- Chua Ngot Cuu Cuu Chuong 3 Ngay Mat 1
Nhã Kỳ ôm hành lý cùng đồ ăn vặt về phòng kí túc xá, thấy bạn cùng Thi Mộng đang chơi game: "Ăn táo không?" - Nhã Kỳ lấy từ trong túi đồ ăn vặt ra hai quả táo mang đi rửa sạch sẽ, một quả ném cho Thi Mộng, còn mình ôm một quả vừa gặm vừa mở laptop. Bảy ngày nghỉ ngơi vừa rồi, cô theo mẹ đi chơi một chuyến, nhưng ở nhà mẹ không cho cô lên mạng nên mấy ngày này rất ít lên diễn đàn, nay vừa lên đã thấy thông báo, những người bạn trên mạng cảm thấy vô cùng tò mò với dung mạo Hà Thích, mãnh liệt yêu cầu cho xem ảnh chụp. Tạ Nhã Kỳ nghĩ nghĩ, nhất thời bị những dòng bình luận này mê hoặc, lục lọi trong máy tính lấy ra một tấm ảnh, này vốn là do cô chụp trộm từ phía sau anh 70 độ, khá mờ, mặt mũi thì không rõ lắm, nhưng đôi mắt dài nheo lại kia, mái tóc cắt ngắn kia, làn da trắng noãn kia, thoạt nhìn thực mê người.
Cô không ngờ ảnh chụp này vừa đăng lên, bạn trên mạng liền điên cuồng, hô to mê người, mãnh liệt yêu cầu ảnh chụp chính diện. Hà Thích là một anh chàng cực kì đẹp trai, cho dù là nhìn bóng dáng của anh thì cũng giống như bị điện giật chứ nói chi nhìn từ góc 70 độ. Tạ Nhã Kỳ tất nhiên sẽ không thật sự đăng lên ảnh chụp chính diện của Hà Thích, bởi căn bản cô cũng không có. Hơn nữa, cô cũng sợ bị người ta dùng thịt đè chết. Cô đọc lại các bình luận, trong lòng đang nghĩ cách làm thế nào ứng phó với yêu cầu của những người trên mạng, vô tình đọc được dòng bình luận của một người kí tên HS: "Không được đăng, nếu không bóp chết ngươi". Tạ Nhã Kỳ đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo không biết làm sao từ trên ghế rơi xuống đất, mông chạm đất đau ê ẩm. "Nhã Kỳ, cậu sao thế?" - Thi Mộng nhìn cô một cái, quan tâm hỏi. Tạ Nhã Kỳ lắc lắc đầu, lại nhìn dòng bình luận kia thêm vài lần, tâm có chút kích động, ngón tay co rút, đầu óc trống rỗng, cái gì cũng không nghĩ được. Kinh ngạc nhìn màn hình thật lâu sau, cô gọi điện thoại cho Nhã Tĩnh: "Nhã Tĩnh, em hiện tại ở đâu?" "Em ở trên xe" - thanh âm có chút hàm hồ, có lẽ cậu đang ngủ. "À, không có gì, khi nào đến nơi nói cho chị biết" Trên cái diễn đàn này cô bộc lộ nhiều suy nghĩ kiểu "tự mình đa tình", phán đoán chủ quan. Trong đầu không tự giác nghĩ đến nụ cười châm biếm trên khóe môi xinh đẹp của anh. Cô tiếp tục đọc các bình luận, cư dân mạng phía dưới không ngừng hò hét đòi ảnh chụp. Cô không thể nói rõ tâm trạng mình lúc này là cố ý muốn trêu đùa hay muốn trả thù, lại tiếp tục viết: "Để tôi tìm xem xem, có lẽ còn có ảnh chụp rõ ràng". Vừa đăng không lâu sau, điện thoại liền vang lên, là Hà Thích. Môi Tạ Nhã Kỳ nhếch lên ngày càng rộng, để điện thoại vang lên vài tiếng mới chậm rãi bắt máy "Uy?" "Tạ Nhã Kỳ, cô giải thích cho tôi." - Thanh âm Hà Thích vang lên. Tạ Nhã Kỳ không nghĩ đến Hà Thích tức giận như vậy, ngày trước khi anh cùng cô nói chuyện đều là lạnh lùng thản nhiên, chinh là trong giọng nói mang theo mười phần uy hiếp. "Nga..." - Tạ Nhã Kỳ chỉ phát ra âm mũi cũng không nói gì. Cô không biết nói gì lúc này, chỉ là cảm thấy thực vui vẻ, nghe đến hô hấp của anh ở đầu dây bên kia, thực thỏa mãn. "Nói chuyện!" "Anh làm sao tìm được diễn đàn này?" "Ngu ngốc" "..." "Xóa đi" "Liên quan gì đến anh, đừng tự mình đa tình" Tạ Nhã Kỳ cuối cùng vẫn phải đem xóa bức ảnh kia đi, nhưng sau đó lại tiếp tục đăng bài, kể chuyện cô đến thành phố H tìm anh, chuyện cô hôn anh và cả chuyện anh gọi điện thoại cho cô. Mỗi chuyện đều kể rõ ràng rành mạch. Cô cũng khá bận rộn, diễn đàn ít cập nhật. Cô không biết anh có thể đọc được hay không, anh lại không cho cô gọi điện thoại, cũng không lưu lại dấu vết gì trên diễn đàn, nhưng cô vẫn tiếp tục viết, đem cái nhìn, suy nghĩ mấy năm qua đều nói cho anh. Dù sao, đã làm rồi thì phải làm cho xong. Bài viết càng lúc càng ít, thầm mến một người, biết đâu là điểm kết thúc. Thầm mến, có chăng chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, đều là ảo ảnh, nếu không có điểm đến tiếp theo, vĩnh viễn cũng không biết kết cục...
Thời điểm thầm mến ngẫu nhiên có chút chua sót, chút ngọt ngào, tâm tình thay đổi thất thường. Loại cảm giác này, người ngoài sẽ không thể hiểu được. Vừa đi học vừa kiếm tiền, nháy mắt đã đến kỳ nghỉ đông. Ngày thi cuối kỳ xong, trời đặc biệt lạnh, lại có mưa to. Nhã Kỳ nằm lăn qua lăn lại trong phòng, không muốn hoạt động. Tận đến lúc Nhã Tĩnh gọi điện cho cô: "Em gái, mau xuống dưới đi, bạch mã hoàng tử trong mộng cưỡi ngựa đến đón em về nhà kìa...."