Trang chủ[Cao H/ Đam mỹ] Cầu hòaAlpha ngốc và kẹo dâu của hắn

[Cao H/ Đam mỹ] Cầu hòa - Alpha ngốc và kẹo dâu của hắn

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Alpha ngốc và kẹo dâu của hắn

Warnings: nhét đồ ăn vào bưm bứm, bụng bầu play(ngụy) 

------------------

Sáng sớm ngày hôm sau Thiên Thanh đã chuẩn bị rời đi còn để lại một phong thư may mà được Quốc Khang chạy bộ buổi sớm ngăn lại. Mặc dù anh cũng không thích có người lạ ở trong nhà nhưng anh biết nếu người này rời đi vợ anh chắc chắn sẽ buồn. Quốc Khang không muốn vợ buồn, Quốc Khang chỉ muốn vợ sẽ cười thật tươi thôi

Túm cổ Thiên Thanh ném tới trước mặt Ân Châu lại như hung thần đứng canh ở cửa ý mách vợ rằng người này làm sai rồi

Ân Châu hỏi chuyện mới biết Thiên Thanh định đi, cậu thở dài

"Anh thật sự muốn ra ngoài để làm mồi ngon cho đám alpha kia sao?"

Thiên Thanh đương nhiên không muốn nhưng anh nghĩ bản thân mình cũng không thể ở lại đây được

"Trong nhà còn có alpha, anh...em cũng cảm thấy không tiện chứ"

Ân Châu nghe thiên thanh nói vậy giật mình, từ đêm hôm qua cậu chưa từng nghĩ tới vấn đề này. Dù Quốc Khang có ngốc thì dù sao vẫn là một alpha khoẻ mạnh đang độ sung mãn. Ân Châu chưa bao giờ nghĩ đến việc alpha này có thể phản bội mình nhưng ai mà chắc được

Hít sâu cười mỉa mai chính bản thân nói với Thiên Thanh

"Anh cứ ở lại đây đi đừng bận tâm, tôi với tên alpha đó không phải như anh nghĩ đâu"

Thiên Thanh thấy thật lạ nếu Quốc Khang không phải phu chủ của cậu thì đêm qua hai người đang làm gì, chưa tính đến việc alpha đó gọi Ân Châu là vợ không ngớt mồng. Tuy vậy anh vẫn không hay xen vào việc của người khác nên chỉ đành thở dài về phòng

Giúp việc đã bị đuổi đi cũng chưa tìm được người mới nên Thiên Thanh xung phong xắn tay vào bếp mặc cho Ân Châu muốn vào giúp cũng không được

Chỉ trong một tiếng Thiên Thanh đã làm ra một bàn đồ ăn đầy món ngon. Ngửi được mùi thức ăn thơm phức Ân Châu đẩy người đang nằm trên đùi mình xem phim ra chạy vội vào bếp

"Woaa, nhìn ngon thật đó"

Thiên Thanh cười bê từng đĩa thức ăn ra bàn

"Mấy món ăn đơn giản thôi, hai người không chê là tốt rồi"

Quốc Khang hậm hực một mình bước vào ngồi xuống bàn ăn. Anh mon men lại gần phía Ân Châu đột nhiên bế cậu lên đùi. Cảm nhận được "chú voi nhỏ" nào đó đang biểu tình cậu cố gắng giãy ra, hướng Thiên Thanh cầu cứu

Quốc Khang hai tay ôm chặt lấy bụng cậu không cho cậu chạy thoát những giãy giụa của cậu chẳng có tí tác dụng nào ngược lại giống như dục cự còn nghênh mông múp cứ cọ qua cọ lại cặc bự

"Ưm~ vợ cọ giỏi quá... Voi nhỏ khó chịu vợ cọ cọ tiếp đi"

Thiên Thanh đang xới cơm cũng phải rửa mắt nhìn hai người, tay run run suýt đánh rơi bát nhanh chóng xới cơm gắp mấy miếng rau

"Hai người cứ tự nhiên"

Bỏ lại Ân Châu đang oai oán, chạy nhanh lên phòng

Không còn người thứ ba ở đây Quốc Khang nở nụ cười thắng lợi đè vợ lên bàn ăn hôn ngấu nghiến

"Ưm~ ahh anh lại ưm...phát điên cái gì?"

Quốc Khang không nói gì luồn tay vào chiếc quần cộc của Ân Châu ở trong đó búng búng chim nhỏ còn cọ cho bướm chảy nước. Lột sạch quần bắt cậu ngồi dạng chân trên bàn ăn đưa tay móc lồn nhân thê vừa nói

"Vợ ơi anh muốn ăn salad"

"Ahhh...ăn thì ngồi ăn đàng hoàng đi~"

Quốc Khang kéo đĩa salad lại gần, tay ép nhân thê banh rộng chân phơi lồn ra ngoài một tay khác không ngừng nhét salad vào lồn Ân Châu

"Anh đang làm cái gì aaa~ đừng...dừng lại!"

"Đừng dừng lại sao? Được để anh hỏi xem bướm dâm của vợ còn muốn ăn gì nữa nha"

"Không, ahhhh...lạ lắm đừng, xin anh dừng lại đi"

Quốc Khang đang ở chế độ giả điếc tay không ngừng nhét đồ ăn vào lồn vợ sau cùng còn nhét một quả trứng luộc.  Nam nhân chọc đũa vào khuấy đều muốn thức ăn ngấm nước lồn vợ như vậy chắc chắn sẽ rất ngon

"Eyyy~~ ahhhh..."

Bị đôi đũa chọc khắp lồn Ân Châu không chịu nổi ngã ra bàn. Ân Châu cảm thấy may mắn khi không nằm vào thức ăn, như vậy lãng phí lắm. Cậu nhắm mắt chấp nhận số phận, thầm thề rằng sau hôm nay cậu phải quyết tìm được lý do Quốc Khang biết mấy trò biến thái này

Quốc Khang nghịch đủ bắt đầu cho mồm vào bú. Hai chân Ân Châu quàng lên vai anh ngửa đầu rên rỉ. Quốc Khang bú liếm không hề có quy luật lúc thì đưa lưỡi vào khuấy đảo mút mát nước dâm ngọt ngào, lúc thì dùng môi nhay nhay môi lồn, nhìn thấy hột le nhô lên cũng tò mò cắn còn kéo nó ra rồi thả môi cho bật lại

"Aaaaa...Quốc Khang anh~ hôm nay chết chắc rồi ứm~"

Ngứa gương mặt dính đầy nước lồn lên thò lại gần hôn môi Ân Châu

"Hạt đậu nhỏ của vợ thật đáng yêu"

Quốc Khang lấy đũa moi đào gắp ra một gắp salad đem đến trước mặt song tính

"Vợ ăn không? Rau ngấm nước của bướm nhỏ ngon lắm"

Ân Châu xấu hổ ứa nước mắt, cả người đỏ như tôm luộc mím môi quay đi không dám nhìn thẳng nam nhân. Quốc Khang moi được quả trứng ra khỏi lồn non Ân Châu rồi vui vẻ ăn còn rưới đẫm sốt mayonnaise lên ớt nhỏ dựng đứng của vợ há miệng ngậm chọn bé chim

Ân Châu kinh ngạc, chim nhỏ chưa từng phải chịu kích thích như vậy nhanh chóng bắn ra. Nam nhân nhanh chóng liếm sạch sốt cùng tinh dịch

"Nhả ra"

Chỉ thấy Quốc Khang lắc đầu nuốt một cái ực

"Cái gì trên người vợ cũng ngon, thơm mùi dâu nữa"

Moi hết đống đồ ăn nhét trong bướm vợ ôm Ân Châu dỗ dành cậu ăn sáng nhưng thấy cậu than mệt nên đành mang cậu đi nghỉ trước
.
.
.
.
.
Thiên Thanh ở đây ba ngày đã bị đám người phủ quốc sư tìm đến. Thiên Thanh biết sớm muộn gì chuyện này cũng xảy ra ngăn Ân Châu muốn xông ra ngoài. Thiên Thanh nhìn ra thấy nam nhân trong đám người, thở ra một hơi tựa như ai oán lại tựa như trút bỏ gánh nặng quay đầu lại nói với Ân Châu

"Cảm ơn hai người đã cưu mang anh suốt thời gian qua, tạm biệt và hẹn gặp lại"

"Anh đừng về hang sói đó để tôi xử lý, đóng cửa thả Quốc Khang!"

Thiên Thanh nghe vậy cũng phụt cười né tránh ánh mắt Quốc Khang xoa đầu Ân Châu

"Anh ở với hai người không lâu nhưng có lời anh phải nói với em. Vợ chồng có khúc mắc gì nên tự mình nói ra, câu thông với nhau đừng ôm khư khư trong lòng. Quốc Khang là alpha rất tốt em nên trân trọng cậu ấy"

Thiên Thanh còn muốn nói sau này có gì thì cũng có thể tìm anh giúp đỡ nhưng đến bản thân anh còn không biết sau khi mình quay lại đó sẽ ra sao nên cũng ngậm ngùi đành thôi. Nói rồi Thiên Thanh đi ra ngoài theo đoàn người hộ tống về phủ

Những lời anh nói với Ân Châu hôm nay là để nhắc nhở cậu cũng là thức tỉnh bản thân mình. Con người anh bảo thủ, nhút nhát, trốn tránh quen rồi lần này anh quyết định phải nói cho rõ ràng dù kết quả ra sao nhưng quyết không để bản thân hối hận

Quốc Khang từ đầu đến cuối không hiểu chuyện gì xảy ra chỉ biết sau khi người kia đi vợ mình rất buồn mặc cho anh bám dính dỗ dành thế nào cũng không cười. Mấy ngày tiếp sau đó Ân Châu cố gắng lảng tránh Quốc Khang cũng không cho anh động vào mình làm Quốc Khang buồn rầu cả ngày ngồi tự kỉ ngoài vườn chơi với đám hoa cỏ

Không chịu được nữa tối nay anh quyết tâm phá cửa vào phòng. Anh chỉ cần vận sức mấy lần khoá cửa đã hỏng Quốc Khang thấy vợ nằm cuốn mình trong chăn quay lưng về phía cửa ngẩn người nghĩ gì đó

Quốc Khang nhảy bổ lên giường ôm cả người cả chăn vào lòng khiến Ân Châu giật mình hét lên

"Sao anh vào được đây!"

"Chồng phá cửa vào đó"

Ân Châu ghé mắt nhìn cái cửa mở toang hoang cả người khó chịu nằm trong lòng nam nhân một lúc thì thút thít khóc

Quốc Khang thấy vợ khóc vừa sợ vừa lo liếm sạch nước mắt trên mặt vợ, hôn lung tung gặng hỏi nhân thê

"Sao vợ lại khóc? Nếu anh sai anh xin lỗi vợ, vợ đừng khóc nữa mà"

Ân Châu lấy tay quệt nước mắt thút thít lên án

"Mẹ nó hỏng cửa rồi, anh biết sửa tốn nhiều tiền lắm không hả?"

Quốc Khang không ngừng vâng vâng dạ dạ còn nịnh nọt gì mà anh yêu vợ nhất, anh biết sai rồi. Lại không biết chạm vào mạch nào của nhân thê càng khóc to hơn

Ân Châu tủi thân khóc càng ngày càng lớn, càng nghĩ càng ức muốn nam nhân câm miệng lại

"Hức, anh biết gì mà suốt ngày nói yêu tôi hả. Dù gì cũng chỉ là một tên ngốc thôi, mấy lời của tên ngốc không đáng tin chút nào"

Quốc Khang trực tiếp đứng hình thấy vợ nói thế không nghĩ nhiều ôm vợ vuốt lưng xin lỗi cậu

"Anh xin lỗi, anh...anh không yêu vợ nữa vợ, mình không yêu nữa nha đừng khóc"

"Anh vậy mà dám nói không yêu tôi, huhuhu anh cút đi tôi không muốn nhìn thấy tên ngốc nhà anh nữa!"

Quốc Khang thấy hễ mỗi lần mình mở miệng dỗ dành là vợ càng khóc to hơn nên thức thời im miệng. Ân Châu thấy Quốc Khang không thèm nói gì nghĩ tên alpha này mất kiên nhẫn rồi tránh khỏi tay anh túm lấy gối đập Quốc Khang túi bụi

"Anh khốn nạn, lòi đuôi cáo rồi đúng không. Anh đi, đi tìm tên nào biết điều mà rước về làm vợ đừng tìm tới của nợ này!"

Gối bông mềm đập không đau, Quốc Khang để mặc vợ đánh sướng tay đến khi Ân Châu dừng lại mới đè cậu xuống giường ôm vào lòng

"Không muốn người khác, anh chỉ muốn vợ thôi"

Ân Châu như quả bóng xì hơi nước mắt vẫn tí tách rơi ướt gối

"Đừng nói nữa..."

"Anh yêu vợ mà" - khi nói câu này Quốc Khang cũng rất căng thẳng, sợ vợ mình lại oà khóc nhưng ngạc nhiên lần này Ân Châu nhìn thẳng vào anh đưa tay vuốt ve gương mặt nam tính của Quốc Khang cười mỉa mai

"Tên ngốc như anh biết yêu là gì sao"

Quốc Khang không đáp cắn môi nhìn Ân Châu. Trong bộ não đơn giản của anh yêu chính là yêu anh không biết chứng minh như nào cho vợ hiểu. Nhìn gương mặt thất vọng của Ân Châu lần đầu anh ghét bản thân mình, ghét bản thân là một thằng ngốc. Quốc Khang nghĩ nếu mình không ngốc chắc chắn sẽ không để vợ đau lòng như vậy

Lúc Ân Châu một lần nữa muốn bò ra khỏi lòng Quốc Khang thì nam nhân đã kịp thời chặn lại

"Anh sẽ đau"

"Anh lại muốn nói lung tung gì nữa"

Quốc Khang lắc đầu giữ Ân Châu cầm tay cậu đặt lên vị trí tim mình. Nơi đó vẫn đang đập từng nhịp mạnh mẽ

"Nơi này đau. Khi vợ khóc, khi vợ buồn, khi vợ đau, khi vợ không cười nơi này đều đau"

Ân Châu ngơ ngẩn bất giác xoa xoa lồng ngực nam nhân. Cậu cười lại bỗng dưng tiếp tục rơi nước mắt

Quốc Khang thấy vợ vẫn khóc vừa đau lòng vừa bất lực ôm lấy cậu gục đầu vào cổ Ân Châu. Đến khi Ân Châu lấy lại bình tĩnh đã thấy cả cổ mình ẩm ướt. Cậu nâng đầu nam nhân lên thấy Quốc Khang vẫn đang im lặng rơi nước mắt. Ân Châu hôn lên mắt nam nhân để anh nằm lên ngực mình

"Được rồi, đừng khóc nữa chồng ngoan nha"

Lần đầu thấy một alpha khóc trước mặt mình Ân Châu cũng thấy lạ. Bởi trong mắt cậu alpha luôn là một hình tượng mạnh mẽ, tàn ác, sừng sững và vô địch. Chỉ là cậu cũng không biết dỗ nam nhân mít ướt này kiểu gì Ân Châu có chút hiểu cảm giác lúc nam nhân phải dỗ dành mình rồi

Quốc Khang nằm trên ngực Ân Châu thút thít không thôi, dụi hết nước mắt lên áo cậu thoải mái cảm nhận bộ ngực mềm sau lớp áo

"Vợ ơi anh đau lắm"

Ân Châu vuốt tóc, lau nước mắt cho anh. Quốc Khang dịch lên cắn cắn xương quai xanh cậu chỗ khó nói nào đó cũng dụi vào người cậu

"Chú voi nhỏ cũng đau nữa..."

Quốc Khang đúng là làm Ân Châu mở mang tầm mắt. Cậu cũng chưa thấy alpha nào khóc lóc một hồi còn có thể cứng đâu

Ân Châu đưa chân cách quần xoa xoa chày đâm tiêu của mình nháy mắt với nam nhân

"Mình làm nha~"

Lần đầu vợ chủ động Quốc Khang nào chịu nổi nhanh cởi quần áo mình, đè vợ ra chịch luôn

Lồn non anh cày cấy suốt bao tháng mới xa cặc mấy ngày vậy mà đã chặt lại, khó khăn lắm mới vào được

"Phải chịch để bướm in hình voi nhỏ mới được"

Quốc Khang túm lấy chân cậu cho cậu kẹp vào hông mình, tay hai người đan vào nhau bên dưới nam nhân mãnh liệt địt vào

Lồn Ân Châu mấy hôm nay không được vỗ về khiến cậu ngứa muốn chết. Được con cặc chịch vào nó nhanh chóng phân bổ nước dâm. Nam nhân từ lần ở nhà bếp đó lại tìm được trò chơi mới vừa chịch vừa móc kéo lấy hột le nhỏ ẩn mình trong thịt lồn

"Hạt đậu nhỏ này giấu thật kĩ"

Hột le bị Quốc Khang không thương tiếc kéo ra Ân Chân bấu lấy tay nam nhân dâm rên

"Aa~ đừng"

Quốc Khang thấy mỗi lần mình nhéo hạt đậu nhỏ này lồn vợ lại thít chặt lại bú rất sướng nên hễ địt vào lại kéo nó một cái. Hột le nhỏ xinh bị chơi không thương tiếc sưng to đo đỏ nhổm dậy run rẩy

Nam nhân lại không chịu rảnh tay chơi chán hột le lại lên nghịch chim nhỏ của Ân Châu. Dùng ngón tay thô rát của mình chà xát đầu khấc, nghịch lỗ tinh lỗ tiểu cậu sau đi xuống bóp bóp hòn dái nhỏ còn búng nó khiến Ân Châu cứ thế mà bắn ra

Đang chịch hăng say Quốc Khang túm lấy cái chăn mỏng bên cạnh vo tròn lại nhét vào trong áo nhân thê

"Vợ có em bé rồi này, vợ sinh con cho anh"

Ân Châu bật cười ôm lấy nam nhân thì thầm vào tai anh

"Vợ sinh con cho chồng nha~"

Để mở được tử cung không phải chỉ song tính muốn là được quan trọng nằm ở phía nam nhân

"Anh chịch thẳng vào ưm~ thấy nơi mềm mềm không"

Quốc Khang nghe lời vợ địt thẳng lút cán đúng là chạm tới một nơi khi chiếc miệng nhỏ mấp máy bú lấy đầu cặc rất thoải mái

"Đúng rồi, ra sức chịch thẳng vào địt mở nó"

Nam nhân nghe lời vợ ra sức địt vào. Cặc Quốc Khang vốn rất thô dài chỉ là trước đó không hề biết tới điều này, nay đã được chỉ dạy cũng không mất bao nhiêu sức chỉ cần địt lút cán vài lần đã chọc mở tử cung

Ân Châu cố gắng thả lỏng làm quen với cảm giác tử cung bị đụ mở. Cặc Quốc Khang lần đầu tiên tiến vào nơi còn mềm còn bú giỏi hơn thịt lồn sướng đến nỗi muốn nổ tung

Nhưng Quốc Khang địt vào tử cung không còn chịu động nữa. Ân Châu đạp vào lưng anh giục

"Vợ vẫn đang mang thai, anh sợ động vào con"

Quốc Khang vừa nói vừa xoa xoa lên đống chăn trên bụng cậu. Túm lấy tay Ân Châu bắt cậu đỡ lấy

"Nhưng anh không chịu nổi rồi, vợ giữ con nha"

Ân Châu xấu hổ để mặc nam nhân ăn nói lung tung. Quốc Khang từ dè dặt di chuyển đến mất kiềm chế thúc vào tử cung như đóng cọc. Tay Ân Châu vẫn đỡ lấy đống chăn như thật sự mang thai

"Ahhh~ chậm lại eyyy...con, còn con"

Quốc Khang nghe đến con thế mà chậm lại thật xoa bụng hôn má Ân Châu thúc thêm vài lần rồi xả tinh thẳng vào tử cung. Lần đầu tử cung được thu thai không ngờ lại sướng như vậy. Từng đợt tinh dịch trắng đục mạnh mã bắn thẳng vào vách tử cung nhạy cảm

Nam nhân alpha bắn tinh hơn 5p trong thời gian đó Ân Châu cũng phải lên đỉnh vài lần. Cậu sợ cậu sẽ nghiện cảm giác được nam nhân xả tinh vào tử cung mất

Quốc Khang rút cặc ra tinh dịch bắn vào tử cung được tử cung giữ lại hấp thụ dần dần không hề chảy ra như những lần trước. Ân Châu mệt mỏi được nam nhân ru ngủ trong cơn mê man cậu thấy Quốc Khang vẫn vỗ về bụng cậu nhẹ nhàng ngâm nga bài hát ru

-------------------------------

Hết tết rùiiii 😔

Mọi người nếu thích cp nào có thể cmt nhé mình sẽ viết hoặc thêm ngoại truyện cho cp đó (‘∀’●)♡. Mình thấy mình rất chi là chiều người đọc rồi ý nên mn đừng cmt giọng mẹ nha đừng ra lệnh cho mình, trái tim yếu đuối này chịu hongg nổi

Chương trước Chương tiếp