Trang chủBiến thân Hồ Ly Tinh C39: Ta là đồ cầm thú

Biến thân Hồ Ly Tinh - C39: Ta là đồ cầm thú

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Mộ Tử Quân ôm Tô Anh Lạc, đưa nàng dực vào cây cột, cương cứng đưa đẩy thật mạnh ở giữa hai chân nàng, hai mảnh cánh hoa béo mập bị mình đâm vào lại rút ra, người hắn dính đầy dịch trong suốt sền sệt của nàng.

Lưng ngọc non mịn của Tô Anh Lạc bị ma sát với trụ cột, vừa bị xước lại đau, chỗ kia đang bị điên cuồng làm ma sát càng vui sướng, mãnh liệt cuộn trào lan ra toàn thân. Đau đớn cùng vui thích hỗn hợp, làm nàng càng cảm thấy đặc biệt vui vẻ, "Thật sâu, thật kích thích,....Phu quân, cố sức....cố sức.....Làm chết ta....A....."

Hoa huyệt nàng không ngừng co rút, trơn trợt ấm áp tầng tầng lớp lớp siết chặt quy đầu Mộ Tử Quân.

"Như ngươi mong muốn, vi phu làm chết ngươi!" Mộ Tử Quân ngửa đầu rên rỉ, động tác càng ngày càng hung mãnh, một tay cầm ngực nàng hung hăng xoa nắn, tựa hồ muốn bóp vỡ.

Nam tử nghe hai người giao cấu mông đụng nhau phát ra tiếng ba ba, nhìn Tô Anh Lạc liên tục nói những lời dâm đãng, tay hắn cầm côn thịt vuốt ve di chuyển, hưng phất mà thở hổn hển, tưởng như mình đang là người làm nàng.

Tô Anh Lạc mê muội nhìn thấy cử động của nam tử, phóng đãng ánh mắt cùng hắn nhìn nhau quấn quýt,dâm đãng kêu, "Phu quân....ta là của ngươi....Mau, ta là tiểu bảo bối của ngươi,...."

"Thiếu bị làm! Tiểu yêu! Oh....." Bị nam nhân khác làm vẫn còn câu dẫn hắn, thật là muốn mạng của hắn, con ngươi nam tử chứa dục hoả tựa hồ muốn phun ra ngoài, tay dùng tốc độ nhanh nhất cử động lên xuống cự vật, khi nhìn đến chỗ hai người giao hợp nước tích tắc rơi xuống đất, hắn leo lên đỉnh vui sướng,lưng tê rần, một cổ tinh dịch trắng sềnh sệch phun ra.

Tô Anh Lạc bị giao hợp vui vẻ làm cho mê mẩn, đôi chân ngọc thon dài chặt chẽ quấn quýt lấy hông Mộ Tử Quân, cả người không ngừng run run, vừa như thống khổ lại hết sức vui thích, hoa huyệt bắt đầu không chịu nổi mà co rút lại, "Phu quân, sâu hơn một ít......Ta sắp đến.... A..."

"Cùng nhau!" Mộ Tử Quân mất lý trí mà nặng nề va chạm, thon dài mườn ngón tay bóp chặt mông noãn của Tô Anh Lạc, đưa nàng hung hăng hướng xuống cực đại của hắn, đem dục vọng vùi thật sâu vào cơ thể nàng.

Chớp mắt cao trào vọt tới, cơ thể lẫn tâm hồn đều hạnh phúc khẽ run. Đây là thời khắc tươi đẹp nhất của cuộc sống, Mộ Tử Quân cũng nhớ không nổi thê tử của mình nữa, hắn không nhớ nổi còn những thứ ý nghĩa khác,  dù bây giờ hắn có chết đi, hắn cũng không oán không hối tiếc.

"Ba ba ba" nam tử vỗ hai tay, cười khẩy nói, "Thì ra cầm thú cũng có mặt mũi mắng người khác không bằng cầm thú, thực sự là năm mươi bước cười một trăm bước. Bất quá các ngươi biểu diễn cảnh sống xuân này ta tương đối hài lòng, giữ lời, các ngươi có thể đi."

Bị rút ra, trọc trắng theo bắp đùi trắng như tuyết của Tô Anh Lạc chảy xuống. Thần trí từ từ khôi phục, Mộ Tử Quân nhìn một màn trước mắt, hồi tưởng lại mình vừa rồi điên cuồng phóng túng, trong nhắy mắt như bị một đao sấp sép bổ trúng, đầu óc ong ong, không dám nhìn Tô Anh Lạc, xoay người, sắc mặt trắng bệch nói, "Ta dĩ nhiên....Ta thực sự là đồ cầm thú! Ta có lỗi với ngươi, có lỗi với Mạn Nhi....Ta thật đáng chết!"

"Tử Quân, ngươi đừng nói như vậy..... Là ta tự nguyện." Tô Anh Lạc từ phía sau ôm lấy hắn, "Ngươi coi như chưa từng xảy ra cái gì đi, ta không hi vọng ngươi hổ thẹn, không cần lo lắng, Mạn Nhi nàng sẽ không biết."

Chương trước Chương tiếp