(BJYX) Hệ thống xuyên nhanh: Nam phản diện thích người - Chương 13

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

- Tại vì..ta thích người!

- Ngươi..ngươi nói cái gì?

- À, phải nói là ta yêu người..Vương Nhất Bác yêu người!

- Ngươi..

"Chẳng phải hắn thích Nhược Kha sao? Sao bây giờ lại nói yêu ta?"

- Người..động lòng với ta rồi?

- Ngươi nói nhăng nói cuội cái gì vậy hả?

- Rồi sẽ có một ngày người thừa nhận yêu ta..

THÌNH THỊCH! THÌNH THỊCH!

"Sao tim ta lại đập nhanh thế này? Tại sao lời hắn nói, dù muốn phản bác, ta cũng không thể nói ra một lời? Chẳng lẽ..ta thật sự đối với hắn cũng là "Yêu" ?"

- Tại sao lúc nãy sư phụ không vạch trần đồ đệ trước mặt mọi người, còn đưa đồ đệ trở về?

- Ngươi đang chất vấn ta?

- Đệ tử rất tò mò, sư phụ thật sự không hiểu, hay là..giả vờ không hiểu?

"Túc chủ, đừng đánh hắn, người làm vậy là mất độ hảo cảm đó!"

'' Lấy độ hảo cảm chẳng qua chỉ là nhiệm vụ ẩn thôi, nếu ta hoàn thành nhiệm vụ chính trước thì không cần phải suy nghĩ đến những thứ này rồi chứ?"

"Hỏng rồi, không ngờ bị túc chủ bắt được lỗ hổng hệ thống.."

- Bỏ đi, bản tọa không so đo gì với thắng nhóc nhà ngươi nữa..thuốc ở đây cả, tự điều tức đi!

- Tiêu trưởng lão, đệ tử thật sự bị thương!

- Thì sao? Chẳng phải ta đưa thuốc cho ngươi rồi sao?

- Không nhấc tay lên nổi, không bôi được..

"Đù, thảm quá, trên người phản diện bị gãy xương bảy chỗ, nhiều nơi có vết thương nhỏ, còn có độc tố trong kim độc đang lan ra! Lại thêm cú ném vừa rồi của ngươi, vết thương càng nặng hơn. Túc chủ, người giúp hắn đi!"

"Nặng đến thế sao?"

- Không có lần sau!

- Vâng!

"Thằng nhóc này trước đây cũng thích cười thế này sao? Tại sao kể từ ban nãy cứ mỉm cười dịu dàng vậy?"

- Tay của sư phụ lạnh, đệ tử sưởi ấm cho sư phụ..

- Vi sư từ nhỏ đã có thể chất âm hàn, không sao cả!

- Sư phụ, đệ tử nắm tay người lâu như thế mà người không đẩy ra, có thể người khác làm thế với người, người cũng không từ chối?

- Không! Ngươi là ngoại lệ của ta!

- Đệ tử...muốn kết đạo lữ với sư phụ. Người có đồng ý không?

"Tên này học cách lừa gạt người từ khi nào thế? Độ hảo cảm còn chưa đầy sao có thể yêu ta? Khi nãy ta chỉ nghĩ hắn nói đùa..chẳng lẽ lại là thật?"

- Ta từ..ưm..ưm..

Chưa để y nói hết câu, Vương Nhật Bác kéo y vào lòng, đặt lên môi y một nụ hôn, y cảm nhận được bờ môi mềm của người kia mà nhắm mắt lại. Vương nhất bác thấy ykhông phản ứng lại liền mừng rỡ mà cuốn lấy bờ môi nhỏ. Hắn tham lam mút mát bờ môi kia đến nghiện, tham lam cuốn lấy chiếc lưỡi nhỏ của người kia mà mơn trớn, tựa như muốn hút hết dư vị ngọt ngào trong khoang miệng kia mà tận hưởng. Tiêu Chiến như ma xui quỷ khiến lại còn cùng hắn hòa tan vào nụ hôn kia mà cảm nhận hơi thở ngọt ngào của nhau. Hai bờ môi cuốn lấy nhau như chẳng muốn rời nhau nữa. Tiêu Chiến bắt đầu cảm thấy khó thở. Mặt y đã đỏ Lên. Vương Nhất Bác nhìn người kia hơi thở đã phập phồng nơi lồng ngực đành lưu luyến buông ra, trên bờ môi còn vương lại chút ngọt ngào khó tả.

- Sư phụ, người cảm thấy thế nào?

- Ta...

"Môi rất mềm.."

"Cảm giác không cách nào kiểm soát được bản thân..rất không ổn."

"Nói ra thì đều tại tên Tô Thiết kia năm lần bảy lượt khiêu khích Vương Nhất Bác, nếu không phải tại hắn ta thì giờ bản tọa đã không rơi vào trường hợp này.."

- Này..Vương Nh..ưm..ư..ưm..

___________________________

- Chào sư phụ, đệ tử Tô Thiết bái kiến sư phụ, đồ nhi đặc biệt chuẩn bị trà buổi sáng thượng hạng..

- Sư phụ đã dùng bữa sáng do ta chuẩn bị rồi!

- Lần đầu tiên lên lớp đã đến trễ à?

- Phạt ngươi chạy 100 vòng quanh Vương Tiêu Điện, không được phép dùng linh lực!

- Là lỗi của đệ tử, chỉ là hình phạt này hơi nặng quá, vẫn mong sư phụ niệm tình đệ tử phạm lỗi lần đầu, phá lệ khai ân..

- Tiêu CHiến ta xưa nay không thích trả giá!

- Sư huynh còn không mau đi?

- Vương sư đệ, ta bị phạt thì không có gì, nhưng nay ta và đệ đều là đồ đệ của sư phụ, chỉ hi vọng được hòa thuận, đừng vì việc này mà khiến sư phụ không vui! Ta tưởng rằng có chơi có chịu, không ngờ Vương sư đệ lại không cam tâm..Nếu sư đệ thực sự để ý khi bị thua dưới kiếm của ta, sư huynh xin lỗi, đồng thời chấp nhận bị phạt , mọi ân oán trước đây chấm dứt tại đây nhé, sư đệ thấy thế nào?

- Hừ! Làm bộ làm tịch..

- Đúng là nên phạt. Vậy bây giờ ngươi dập đầu với Vương Nhất Bác ba lần, ta sẽ bỏ qua mọi chuyện, thế nào?

- Người là đang ra mặt cho ta sao?

- Sao không nói gì thế? Còn cần ta mời ngươi à?

PIU! Tiêu Chiến dùng thuật bắn vào đầu gối Tô Thiết, buộc hắn phải quỳ xuống..

- Lúc xin lỗi, nhớ nói to tiếng vào!

Tô Thiết đành ôm hận, cắn răng quỳ xuống, xin lỗi hắn..

- Xin Vương sư đệ bỏ qua cho ta..

- Sư huynh quỳ có đau không? Hay là nghỉ ngơi 10p, lát nữa quỳ tiếp nhé?

"Còn muốn người ta quỳ hai lần, rốt cuộc cái tính gian trá này học từ ai vậy?"

"Túc chủ, học từ ngươi chứ còn từ ai vào đây nữa!"

- Đi chạy đi! Chạy chưa xong 100 vòng thì không được dừng lại! Ta mệt rồi, ta đi nghỉ ngơi, ngày mai lại giảng bài..

- Sư phụ, đồ nhi về cùng người nhé, đúng lúc tu luyện có vài thắc mắc muốn nhờ sư phụ chỉ bảo~

"Chết tiệt! Các ngươi đợi đó!"- Tô Thiết

- Sư..sư phụ..ta..hộc..hộc..hôc..

- Sư phụ nói rồi, mới chạy có 100 vòng mà chân không còn sức là biểu hiện của nền tảng không vững, phải đi gánh thêm 150 gánh nước..

- Ngươi..

_________1 canh giờ sau___________

- Sư phụ nói rồi, hôm nay sư huynh rất nóng nảy, sư huynh chép 100 lần "Chớ tức giận huyền tâm ảo diệu quyết", "Thanh tâm tĩnh khí một bước nhỏ, tu vi một bước lớn" trước cho sư phụ ngâm cứu nhé~

- ....

______mấy hôm sau___

- Mấy ngày nay chả học được cái gì, toàn làm mấy việc vặt!

Thấy Tiêu CHiến đang dạy kiếm cho Vương Nhất Bác, Tô Thiết vội chạy lại..

- Sư phụ..Tiêu trưởng lão cũng dạy bảo ta đi!

- Ngươi chắc chứ?

- Á Á Á Á Á Á .......

- Sao luyện mấy ngày mà nền tảng vẫn yêu như vậy? Ngươi không xem lời ta nói ra gì à?

- Không dám, sau này đồ nhi nhất định sẽ chăm chỉ tập luyện

Tô Thiết cúi đầu, ủ rũ bỏ đi...

Vương Nhất Bác liền ôm eo y, thì thầm bên tai y:

- Sư phụ..Người xem hắn không thông minh bằng đồ đệ, đồ đệ mới là người thích hợp với sư phụ nhất..

Y nhéo nhéo má mochi mềm mềm, mỉm cười:

- Rảnh rỗi thì đi tu luyện đi, bí tịch mà bản tọa mới đưa, ngươi đã xem hết rồi chứ?

- Vương Nhất Bác, ngươi ở lại tu luyện đi!

- Nghe lời sư phụ cả!

___________________________

Vương Tiêu Điện

- Môn chủ có lệnh, dưới núi xuất hiện bệnh dịch không rõ, bảo ngươi nghe ta chỉ huy, xuống núi giải quyết chuyện này.Đừng ỷ tu vi cao mà không xem ta ra gì, đến lúc đó nếu ngươi không nghe lệnh thì cẩn thận nếm mùi đau khổ nhé!- Thiên trưởng lão.

- Ta nghe ngươi chỉ huy? Ngươi nằm mơ cho nhanh!

- Tức..tức chết lão phu mất! Môn chủ, người xem hắn ta kìa!

END CHƯƠNG 13





Chương trước Chương tiếp