- Chuyen Ver Mondaycouple Cuoi Sau Mot Dem Chuong 15 Xuat Hien Hang Xom Moi Tho Bao

Tùy Chỉnh

Mẹ chồng độc ác và con dâu ngoan, cũng giống như lão phù thủy độc ác Gargamel luôn khi dễ hành hạ Xì trum (tiếng Pháp: Les Schtroumpfs, là một loạt truyện tranh và phim hoạt hình của Pháp, được vẽ bởi Peyo (bút danh của Pierre Culliford) người Bỉ. Loạt truyện này đã lần đầu tiên ra mắt vào ngày 23 tháng 10 năm 1958 trên tạp chí Spirou tại Bỉ)


Sau khi tan việc, tôi quả nhiên nhận được một tin nhắn yêu cầu đợi ở bãi đậuxe, không cần hoài nghi, chính là từ cái người đàn ông tính tình trẻ con hay hờngiận kia gửi đến.

Đến khi tôi với nụ cười hoàn toàn tỉnh bơ không hề có chút ăn năn hối hận ngồivào xe Gary xong, anh vẫntức giận ngoảnh mặt đi không thèm quan tâm đến vẻ mặt cười cợt của tôi, cuốicùng tôi đành phải khuyên can năn nỉ mãi, thậm chí không tiếc lấy thân mình làmsắc dụ, đại thiếu gia anh mới miễn cưỡng phát ra hai tiếng "Hừ hừ", rồi miễn cưỡngđưa ánh mắt thả trở lại trên người tôi.

Anh u oán nhìn tôi, bĩu môi ấm ức nói: "Em không quan tâm anh!"

"Em không có!" Đối mặt với sự lên án chỉ trích của chồng, tôi không chút do dựkháng nghị.

"Em chỉ biết quan tâm đến cái bộ phim hoạt hình...chết tiệt kia cả đêm, không thèm nhìn anh lấy một lần!"

"Không có! Em đã cố ý nằm ở bên cạnh gối đầu lên tay anh, hơn nữa còn thỉnh thoảngdùng ánh mắt ôn nhu nhìn anh còn gì!"

"Hử? Thế sao em không nói lúc nhìn a thực ra là lúc nhạc đầu phim và cuối phimhoạt hình vang lên, hơn nữa em chỉ nhìn phía sau lưng anh thôi, coi xem anhđang ngủ liệu có bị tiếng cười kinh khủng của em đánh thức hay không, hả?"

"..." Được rồi, tôi thừa nhận tôi không nhìn đến anh cả đêm.

"Hừ!"

Ai nha nha, người nào đó miệng chu lên thật cong nha, cong đến độ có thể treođược cả lọ nước tương rồi kìa.

"Được rồi được rồi! Anh đừng giận dỗi nữa! Chúng ta chơi trò hôn nhẹ đi! Ngoan,hôn một cái! Không tức giận! Hmm!" Tôi giống hệt như đang dỗ dành trẻ con, ởtrên mặt anh hôn lấy hôn để.

"Hừ! Không có thành ý!" Đại thiếu gia anh tiếp tục bất mãn nói.

Thật là kẻ được voi đòi tiên mà.

Đành thế, dưới ánh nhìn săm soi của anh, tôi chỉ còn cách chủ động hôn lên môi Gary, tiếp theo đó, anh nhanhchóng đoạt lại quyền chủ động, xoay người đem tôi đặt lên ghế dựa nồng nhiệthôn, không còn chút nào thuần khiết thanh cao nữa.

Đến khi nụ hôn kia ngày một cuồng dã hơn, tôi vỗ vào cánh tay anh nhắc nhở, ngườinày thật là tùy thời tùy chỗ có thể động dục mà.

Rốt cục đành phải chờ Garythỏa mãn xong, anh mới liếm khóe môi ngồi trở lại trên ghế bình phục hơi thở củamình, sau đó dùng thanh âm trầm thấp mà khàn khàn nói: "Hừ, lát nữa trở về nhấtđịnh dạy dỗ em!"

Tôi không biết tốt xấu nhún nhún vai, tỏ vẻ quyết định không quan tâm đến tuyênngôn của anh. Nhìn bộ dáng đắc ý của tôi, anh khẽ cười một tiếng, vừa trộm hôntôi một cái vừa khởi động xe, tìm chỗ để cả hai cùng giải quyết bữa tối bênngoài.

Khi hai chúng tôi cơm nước no nê về đến cửa nhà, lúc Gary đang tìm kiếm cái chìa khóa thì tôi lạinhàn nhã ngắm nhìn bốn phía, đột nhiên phát hiện cánh cửa đối diện khác hẳn sovới ban sáng, khe cửa còn mở hé lộ ra ánh đèn ấm áp bên trong

Phát hiện này khiến cho tôi hết sức vui mừng, cười đến là sáng lạn. Chuyện đóbiểu thị cho cái gì! Tức là nhà chúng tôi bây giờ đã có hàng xóm nha!

Mọi người có lẽ sẽ cảm thấy, không phải chỉ là một nhà hàng xóm mới chuyển tớihay sao, cần phải cao hứng đến thế à? Đúng là như thế, tôi bây giờ vô cùng vuivẻ vì gia đình hàng xóm này.

Được rồi, tôi muốn giải thích một chút về cái tình huống này, nhà Gary ở trong một khu nhỏ tạitầng thứ mười lăm bên trong một tòa nhà cao đến hai mươi lăm tầng lận. Tầng nàychỉ có bốn gian phòng, sau khi tôi chuyển vào đã phát hiện tầng lầu này chỉ cóhai chúng tôi sống mà thôi, xung quanh đều trống không hết cả. Mỗi khi đến đêmkhuya, tôi im lặng một mình ra cửa đổ rác, không khí bốn bề yên tĩnh trống rỗngluôn khiến da đầu tôi tê dại, lo sợ sẽ thấy ảo giác của mình cho nên kiên quyếtcho là những căn phòng khác trong tầng đều là nơi ở của quỷ.

Hôm nay, nhà cách vách rốt cuộc đã có chủ, cảm giác này thật là vô cùng thoảimái sảng khoái nha.

Đúng lúc này, cánh cửa đối diện giống như là tâm linh tương thông với tôi, từ từmở rộng, đập vào mắt hai người chúng tôi là một cô bé gái thoạt nhìn không kháctuổi của tôi là mấy, lớn lên mi thanh mục tú, ngọt ngào rung động, bộ dáng nhưchim nhỏ nép vào lòng người lại còn có cả một bộ ngực ngạo nhân khiến kẻ khácphải hâm mộ, đứng ở sau lưng nàng là một con quái vật, ách, phải nói là một bàcô đã lớn tuổi nhưng vẫn cố giả bộ non mềm mới đúng.

Tôi cùng với Gary bị tổhợp hai người này làm cho sét đánh điện giật, còn bọn họ thì bị vẻ tuấn mỹ của Gary làm cho thất kinh, kếtquả là, tám con mắt nhìn nhau trừng trừng, thời gian ngưng đọng, vạn vật đóngbăng, duy chỉ có tiếng kêu cúi đầu kinh sợ của chúng tôi cùng tiếng cúi đầuthán phục của họ.

Kinh khủng nhất, đáng sợ nhất, hãi hùng nhất chính là, bà cô kia dù trát một tầngphấn lót thật dày lên khuôn mặt già nua nhưng vẫn có thể hiện ra được một màu đỏửng ngượng ngùng! Mà ánh mắt thì khỏi cần phải nói, càng nhìn càng giống quả phụlâu ngày không thấy được nam sắc đến mức phát cuồng...

A! Tuyệt đối không thể để cho hai người này dùng ánh mắt khinh nhờn Gary nhà chúng tôi được!

Cho nên tôi không để lại dấu vết khẽ di động thân thể, hữu ý vô ý cản trở tầm mắtcủa bà cô già, bà ta mặc dù vô cùng bất mãn nhưng cũng không có cách nào, ai bảochân của tôi dài hơn chân bà, lớn lên cũng cao hơn bà ta nha.

Cuối cùng vẫn là Garykhôi phục lại trạng thái bình thường trước tiên, mặt không đổi sắc tiếp tục tìmkiếm cái chìa khóa.

Bà cô già là người thứ hai khôi phục lại vẻ bình thường, hắng giọng một tiếng,dùng tiếng nói mềm mại dẻo quẹo hết sức làm bộ nói với cô gái: "Còn đứng ngâyra đó làm gì, đem rác đổ đi rồi còn quay về dọn dẹp phòng ốc nữa chứ!"

Thân thể đơn bạc của cô gái nhẹ nhàng rung động một chút, mi mắt rũ xuống, cúiđầu, nhỏ giọng sợ hãi nói: "Vâng, thưa mẹ"

A! Tôi há hốc mồm, bà cô già này hóa ra là mẹ chồng của cô gái kia.

Tôi vẫn còn muốn tiếp tục cảm khái nhưng Gary vì không thể chịu được ánh nhìn chăm chú bốc lửacủa bà cô nên đã kéo tôi vội vào trong nhà, dùng cánh cửa lớn ngăn lại tầm mắtkhiến người ta khó chịu đó.

Sau khi tắm táp xong xuôi, tôi thay một bộ đồ ngủ rộng rãi thoải mái, ngồi ởtrên bàn ăn từng miếng từng miếng lớn kem trong hộp.

Không ngoài dự đoán của tôi, mẹ chồng của cô gái kia chắc chắn không phải mẹ kế,từ ánh mắt ác độc của bà ta là có thể nhìn ra, bả nhất định là một bà mẹ chồnghung hãn, ai, cô gái đáng thương, căn bản chính là Xì trum tội nghiệp gặp phảiGargamelmà!

Đúng lúc này, một cánh tay đột nhiên xuất hiện ở trước mắt tôi, không chútkhách khí đoạt mất cái thìa. Ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên là cái tên lười biếngGary này, anh đoạt đicái thìa rồi không chút e ngại nào bắt đầu xâu xé thức ăn của tôi.

"Anh không ngại cùng em chia sẻ một cái muỗng mà." Anh vẫn còn ngậm cái thìa trong miệng, nở nụ cười đắc ý dạtdào nói.

Được, tôi đại nhân đại lượng, cho anh mượn cái thìa cũng không sao.

Cho nên tôi đứng lên, miễn cưỡng di động lần nữa tìm kiếm cái thìa khác, sau đócùng anh chia sẻ mỹ vị của hộp kem Haagen-Dazs (kem của Đức nổi tiếng nhất thế giới) trước mặt.

Chỉ chốc lát sau, trong không gian rộng lớn bắt đầu truyền đến tiếng vang từnhà đối diện.

"Ai...bây giờ phòng ốc cách âm quả nhiên không tốt a!" Tôi vẫn còn ngậm một ngụmHaagen-Dazs trong mồm, nói năng hàm hồ, cau mày

"Haha..." Gary phát ra cườinhẹ, xấu xa nói: "Yên tâm đi, anh bảo đảm em ở trên giường vong tình, độngtình, kích tình thét lớn đến thế nào đi nữa cũng không truyền ra ngoài được, bởivì anh đã chuẩn bị hết rồi!"

"Ha ha..."

Tôi co quắp khóe miệng nhìn anh, quyết định không thèm đón ý nói hùa với tư tưởngđen tối của người này.

Lại là một trận tiếng vang ầm ĩ truyền đến.

"Không phải chỉ là chuyển nhà mới thôi sao? Bọn họ định đập bóng ăn mừng đó à?"Tôi bất đắc dĩ nói.

"Có lẽ bọn họ thích như thế." Garycũng bất đắc dĩ trả lời một câu.

Xem ra cả hai chúng tôi đều không thích tạp âm bên ngoài.

Hai người cúi đầu yên lặng ăn tiếp, vừa ăn hai miếng đã hết sức ăn ý ngẩng đầunhìn nhau, từ trong ánh mắt cùng nói ra tin tức: ngu ngốc, kia không phải làthanh âm đập bóng, căn bản chính là tiếng chén bát vỡ mà!

Phản xạ có điều kiện, tôi nắm tay Gary lặng lẽ mở cừa nhà, đứng ở trước cửa căn hộ đối diện chuyênchú nghe động tĩnh bên trong, thậm chí còn khẩn trương đem ánh mắt đặt ở bêntrong lỗ khóa, vọng tưởng có thể xuyên thấu qua khe hở tí ti này mà nhìn thấychuyện bên trong, kết quả rất rõ ràng, vọng tưởng chính là vọng tưởng.

Hừm! Bạo hành gia đình! Đây chắc chắn là bạo hành gia đình rồi!

Thần kinh của tôi hết sức khẩn trương, toàn thân đã sẵn sàng chuẩn bị tư thế,chỉ cần nghe thấy thanh âm không bình thường liền xông vào cứu người vô tội.

Tiếng vang bên trong vẫn không ngừng, có tiếng chửi bậy, khóc lóc cùng với tiếngchén bát đổ vỡ ầm ầm, thanh âm tuy lớn nhưng hết sức mơ hồ khiến cho người takhông cách nào nghe được nội dung, càng khiến cho người ta rối rắm khó hiểu.

Gary đối với hành độngthô lỗ của tôi cũng không hề nói lời nào, nhẹ nhàng chọc vào cánh tay tôi, mìnhkhông hứng thú với trò chơi nghe lén này, cho nên đứng dậy rời đi.

Tay mắt tôi lanh lẹ lôi kéo góc áo anh, nói đùa à, anh không có ở đây thì tôilàm sao mà đối phó với bà già độc ác kia ah.

"Nếu như anh ở đây một lát với em, em sẽ thưởng cho anh!" Tôi mở miệng dụ dỗanh.

Quả nhiên, nhịn không được hấp dẫn Gary liền hưng phấn cười một tiếng, hai mắt sáng lên, đàng hoàngngồi chồm hổm trở về chỗ cũ, chăm chú nghe động tĩnh bên trong còn hơn cả tôi.

Tôi méo miệng, không thể nói nổi câu nào, cái người đàn ông này...

Hoàn hảo là không có chuyện gì phát sinh để tôi có thể một lần làm mỹ nữ cứu mỹnữ, tiếng vang kia rất nhanh sau đó liền biến mất, ánh sáng hé ra ngoài khe cửacũng dần dần tắt, xem ra bên trong đã kết thúc công việc rồi.

Đối mặt với tình huống khiến cho tôi có chút thất vọng lại may mắn này, Gary vô cùng vui vẻ, anh nở nụcười rực rỡ kéo tôi trở về phòng, hưng phấn chờ đợi phần thưởng của mình.

Tôi nhìn thoáng qua nụ cười càng lúc càng lớn của Gary, xoay người đi ra phòng khách, đem cửa lớn khóatrái, tắt hết mọi ánh đèn, sau đó mới trở về phòng hạ lệnh với anh: "Cởi hết quầnáo nằm xuống giường đi."

Gary hết sức nghe lời,nhanh chóng cởi áo ra sau đó nằm vật xuống trên giường, vẻ mặt mong đợi nhìntôi .

Tôi cũng leo lên ngồi trên giường, đẩy đẩy cánh tay anh, vẻ mặt cười quyến rũnói: "Nằm úp sấp xuống."

Gary vừa tung mình nằmúp sấp lại vừa hưng phấn nói: "Thì ra là em thích từ phía sau lưng bắt đầua."

Đường cong phía sau lưng Garyhết sức mị hoặc người khác, nhưng mà tôi vẫn làm như không thấy, đặt mông ngồilên người anh, hai tay bấm hướng bờ vai.

"A! Điểm nhẹ chút..." Gary phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ lại có chút thoải mái.

Không sai, cái tôi gọi là phần thưởng chính là giúp anh xoa bóp.

Da thịt phía bả vai có chút cứng ngắc, tôi biết gần đây anh mệt chết đi, chủ yếunhất chính là, việc này đồng chí Kim So Hyun từng tìm tôi bí mật trò chuyện một lần, nói là vì chuyện đưa công ty ra thịtrường, cấp trên bọn họ đặc biệt là Gary vô cùng bận rộn, hy vọng tôi có thể giúp anh giữ vững thể lực,nghỉ ngơi thật nhiều.

Hắc, Kim So Hyun người này xem tôi như hồng nhan họa thủy, như Đắc Kỷ hay sao?Cái gì mà là giúp anh giữ vững thể lực chứ, chẳng lẽ tôi có ép khô anh sao?Không biết đến tột cùng là ai ép khô ai đâu nha~~~

Bất quá nhìn Gary dù mỗingày đều bận rộn mệt mỏi nhưng vẫn đối với tôi hết sức ôn nhu, cộng thêm với việc"miễn cưỡng cười vui", tôi liền hảo tâm giúp đỡ anh, để cho anh hưởng thụ trìnhđộ xoa bóp chuyên nghiệp của tôi cũng được.

Rất nhanh, Gary, kẻ vẫncòn lẩm bẩm làu bàu bị tôi nói dối và lừa phỉnh đã nhanh chóng tiến vào giấc ngủsay, nhìn gương mặt anh ngủ say sưa không chút nào phòng bị, tôi không nhịn đượclen lén hôn trộm anh một chút. Chồngyêu, nghỉ ngơi thật tốt đi.

Ngày thứ hai, nhờ có trình độ xoa bóp chuyên nghiệp của tôi, Gary tinh thần sảng khoái,khoác vai tôi thân mật ra khỏi cửa vào thang máy. Vừa đúng lúc, cả hai cùng gặpcô gái hàng xóm mới đang đem rác đi đổ.

Khí trời rất nóng nhưng cô vẫn mặc quần dài áo dài, đem mình bọc lại hết sức chặtchẽ. Cô ấy cười với chúng một tiếng, có chút xấu hổ và ngượng ngùng, chúng tôicũng cười hòa hảo đáp lại một tiếng.

Khi cô ấy đi qua bên cạnh, tôi muốn giúp đỡ liền không cẩn thận đụng phải cánhtay, cô lập tức phát ra một tiếng kêu rên rỉ đầy thống khổ. Tôi mở to mắt,trong ánh nhìn tràn đầy nghi vấn không xác định cùng đau lòng.

Cô gái khẽ mỉm cười với tôi, trong mắt có cảm kích, tiếp theo nhanh chóng vứt bỏrác rồi nhanh chóng trở về phòng. Bạo lực! Bà già kia tuyệt đối là kẻ bạo lực!Cả ngày, tâm tình của tôi hết sức kém, đau lòng thay cho cô gái và căm tức bàgià kia vô cùng.

Sau khi tan việc, Garychân thành nói với tôi: "Mỗi gia đình đều có cái khó của riêng mình, nếu cô ấykhông lên tiếng, chúng ta cũng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn mà thôi."

Mặc dù cảm thấy rất không thoải mái, nhưng lời Gary nói lại có đạo lý đến đáng chết đi được.

Vì để cho tâm tình tôi tốt đẹp lên, Gary giống như đang dỗ dành đứa trẻ lôi kéo tôi đến siêu thị tiếptục mua Haagen-Dazs, ý đồ dùng loại kem tôi thích nhất để phân tán đi sự chú ý,mặc dù tôi không muốn thừa nhận một chút nào nhưng quả thực anh đã thành công.

Từ siêu thị đi ra, tôi khôi phục vẻ ngây thơ hoạt bát của mình, cùng Gary vừa nói vừa cười tản bộvề nhà. Đi qua một ngõ cụt nhỏ âm u, tôi khẽ liếc nhìn qua, không tự chủ được dừngchân lại, từ từ lui về phía sau, rón rén đến gần tường nhìn vào trong ngõ hẻm.Bên trong có hai bóng người đang hết sức lộn xộn, dĩ nhiên, bọn họ là một nam mộtnữ.

Quần áo dài tay của cô gái là thứ mà sáng nay lúc đi đến thang máy tôi đã nhìnthấy, còn áo trong của người con trai là vật mà lúc đến công ty đi làm tôi cónhìn qua, thuộc về anh chàng đẹp trai mới tới nhận việc.

Nói cách khác, hai người kia một người là cô gái bị bạo hành gia đình, một ngườilà thiếu niên đẹp trai Han Jung Min! Nói xem, chẳng lẽ bây giờ lưu hành chuyệncô gái đã có chồng qua lại với thiếu niên cực phẩm đẹp trai sao?