- Cam Y Chi Ha Lam Sac Su 135 Chuong Full Hoan Fanfic Con Cap Nhat Ngoai Truyen Fanfic Phan 2
****Phần này không phải của tác giả Lam Sắc Sư, mà là của fan Trung viết dựa theo những diễn biến của PHIM và lịch sử. AD chỉ dịch lại thôi. Mọi người đọc để giải trí. Chân thành cảm ơn bạn Linh Phùng đã giúp mình dịch*****
Cầu hôn - phần 1 Sau khi ra khỏi chiếu ngục, Lục Dịch vẫn luôn bận chuyện công vụ, còn Kim Hạ một năm trước đã được thăng chức làm bộ đầu, mỗi ngày công việc quấn thân. Một tháng liền, số lần Kim hạ và Lục Dịch gặp mặt chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hai người họ cũng không gấp, dù sao cũng đã trải qua ba năm đợi chờ. Vậy nhưng mẹ Kim Hạ và dì Lâm sốt ruột rồi. Những ngày Lục Dịch còn đang trong chiếu ngục, khuê nữ nhà mình đã dốc hết "của hồi môn" vào thăm hắn. Trong ba năm này không biết đã có bao nhiêu thanh niên có tài tới cửa đều bị Kim Hạ từ chối. Hiện tại Lục Dịch đã ra khỏi chiếu ngục, sau khi phục chức còn thăng ba cấp, vậy mà chuyện hôn sự sao vẫn chưa thấy nhắc tới? Chẳng lẽ khuê nữ nhà mình còn muốn tiếp tục làm "gái già"? (lão cô nương nên để thành gái già) Thế là, mẹ Kim Hạ liền nhờ sư phụ Kim Hạ nhắc việc này với Lục Dịch. Dương bộ đầu lúc đầu cũng không cảm thấy có vấn đề gì, thế nhưng mẹ Kim Hạ vừa nhắc đến, thì đúng là cũng nghĩ như vậy. Nhưng Dương bộ đầu nói, chuyện này bọn họ không nên chủ động nói trước, nên để Lục Dịch tự mình đề cập đến mới phải. Thế là, nửa tháng sau đó, Lục Dịch cũng không gặp được Kim Hạ lần nào. Không phải là bởi vì hắn không có thời gian, cũng không phải là Kim Hạ không có thời gian, mà là thật vất vả mới hẹn gặp được thì Kim Hạ không phải bị mẹ, dì Lâm thì cũng bị sư phụ tìm mọi lý do gọi về. Mới đầu Lục Dịch cũng không cảm thấy có gì bất thường, nhiều lần sau đó, tự nhiên cảm thấy không đúng, liền hỏi chuyện Dương Nhạc. Lục Dịch: "Dương bổ khoái, Lục Phiến Môn gần đây công vụ bận lắm à?" Dương Nhạc: "Gần đây không bận, nhưng khoảng thời gian trước thì đúng là rất nhiều việc" Lục Dịch: "Ba năm này, cảm ơn các ngươi thay ta chăm sóc cho Kim Hạ, ta nên kính ngươi hai ly rượu mới đúng." Sau khi uống vài chén, Dương Nhạc miệng rộng quả nhiên là không giấu được chuyện gì. Dương Nhạc: "Lục đại nhân à, ngài có biết ba năm này Kim Hạ có bao nhiêu khổ sở không? Muội ấy liều mạng nhận án, không dám để bản thân nhàn rỗi chút nào, ngày lễ tết dùng tất cả tiền mình dành dụm được mời những vị huynh đệ Cẩm y vệ kia ăn cơm, bởi vì chờ ngày ngài có thể bước ra khỏi chiếu ngục đó,không đến mức rơi vào cảnh ảm đạm, không có người kề cận." Lục Dịch kinh ngạc, trách không được... Lục Dịch: "Dương bộ khoái yên tâm, đời này ta nhất định sẽ che chở cho nàng ấy, không bao giờ rời xa." Lúc này Dương Nhạc đột nhiên lắc đầu, vểnh miệng nói: "Vậy ngài không biết, gần đây mới có một "biểu ca" mới tới, thái độ đối với Kim Hạ rất đặc biệt sao" Biểu ca? Kim Hạ lấy đâu ra biểu ca? Lục Dịch tiếp tục hỏi: "Biểu ca nào cơ?" Dương Nhạc: "Chuyện này ngài nên đi hỏi Cái Thúc - gia gia của nhà ngài ấy, nay đã thành phu quân của dì Kim Hạ, nghe nói là người thân của thúc ấy, dì Lâm bảo thúc ấy giới thiệu mà" Lục Dịch không ngồi yên được nữa, cũng không quan tâm đến Dương Nhạc đang trong bàn rượu say như chết , lập tức đến nhà dì Lâm, nói chuyện với cái vị "gia gia" hận không thể đánh kia ra. Ba năm trước, dì Lâm muốn đưa Kim Hạ về Phúc Kiến, Kim Hạ lại muốn chờ Lục Dịch nên sống chết không đồng ý, dì Lâm đành ở tại một căn nhà ở kinh thành, cùng Cái Thúc ở lại. Cái Thúc : "Cháu trai ngoan, hôm nay lại rảnh rỗi đến thăm ta à?" Lục Dịch cũng không phủ nhận danh xưng này: "Biểu ca của Kim Hạ là sao?" Cái thúc bất đắc dĩ nói : "Thua ngươi rồi, được, ta nói, chính là trước kia khi ngươi còn ở trong ngục, có nhiều người đến nhà cầu thân, thế nhưng đều bị Kim Hạ từ chối, cha mẹ Kim Hạ và nương tử ta đều cảm thấy thời gian đó bàn về chuyện hôn sự thì thật không phải với ngươi, hơn nữa thái độ của Kim Hạ kiên quyết, liền cứ như vậy cho qua. Thế nhưng bây giờ ngươi cũng đã ra khỏi đó rồi, mẹ Kim Hạ và nương tử cảm thấy đã đến lúc nên nhờ người giới thiệu cho Kim Hạ, không thể chậm trễ nữa."Lục Dịch liếc Cái Thúc một cái : "Vậy cái người anh họ kia là thân thích nhà thúc?" Cái Thúc chột dạ gãi đầu nói : "Cái này...thường nói nước phù sa không chảy ruộng ngoài sao?"
************
Cầu hôn - phần 2
********
Cầu hôn - phần 3
********
Cầu hôn - phần 4
Kim Hạ bỗng thấy chột dạ, bao nhiêu của hồi môn của nàng đều dùng hết trong ba năm Lục Dịch trong ngục giam rồi, Lục Dịch đưa nhiều sính lễ như vậy, nhà mình không tiền nhất định sẽ bị người khác coi thường. Ai biết được của hồi môn của dì Lâm đưa ra không kém gì Lục Dịch, Kim Hạ ngạc nhiên nói không nên lời, thế nhưng dì Lâm lại vân đạm phong khinh nói không đáng gì. Cái Thúc nhìn Kim Hạ còn đang ngẩn ngươi giải thích cho nàng : "Nha đầu, dì ngươi là thần y, trên đời này người mang núi vàng núi bạc đến cầu nàng cứu nhiều vô kể, lại nói lúc kết hôn nàng không đưa ta cái gì cả, còn không phải vì để lại hết cho ngươi sao?" Kim Hạ nhìn Cái Thúc cười : "Thúc, là người không có tiền làm sính lễ mới đúng" Cái Thúc không phục, ôm ngực ngửa trên trời than thở: "Ta đây nghèo a~, ai bảo độc của ta đều bị dì ngươi giải được, cháu trai lại còn là Cẩm Y Vệ thì còn ai dám đến tìm mua độc dược của ta chứ" Theo tập tục thì trước ba ngày thành hôn tân nương tân lang không được gặp mặt nhau, cho nên cách ngày thành thân đêm thứ tư nghĩ đến mấy ngày không thể gặp cho nên Lục Dịch hẹn gặp Kim Hạ tại bờ sông. Đêm đã khuya, người đi đường đã ít dần, hai bên bờ sông an tĩnh, hai người yên lặng ngồi cạnh nhau nhất thời không biết nói gì. Kim Hạ không quen với bầu không khí yên tĩnh này nên nàng phải tìm một vài chuyện để nói. "Đại nhân, dạo gần đây không thấy cái vị "Đường thúc kia nữa, ngài ấy về nhà rồi chăng?" Vừa thốt ra câu hỏi ấy xong, Kim Hạ lén nhìn sắc mặt của Lục Dịch, thấy sắc mặt ngài ấy không có gì dị thường. Chỉ nghe Lục Dịch nói :"Ta không có đường thúc" Kim Hạ còn đang nghi hoặc Lục Dịch liền nói :" Cái Thúc không có họ hàng xa" Kim Hạ ngạc nhiên : "Cái vị Đường thúc kia là giả sao? Tại sao vậy?" Lục Dịch cười nói : "Trong ba năm ta ngồi trong ngục tù, nhờ có phu nhân giúp ta chăm sóc đám huynh đệ Cẩm Y vệ kia, bây giờ mắt thấy đại tẩu sắp bị người ta đoạt mất, bọn họ đứng ngồi không yên nên giúp ta điều tra cả ba đời người kia ra" Kim Hạ còn chưa kịp nghe lai lịch vị Đường thúc kia trong lòng liền nghĩ :"Bọn họ quá là bát quái rồi" Lục Dịch nói tiếp : "Thực ra ta sớm đã biết rồi, cái tên Đường thúc này được mẹ nàng và dì Lâm, Dương bộ đầu tìm đến để lừa ta, chỉ để ta sớm ngày giải quyết chuyện hôn sự" Kim Hạ : "Vậy vì sao ngài vẫn...mắc câu?" Lục Dịch cúi đầu nhìn Kim Hạ, chậm rãi nói: "Bởi vì, cưới nàng, cũng là điều ta mong muốn" Nhớ đến ngày nhận được thánh chỉ gả cưới Kim Hạ. Lục Dịch âm thầm chuẩn bị sính lễ, thì đám huynh đệ Cẩm y vệ nói cho hắn biết Kim Hạ gần đây cùng một nam tử có qua lại mật thiết, mà nam tử kia lại không có quan hệ họ hàng gì với nàng. Mới đầu, hắn quả thực có chút gấp gắp, thế nhưng từ lúc biết được người kia là cháu họ của Cái thúc, hắn đã thấy có mâu thuẫn rồi. Lục Dịch thông minh, cẩn thận suy nghĩ lại thì tám chín phần là người nhà Kim Hạ muốn nhắc khéo mình về chuyện thành thân. Lục Dịch giả bộ ghen tuông, cố ý lộ ra bộ dạng gấp gáp muốn cầu hôn ở nhà Kim Hạ, sau đó lại thỉnh cầu bọn họ, giúp đỡ hắn cầu hôn vào đêm hội đèn. Kim Hạ giờ mới hiểu tất cả kế hoạch nằm trong tay Lục Dịch, ngay cả kế hoạch của mẹ nàng, cũng nằm trong sự tính toán của hắn. "Đại nhân ngài quả thật gian xảo!" Kim Hạ thầm nghĩ Kim Hạ có chút bực mình, hắn từng bước tính toán kế hoạch 1 cách chu toàn mà lại gạt mình đến lúc này mới nói. Nhìn thấy Kim Hạ đã có chút tức giận, Lục Dịch ôm nàng vào lòng nói :"Kim Hạ, cả đời này của ta, đối với ai đều cố gắng tận tâm đối đãi, thế nhưng, sự chân thành này, đời này ta chỉ giành cho nàng" "Tất cả nhũng gì ta nói ngày cầu hôn đó đều thật lòng, những câu nói ấy về sau, chỉ cần nàng muốn nghe, ta chỉ nói cho nàng nghe" "Hội đèn hoa ở Dương Châu năm ấy, ta nói nàng nghe, ta đột nhiên nằm mơ, cưới nàng. Đó cũng là giấc mộng đẹp nhất ba năm nay của ta trong chiếu ngục" Kim Hạ đột nhiên không biết nói gì nữa. Một người hao tổn tâm sức để đối tốt với ngươi, còn gì đáng để giận nữa? "Ngày thành thân, ngài phải sớm đến đón ta đó" "Được" Ai lại biết được vào ngày thành thân, biểu hiện của tiểu gia Kim Hạ, thật sự làm người khác cảm thấy tuyệt vời"