- Cu Vap Nga Thu 3 Dinh Menh I 7

Tùy Chỉnh

-Hô hô, tức cười...-Nó cười lớn lên - Đừng nói với tao mày ghen nha

-Đúng đó – con nhỏ không bình tĩnh được nữa - nếu tao nói tao yêu mày thỳ sao?

-Thôi đi, đùa dai không à – nó vẫn vô tư

-tao nói thật, tao yêu mày, yêu rất lâu, từ cái buổi mày cõng tau về....

-Mày nói thật....mày..mày...làm tao...khó xử -nó bối rối, thực sự nó không nghĩ về chuyện này

-Mày cứ nói suy nghĩ của mày ra đi, tao không sao đâu -mắt nhỏ đã bắt đầu ướt

-Thực ra từ trước đến nay mày là đứa bạn thân nhất của tao, còn chuyện đó, tao...tao...-nó ấp úng

-Mày sao - nhỏ không bình tĩnh được nữa

-Tao, tao chưa từng nghĩ đến. Trước đây, bây giờ và cả sau này nữa, mày là người bạn thân nhất của tao-nó nói một trào

-Một người bạn thân, không hơn không kém...- nhỏ lẩm bẩm một mình....một lúc sau, cố giấu nước mắt vào trong, nhỏ nở nụ cười

-mày làm gì mà cái mặt hình sự dữ vậy....tao..tao chỉ đùa mày thôi, làm gì có chuyện tau thích mày....Trèo cao quá đấy – con nhỏ nói nhưng khôgn nhìn thằng vào mặt nó

-Thật ư? Mày làm tao hết hồn – nó ngạc nhiên, căng tròn đôi mắt, còn nhỏ thỳ "sao cậu ấy vô tâm đến thế"

-Thôi tao có việc về trước, mày về sau nha - nhỏ đứng dậy, lúc chuẩn bị đi, nhỏ nói – Dù có chuyện gì đi nữa, chúng ta vẫn là bạn thân nhé

-tât nhiên –nó trả lời với nụ cười tươi nhất

Vừa bước ra khỏi cổng, nhỏ chạy thật nhanh, vừa chạy, từng giọt nước mắt vừa rới, những giọt nước mắt đó đã được kìm nén bây giờ được giải thoát....., cuối cùng..

Nhỏ đứng ở bến xe buýt (chú thích một tý: nhỏ muốn có cảm giác lãng mạng nên hôm nay nhỏ rủ nó đừng đi xe đạp mà đi xe buýt..), nước mắt vẫn còn rơi, mọi người đi đường ai cũng nhìn, cũng bàn tán, nhưng tâm trí nhỏ bây giờ đâu rãnh đến nỗi để ý chuyện đó. Chứ không bình thường nhỏ đã đứng lên và cho những người đó một trận

Chợt một chiếc khăn tay đưa đến trước nhỏ....

-Dùng đi

Ngước mắt nhìn lên....là người mà nhỏ không muốn anh ta nhìn thấy mình trong lúc này.... Là Phong
–Dương Linh Phong... cái kẻ mà nhỏ không thích tý nào

-Sao anh lại ở đây? -Nhỏ thắc mắc, tuy vậy vẫn nhận lấy chiếc khắn, dù sao nhỏ cũng cần mà

-Anh đang uống café gần đầy thì thấy em chạy bạt mạng...nên anh chạy theo –Phong giải thích và ngồi xuống bên cạnh cô - nếu muốn khóc thỳ hãy khóc đi

Không chờ đến lần đề nghị thứ 2, nhỏ khóc thật to, trên vai của Phong. khiến mọi người nhìn vào làm anh ta hơi ngại một chút. Nhưng thôi anh ta nghĩ hy sinh một chút vì người đẹp thỳ đâu có sao (dại gái ớn)

Còn nó....tuy nhỏ nói vậy nhưng nó vẫn đang vắt đầu suy nghĩ. Nó vẫn còn ngồi trong tiệm trà sữa...nó biết là mình không yêu nhỏ nhưng chẳng lẽ nhỏ yêu nó thật sao? Nó đã bóp vỡ trái tim của nhỏ ư??........

PHẦN 2: CÚ VẤP NGÃ THỨ 3 – ĐAU HAY KHÔNG ĐAU?

---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chap 11....Hip hop

Ngày hôm sau, nhỏ nghĩ học và nhỏ dường như không muốn gặp ai cả kể cả nó.. Đúng! nó là nguyên nhân của sự nghĩ học này mà

-này nhỏ có chuyện gì thế Bun?- hắn tò mò

-Tui đâu biết...-nói rồi nó trở lại với tư thế trầm tĩnh

-Hôm nay trông ông lạ lắm - hắn vừa nói vừa đặt tay lên trán nó

-tui không ốm đâu, chả qua có chút chuyện

-Chuyện gì? Nói tui nghe thứ xem

......Nhìn vào hắn, nó nghĩ "có nên nói không nhỉ". Hắn đem lại cho nó một cảm giác đáng tin cậy.... dù sao có người tâm sự thỳ vẫn tốt hơn.. Nhưng chuyện này....

-Mà thôi, không có gì lớn lao đâu..-nói xong nó quay lại với bài học của mình
............hắn cũng không nói gì thêm...

Ngày tiếp theo

-Ê chào mọi người, nhớ tui không?? – Nhỏ lon ton chạy ra trước cửa với cái vẻ không bao giờ thay đổi. Còn nó thỳ nhìn nhỏ chằm chằm

-Con tửng kia, mới nghỉ có một ngày mà bà tăng thêm độ khùng à? nhớ bà chắc chết

-Ê Bun, sao mày im lặng thế? -Nhỏ hỏi trong lúc nó đang bận tâm suy nghĩ

-à à tao...tao

-Hời....bà lo gì nó đang suy nghĩ đến con nhỏ nào đó mà- hắn khích đễu nó - cả ngày hôm qua nó TT rồi

-TT là gì? – Nó thắc mắc

-Ông muốn nghe giải thích theo kiểu nào?

-Trời, giải thích mà cũng có nhiều kiểu quá nhỉ? – con nhỏ than vãn

-Nói nhanh đi – Nó giục

-Thì, theo thuyết lãng mạng TT có nghĩa là..tương tư, tâm tình..

-Còn theo thuyết khác - nhỏ nhái giọng

-Thuyết khác, là thuyết ăn mày. E hèm...TT có nghĩa là tan tác tả tơi toe tua tàn tạ - hắn làm cho một tăng...........

-Haha, công nhận thằng này hay - nhỏ cười phá lên, điều này khiến cho nó cảm thấy lạ
.....................................

Sau sân trường

-Nhỏ này.... Mày sao rồi?

-Tao đâu có sao! - nhỏ mỉm cười với nó, rồi nhỏ ngồi xuống trên bãi cõ xanh mơn mỡn

-Hy vọng vậy! tao xin lỗi mày - giọng nó trìu xuống

-Lúc đầu tao nghĩ mày là thằng tồi đó – nhưng rồi nghĩ lại, có thể bạn thân vẫn tốt hơn là người yêu...Đúng không...-Nhỏ đứng dậy, đưa ngón út ra để móc nghéo.. –mãi là bạn tốt nhé

-Ùm....Mãi là bạn tốt - cả hai đều cười phá lên..... "Tình bạn là một thứ quan trọng không thể thiếu trong mỗi người, hãy cố giữ lấy, và bỗi dưỡng nó"

---------------------------------

Những ngày tập nhảy hip hop thật là cực khổ cho nó và hắn...Mấy đứa kia thỳ như mèo mù... nhảy không ra nhảy, bò không ra bò..... Hắn và nó nhảy rất cừ, cả 2 phối hợp với nhau rất ăn ý... đến nỗi..

-Hey, bây xem kìa...2 vợ chồng chúng nó hăng chưa - tiếng xầm xì của bọn thằng Tiến

-Này, mấy đứa kia, muốn chết à??? – Nó nỗi nóng

-Ấy ấy đâu dám cơ chứ... hehe..

-này mấy thằng kia, tập đi, rãnh hơi quá ha - hắn chen vào nói giúp nó

-Hô hô (cả cái lớp này nhiễm con nhỏ này mất rồi), bây xem, chồng bảo vệ vợ dữ chưa kìa

-Bây có tập không – nó hét lên, mặt thỳ đỏ bừng, còn hắn thỳ cười kha khả trong lòng..

Tưởng chừng như thế đã chấm dứt..ngày hôm sau, hắn và nó đã được toàn bộ bàn dân thiên hạ của vương quốc 11 A1 biết đến là 1 cặp vợ chồng son (theo như lời thằng tiến), kể cả con nhỏ cũng "xông phi" vào trêu hắn và nó

.............................................

Ngày biểu diễn, tất cả đều rất thành công... trong lúc nhảy, hắn cứ đá mắt liên lục về phía nó... nó thỳ không nhận ra nhưng ở phần khán giã, có 2 người thấy rất rõ....

-----------------------------

-Mệt không? - hắn quan tâm nó

-Sao không được, ông tưởng tui sức voi à?

-Ông không voi mới lạ, nói mệt mà miệng vẫn chua chát đó thôi – hắn giỡn nó

-Hai đứa bây thôi tình tứ cái coi... chuẩn bị mà lên nhận giải – Con nhỏ từ đâu xông vào tạo cho nó mỗi cứ tức....

-Mày im cái! Tình cái con khỉ.....-nó bỏ đi một mạch để lại hắn và nhỏ. Nhỏ bỗng nhiên nháy mắt với hắn... Hắn rất ngạc nhiên và hơi chột dạ lúc nhỏ làm như vậy...

-----------------------------

-Xin mời đội nhãy lớp 11a1 lên nhận giải - Tiếng Mc nghiệp dư vang lên

Cả đội nó bước ra, nó và hắn đi sau cùng... Do bận nhìn trăng nhìn sao nên không biết đi đứng thế nào.... Nó vấp phải bục suýt ngã nhưng may đã có người đóng vai anh hùng cứu ...cứu gì nhỉ???

-Ồ.........ồ....ồ..............- Cả trường ồ lên làm nó đỏ hết cả mắt... Nhìn vào hắn và nó bây giờ...Nó đang ở tư thế đứng ngã về sau, nhờ sự nâng đỡ của 2 cánh tay vững chắc của hắn.......tim nó đập rất mạnh, còn mạnh hơn nhưng lần trước....

-------

-Báo đê, báo đê, mại dô, mại dô, mại dâm....á nhầm..- cái tật hay nói lố của thằng Tiến vẫn không bỏ được

-Gì mày??? - cả lớp quăng lựu đạn vào thằng bán báo, Tiến tám này..
-Sau một màn diễn rất là tuyệt vời, dưới ánh trăng sao....

-Vô đề đi - lần này là quăng bom

-ok ôk, từ từ, phải có mở đầu, tiếp diễn mới kết thúc được chứ......Cặp vợ chồng son chúng ta đã được trở thành tiêu điểm tháng này.... Bây giờ không ai là không biết đến....Thằng Tiến đánh mắt sang hắn và nó....và vô tình nhận đáp trả một ánh mắt với hàng ngàn dao ngăm "Mày im ngay".... Đó là nó. Còn hắn thỳ cảm thấy thích thú về điều này (hahaha, thằng này đục nước là bóp cò đó)

--------------
Cùng lúc đó

-E hèm....Im lặng cái coi - giọng bà già hắc ám lâu nay vẫn say sưa bên ông thầy ma qoái đã trở lại...- Hôm nay chúng ta có một hs mới, các em chuẩn bị trố mắt lên mà nhìn.....

Từ cánh cửa bước vào.......................

Chap 12. Người lạ mặt mới

Từ cánh cửa bước vào....

-Ồ....ồ.. ồ...-cả lớp ồ tập 1...Đứng trên bục giảng bây giờ , ngoài bà cô ác quỷ thỳ là 1 chàng trai trẻ khôi ngôi tuấn tú, khuôn mặt khá là baby....đặc biệt có đôi mắt hết sức là hút hồn...

-Giới thiệu với các em, đây là bạn Dương Đăng Hoàng vừa chuyển từ trương XYZ về...-Bà cô bắt giọng ngọt ngào...-Em chào các bạn đi... (ngọt quá, sau này mày sẽ biết thế nào là lễ độ)

-Dạ..mình là....-người bạn mới này chuẩn bị "cất tiếng hót đầu đời" thỳ

-Xin lỗi....-Từ phía cửa, một cô gái với dáng người tuyệt vời, là hoa khôi của trường lúc bấy giờ...

-Em là....

-Dạ em, là Trần Huyền, từ nay em, sẽ là thành viên của lớp chúng mình ạ.!

-Ồ....ồ....ồ....- Lớp ồ lần 2...xì xầm...xì xầm..

-Được rồi, em vào đi.. kể từ này lớp chúng ta sẽ có 2 con gà mới, các em nhớ "chăm sóc" cho "chu đáo" đấy – bà cô này có kiểu nhấn mạnh rất là hay – các em muốn ngồi ở đâu?? – Bà cô này tuy là ác quỷ nhưng rất là thiên thần trong việc chọn chỗ ngồi...

-Dạ em muốn ngồi bên bạn Dương Thế Duy ạ...-Huyền và con gà mới còn lại, Hoàng, đồng thanh nói

-Ồ....ồ.... ồ....- Lớp ồ tập 3. Xì xầm xì xầm: "Ê, vợ lớn sợ mất chồng nên qua tấn công, cản trở vợ nhỏ kìa"... "bồ nhí mới đó".... "phen này tay ba rồi".... "wao thằng đó phúc thật"

Phúc hay không thỳ không biết, cứ chờ đi rồi hẵng hay..

Bấy giờ bà cô mới để ý, xoay mặt nhìn thật kĩ 2 con gà này, bà cô mới nỡ nụ cười hết sức nham hiểm...

-Được, cứ ngồi đi...

Chả là bàn của hắn là bàn cuối, xưa nay là vùng chiến đấu của hắn và nó, chỉ riêng 2 người mà thôi... Nhỏ thỳ ngồi bạn trên vì mắc "bệnh tám"... Nhưng bây giờ, bỗng lọt đâu 2 con quỷ đến tranh giành... Huyền nhanh chân đã chiếm được chỗ bên cạnh hắn, còn thằng kia thỳ chưa được gì... bên cạnh hắn còn có người hắn iu thương nữa mà.. là nó... Tưởng chừng như con gà này hết cách...

-Bạn gì đó ơi, bạn có thể cho mình ngồi gần Duy được không??? - thật là trắng trợn,, cả hắn, nó, Huyền, và hàng chục con mắt khác được căng lên hết cỡ... Trước sự ngỡ ngàng đó, nó chẳng biết nói gì hơn....đúng hơn là á khẩu. Nó nhìn qua hắn với ánh mắt "làm sao đây hả?"....và hắn cũng dùng ánh mắt trả lời ""đừng đừng never nha"... Nó không hiểu được ánh mắt đó và đã vô đình "vẽ đường cho hươu chạy"

-Bạn cứ tự nhiên – nói thì nói vậy nhưng nó muốn bằm cả Huyền và Hoàng thành trăm... tư dưng...

****

Nhà nó... hôm nay là tuy không phải là ngày học nhóm nhưng có kẻ đang phá chuông nhà nó..

-Khùng à! Tui không thừa tiền thay chuông mới đâu nha – nó bực mình

-Ai bảo gọi hoài không nghe? - hắn chống chế

-Chuyện gì? Nói – nó vẫn cái thái độ đó

-Vô nhà rồi tui nói, định cho tui thành thịt hung khói à, nắng quá - hắn nài nĩ

-Không.. không phải nhà chùa – nó vẫn kiên định

-Please... vợ nở lòng để chồng chịu khổ à? - hắn nhái cái giọng mà mấy đứa vẫn hãy trêu nó

-ông biến đi, tui định cho ông vào rồi, nhưng nhờ câu nói "ngọt ngào' đó, ông đành phải ở đây thui – nó đay nghiến hắn... Dù gì nó cũng ghét bị gọi là như vậy, cũng tại tình cảm của nó đã xác định được đâu, cho dù có người sướng như điên, à nhầm, như tiên

-Thôi mà! giỡn tí thôi mà! Cho tui vào đi - hắn nài nĩ...sau một hồi, tốn một đống calo và nước bọt, hắn đã nhận được cái gật đầu khó khắn của nó.

****

-Nói. - vừa ngồi xuống chưa kịp cho hắn thở, nó đã quăng 1 câu cụt lũn

-Cho tui miếng nước đi, nãy giờ khát khô cổ rồi

-nhà chùa rồi nước cũng chùa luôn hả? - mặc dù nói nhưng nó vẫn lấy nước cho hắn...hắn và nó có chung sở thích là nước táo, biết vậy, nó lấy cho hắn mặc dù miệng thỳ chửi rủa...(mâu thuẫn quá)

-Sao ông lại để cho thằng điên đó ngồi cạnh tui?? - hắn hỏi sau khi đã nhấm nháp hết cốc nước táo – Yum, ngon thật!

-Thỳ thích thỳ cho hắn ngồi thôi, bộ có ai chết à?

-Có tui chết này?

-Sao chết? một bên là gái đẹp, 1 bên là trai đẹp, sướng quá rồi còn gì –nó nói với cái giọng khích đễu. Nó không hiểu sao mình lại làm vậy nhưng nó đang tức....Tức à? Sao phải tức nhỉ? Nó ghét khi nghĩ đến cảnh hắn ngồi cười đùa với 2 đứa kia....aaaaaaaaaaaa

-Huyền thỳ tui còn chịu được, còn thằng đó, A-men – hắn thở dài – ông biết hắn là ai không?

-Ai?

-Là thằng em họ đáng sợ nhất của tui, ông không thấy hắn họ dương đó à

-hả?

- Tui sợ hắn nhất! ông không biết đâu, hắn nói hắn iu tui đó và chính hắn đã cướp đi.......

-Cướp cái gì

-Hắn...Cướp ...cướp ...cái first kiss của tui – nói xong cả hắn và nó đều đỏ mặt.. Nghe hắn nói, chợt nó nghĩ về cái lần trước, cũng chính hắn đã cướp đi first kiss của mình.

-Ông đúng là.... Gái không tha đã đành, trai cũng không tha nốt, sát cả gái lẫn trai kinh... -Nó nói cho bớt ngại ngùng.

-Thế mà có người có bị tui sát đâu -hắn rầu rĩ nhìn nó.... Nó cảm nhận một ánh mắt yêu thương đang dành cho nó từ hắn...... Cả 2 đều im lặng

*** Flash back****

Đó là lúc hắn học lớp 8..

-Á........Á...............Á........- Tiếng hét thất thanh được vang lên từ cửa miệng của hắn – mày.....mày....làm...làm...cái...gì.... - hắn lắp bắp

-Anh không thấy à?? Hun đó, hỡi ông họ đang yêu - giọng nói đó không ai khác là Hoàng

-sao mày??

-Thì em đã nói rồi, em rất là thích anh... anh làm bạn trai em nhé.... - vừa nói Hoàng vừa sát sát vào hắn

-Á........Á............Á................- hắn vội đứng lên bỏ chạy....vào phòng tắm và ở lỳ đó cho đến khi chị Linh gọi

Kể từ đó, mỗi lẫn "siêu âm" Hoàng sẽ có mặt ở nhà hắn là y như ngày đó, có một chàng lãng tữ đã mất tích.... Lên cấp 3, cả 2 học khác trường, tưởng chừng như đã thoát nạn... Không ngờ bây giờ......................

****End Flash back****

Nói về Huyền, cô ta đang chứa một âm mưu trong đầu.... Cô nghĩ việc gẫn gũi hắn nhiều hơn sẽ kéo hắn về lại bên cô....nhưng cô vẫn chứa chan sự lo sợ.........

Chap 13: Một cuộc tình mới
Từ khi Huyền và Hoàng chuyển vào lớp, nó dường như đã bị vào thế cô lập. Nó không còn cãi nhau với hắn nhiều như trước nữa... mỗi cuộc nói chuyện của nó và hắn bây giờ không quá 10 câu thỳ bị 2 đứa kì đầu cản mũi chen vào....

-Này! Hôm nay làm sao vậy? bị bồ đá à? - hắn hỏi khi thấy nó ủ rủ

-Chả sao cả. – nó hậm hực đáp

-Trời ơi! Ông không biết à? - Thằng Tiến và con nhỏ chen vào

-Sao? Nói tui nghe? - hắn hớn hở

-Thỳ...Thỳ...- Thằng Tiến ấp úng

-Thôi dẹp mày, nói không được thỳ để tao nói...- con nhỏ chụp nhanh nhẹn – là thế
này,vợ lớn và bồ nhí của ai đó.... cướp ...ai đó của nó đi nên nó buông thôi – con nhỏ nhấn mạnh chữ "ai đó"

Hắn nghe mà cười thầm trong bụng, nghĩ rằng "thật ư?", còn nó thỳ.............