Trang chủ[Cao H/ Đam mỹ] Cầu hòaĐừng rời bỏ em

[Cao H/ Đam mỹ] Cầu hòa - Đừng rời bỏ em

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Chương này không phải để nuwng 😔🤘

Tập đoàn của nam nhân đi đầu trong lĩnh vực công nghệ thông tin, cái đặc biệt của ngành này là không chỉ đem lại vô số tiền tài mà còn thầm lặng xâm nhập vào đời sống người dân. Gần đây có một dự án mới hợp tác với hoàng cung nhằm nâng cao chất lượng của các thiết bị theo dõi song tính nên anh trở nên rất bận. Sau khi quay cuồng trong đống công việc anh đột nhiên nhớ ở nhà còn có người đang đợi mình nên vội bàn giao công việc lập tức trở về nhà

Ngồi trên xe nhẩm tính cũng đã gần 2 tuần mình không về nhà. Mặc dù căn nhà đầy đủ tiện nghi và luôn có robot giúp việc nhưng nếu ở một mình với đám máy móc cũng không thể tránh được cô đơn. Trong mắt nam nhân alpha, song tính là những cá thể yếu đuối và nhạy cảm như vậy, không nghĩ thì thôi Đông Quân càng nghĩ càng lo vội ra lệnh cho hệ thống tự lái tăng tốc

Tới nơi cũng đã hơn 11h đêm nam nhân bước vào hệ thống tự động bật đèn kèm theo đó là tiếng nói của đám máy móc vang lên "mừng chủ nhân trở về!". Nhược Diệc đang nằm co ro ngủ ở ghế sofa vì thế cũng bị giật mình thức dậy đôi mắt đột ngột bị ánh sáng mạnh chiếu vào chưa kịp thích nghi. Nam nhân thấy thế rủa thầm suy nghĩ có nên vứt hết đám máy móc trong nhà đi không trong lúc đó thì bước tới giơ tay chặn lại ánh sáng cho nhân thê.

"Chủ nhân... "

Song tính dùng chất giọng ngái ngủ đưa tay xoa xoa mắt gọi anh

"Sao không về phòng ngủ"

Vừa hỏi Đông Quân vừa cúi xuống bế nhân thê lên, là bế kiểu công chúa kinh điển (*>.<*). Nhược Diệc giật mình hô lên một tiếng rồi đưa tay vòng lấy cổ nam nhân

"Ngài...ngài đi chậm một chút"

Hai người cùng vào phòng tắm song tính quỳ gối chăm chú kì cọ cho phu chủ. Cứ cọ như vậy một lúc cuối cùng cũng đã cọ ra lửa, song tính mặt đỏ bừng nhìn con cặc ngẩng cao của phu chủ rụt rè chạm vào nó lí nhí nói muốn hầu hạ anh

Nam nhân đè xong tính vào tường, dưới dòng nước hai người quấn quýt hôn môi. Đông Quân thoải mái trêu đùa khoang miệng, chiếc lưỡi của nhân thê còn cậu chỉ có thể ưỡn người, ngẩng đầu đón nhận. Nụ hôn kết thúc song tính đã mềm như cọng bún phải để nam nhân đỡ mới khỏi ngã. Dùng ngón cái chà xát đôi môi hồng hào vừa mới bị hôn sưng của cậu, cúi người hôn nhẹ lên khoé mắt đưa tay lột sạch đống quần áo ướt nhẹp dính chặt vào người cậu.

Lúc Nhược Diệc nghĩ hai người sẽ làm một nháy trong nhà tắm thì nam nhân lại lấy khăn tắm lau người cho cậu rồi nhanh chóng bế cậu về giường. Cậu hơi sững sờ cũng không khỏi nghĩ lung tung may mà Đông Quân không để cậu nghĩ ngợi lâu

"Đêm muộn không nên dính nước lâu, sẽ ốm"

Anh nằm trên giường để cậu quỳ bò giữa hai chân bú cặc. Không biết đã lâu không được phát tiết hay nhân thê ở nhà lén lút luyện tập mà anh thấy lần này cậu bú thật sướng. Đến cả hai cái răng nanh thường xuyên vô ý cạ vào cũng chỉ khiến nam nhân càng thêm kích thích. Đè nhân thê của mình xuống ép cậu dang rộng chân thành hình chữ V mình cầm cặc đụ lút cán vào lồn

"Địt, mới mấy tuần mà cái lồn này lại chặt lại rồi đúng là con đĩ"

Nhược Diệc đã quen khi lên giường phu chủ sẽ như biến thành con người khác nói ra mấy lời xấu hổ nên chỉ cắn môi không phản bác

Đông Quân cầm lấy đôi chân thon dài của cậu mặc sức đưa đẩy. Nhìn cặc mình đi vào rồi hai mép lồn căng ra mỗi lần thúc lồn lại phọt nước dâm anh đỏ mắt tăng tốc

"Phải địt cho cái lỗ này in hình cặc của chủ nhân, chỉ cần ta địt vào tự khắc mở tử cung! "

Tay đôi tay đang che mặt cậu ra ấn lên giường, hai bàn tay nắm chặt lấy nhau

"Không được che, ta muốn nhìn thấy gương mặt đĩ điếm của em"

Cúi người bóp cặp vú mềm mại của nhân thê, kéo kéo dây xích dài. Nam nhân rất thích bộ ngực của cậu dù nó không lớn nhưng rất đáng yêu chỉ cần chạm nhẹ cặp ti sẽ cứng lên dựng đứng như cầu xin được yêu thương nhiều hơn, mút nhẹ mấy cái sữa đã tuôn ra. Nam nhân thường xuyên coi cặp vú của cậu là đồ chơi xả stress cứ ngứa tay là đè cậu ra bóp vú nghịch chim nhỏ nên vú cậu 24/7 đều là dấu vết mà nam nhân để lại. Nhìn cặp ngực trắng mềm ko tì vết Đông Quân lại thấy ngứa mắt, anh há miệng không ngừng cắn để lại trên đó là những vết xanh tím cùng vết cắn đan xen

"Aaa~ đau quá.. Ngài đừng cắn ahhh ưm bú bú sữa cho em.. "

Ko được nam nhân hút sữa cặp vú cậu trướng sữa đến khó chịu cậu chỉ đành tự vắt sữa ra nhưng lại cảm thấy rất đau không thoải mái như lúc để nam nhân hút sữa nên đành mặc kệ. 2 tuần phu chủ không có nhà cậu chỉ đành thút thít để vú lúc nào cũng chảy sữa ròng ròng

Cặc nam nhân đi đến chỗ sâu nhất đâm thẳng vào trong tử cung. Tử cung đĩ lâu rồi không gặp chủ nhân nên ra sức bú mút hầu hạ. Bụng mềm chả song tính lồi lên hình con cặc, nam nhân túm lấy tay nhân thê xoa xoa chỗ đang lồi lên

"Nói cho ta cái gì đây"

"Ahh con cặc của chủ nhân đụ lớn bụng em ạ"

Ác liệt đè mạnh lên vùng bụng lồi lên của song tính khiến cậu hét lên cao trào ngay tại chỗ. Nước lồn tuôn ra nhưng lại bị cặc chặn lại con cặc được tưới nước lồn ấm áp càng hăng hái đụ địt tử cung. Cơ hồ đụ đến khi cả tử cung cũng in hình cặc thì nắm eo nhân thê bắn ra. Nhân thê mơ màng thiếp đi từ lâu bị bắn tinh muốn tỉnh nhưng có lẽ quá mệt mà chỉ nhíu mày rên lên những tiếng mơ hồ

Nam nhân bật cười véo hột le nhân thê khiến cậu sướng rơn ưỡn người ịn lồn càng sâu

"Ngủ rồi mà vẫn rên gọi cặc được"

Hai người ôm nhau ngủ say song tính trướng bụng tỉnh dậy muốn nam nhân rút cặc ra. Cái bụng đúng là đã căng tròn như mang thai ba tháng trong đầy tinh dịch và nước dâm bị cặc chặn lại. Nhưng nam nhân không muốn rút cặc ra chỉ đành chọc thêm một ngón tay vào lồn nhân thê vạch lồn cậu ra thêm một khe nhỏ để nước lồn từ từ chảy ra còn tinh dịch vì bắn quá sâu nên vẫn bị cặc chặn trong tử cung

"Ưm~ ngài bắt nạt em"
.
.
.
.
.
.
Công việc đã ổn thoả và để bù đắp cho nhân thê nên nam nhân quyết định nghỉ mấy ngày để ở bên cậu bồi dưỡng tình cảm

Cả người Nhược Diệc bị trói lại hai tay khoá ra đằng sau, mắt và miệng bị bịt kín. Cậu nằm trên giường ở phòng điều giáo lắng tai nghe động tĩnh của nam nhân nên dù không nhìn thấy gì cũng không nói được cậu vẫn cảm thấy yên tâm phần nào. Đông Quân tiến lại bôi lên khắp cơ thể cậu một lớp kem gì đó bóng như dầu nhất là ngực, chim, lồn, đít bị bôi nhiều nhất. Chim nhỏ bị tròng vào một cái âm đạo giả còn bị chọc ống chặn niệu đạo. Lỗ đít bị nhét trứng rung lồn cắn dương vật giả, vú cắm vào máy hút sữa. Bày bố xong nam nhân hài lòng nhìn song tính đang sợ sệt cùng lúc bật lên tất cả sextoy

"Umm~~~"

Song tính giật mình nứng đến ưỡn hông, muốn hét lên nhưng khổ nỗi miệng đã bị bịt kín. Tấm vải che mắt nhanh chóng thấm đẫm nước mắt sinh lý của cậu, song tính lắc đầu nguầy nguậy muốn vùng vậy xin tha. Nam nhân đưa chân đè lên chơi đùa bụng mềm của cậu nói:

"Em cứ ở đây từ từ tận hưởng ta sẽ quay lại sau"

Nhược Diệc nghe vậy càng khủng hoảng sợ hãi vùng vẫy muốn nam nhân ở lại nhưng Đông Quân không hiểu anh cứ thế đóng cửa ra ngoài xử lý công việc

Tất cả bộ phận nhạy cảm bị kích thích cùng lúc khiến cậu lên đỉnh hết lần này đến lần khác, con cặc không được bắn tinh nhịn đến đỏ bừng. Nhưng kích thích cơ thể không tài nào làm giảm đi nỗi sợ hãi tận sâu nơi tâm hồn cậu. Cậu nhớ lại những kí ức khi còn ở hành tinh kia, đã không ít lần cậu bị nhốt vào phòng tối bỏ mặc ở đó không được ăn uống còn bị mẹ đánh đập. Nhớ lại cái hôm cậu bị mẹ trói lại ném vào phòng bất lực chờ đợi tên đàn ông dơ bẩn đến chà đạp mình. Kí ức hiện tại và quá khứ chồng chéo lên nhau cậu sợ hãi tưởng như bản thân vẫn trong căn phòng dơ bẩn đêm đó

Khoảng 30p sau Đông Quân đi vào mới nhận thấy có gì không đúng vội cởi trói và tháo hết đống đồ chơi trên người cậu. Cả người Nhược Diệc run rẩy, đôi mắt vô hồn được nam nhân ôm chặt vào lòng

"Nhược Diệc, Nhược Diệc"

Nam nhân bưng mặt cậu lên không ngừng hôn lên mặt, gọi tên cậu.  Song tính từ trong mông lung thoát ra dần nhìn thấy người trước mặt cậu tủi thân cắn lên vai nam nhân

"Cẩn thận đau răng em"

Đông Quân muốn kéo cậu ra để xem tình hình nhưng song tính lại bám chặt lấy người anh không lâu sau cảm thấy từng hơi thở nhịp nhàng trên gáy mình anh mới thở phào nhẹ vuốt lưng nhân thê đợi cậu ngủ sâu hơn thì bế về phòng

Nhìn nhân thê ngủ say lông mày nam nhân bất giác nhíu lại cảm nhận pheromone bất an của cậu cảm thấy phải đi tìm hiểu tình hình nhân thê một chút xem cậu có vấn đề gì. Không tìm hiểu thì thôi sau khi đã biết mọi chuyện anh tức giận đến nỗi muốn giết người

Ngồi trên bàn lật tài liệu vừa nghe thư ký báo cáo

"Cậu ấy là con của kĩ nữ chính người đàn bà đó cũng không biết bố cậu là ai. Cả tuổi thơ bị sống trong đòn roi hắt hủi đến 12t bị ả đó bán cho một tên ma cô để đổi lấy mối làm ăn cũng không biết trốn ra kiểu gì. Nội chiến loạn lạc thông tin điều tra được cũng chỉ có nhiêu đó cùng một tập bệnh án của viện điều giáo khi mới cứu cậu về"

Cầm lấy đống ảnh chụp cơ thể với những vết thương chồng chất. Nam nhân run lên không thể nào tưởng tượng được cậu phải trải qua những gì. Những thứ tìm hiểu được cũng chủ tóm gọn trong vài ba câu cùng mấy trang A4 nhưng đó lại là những năm tháng dài đằng đẵng cậu sống không bằng chết. Đông Quân hít sâu cố ổn định tâm tình liên hệ với bác sĩ tâm lý. Mười mấy năm bị ngược đãi nam alpha còn có thể sụp đổ nói chi đến song tính

Cũng tại anh không quan tâm đến cậu nếu không phải chuyện hôm nay phát sinh có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ biết được cậu phải chịu đựng những gì để rồi cậu sẽ ngày một sụp đổ ngày một mục rỗng dưới con mắt của anh. Càng nghĩ càng sợ, càng nghĩ càng thấy bản thân ngu ngốc không đáng làm phu chủ

"Cốc, cốc, cốc! "

Tiếng gõ cửa vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của nam nhân. Anh vội cất hết đống tài liệu, ổn định tâm tình sau đó mới lên tiếng

"Vào đi"

Song tính thò đầu vào hỏi nhỏ

"Ngài đang làm việc sao? Vậy em không làm phiền ngài nữa"

Cậu định quay đi nam nhân đã bước tới dắt cậu vào phòng ngồi trên đùi nam nhân nhìn đống tài liệu công việc chất cao cậu thấy làm alpha cũng không dễ dàng gì

Nam nhân xoa tóc mai dính mồ hôi của cậu một tay vòng lên eo hỏi nhỏ

"Sao mới ngủ đã dậy rồi"

"Em không thấy ngài đâu nên mới... "

Đông Quân đau lòng rồi lại tự trách vì những lúc bỏ nhân thê cô đơn ở nhà

"Bám người như vậy? Những lúc ta không ở nhà phải làm sao đây"

Nhược Diệc cúi đầu sờ lên bàn tay nam nhân đang ôm eo mình nhỏ giọng hỏi

"Ngài lại sắp phải đi rồi ạ? "

Nhìn thấy đôi vai hơi run rẩy của cậu nam nhân thay đổi tư thế vòng hai tay ôm cậu cằm tựa lên vai nhân thê

"Không đi nữa, nhà có nhân thê vừa ngoan vừa mềm không muốn đi làm chút nào"

Rõ ràng vui mừng vì không phải ở một mình nhưng vẫn cố tỏ ra đứng đắn khuyên nhủ nam nhân không được như vậy, công việc là quan trọng nhất

Đông Quân cười cười luồn tay bóp vú kéo khuyên nhân thê

"Chiều nay đi bác sĩ, suy đi tính lại ta vẫn thích vú to bóp sướng tay"

Nhìn vành tai nhân thê ửng đỏ nhẹ nhàng nói vâng nam nhân sủng nịnh hôn lên gáy cậu ánh mắt vẫn không giấu được vẻ đau lòng. Liếm lên vành tai cậu thủ thỉ

"Ta đặt tên em là Niên Hy được không? "

Song tính ngỡ ngàng mất một lúc mới nhớ ra nam nhân đã từng bảo sẽ đổi tên cho cậu. Niên Hy nghe thật hay cũng không ảnh hưởng gì nên cậu gật đầu

"Vâng ạ cảm ơn ngài"

Nam nhân vẫn mải mê trêu đùa vành tai cùng cái cổ trắng nõn của cậu, có những lời không nhất thiết phải nói ra

Niên Hy - mong rằng năm tháng sau này của em rực rỡ, tràn đầy hy vọng

Niên Hy

Niên Hy....

Chương trước Chương tiếp