Trang chủ[Cao H/ Đam mỹ] Cầu hòaAlpha ngốc và kẹo dâu của hắn

[Cao H/ Đam mỹ] Cầu hòa - Alpha ngốc và kẹo dâu của hắn

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Warning: chịch nhau trong rừng cây tình ta đẹp tuyệt zời 🤘, Ân Châu mặc váyyy
------------

Thoáng cái hai người đã bên nhau được hai tháng, đến chính Ân Châu cũng không thể định nghĩa được mối quan hệ của hai người. Nếu hỏi cậu có coi Quốc Khang là phu chủ không thì cậu có thể mạnh dạn nói không nhưng Ân Châu thật sự không ghét người đàn ông này. Cậu nghĩ trên đời chắc chẳng có alpha nào đối xử với cậu tốt hơn anh ta nữa

Ân Châu cũng dùng hai tháng ngắn ngủi này để tìm hiểu gia cảnh nhà Quốc Khang rồi cậu tiếc nuối nhận ra moi tiền người giàu thật chẳng dễ dàng gì. Nhà Quốc Khang là một nhà tài phiệt điển hình, không! Phải nói là một nhà tài phiệt điển hình trong mấy bộ phim drama Hàn Quốc

Cha ruột của anh là một người đào hoa, sau khi cưới được người vợ công - dung - ngôn - hạnh như mẹ anh cũng thu liễm hơn. Nhưng giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời đỉnh điểm là sau khi biết đứa con vợ mình sinh ra có vấn đề về thần kinh ông cũng chẳng còn nể nang gì đi ngoại tình công khai

Bỏ mặc vợ con nuôi một đống tình nhân bên ngoài song tính, phụ nữ, omega, beta đủ cả lại còn sinh ra một đám con hoang. Nếu không phải ông chỉ có duy nhất một đứa con alpha là anh thì không biết hai mẹ con Quốc Khang đã bị vứt đến nơi xó xỉnh nào rồi

Thở dài nhìn alpha đang vừa ôm vừa cọ lên cười mình nói:

"Đừng cọ nữa, xuống ăn cơm"

Có thể nói lúc ăn cơm là lúc Quốc Khang nghiêm túc nhất, chỉ cúi mặt ăn cơm không nói mấy lời lung tung cũng không bám dính lấy Ân Châu, hỏi ra thì anh bảo phải ăn nhiều mới lớn được để bảo vệ vợ và mẹ. Nhìn một tên alpha cao m9 cơ thể to như con gấu nói ra mấy lời này Ân Châu cũng chỉ biết cạn lời

Ăn xong Quốc Khang chạy vội ra vườn để Ân Châu lại

"Bà cứ dọn dần dần cháu sắp ăn xong rồi"

Bà giúp việc rửa bát Ân Châu thì ngồi gọt hoa quả không khí khá yên lặng. Người giúp việc gợi chuyện

"Tôi thấy phu chủ của cậu chiều cậu thật đó, cậu đúng là có phúc"

Ân Châu chỉ cười trừ không đáp bà ấy tiếp tục luyên thuyên

"Là song tính ấy à cũng không thể vì phu chủ không biết gì mà được nước lấn tới quên đi quy củ. Tôi thấy cách cậu nói chuyện với phu chủ quá là hỗn rồi lại còm dám ngồi ăn cùng không thấy song tính khác đều phải quỳ bò dưới gầm bàn sao..."

Càng nói càng hăng Ân Châu cũng nghe đến nỗi lửa giận trong cơ thể dâng lên phừng phừng. Dừng gọt vỏ táo, cất đĩa hoa quả cẩn thận rồi nhìn xung quanh. Cậu muốn vớ thứ gì đó để đập con mụ này nhưng cậu không nỡ...bàn ghế, bát đũa, bình hoa tất cả đều là đồ cao cấp lỡ đâu bị sứt mẻ gì con tim cậu sẽ nhỏ máu mà chết

Ân Châu hít thở sâu dặn lòng phải bình tĩnh, đứng bật dậy nhìn bà già vẫn đang ngồi trố mắt ngạc nhiên nhìn cậu

"Bà là cái đéo gì, mở mồm ra câu nào câu nấy thối um lên, miệng bà là ống cống à. Một cây làm chẳng nên non ba câu xỉa xói là nên mặt lồn đấy bà biết không. Tôi đây không muốn nói nhiều đừng bắt tôi phải rạch mồm bà ra"

Nói xong cậu còn ném cho bà ấy nụ cười khinh bỉ, tự chấm cho bản thân 10 điểm hất tóc đi lên tầng

Cả người bực dọc khó chịu vào phòng chưa được bao lâu thì thấy Quốc Khang cả người lem luốc cười hihihaha cầm một bó hoa hồng to tới trước mặt Ân Châu

"Chồng tặng vợ này"

"Anh để trên bàn rồi đi ra ngoài đi"

Quốc Khang không biết cậu đang không vui cố dí bó hoa vào lòng cậu ai mà ngờ có một chiếc gai vô tình quệt vào tay cậu

"A! Anh CÚT RA NGOÀI"

Bó hoa bị Ân Châu hất rơi lung tung xuống sàn. Quốc Khang sững người anh thấy hình như mình bị ghét rồi, cúi đầu ủ rũ đi ra

Từ lúc cậu hất tay nam nhân ra cậu cũng đã hối hận rồi nhưng lại không biết bỏ xuống mặt mũi kiểu gì. Xuống giường nhặt lại đống hoa mới chạm vào ngón tay đã bị gai đâm chảy máu. Thì ra không phải Quốc Khang để sót gai mà vốn dĩ không xử lí chúng. Cậu biết loại hoa hồng này tuy có màu rất đẹp nhưng lại nhiều gai lại còn vừa nhỏ vừa sắc. Nhớ lại cảnh Quốc Khang túm chặt bó hoa lương tâm Ân Châu lại bị chọc một đao

Cẩn thận gom hoa lên bàn đi ra ngoài tìm alpha ngốc. Mới mở cửa đã thấy Quốc Khang ngồi xổm ở cửa rõ ràng đang nhìn chằm chằm cửa phòng mà lúc thấy Ân Châu bước ra lại xoay người giả vở không nhìn thấy

Ân Châu: '...giận thật rồi sao?'

Ân Châu ngồi xuống trước mặt anh ra sức dỗ dành alpha to xác

"Được rồi, đừng giận nữa lúc nãy do tôi máu nóng dồn lên não"

Alpha tỏ vẻ như oan ức lắm cụp mắt nhìn sàn nhà nói

"Vợ hung dữ với anh vợ sai rồi vợ xin lỗi anh đi"

"Là do tôi sai, tôi giận cá chém thớt lần sau sẽ không thế nữa"

Nói xong cậu lôi alpha vào phòng bắt anh ngồi lên giường

"Dơ hai tay của anh ra"

"Vợ muốn phạt anh hả? Không được đâu lần này vợ sai mà"

Nói như vậy nhưng vẫn dè dặt đưa hai tay ra trước mặt Ân Châu. Ân Châu nhìn hai lòng bàn tay chi chít đầy vết gai đâm bỗng thấy hơi đau lòng. Lôi hộp y tế xử lý vết thương cho nam nhân. Nhẹ nhàng gắp hết đống gai còn găm ở tay Ân Châu nhíu mày nhẹ giọng hỏi

"Có đau không?"

Quốc Khang mờ mịt lắc đầu anh không hiểu tại sao cậu lại để ý mấy vết thương nhỏ này. Bao nhiêu lần anh bị người ta đánh vết thương nặng hơn thế này nhiều nhưng cũng chẳng thèm mảy may. Tuy không đau cũng cảm thấy vợ lo thừa rồi nhưng Quốc Khang được quan tâm rất vui vẻ. Quốc Khang dùng đầu óc chậm chạp của mình để suy nghĩ cuối cùng anh cũng biết cảm giác này giống điều gì. Giống như việc cả người được ngâm trong nước ấm vậy, rất thoải mái. Quốc Khang cười tươi anh thấy có vợ thật tốt

Nhìn alpha chốc chốc ngồi đần mặt chốc chốc lại cười ngốc một mình Ân Châu lẩm bẩm

"Anh là đồ ngốc à" - không biết chăm sóc bản thân, dỗ mấy câu đã hết giận

Ấy vậy mà Quốc Khang lại gật đầu thoải mái khẳng định

"Ừ anh ngốc thật mà, ai cũng bảo anh ngốc hết"

Ân Châu dừng tay đang bôi thuốc ngước lên khó chịu nói

"Con chó nào dám nói anh ngốc? "

Quốc Khang muốn nói thật ra vợ là người chê anh ngốc nhiều nhất nhưng anh không dám nói. Ở chung vài tháng anh đã dần dần tích lũy được chút khả năng sinh tồn

"Vợ ơi... "

"Hửm? "

"Vợ có lỗi có phải vợ nên bồi thường cho anh không"

Ân Châu đồng ý đại cũng không để ý lắm cậu nghĩ alpha ngốc này cũng chẳng thể có yêu cầu quá đáng gì
.
.
.
.
.

Vậy tại sao mọi chuyện lại biến thành như này????

Ân Châu mặc một bộ váy thủy thủ váy thì quá ngắn chỉ che được nửa mông, áo cũng chỉ vừa vặn che được bầu ngực nếu ưỡn người chắc chắn sẽ bị lộ. Cổ đeo vòng được nam nhân kéo theo. Nhìn tên nào đó đang sừng sững trước mặt mình cậu vừa xấu hổ vừa tức giận

"Anh học đâu ra mấy cái này hả, nhanh đi về"

Hai người đang đi bộ trong khuôn viên công cộng gần nhà. Vừa nãy Quốc Khang bám lấy cậu ép cậu mặc bộ đồ này còn rủ cậu cùng nhau đi bộ. Không biết Ân Châu nên cảm thấy may mắn vì anh chưa có khái niệm gì về sextoy không nếu anh biết thì trên người cậu giờ không chỉ đơn giản là một bộ quần áo hở hang nữa rồi

Đưa tay túm áo, kéo váy nhưng bất lực không che được gì thêm. Quốc Khang đi chậm lại đến khi hai người đi song song nhau anh đưa mắt ngắm nhìn Ân Châu. Vợ của anh thật đẹp, một bộ tóc vàng rực rỡ nổi bật trong màn đêm, đôi mắt hơi xếch hung dữ trừng Quốc Khang. Anh chỉ cảm thấy voi nhỏ của mình lại ngứa rồi

Lôi Ân Châu vào góc tối đè sấp cậu lên thân cây, con cặc cương cứng đến phát đau nhô lên cọ cọ vào mông cậu. Lúc Ân Châu cảm nhận được cái chày đâm tiêu 37°C thì phản kháng đã không còn kịp

"Anh là đồ tinh trùng thượng não, nứng thì biết có điểm dừng đi! "

Alpha mặc kệ song tính mắng luôn mồm, theo bản năng cúi xuống cắn tuyến thế mềm mềm sau gáy cậu

"Aaaa...đừng~"

Anh vừa cắn vừa đưa tay túm chặt kéo lấy vòng cổ trên cổ nhân thê. Ân Châu ưỡn cổ cảm thấy hô hấp mình dần khó khăn cả mặt đỏ bừng mụ mị dần theo từng hơi thở. Nam nhân vẫn nhay cắn cổ nhân thê, tay lần mà cởi quần ma sát qua loa rồi chịch vào y như con thú cắn lấy giữ chặt giống cái đòi quan hệ

Con cặc rút ra thọc vào lồn múp như không hài lòng vì không được địt đủ sâu Quốc Khang túm lấy đùi, nhấc một bên chân cậu lên lúc này cặc thật sự mới được đi sâu vào. Quốc Khang thoải mái thở ra liếm lấy tuyến thể rỉ máu, xoay mặt nhân thê cùng cậu hôn môi

Trong màn đêm mọi tiếng động như được phóng đại. Tiếng da thịt nặng nề vỗ vào nhau, tiếng thở dốc khàn khàn của alpha, tiếng nước nhóp nhép, tiếng rên rỉ đầy kìm nén của cậu. Từng âm thanh len lỏi sâu vào não bộ, địa điểm làm tình lại là bên ngoài, nơi vùng cây nhỏ đem lại cho hai người cảm giác vụng trộm, kích thích đầy bệnh hoạn

Lồn đã quen với kích thước của cặc co dãn, bú mút điêu luyện như hồ ly tinh muốn ép khô tinh dịch của nam nhân. Tử cung một lần rồi lại một lần bị địt đến khiến Ân Châu sướng đến run người. Lồn bị cặc nghiền ép, bụng nhô ra in rõ hình cặc. Nam nhân đưa tay ấn ấn bụng nhân thê

"AAaaaa...đừng~ bụng eyyy raaaa~"

Một cỗ tinh dịch chảy ra dính vào làn váy và gốc cây. Ân Châu thở dốc tay bấu chặt vào vỏ cây

"Đừng, vợ đau tay đó"

Cả đầu Ân Châu giờ toàn mảng trắng không kịp nghe nam nhân nói gì Quốc Khang cũng không nhắc lại, xoay người Ân Châu cho cậu tựa vào lòng mình, một tay nhấc mông một tay chắn chỗ lưng cậu để khỏi bị chà xát vào thân cây

Nhìn chim nhỏ hồng hào run run dựng đứng vì vừa mới xả tinh nên ướt nhẹp nhạy cảm Quốc Khang vừa không ngừng địt lồn vừa thì thầm

"Ớt nhỏ của vợ đáng yêu quá"

Hôn loạn lên mặt Ân Châu lại cọ cọ như làm nũng hỏi

"Vợ có thấy voi nhỏ của chồng đáng yêu không?"

Tất nhiên anh không nhận được câu trả lời. Quốc Khang buồn, càng ôm chặt cậu tăng tốc không ngừng đụ điểm dâm, đụ tử cung, cúi xuống bú vú lặp đi lặp lại hỏi voi nhỏ của mình đáng yêu không, khí thế như nếu cậu không trả lời sẽ địt cậu đến thiên hoang địa lão

"Ư~......đ-đáng ahhhh...đáng yêu"

Quốc Khang mĩ mãn hôn môi vợ vùi mặt vào bộ ngực của cậu ngửi mùi pheromone như đắm mình vào trong hũ kẹo dâu ngọt ngào

"Chịch tư thế này là thích nhất, có thể ôm vợ, vợ cũng chủ động ôm anh"

Ân Châu cố giữ bản thân không bị cuốn theo nam nhân nhưng lại không kìm lòng nổi đắm chìm trong hương quế cay cay. Cả người như bị thôi miên nhổm lên ôm lấy cổ Quốc Khang dụi mặt vào tuyến thể của anh nơi hương quế cay nồng nhất. Cậu bất giác thả lỏng bản thân, một nỗi khao khát bùng lên trong con người cậu. Cậu muốn mở tử cung cho alpha trước mặt địt vào, muốn con cặc nghiền ép trong đó, muốn tử cung ngập tinh dịch nam nhân sau đó mang thai đứa trẻ nhỏ bụ bẫm. Như thần giao cách cảm lúc này nam nhân gần như đến cao trào địt mạnh lồn Ân Châu, hai tay nổi đầy gần xanh nhào nặn bờ mông cậu, không còn dáng vẻ thường ngày đỏ mắt nghiến răng nghiến lợi nói

"Muốn vợ mang thai, sinh con cho anh chơi cùng"

Câu nói của anh như chậu nước lạnh xối mạnh vào cái đầu bị lửa tình nhen nhóm của cậu. Không! Không thể mở tử cung, không thể mang thai!

Ân Châu nhắm nghiền mắt ôm chặt lấy anh chờ đợi đợt hoan ái này kết thúc. Chợt bên ngoài có tiếng người xì xầm

"Có người, anh nhanh lên"

Tách mông nhân thê nhấc lên đến tận quy đầu vừa đẩy eo cậu xuống vừa dùng lực địt lên. Ân Châu bịt miệng cao trào bắn tinh, nước mắt sinh lý trào ra cả người vô lực nhũn nhão co giật. Tiếng người bên ngoài chưa dứt hình như càng ngày càng ồn ào còn có cả tiếng xô xát

Quốc Khang cởi áo khoác lên cho cậu không còn hở ra một phân một tấc nào mới bế cậu đi ra

Bên ngoài đúng là đang xảy ra xô xát, một đám alpha mới lớn và một cậu song tính. Song tính nhìn thấy ăn như nhìn thấy cứu tinh hướng đến chỗ Quốc Khang hét lớn cầu cứu. Đám alpha như nhìn được trò hề mỉa mai

"Anh có thấy song tính với một đống pheromone trên người hắn không? Anh là đang muốn câu dẫn thêm một người tham gia à"

Nói rồi cả đám phá lên cười, một tên trong số đó còn dùng giọng ngả ngớn nói với Quốc Khang

"Xong chuyện rồi thì mời anh về trước song tính này chúng tôi nhắm rồi"

Một tên nữa chỉ vào Ân Châu đang nằm trong lòng anh

"Không thì để con hàng này lại chúng tôi cho anh tham gia"

Quốc Khang xốc lại nhân thê nằm trong lòng mình một tay ôm chặt cậu, tiến lên dùng vài phút đánh bọn choai choai đó tơi bời. Alpha chạy loạn không quên quay đầu lại chửi bới

"Vợ ơi anh giỏi không"

Vừa nãy xóc nảy đến nỗi buồn nôn Ân Châu nhìn thấy vẻ mặt tranh công của anh chỉ muốn đánh cho một phát

Đám alpha đó đã chạy đi, trời dần lạnh Quốc Khang muốn đem vợ về nhà tránh bị cảm. May mà Ân Châu ngăn lại ló đầu ra nhìn song tính đang run rẩy dưới đất

"Anh đi ra đây một mình à? Phu chủ của anh đâu?"

Song tính chỉ lắc đầu không đáp, khó khăn ngồi dậy

"Cảm ơn hai người, ân tình lần này không biết bao giờ mới trả được, tôi xin đi trước"

Ân Châu đạp đạp bảo Quốc Khang đuổi theo

"Này, Thiên Thanh định đi đâu? Tôi nhớ ra anh rồi anh còn nhớ tôi không chúng ta gặp nhau ở bệnh viện Đế Quốc đó"

Song tính quay đầu lại cười khổ

"Lần nào tôi gặp cậu cũng trong cảnh chật vật cả, thật xấu hổ quá"

Ân Châu nhảy xuống khỏi người nam nhân quên mất bộ đồ xấu hổ mình mặc trên người chạy đến trước mặt Thiên Thanh

"Anh muốn về với tên khốn đấy hả, đi theo tôi về nhà nhà tôi rộng lắm"

Thiên Thanh mấp máy môi cuối cùng không nói gì, chuyện này quá phức tạp một lời khó nói hết. Ngước lên định từ chối thì đập vào mắt Thiên Thanh là hình ảnh Ân Châu mặc bộ váy ngắn cũn cỡn còn vương vô số vết tinh dịch trắng đục, vải áo màu trắng có gì đó lồ lộ nhô lên. Thiên Thanh đỏ bừng mặt, con người nhàm chán, truyên thống như anh chưa bao giờ bắt gặp cảnh tượng như vậy

Quốc Khang khó chịu đi đến chùm kím Ân Châu dùng đôi mắt nhìn tình địch trừng Thiên Thanh. Thiên Thanh dời mắt xấu hổ

"Bọn trẻ các cậu thật là..."

Ân Châu lần này không thoát khỏi người nam nhân được đành để mặc anh ôm nói với Thiên Thanh

"Anh đừng từ chối bọn tôi, dù gì anh cũng phải nghĩ cho bản thân. Anh không sợ gặp cảnh như vừa nãy à"

Cuối cùng cũng thuyết phục được người về nhà mình. Ân Châu lần đầu làm được chuyện tốt như vậy cũng rất vui vẻ, chuẩn bị phòng, quần áo, đồ dùng cho Thiên Thanh để mặc Quốc Khang ấm ức khó chịu

Quốc Khang nghĩ vợ mình lại hư rồi, phải bắt vợ xin lỗi. Bản thân về phòng trước nghĩ xem để vợ bồi thường cái gì

Chương trước Chương tiếp