùng trả lại cho nàng vẫn trộm mấy vạn đồng, chuyện này không phải tôi đã kể cho em nghe rồi sao.”

Ha ha, đúng vậy, như thế nào ta lại quên chuyện này… về nàng. Lúc nàng vừa mới gặp mặt ta đã kể rồi, sở dĩ coi trọng bằng cấp của P như vậy, là bởi vì nàng từng bị người ta lừa gạt. Chuyện là trên mạng gặp một mỹ nữ rất đẹp, trước đây nhanh chóng nhận lời yêu cùng người ta vài ngày, sau đó trở về liền bỏ, lại thành G nhờ cậy nàng, cuối cùng trộm hết mấy vạn đồng trong nhà, mang tiền bỏ trốn. Nàng là một khi bị mỹ nữ cắn, phỏng chừng rất nhiều năm sau cũng không dễ dàng để người ta vào ở nhà nàng.

“Chị định làm sao?”

“Tôi nói cùng em ấy, nói nguyên nhân tại sao em ấy không thể ở đây được, em ấy nói không để cho tôi phiền toái, sau đó thì cư nhiên khóc. Tôi muốn quan tâm đến cảm xúc của em ấy một chút, cho nên gọi điện hơi lâu…”

Nàng còn đang nói gì, ta hoàn toàn không ngờ. Uất ức và phẫn nộ lập tức vọt tới đại não.

Quan tâm đến cảm xúc của em ấy? Đó là người như thế nào mà khuya như vậy chị gọi điện thật lâu quan tâm, trấn an tâm tình, chị biết tôi lâu như vậy (khoảng 2 tháng), chị lại chưa bao giờ chủ động thông cảm cho cảm xúc của tôi. Chẳng lẽ trong lòng chị, tôi không quan trọng bằng một tiểu muội muội chưa ra trường?

Kỳ thật, tính tình ta cũng không tốt, cũng không phải ôn nhu, trong công việc đều cường thế, khiến ta thực dễ coi mình là trung tâm mà suy xét vấn đề, cơ hồ toàn bộ đồng nghiệp đều biết ta làm việc nghiêm túc. Nhưng đối với nàng ta chưa bao giờ để lộ điều gì khó chịu, bình thường đều là gương mặt tươi cười chào đón, cái gì cũng vì nàng mà nghĩ. Thứ nhất, tình cảm cũng chưa đến mức này; thứ hai, ta cũng không muốn mới đầu đã làm nàng sợ. (Sau này nàng dần dần lĩnh giáo tính tình của ta, hối hận không thôi, nói rằng chưa từng thấy ngự tỷ nào như ta vậy. Ha ha, cái này nói sau.) Ta không phải là đồ chơi, lại càng không phải công cụ tình ái, ta có suy nghĩ, có tính tình, có cá tính. Tuy rằng bây giờ nghĩ lại giống như chẳng có gì, nhưng ta thật sự không giận chuyện tối nay, có thể là chuyện đọng lại qua những ngày thường, chung quy là muốn bùng nổ.

Cho nên, tiếp theo cuộc nói chuyện, ta hầu như đều là im lặng. Nàng rõ ràng không có cảm giác gì, vẫn đang nói làm sao các nàng quen nhau, không biết là phải giải thích với ta. Tình hình lúc đó, ta thật sự là càng nghe càng khó chịu.

“Không muốn nói chuyện với tôi?” Nói hồi lâu, nàng rốt cục cũng phát hiện cảm xúc của ta có gì đó không bình thường mà hỏi.

“…”

Tiếp tục im lặng. Lúc ta không vui, chưa bao giờ thích nói chuyện, bởi vì khi mở miệng, thì không thể tránh bạo vũ tinh phong.

“Không nói gì thì tôi cúp đây.” Nàng luôn như thế, thực sự, nàng cũng có thể đến mức như vậy.

“Chị phải quan tâm cảm xúc của em ấy, phải quan tâm tâm tình của DD, trên mạng có bao nhiêu tiểu muội muội, chị đều phải quan tâm đến tâm tình, làm sao đến bây giờ cũng không quan tâm một chút gì đến cảm thụ của em? Em biết là chị không thích em, chẳng qua vì làm tình. Được, cho dù là vì việc làm tình, chị cũng thích làm tình cùng em không phải sao, chị có thể chú ý đến cảm nhận của bạn tình chị một chút được không.”

“Tôi là một con người đang tồn tại, em biết rằng tôi thích em, em có thể không thích tôi, có thể không cần tôi, nhưng ít nhất, em phải tôn trọng tôi.”

“Có thể đừng giẫm đạp lên tình cảm của em được không.”

Ta nói một hơi rất nhiều, thanh âm bởi vì kích động mà đã thay đổi, đương nhiên, nước mắt cũng không thể cầm được mà chảy ra.

(Ở đây giới thiệu bổ sung về sinh hoạt cá nhân của H một chút, bởi vì về sau người này vẫn phải xuất hiện – nàng chính là DD. DD là bạn gái ở chung nửa năm với nàng. Sở dĩ gọi là bạn gái, đơn giản vì DD đối với nàng tốt lắm. Nàng là BH nghiên cứu sinh, diện mạo rất đẹp. Cuộc sống và công việc đều được H quan tâm cẩn thận. Từng việc đều như một khối lập phương, không thể bắt bẻ được gì, DD cũng gặp qua người nhà của H. Nhưng H không thích làm tình cùng DD, DD là xử nữ, vào không được, cũng không chạm được. Vậy nên chỉ có thể làm BẠN gái, mà không phải là bạn gái hay lão bà. Tình cảm của H đối với DD cũng khá đặc biệt, nàng rất quan tâm đến tâm tình và suy nghĩ của DD, lúc ta với H cùng ở chung, ta cũng cẩn thận quan tâm đến cảm nhận của H. Tuy rằng hai người không phải bạn gái, nhưng H sợ tổn thương em ấy. Bởi vì qua lời H kể, DD đối với nàng thực sự quá tốt, nàng không tiếp nhận nổi tình cảm như vậy và nàng cũng không có tình cảm đối lại. Hai người họ không thể quen nhau.)

Hiển nhiên là nàng ngạc nhiên đến ngây người, một câu cũng không nói, sau khi ta bùng nổ một chút thì hai người chúng ta im lặng một hồi lâu.

Cuối cùng nàng phá vỡ tình thế căng thẳng.

“Tôi thực khốn đúng không, ha ha.”

“Em nói đúng, cho dù tôi chỉ làm tình với em thôi thì tôi cũng có thể quan tâm đến cảm nhận của em. Về sau tôi sẽ không nói chuyện lung tung trước mặt em nữa. Vấn đề của em ấy, tôi sẽ xử lý, tôi sẽ không để cho em ấy đến thành G.”

“Em cảm thấy khá hơn chưa, còn muốn tôi làm gì nữa không?” Nàng bắt đầu nói chuyện với ta dè dặt.

“Không có gì, thật xấu hổ, em vừa không làm chủ được chính mình.”

“Em nói đúng, tôi quả thật không nghĩ đến, cảm xúc của em mới là cần phải quan tâm nhất.”

“Vì sao?” Ta biết rõ rồi còn hỏi.

“Cho dù chỉ vì tôi thích làm tình cùng em.”

“Ừ.” Đây không phải là đáp án ta muốn nghe.

“Chúng ta giao ước đi.” Ta hít một hơi, nói.

“Em nói xem, xem tôi có thể làm được hay không.”

“Chị nhất định có thể làm được. Chị thích kết bạn như vậy, em sẽ không can thiệp, cũng không có tư cách để mà can thiệp. Nhưng nếu chị cùng bạn quen trên mạng nảy sinh quan hệ thì nhất định phải cho em biết, nếu như vậy, em sẽ rời đi.”

“Vậy là sao? Nghĩa là cũng áp dụng tương tự với em luôn sao. Nếu em lên giường cùng người khác cũng sẽ nói cho tôi biết, sau đó tôi cũng rời đi, phải không?”

“Đúng vậy.” Nói ra từ này, thật khó khăn.

“Được, có thể.” Nàng nhanh chóng đồng ý rồi, lòng ta lại bắt đầu đau. Quả nhiên, cái gì nàng cũng không cần.

Tiêp theo lại là im lặng tột cùng.

“Hình như em hiện đã có người khác rồi đúng không?” Cuối cùng nàng lại mở miệng.

“Người khác nào?”

“Em vừa mới nói đó, là người cùng lên giường.”

“Chị cho là ai cũng như chị sao…”

Lại im lặng.

“Em nhất định phải tìm người khác để lên giường sao? Chẳng lẽ có tôi rồi còn chưa đủ?” Nàng gần như phẫn nộ nói ra những lời này, trước đây, ta chưa từng thấy nàng nói chuyện như thế này bao giờ.

“Không có.”

“Vậy sao em phải giao ước như vậy?”

“Em chỉ đang nói tới mình chị, bởi vì, em không kiểm soát được thân thể của chị.”

“Tôi sẽ không như vậy, hiện tại tôi chỉ muốn làm tình với em. Nhưng, em cũng không được tìm người khác, em chỉ có thể tìm tôi!” Nàng nói ra những lời này như đinh đóng cột.

“Em cũng sẽ không, chị đã làm em mệt như vậy, sao em còn có sức để đi tìm người khác…” Ta đang nói một từ hai nghĩa, quen với nàng, đúng là thể lực và trí lực đều mệt mỏi. Không khí bắt đầu dịu đi đôi chút, có thể là do lời nàng vừa nói làm cho ta không cảm thấy khó chịu, e là do tính cách của nàng.

“Ha ha, nói đi cũng phải nói lại, nếu tôi thực sự tìm người khác để lên giường, em sẽ rời đi?” Nàng đang hỏi thử đây sao?

“Đúng vậy?”

“Vì sao?”

“Vì sao là vì sao? Chị có người khác để lên giường thì còn muốn em nữa làm gì? Cho dù là làm tình, cũng nên là trò một đấu một, chẳng lẽ chị không chê bẩn sao?” Ta lại bắt đầu kích động, miệng lưỡi một lần nữa lại bắt đầu sắc nhọn.

“Ha ha, nhìn em xem, đụng một cái liền nhảy dựng lên. Tôi nghĩ em sẽ nói là bởi vì em thích tôi, em không chịu nổi tôi có người khác.”

Nàng sao lại thông minh như vậy, nàng rõ ràng cố ý nói vậy, vì biểu hiện của ta đã sớm làm nàng nhìn thấu.

“Mặc kệ nguyên nhân là gì, tóm lại, nếu chị có đối tượng mới, em sẽ rời đi.” Đây là ý nghĩ chân thực của ta. Nàng thầm nghĩ muốn duy trì quan hệ như vậy với ta, hoặc cũng có thể không phải vậy. Ta nguyện ý cùng nàng duy trì quan hệ như hiện tại, là bởi vì ta thích nàng. Ta muốn nghiêm túc mà quen nàng. Cho nên ta nguyện ý ở lại, chờ đợi nàng thay đổi. Nhưng chuyện này tuyệt đối không thể là trò một người với nhiều người.

“Tôi đây sẽ không dễ dàng mà đi tìm người khác.”

“Vì sao?”

“Giống như chi phí cơ hội, có người khác thì nhất định không có em, đương nhiên tôi sẽ không dễ dàng mà thử vậy.”

Đêm đó chúng ta nói chuyện đến ba giờ sáng, khoảng cách tựa như gần thêm chút nữa. Bình thường nàng như một núi băng, hiếm khi thấy ôn nhu như tối nay.

“Dường như lần nào cũng là tôi đi đến chỗ em, em thì hình như không muốn đến thành G để gặp tôi?”

“Tuần này thì có thể, em sẽ đến gặp chị.” Vốn ta định điện thoại cho nàng định nói là tuần này sẽ đến thành G, tự nhiên lại cãi nhau, đến ba giờ mới nói đến vấn đề chính.

“Em ở khách sạn nào thì tiện cho chị đi tới?”

“Khách sạn?” Sao em phải ở khách sạn? Đến nhà tôi ở! Tới chừng đó tôi ra sân bay đón em.” Giọng nói chân thành đáng tin, ta bắt đầu thích lúc nàng cường thế như thế này.

Nghe thấy nàng trả lời như vậy, ta thực vui, cho thấy nàng không coi ta là người ngoài, nhưng lập tức, ta lại thấy mơ hồ không vui. Nếu đúng như vậy, nàng đã từng có bao nhiêu nữ nhân, thích kết giao với một người như vậy, bạn trên mạng từ nơi khác đến gặp mặt có thể cũng đã ở tại nhà nàng.

Phụ nữ có khi sẽ mâu thuẫn như vậy, có điều, ta cũng chỉ không vui trong chớp mắt, tùy chuyện gì đến sẽ đến, hết thảy đều tràn ngập hưng phấn, mong chờ đến cuối tuần sẽ gặp mặt.

Ngày nọ ta cùng bạn thân NN đi bách hóa JG, ở quầy chuyên bán đồ cổ quý hiếm, ta nhìn thấy một con ngựa nhỏ bằng thủy tinh. Ánh sáng tỏa ra xung quanh, bên trong lại có một tia màu đồng. Không biết vì sao trực giác mách bảo ta, con ngựa này đặc biệt hợp với H. Ta mua nó, làm lễ vật nho nhỏ cho cuộc gặp cuối tuần.

Trả tiền xong, cô bán hàng hết sức cẩn thận giúp ta gói lại. Trong lúc đó, ta luôn mỉm cười, tưởng tượng ra biểu tình của H lúc nhìn thấy nó. Theo lời NN nói thì là “một tên mê gái chính hiệu”. NN không biết chuyện của ta, nhưng trực giác khiến nàng cho rằng, ta nhất định đang yêu thầm ai đó.

(Còn tiếp)