- Bh Tu Viet Ben Kia The Gioi Chuong 62 Ket Thuc Hoc Ky

Tùy Chỉnh

Trận đấu giữa Cận Dĩ Tường và Công Minh chính thức diễn ra. Cả hai đồng dạng sở hữu hỏa dị năng nên đấu trường lần này được học viện chọn, chính là Đấu Trường Liệt Hoả

Trên đài cao là tiếng hò reo cổ vũ của toàn thể học viên. Xa xa vị trí hội đồng cấp cao, Phật Lan Ỷ Khanh nhíu mày quan sát, Viên Tảo Lam Giai, Phó Chỉ Dung, Diệp Nhã Viên, Kỳ Nhược Linh, Hạ Phỉ Lan đã xong trận đấu của bản thân, hiện tại các nàng ngồi cùng một chỗ xem Cận Dĩ Tường

Giám khảo hôm nay gồm có Cận Minh Nguyệt, Cận Mạn Lệ, Cận Yên Tuyết. Ba hồi trống đánh, trận đấu chính thức bắt đầu, Cận Dĩ Tường thân thuộc tính hoả tự nhiên cảm thấy đấu trường này tích góp rất nhiều nguồn nguyên khí cho mình. Hơn nữa có ngọc Ngự Hoả cộng sinh, năng lượng bừng bừng tụ nơi đan điền, chỉ còn chờ bộc phát

Công Minh cười lạnh, hắn thích Viên Tảo Lam Giai, nhọc công theo đuổi biết bao nhiêu ngày, nàng từ chối hắn, kể từ khi Cận Dĩ Tường xuất hiện, mọi công lao của hắn xem như đổ sông đổ bể. Bó hoa hồng hắn tặng Viên Tảo Lam Giai bị nàng vùi dập không thương tiếc, hắn hận Cận Dĩ Tường cướp đi nữ nhân hắn theo đuổi

"Tiếp chiêu đi!"

Công Minh hướng Cận Dĩ Tường quát lớn, tay phóng luồng cực lớn hoả năng về phía Cận Dĩ Tường. Cận Dĩ Tường trên môi thủy chung nét cười, nhẹ nhàng né tránh, lại đỡ một cước từ Công Minh. Mọi người lắc đầu khi thấy Cận Dĩ Tường chỉ né tránh mặc cho Công Minh liên tiếp tấn công

Toàn thể học viên ai cũng đều nghĩ trận này phần thắng thiên về Công Minh rồi, dẫu sao hắn cũng là người đứng top học viện một học viên mới chân ướt chân ráo bước vào học viện làm sao có thể đánh bại Công Minh

Mọi người ai cũng nghiêng về Công Minh, duy chỉ có đám nữ nhân tin tưởng Cận Dĩ Tường tuyệt đối, mặc dù không biết nguyên do gì Cận Dĩ Tường không phản công

"Hanh, Cận Dĩ Tường, đấu với tôi, không có đường thắng đâu, khôn hồn đầu hàng đi!" Công Minh nghiến răng nghiến lợi nói, phi thân về phía Cận Dĩ Tường, liên tiếp phóng hỏa năng về người cô

"Ai nha, cú đó nguy hiểm đấy" Cận Dĩ Tường thản nhiên cười, bay lên không trung né tránh đòn lửa dội ngược bên dưới trước con mắt trầm trồ của toàn thể học viên

"Uy, sao có thể bay được vậy?"

"Thật kỳ diệu, Cận Dĩ Tường cậu có thể giảng cho mình sao?"

"Trên cả tuyệt vời, cậu mãi mãi là tượng đài chiến thắng trong tim mình, khiến Công Minh thua thảm hại đi, đánh chết cái vẻ ngạo mạn của hắn đi!"

Cận Dĩ Tường hướng đông đảo học viên vẫy tay còn đối các lão bà đại nhân trưng bộ mặt ngây ngốc nhạ Công Minh tức điên. Hắn tuy rất có thực lực nhưng Công Minh không thể khắc chế máu nóng trong người, điều đó gây thất bại thảm hại cho hắn sau này

"Nhiều lời, tiếp chiêu đi"

Công Minh hết đấm rồi tung cước, hắn âm thầm đắc ý cho đến khi Cận Dĩ Tường nhìn chằm chằm hắn như muốn nuốt trọn con mồi. Công Minh kiêu ngạo thành thói chưa từng vì ai mà cúi đầu, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy, toàn thân huyết mạch đều run lên cầm cập trước nguồn uy áp vô hình kia, bóp nghẹt linh hồn hắn

Cận Dĩ Tường đột nhiên bật cười:

"Nãy giờ học trưởng vui vẻ đủ rồi chứ, giờ để tôi xuất chiêu đi"

Công Minh còn chưa kiệp định hình được chuyện gì xảy ra, một cỗ kình lực mang theo hỏa năng bất ngờ hướng bụng hắn tập kích. Công Minh phun một ngụm máu, chống đỡ đứng lên, nếu hắn ngã xuống, như vậy quá mất mặt, trận này hắn thắng, Viên Tảo Lam Giai có phải hay không yêu hắn đây

Với ý nghĩ trong đầu, Công Minh cười lạnh, thế nào đi chăng nữa, phần thắng sẽ thuộc về hắn thôi. Công Minh đắc ý cười vừa muốn phản đòn lại bị hoả năng cương ngạnh của Cận Dĩ Tường công kích. Thân thể hắn giật lùi ra sau, quần áo trên người đều rách bươm, ướm máu

Vì cái gì khi hoả năng của hắn đụng độ Cận Dĩ Tường, cô không có hề hấn gì mà hắn lại chịu thiên đại đả kích từ hỏa năng Cận Dĩ Tường đây

Cận Dĩ Tường thong thả đỡ Công Minh đứng lên:

"Học trưởng, anh cảm thấy thế nào, có ổn không, anh muốn ngừng hay đấu tiếp?"

"Buông ra, dĩ nhiên anh đây chọn đấu tiếp, hừ, đừng làm bộ mặt thương sót đó!" Công Minh gân cổ quát

"A, được thôi, dù sao tôi cũng nhàm chán, hảo hảo chơi với anh một trận cũng rất tốt đây"

Công Minh dồn mười phần công lực vào hỏa cầu cực lớn, lần này hắn nhất định sẽ thắng, hắn nhất định lần nữa truy được Viên Tảo Lam Giai, nghĩ đến viễn cảnh đó thôi, Công Minh đủ vui mừng khôn xiết

Chỉ là bước cũng chưa kịp bước, đánh cũng chưa kịp đánh, dị năng cũng chưa kịp thi triển, oanh một tiếng chấn động mặt đất, uy lực khủng khiếp của hoả năng chèn ép Công Minh muốn nổ tung, hắn xiêu vẹo chống đỡ, rốt cuộc, một chiêu cũng chưa đỡ được, hao tổn quá nhiều sức lực, hôn mê bất tỉnh

"1...2....3.... người chiến thắng hôm nay là Cận Dĩ Tường, đả bại top 1 học viện Atlantis, giờ đây vị trí top 1 thuộc về Cận Dĩ Tường, được biết lớp 1D hôm nay có rất nhiều học viên chiến thắng tại các bảng, lớp 1D một bước thẳng lên hạng nhất, quả là chuyện vui mừng"

"Sau kỳ thi học kỳ hai, các em sẽ lại bước sang năm học mới, chúc tất cả may mắn trên con đường mình chọn. Kỳ thi xin được phép khép lại, tôi xin công bố sơ lược kết quả tất cả các khối"

"Khối D bảng A, Cận Dĩ Tường
bảng B, Kỳ Nhược Linh
bảng C, Hạ Phỉ Lan
Khối C bảng A, Viên Tảo Lam Giai
bảng B, Phó Chỉ Dung
bảng C, Diệp Nhã Viên
........."

Trọng tài đọc kết quả, thanh âm không giấu nổi cao hứng

Chúng nữ nhân vỗ tay chúc mừng kết quả chung cuộc, cái tên Cận Dĩ Tường được tung hô khắp cả học viện. Từ đây lưu truyền một huyền thoại mà học viện Atlantis là nơi huyền thoại ra đời

Cận Dĩ Tường đột nhiên xoay đầu nhìn hướng tháp chuông, tại sao cô luôn cảm thấy có người theo dõi mình đây, phải nâng cao cảnh giác mới được....

Một nơi tăm tối thuộc địa phận Đông Đô.

Sinh sinh khí chất vấn:

"Đây đã là lần thứ mấy rồi Tử, có phải ta quá mềm nhẹ với ngươi không?"

Tử cúi đầu: "Xin lỗi"

Sinh hừ lạnh: "Ngươi suốt ngày chỉ biết xin lỗi sao, lão đại nuôi ngươi trưởng thành cho ngươi thân thủ ngày hôm nay, ngươi không nên tồn tại loại cảm xúc phàm tục đó. Ta chỉ có thể dung túng ngươi thêm lần này, nếu còn lần sau, ta sẽ không tha thứ"

"Ta sẽ phục tùng và tiếp tục trung thành, cảm ơn ngươi, Sinh, ta luôn xem ngươi là anh trai của ta..."

Sinh cau mày, lạnh lùng bỏ đi.