[Đam Mỹ| Hoàn] Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn - Công Tử Vu Ca - Chương 145 - 147.1

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Chương 145

Hai người bọn họ câu được câu chăng mà hàn huyên tới rạng sáng, Thẩm Kim Đài hôm nay cực kỳ mệt mỏi, dần dần bắt đầu buồn ngủ, chân cũng đã ấm lên, Diêm Thu Trì bèn buông lỏng tay, nói: "Đi ngủ thôi."

Thẩm Kim Đài lập tức nằm ngoan, Diêm Thu Trì cũng nằm lại lần nữa, nói: "Cơ thể tôi lắm phải không, sau này ngày nào tôi cũng sưởi ấm cho em nhé?"

Trên mặt Thẩm Kim Đài hơi có vẻ mỏi mệt, cười một tiếng, nói: "Tôi sợ anh phát hỏa."

Không biết những lời này đốt tới điểm nào của Diêm Thu Trì, Diêm Thu Trì bỗng nhiên thu lại nụ cười, mắt thì cười, nhưng thần sắc cực kỳ căng thẳng, môi mỏng vểnh lên, mang một luồng sức mạnh rục rịch mà nhìn cậu.

"Em cũng biết." Diêm Thu Trì nói.

Nói xong lại muốn ôm cậu, y như đột nhiên nổ vậy.

Thẩm Kim Đài thình lình bị ôm vào lòng, Diêm Thu Trì còn phát ra tiếng rên y như nũng nịu vậy, mặt chôn trên cổ cậu.

Thẩm Kim Đài liền nói: "Tôi nói như thế nào!"

"Dù thế nào em cũng đã là người yêu của tôi." Diêm Thu Trì nói: "Chẳng lẽ người yêu nằm ở trên một cái giường lại không làm gì cả, liệu có phù hợp với quy luật tự nhiên sao?"

Quy luật tự nhiên cái mẹ gì!

Thẩm Kim Đài liền nói: "A, đúng, cho nên mới nói cho dù người yêu nói như thế nào thì cũng không nên tùy tiện đáp ứng nằm cùng trên một cái giường phải không, đúng, đều là tôi sai."

Cậu cười dùng cả tay lẫn chân, chĩa vào cơ thể Diêm Thu Trì, Diêm Thu Trì lại nắm mắt cá chân của cậu, bị cậu đạp một cái, toàn bộ giường lớn cũng di động theo, đụng vào tủ đầu giường ở bên kia.

Diêm Thu Trì nửa người cũng sắp rơi xuống dưới giường đi, không chút kiêng kỵ nhìn chân cậu.

Chẳng qua Diêm Thu Trì rốt cuộc là mới vào nghề, không thể hoàn toàn buông thả, cũng sợ bản thân quá càn rỡ, Thẩm Kim Đài không tiếp thụ nổi, hắn vén chăn lên, ngay lập tức chui vào trong chăn.

Hắn chỉ hù dọa Thẩm Kim Đài một chút, náo loạn một hồi bèn yên tĩnh, hai người cũng toát mồ hôi, hắn ôm Thẩm Kim Đài, hôn gò má cậu một cái, nói: "Ngủ, nghịch nữa thì sẽ gạo nấu thành cơm thật sự đó."

Chẳng qua hắn chắc chắn sẽ không chỉ ôm ngủ một đêm, nằm một chút đã sán vào, nhưng lần này khác với phong cách ăn như hổ đói trước kia, lần này cực kỳ uyển chuyển, rất có dáng vẻ khi yêu nên có.

"Sau này tôi không ôm em, có lẽ tôi không ngủ được." Hắn nói với Thẩm Kim Đài: "Không biết tại sao, bây giờ tôi ngủ một mình, không ôm em, tôi bèn khó chịu, từ bé đã muốn ôm một cái gì đó."

Thật ra bây giờ hắn rất thỏa mãn, bởi vì chứng đói khát da thịt cho nên khi thỏa mãn nhất vẫn là da thịt kề nhau, hai người bọn họ bây giờ đều vẫn còn mặc đồ ngủ.

Một ngày nào đó, phải cởi xuống từng đồ ngủ mới được.

Thẩm Kim Đài và Diêm Thu Trì đã xác định quan hệ, Diêm Thiết Phong cảm thấy mọi người hẳn nên ăn cơm chung.

Cũng không cần phải đặc biệt làm gì, chỉ là ăn một bữa cơm xoàng, biểu đạt sự ủng hộ của vợ chồng họ đối với hai người.

Mẹ Diêm dĩ nhiên bằng lòng: "Lần trước em ăn cơm cùng dì Triệu, đứa con thứ hai nhà bọn họ chọn phòng ăn rất tốt, đầu bếp có tiếng, cách khách sạn chúng nó ở cũng gần."

Diêm Thiết Phong bèn hỏi: "Thu Trì gần đây đều ở khách sạn à?"

"Cũng chỉ mới ở mấy ngày. Ở chùa ăn lộc Phật a, anh xem, không phải nó đã thành công rồi hay sao?"

Diêm Thiết Phong cười một tiếng, nói: "Thằng hai bên kia thế nào rồi, gần đây cũng không thấy nó gọi điện thoại cho anh."

Mẹ Diêm bèn nói với ông chuyện chuyển trường, Diêm Thiết Phong quả nhiên rất bất ngờ, nói: "Chuyện này sao anh không biết chút nào."

"Cả ngày không có nhà, anh thì biết cái gì."

"Hai ngày nữa không phải là ngày chúng ta kỷ niệm kết hôn sao, anh muốn nghỉ mấy ngày, vui vẻ ở cùng em, thế nên gần đây có hơi bận rộn." Diêm Thiết Phong nói: "Tôi thấy công ty mới của Thu Trì làm việc rất xuất sắc, nhóm cổ đông cũng đều rất tán thành nó, chưa tới hai năm, anh sẽ bắt đầu bàn giao công việc cho nó, đến lúc đó Diệu Hiên cũng tốt nghiệp, cũng có thể giúp đỡ nó một chút, thế là anh có thể nghỉ ngơi đôi chút rồi, đến lúc đó ngày nào cũng ở nhà với em, ở đến mức em phiền."

"Thôi dẹp đi, người khác thì có thể rảnh rỗi, anh cũng không rảnh được." Mẹ Diêm nói: "Chuyện của Diệu Hiên, vì anh vẫn luôn không quan tâm, vẫn luôn là Thu Trì quản lý, đổi cho nó một trường học mới, cũng tiện thể khấu trừ chút phí sinh hoạt của nó luôn. Qua một thời gian ngắn nữa em bay qua thăm nó một chút, hẳn là không sao đâu, bây giờ Thu Trì quản lý nó tương đối nghiêm."

Diêm Thiết Phong thật sự bề bộn nhiều việc, công ty làm lớn, mỗi ngày đều là họp hành, hết cuộc họp này đến cuộc họp khác, ông trung bình mỗi ngày đều chỉ ngủ bốn năm giờ, ngay cả ăn cơm phần lớn đều là mang tính chất họp hành hoặc xã giao. Lần này hẹn cơm, cũng tương đối phiền toái, mẹ Diêm trước xác định thời gian của ông, sau đó gọi điện thoại cho Diêm Thu Trì, xác định thời gian của Diêm Thu Trì, cuối cùng lại đi xác nhận thời gian của Thẩm Kim Đài.

Ba người bận rộn tụ họp ăn cơm chung cũng khó thành như vậy đó.

Cũng may giờ đây Thẩm Kim Đài đang quay phim của truyền thông Ánh Dương, liên quan tới lịch trình, Diêm Thu Trì rất có quyền lên tiếng, hắn sắp xếp cho Thẩm Kim Đài ngày tháng quay cũng tương đối ung dung một chút, cuối cùng thời gian ăn cơm được chọn là, tối thứ sáu.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lý Mỹ Lan có chuyện không qua đây, chỉ có Tiểu Đường bọn họ tới, Vương Nam phát hiện Thẩm Kim Đài môi, lại sưng.

Chẳng qua là không lợi hại như lần trước.

Thẩm Kim Đài có chút lúng túng như cũ, cậu là không hiểu Diêm Thu Trì sao lại thích hôn môi như vậy, y như không hôn đủ, ngày hôm qua cậu thậm chí bị hôn đến ngủ.

"Cắt!" Tại trường quay《 Xuân Dạ Hỉ Vũ 》, Cừu Hồng đứng lên: "Kim Đài, cậu tới đây một chút."

Thẩm Kim Đài đi tới, cho là khi quay xảy ra vấn đề gì, ai ngờ Cừu Hồng chỉ nhẹ nhàng kéo cổ áo cậu một chút, nhìn một cái, bèn cười.

Thẩm Kim Đài rất lúng túng, kéo kéo lên trên.

"Đổi cho cậu ấy một tạo hình khác đi." Cừu Hồng cũng không nói rõ chân tướng: "Đổi một áo lông cao cổ."

Người phía sau camera thật ra đều biết là chuyện gì xảy ra, chẳng qua bọn họ sợ Thẩm Kim Đài lúng túng, cũng cố gắng không biểu hiện ra.

Cảnh đặc tả vừa rồi, trên cổ của Thẩm Kim Đài có một vết hôn, may là cảnh ở xa, ống kính kéo gần một cái, người có kinh nghiệm vừa liếc mắt một cái liền nhìn ra.

Bản thân Thẩm Kim Đài cũng biết, lúc cậu rửa mặt liền phát hiện, gửi tin nhắn mắng Diêm Thu Trì lên xuống.

Diêm Thu Trì không phải cố ý, chính hắn cũng không biết là hôn lúc nào, Thẩm Kim Đài là diễn viên, hơn nữa hắn cũng là người tương đối chú trọng *, chuyện riêng tư giữa hắn và Thẩm Kim Đài, hắn không hề muốn cho người khác nhìn thấy, cho nên loại chuyện như vết hôn này, hắn thật ra rất chú ý.

Chỉ có thể xin lỗi một cách chân thành, bày tỏ hắn tuyệt đối sẽ không tái phạm.

Chẳng qua nói đi nói lại thì, cũng do từ cổ trở xuống không để cho hắn hôn đó chứ, nếu không hắn cũng sẽ không hôn cổ.

Bởi vì cảnh quay là cảnh trong nhà, chắc chắn là không thể đeo khăn quàng, thế nhưng bên trong trang phục diễn của cậu, đúng là cũng có áo lông cao cổ, màu đen, chẳng qua mới chỉ mặc một lần, bởi vì Cừu Hồng cảm thấy cậu mặc áo cao cổ màu đen, quá đẹp trai.

Bây giờ mặc vào vẫn là đẹp trai, Cừu Hồng bảo stylist làm người cậu trông lộn xộn đi một chút, ánh sáng của đèn tối đi một ít, quay lại một lần nữa.

Đây là một cảnh nấu ăn cơm. Bầu không khí vẫn ngột ngạt như cũ, phòng lạnh lẽo, hai cha con lạnh nhạt im lặng, chẳng qua là lúc Hứa Đại Hải uống thuốc, Hứa Tinh Thần cầm thuốc kia lên nhìn một cái.

Hứa Đại Hải rốt cuộc mở miệng, nói: "Anh không cần phải trở lại."

Hứa Tinh Thần sửng sốt một chút, trầm mặc một hồi, xoay dãy thuốc trong tay, nói: "Ba cũng đã thành như thế này rồi."

"Cũng bởi cũng đã thành như vậy rồi, tôi mới nói, anh không cần thấy." Hứa Đại Hải nói: "Thấy làm gì, có tác dụng gì đâu."

"Ba sinh con trai không phải là vì nối dõi tông đường, phụng dưỡng lo ma chay sao." Hứa Tinh Thần nói: "Nối dõi tông đường có lẽ là không thể, phụng dưỡng lo ma chay thì không thành vấn đề. Muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con chính là ba, trong lòng con vẫn coi ba là ba như trước."

Lời này mang chút châm chọc, lại mang chút dịu dàng, như muốn như không. (biệt nữu)

Hứa Đại Hải nói: "Tôn cái gì đó, sao không trở lại với anh?"

"Y tới, ba có để cho y vào nhà không?"

"Tôi không ném nổi người này." Hứa Đại Hải nói.

Hứa Tinh Thần nghe vậy đứng dậy, bắt đầu thu thập chén đũa, dường như muốn nổi giận, lại nhịn được, bưng chén đũa đi vào phòng bếp, ném hết đồ đạc vào trong chậu nước, sau đó mở khóa vòi nước, hai tay chống trên bệ nước, không nói lời nào.

"Không muốn trở lại thì anh đừng có về, về làm ra vẻ mặt xấu xí đó cho ai xem!" Hứa Đại Hải gào lên trong phòng khách.

Vừa dứt lời, chỉ thấy Hứa Tinh Thần lao ra từ phòng bếp, Hứa Đại Hải rõ ràng run run một chút, thân thể hơi ngửa về sau, thần sắc mang vẻ tức giận, lại có chút sợ sệt cẩn thận, chỉ thấy Hứa Tinh Thần trực tiếp mở cửa phòng đi ra ngoài, cửa "ầm" một tiếng đóng lại, Hứa Đại Hải một mình ngồi trên ghế ngồi, ngồi nửa ngày, lại đột nhiên động đậy một chút, y như thất thần một hồi, bỗng chốc đột nhiên tỉnh táo.

Thẩm Kim Đài cảm thấy Thái Tuấn diễn quá tốt, diễn thành công một ông già tính tính cổ quái, mạnh mẽ, vì già yếu bệnh tật mà trở nên có chút yếu ớt.

Thứ tình cảm của hai người bọn họ là thứ tình cảm cha con, tuy có vết rách, mâu thuẫn lẫn nhau nhưng lại ràng buộc vào nhau, bởi vì xu hướng tính dục không thể thay đổi của con trai mà sụp đổ, lại bởi vì bệnh tật và cái chết của cha mà hòa giải thành công, suy nghĩ một chút, thật đáng thương biết bao.

"Tối hôm nay cùng ăn một bữa cơm đi." Thái Tuấn vừa nói hỏi Thẩm Kim Đài: "Cậu có thời gian không?"

"Không thành vấn đề." Thẩm Kim Đài cười nói.

Thái Tuấn bèn vỗ vai cậu một cái: "Quan hệ cha con sắp hòa hoãn hơn rồi, chúng ta cũng nên gắn kết tình cảm một chút."

Cậu và Thái Tuấn cũng chỉ gặp nhau mấy lần trước khi khai máy, ăn cơm mấy lần, sau đó bởi vì phải quay ra cảm giác xa lạ súng gươm sẵn sàng của cha con mà hai người ở trường quay rất ít khi liên lạc, chẳng qua Thẩm Kim Đài thỉnh thoảng cũng cảm thấy hai người bọn họ quá xa lạ, sợ giai đoạn sau lúc tình cha con nồng đậm sẽ diễn không tốt.

"Có phải nên báo cáo cùng giám đốc Diêm một chút không?" Thái Tuấn đùa giỡn nói.

Chẳng qua Thẩm Kim Đài thật sự đúng là phải nói một tiếng với Diêm Thu Trì, Diêm Thu Trì còn đang chờ cậu ăn tối cùng nhau.

Hai người cũng bận bịu, cũng chỉ buổi tối mới có thời gian gặp nhau. Thẩm Kim Đài cảm thấy, lúc nào gặp nhau cũng chỉ ở trên giường hình như cũng không tốt lắm, không giống những cặp tình nhân bình thường, cần phải tận lực gặp nhau dưới những tình huống bình thường một chút.

Cậu bèn suy tính có nên gọi Diêm Thu Trì hay không.

"Có những người nào vậy?" Cậu hỏi Thái Tuấn.

Thái Tuấn nói: "Cậu, tôi, đạo diễn, còn có giám đốc của cậu."

Giám đốc của bọn họ, đó chính là Quý Phong Hành, quan hệ của Quý Phong Hành và Thái Tuấn rất tốt, là bạn cũ, phim này cũng do Quý Phong Hành dẫn dắt.

Nhưng quan hệ của hắn và Diêm Thu Trì vẫn luôn không được tốt lắm, tốt nhất là không nên.

Thẩm Kim Đài trên đường đi ăn cơm, bèn gọi điện thoại cho Diêm Thu Trì, Diêm Thu Trì chưa tan tầm, hỏi cậu muốn đi đâu ăn.

"Nếu không tôi làm chủ, mời Thái Tuấn cùng Cừu Hồng bọn họ ăn một bữa cơm nhé."

Cũng phải ủng hộ Thẩm Kim Đài một chút, dù sao Thái Tuấn cùng Cừu Hồng đều biết quan hệ của hai người bọn cậu. (Nghĩa gốc là: vì không có đủ dũng khí nên gọi anh em đi cùng cho đỡ sợ :))) )

"Nghe nói lần này là giám đốc Quý mời khách." Thẩm Kim Đài nói: "Hai người không phải vẫn luôn không hợp nhau sao."

Quả nhiên, Diêm Thu Trì vừa nghe đến hai chữ "giám đốc Quý", ngữ khí cũng vi diệu theo: "Hắn cũng thực hào phóng."

Hắn lại hỏi địa chỉ cụ thể một chút, Thẩm Kim Đài nói: "Anh thật sự muốn tới à?"

"Ăn xong rồi tôi đi đón em." Diêm Thu Trì nói.

Chương 146

"Không phải chỉ đón em, anh còn có chuyện khác."

"Chuyện gì khác?"

"Chuyện này để đến lúc gặp mặt nói sau đi." Diêm Thu Trì nói, "Gọi cho tôi khi em sắp ăn xong."

Thẩm Kim Đài cúp điện thoại, Tiêu Đường bên cạnh nói: "Giám đốc Diêm thật dính người."

Thẩm Kim Đài nói: "Đấy là em cũng chưa quen ảnh lắm, về sau sẽ biết, anh ấy hoàn toàn là hai người khác nhau lúc riêng tư và khi ở bên ngoài."

Tiểu Đường nghe vậy bèn nói: "Giám đốc Diêm gần đây khiến em mở rộng tầm mắt quá."

Sự thay đổi quá lớn.

Cậu cùng đám người Cừu Hồng lần lượt đến địa điểm ăn tối, Quý Phong Hành đã đợi sẵn bên trong, Quý Phong Hành đối với cậu còn nhiệt tình hơn Thái Tuấn và Cừu Hồng, ngay khi cậu bước vào, Quý Phong Hành đã đứng dậy: "Kim Đài đang ở đây. "

"Giám đốc Quý." Thẩm Kim Đài tươi cười chào hỏi.

Cậu ngồi xuống bên phải Quý Phong Hành, Quý Phong Hành hỏi: "Cậu có thể uống rượu không?"

"Đúng vậy." Thẩm Kim Đài nói.

Hôm nay không có người ngoài ở đây, Cừu Hồng và Thái Tuấn không cần phải nói, Quý Phong Hành dù sao cũng là ông chủ của cậu, nếu cậu có thể bồi, tất nhiên cậu sẽ bồi một chút.

Quý Phong Hành rót cho cậu một ly rượu, Thẩm Kim Đài hai tay cầm ly rượu, rất lễ phép nói "cảm ơn".

Họ đều là người trong nghề, khi tán gẫu cơ bản đều nói về phim, sau ba vòng rượu, cuối cùng cũng từ phim ảnh nói về đời tư, nói đến chuyện vợ của Thái Tuấn.

"Tôi nghe nói vợ anh đang mang thai, xin chúc mừng." Quý Phong Hành nói.

Sau khi uống rượu, Thái Tuấn nói nhiều hơn một chút, nói đến chuyện này đặc biệt xúc động, hắn kết hôn muộn, yêu nhau với vợ hơn mười năm, phải đến bốn mươi mấy mới kết hôn, sau khi kết hôn vài năm cũng không có động thái gì, vốn tưởng cuộc đời này không còn hy vọng có con, ai ngờ vợ hắn bỗng dưng có.

"Vợ tôi lớn tuổi mà có con đã ở nước ngoài để nuôi con nhỏ, hiện tại ngày nào tôi cũng phải call video với cô ấy, lát nữa về khách sạn cũng phải call video với cổ, phụ nữ mang thai ấy, cảm xúc lên xuống thất thường, chẳng qua cổ quả thật rất khổ, tôi cũng rất đau lòng cho cô ấy", Thái Tuấn quay sang Cừu Hồng: "Vì vậy đạo diễn Cừu, chúng ta phải quay nhanh lên, tôi không thể chờ đến ngày quay về gặp vợ rồi."

Cừu Hồng cười nói: "Tôi biết tôi quay phim chậm, tôi sẽ cố gắng hết sức mình."

"Làm việc chậm rãi sẽ tạo nên thành quả tốt đẹp." Quý Phong Hành nói.

"Có phải tôi là người duy nhất ở đây có con không?" Thái Tuấn nắm ly rượu hỏi.

Câu hỏi này, đúng là sự thật.

"Những người khác thì thôi, giám đốc Quý bây giờ vẫn còn thích chơi à." Thái Tuấn cười nói: "Cũng nên quyết định rồi đấy, ông già nhà anh không lo lắng à?"

Quý Phong Hành mỉm cười, khuôn mặt đỏ sắc rượu, nhìn Cừu Hồng và Thẩm Kim Đài, nói: "Tôi gần đây cũng đang cân nhắc vấn đề này, có lẽ là vì đến tuổi nên cũng không muốn chơi nữa, nhớ lại một số chuyện nực cười trước đây, cũng cảm thấy không có ý nghĩa. Nhưng muốn ổn định, cũng không dễ dàng như vậy đâu, cũng phải có một người mình thật lòng thích."

"Tôi đồng ý với chuyện đó." Thái Tuấn nói, nhìn Thẩm Kim Đài: "Cái này cũng phụ thuộc vào số phận, một số người sẽ kết hôn muộn, một số tuổi còn trẻ đã gặp đúng người, chẳng hạn như Tiểu Kim."

Thẩm Kim Đài cũng rất rộng rãi, nghe vậy chỉ cười, không có chút nhăn nhó ngượng ngùng nào, chỉ là cậu uống rượu nên trên mặt có chút đỏ lên, giống như là đang xấu hổ vậy. Chẳng qua là da dẻ cậu tốt, trong trắng lại có đỏ, trông càng thêm hấp dẫn. Quý Phong Hành không nhịn được nhìn cậu nhiều thêm hai lần, càng nhìn càng thấy thích.

Đúng là gặp quỷ, gần đây hắn cứ luôn nghĩ về Thẩm Kim Đài, đặc biệt là sau khi nhìn thấy màn tỏ tình trên màn hình lớn của Diêm Thu Trì, hắn lại càng nghĩ về Thẩm Kim Đài nhiều hơn.

Hắn vốn cho rằng chỉ là hứng thú nhất thời, đổi một người đẹp trai khác chuyển hướng sự chú ý, nhưng kết quả lại càng thêm muốn cậu, tâm tư này vừa chớm nở, hắn phát hiện Thẩm Kim Đài nhìn đâu cũng tốt, ngoại hình đẹp, thân hình đẹp, lại chính là ngôi sao hàng đầu, thêm một cái nhìn, trái tim như xao động thêm một chút.

Sau đó, hắn nhìn thấy những vết hôn trên cổ Thẩm Kim Đài.

Hắn là hạng người đào hoa công tử, đương nhiên hiểu rõ những điều này, trái tim hắn khẽ rung động, đả kích nhiều hơn hắn tưởng tượng.

"Cậu và Diêm Thu Trì đã chắc chắn chưa?" Hắn hỏi Thẩm Kim Đài.

Thẩm Kim Đài gật đầu nói: "Mới bắt đầu hẹn hò, còn chưa công khai."

Quý Phong Hành trong lòng có chút khó chịu, không ngờ sớm như vậy.

"Hai người có công khai hay không, tôi thấy không có gì khác biệt." Cừu Hồng cười nói.

"Hai người các anh có thể không biết, Kim Đài và Diêm Thu Trì này, quan hệ rất phức tạp. Lúc đầu Kim Đài theo đuổi hắn ta nhiều năm, thằng nhóc Diêm Thu Trì đó rất kiêu ngạo, thế nên không để ý tới, cho nên fan của Kim Đài thật ra cũng không thích Diêm Thu Trì lắm." Quý Phong Hành nói.

Cừu Hồng biết, nhưng Thái Tuấn vẫn luôn ở nước ngoài, không rõ mấy scandal trong nước, sau khi nghe vậy bèn nói: "Minh tinh yêu nhau, công khai hay không thực ra đều được, nhưng tốt nhất là quan tâm đến cảm xúc của người hâm mộ, chuyện này có lẽ nên được xử lý thật tốt, ban đầu khi tôi đến bên vợ tôi cũng là rơi một lớp da đó. "

Quý Phong Hành cười nói, "Thầy Tuấn ngày trước cũng là một thần tượng cực hot."

"Nam thần của chúng tôi khi còn là sinh viên." Cừu Hồng nói.

"Vẫn không thể so với Tiểu Thẩm, hai năm này tôi về nước không nhiều, thật sự lạc hậu, lần trước đoàn phim đi quay cảnh chợ rau, tôi định đi qua xem, kết quả quá nhiều người, tôi không dám xuống xe, tôi biết cậu ấy hot, nào ngờ lại hot đến vậy."

Thẩm Kim Đài quả thực rất hot, người nổi tiếng như vậy, kết quả lại yêu kẻ thù của mình, Quý Phong Hành nghĩ một chút, cảm thấy có chút buồn bực.

Giá như hắn ra tay ngăn lại sớm một chút thì tốt.

Theo quan hệ của hắn ta với Diêm Thu Trì, Thẩm Kim Đài bị kẹp ở giữa, chờ hết hạn hai năm, rất có thể sẽ rời khỏi giải trí Quý Phong.

Thẩm Kim Đài bây giờ đã quá hot, Giải trí Quý Phong ít nhiều gì cũng đã góp phần vào việc quảng bá nên mới có thể nổi tiếng đến vậy, kết quả Diêm Thu Trì lại được lợi, thử nói xem có tức không.

Gần đến giờ đi, điện thoại của Thẩm Kim Đài đổ chuông, cậu đứng dậy nghe điện thoại nói: "Còn một lúc nữa."

Quý Phong Hành hơi ghen tị, hỏi, "Sao, bây giờ giám đốc Diêm đã bắt đầu kiểm tra cậu rồi cơ à?"

Thẩm Kim Đài cười nói: "Anh ấy nói là tới đón tôi, hỏi tôi ăn xong chưa."

"Đến chưa?" Thái Tuấn nói, "Để cậu ta lên ngồi chút đi."

"Không, anh ấy chỉ hỏi tôi khi nào tôi xong." Thẩm Kim Đài nói.

Cậu đứng dậy đi vào phòng vệ sinh, Quý Phong Hành quay đầu về phía cậu một lúc, Cừu Hồng mắt lạnh nhìn, cười một chút, châm một điếu thuốc.

Ánh mắt của hắn vẫn rất độc, cảm thấy giọng điệu Quý Phong Hành khi nhắc đến Diêm Thu Trì rất lạ lùng, ánh mắt nhìn Thẩm Kim Đài lại càng lạ lùng, tuy không hẳn là thích, nhưng chắc chắn có chút thiện cảm.

"Hai mươi mốt tuổi đã yêu, có chút đáng tiếc."Thái Tuấn nói.

"May cho cậu ta là tương đối đặc biệt, khuynh hướng tình dục của mình mọi người đều biết, trong tình yêu sẽ không có chuyện thoát fan." Cừu Hồng nói: "Diêm Thu Trì cũng coi như xứng đôi vừa lứa. Hắn là một đối tượng rất đáng tin cậy, anh nghĩ sao, giám đốc Quý? "

Quý Phong Hành hít một hơi thuốc lá, dựa lưng vào ghế nói: "Chúng ta đều hơn hai mươi tối, mối tình đầu, có thể yêu được mấy năm, ai biết được."

"Đúng là như vậy." Thái Tuấn cười.

Quý Phong Hành chỉ buồn bực uống mấy ly rượu.

Họ bước ra từ nhà hàng, Thái Tuấn chủ động mời nói: "Đạo diễn Cừu ngồi xe của tôi về đi."

Cừu Hồng cười nói: "Dù sao tôi cũng không thể đi nhờ xe của Kim Đài."

"Diêm Thu Trì đã đến chưa?" Quý Phong Hành hỏi, "Nếu không thì tôi đón cậu."

"Anh ấy đang đậu bên cạnh đó, lát nữa sẽ đến." Thẩm Kim Đài nói.

Cừu Hồng nói: "Anh ta không đến cũng không sao, ba người chúng ta ở một khách sạn."

Tài xế của Thái Tuấn lái xe vượt lên trước, Cừu Hồng và Thái Tuấn lên xe, Quý Phong Hành chào họ rồi bước đi, quay đầu lại nói với Thẩm Kim Đài: "Nếu không tôi không đưa cậu đi cùng?"

"Giám đốc Quý luôn quan tâm đến nghệ sĩ của công ty như vậy sao?"

Quý Phong Hành và Thẩm Kim Đài nhìn lại, thấy Diêm Thu Trì đang đi về phía họ.

Thẩm Kim Đài cười hỏi: "Xe của anh đâu?"

"Bên kia đường, chờ em đã được một chốc, bên này không thể đậu xe." Diêm Thu Trì nói xong nhìn Quý Phong Hành, cười nói với Thẩm Kim Đài: "Biết xe của tôi chứ, em vào trước đi, tôi nói chuyện với giám đốc Quý đôi câu. "

Hắn vừa nói vừa đưa chìa khóa xe cho Thẩm Kim Đài.

Thẩm Kim Đài lấy chìa khóa xe, "Vậy giám đốc Quý, tôi đi trước."

Quý Phong Hành mỉm cười, gật đầu, nhưng ngay khi Thẩm Kim Đài rời đi, sắc mặt hắn lập tức trầm xuống, nhìn về phía Diêm Thu Trì.

Sau khi Thẩm Kim Đài lên xe, qua cửa kính xe, nhìn thấy Diêm Thu Trì và Quý Phong Hành đang đứng nói chuyện, Diêm Thu Trì trông nghiêm túc, nhưng Quý Phong Hành, đang mỉm cười.

Chẳng qua không biết Diêm Thu Trì nói gì, Quý Phong Hành đang mỉm cười, đột nhiên trông nghiêm túc.

Không lâu sau Diêm Thu Trì bước tới, lên xe.

Thẩm Kim Đài ngồi ở bên ghế hành khách, thắt dây an toàn nói: "Anh nói chuyện gì với giám đốc Quý vậy?"

"Chỉ rảnh rỗi trò chuyện đôi câu thôi." Diêm Thu Trì nói xong nhìn anh hỏi: "Không uống nhiều chứ?

"Anh trông tôi có như người uống nhiều không?"

"Cũng được," Diêm Thu Trì khởi động xe: "Sau này những dịp tôi không có ở đó, cố gắng đừng uống rượu."

"Tôi không biết có phải cảm giác của tôi bị làm sao hay không," Thẩm Kim Đài nói, "Tôi cảm thấy hình như giám đốc Quý ......"

Diêm Thu Trì nhìn cậu một cái.

Thẩm Kim Đài mỉm cười, "Không có gì."

"Sau này em cách hắn xa một chút." Diêm Thu Trì nói, "Hắn đối với em ân cần hơi quá."

Thẩm Kim Đài cũng cảm thấy, nhưng Quý Phong Hành cũng không có làm hành động hoặc lời nói nào cụ thể, cậu không thể chắc chắn, hấp tấp nói Quý Phong Hành thích cậu, cảm giác như thể tự mình đa tình vậy.

Nhưng Quý Phong Hành không phải là không bao giờ ăn cỏ bên rìa tổ sao?

"Tôi nói lời này với em, có lẽ em sẽ nghĩ tôi ghen tị với hắn," Diêm Thu Trì nói: "Hắn rất cao tay, rất nhiều thủ đoạn, bây giờ lại là cấp trên của em, em không nên đắc tội hắn, dễ bị hắn bắt nạt. Nhưng cho dù có chuyện gì xảy ra, em không cần phải sợ, đã có anh. "

Thẩm Kim Đài gật đầu, "ừ" một tiếng.

Em hãy nhớ kỹ chuyện này, tôi có thể không có năng lực khác, nhưng khả năng hỗ trợ cho sự nghiệp diễn xuất của em vẫn còn đó, em ở trong làng giải trí, cho dù đối mặt với ai, cũng đừng để cho bản thân bị tổn thương. Không cần phải làm chuyện mình không muốn làm, không muốn gặp ai thì đừng đến gặp, có tôi ở đây, em cứ một lòng một ý thực hiện ước mơ của mình là được rồi. Đây là quyền của em, cũng là đặc quyền của em với tư cách là người yêu của tôi. "

Nói đến mức khiến Thẩm Kim Đài trào dâng trong lòng.

Thật ra may là, con đường này của cậu tới nay đều rất suôn sẻ, hiện tại danh vọng và tài sản của cậu đã đứng ở vị trí hàng đầu của làng giải trí, khả năng bị người khác ức hiếp đến tủi thân rất nhỏ, đến đâu cũng có người ủng hộ.

Cậu cảm thấy được bây giờ cậu và Diêm Thu Trì, thật sự hoàn toàn là cảm giác yêu, cảm thấy có thể làm một ít chuyện nên làm khi yêu.

"Phía trước có phải là công viên ven sông không?" Cậu hỏi, "Đi dạo một vòng rồi về đi."

Diêm Thu Trì bèn đậu xe bên đường, ban ngày hơi lạnh, ngày không trăng, hình như sắp có tuyết.

Nơi này tối om, có rất ít đèn đường, bởi vì thời tiết lạnh giá nên cũng không có nhiều người. Thẩm Kim Đài đội mũ, kéo khóa lên cao nhất, sau đó trực tiếp nắm lấy tay Diêm Thu Trì.

Có chút đột ngột, Diêm Thu Trì không có chuẩn bị gì, hắn không ngờ Thẩm Kim Đài sẽ chủ động nắm tay hắn ở bên ngoài.

Tiến triển của hai người bọn họ không giống tình nhân, đã hôn đã sờ, còn chưa nắm tay gì cả.

Nhưng các cặp đôi nắm tay nhau, khi ngón tay chạm vào nhau đều sẽ di chuyển cơ thể, so với hôn và ôm, cảm giác khao khát phai nhạt, cảm giác hạnh phúc mạnh hơn một chút. Chẳng qua đàn ông có tật xấu, Diêm Thu Trì nắm một lúc, thấy các cặp đôi ở hai bên đường thỉnh thoảng ôm nhau, trong lòng có chút ngứa ngáy.

Hắn cũng muốn ôm.

Hắn lúc nào cũng muốn ôm Thẩm Kim Đài.

Đặc biệt là dưới tình huống quá lạnh như vậy.

"Anh không nhìn tôi như thế này, tôi cũng quên mất." Bởi vì chiếc áo khoác trùm xuống vừa sâu vừa lớn, khuôn mặt Thẩm Kim Đài trông nhỏ hơn, cậu nói, "Tối qua anh cho tôi một vệt trên cổ to như vậy, còn bị đạo diễn nhìn thấy."

"Tôi cũng chịu," Diêm Thu Trì nói: "Da của em quá mềm, từ cố trở xuống lại không được phép sờ."

"Ai bảo anh cắn."

"Tôi cũng đâu cắn thật."

"Tôi nói thật với anh này Diêm Thu Trì, bây giờ tôi đang quay phim, thứ anh làm ra có thể sẽ ảnh hưởng đến cảnh phim, thậm chí không thể tiếp tục quay. Nếu anh không học cách kiềm chế, anh đừng nghĩ đi bước tiếp."

Diêm Thu Trì im lặng một hồi, nói: "Tôi cũng không biết sao nữa, trong lòng tôi lúc nào cũng có luồng sức mạnh đó."

Sức mạnh đó rất đáng sợ, trong lòng càng thương cậu, càng muốn làm cho cậu đau.

Có cảm giác như hắn không sinh ra để trở thành một người đàn ông dịu dàng trên giường.

Cũng có thể là do chứng đói khát da thịt làm ma, hắn đối với chuyện này quả thực có chút kém bình thường.

Giống như giờ phút này, hắn lại kích động không thể giải thích được, ôm Thẩm Kim Đài thật chặt, nói: "Dù sao chúng ta đã xác định quan hệ, cái dạng gì của tôi, em cũng đều phải chấp nhận, tôi cũng từ từ thay đổi, được không?"

Thẩm Kim Đài nói: "Vậy anh thả lỏng một chút, siết chết tôi rồi."

Diêm Thu Trì cười nói: "Kỳ thực em cũng thích, tôi biết."

"Anh biết cái khỉ gì."

Bên sông vang lên tiếng còi hơi nước, Diêm Thu Trì cười ôm cậu hướng về phía sông, hỏi: "Em có hạnh phúc không?"

Hắn không đợi Thẩm Kim Đài trả lời đã tự mình nói: "Bây giờ tôi rất vui."

Diêm Thu Trì thực sự cảm thấy bản thân rát hạnh phúc.

Yêu đương hóa ra lại là một chuyện đẹp đẽ đến mức người ta dù có đứng ở nơi lạnh lẽo nhất thì trái tim cũng được sưởi ấm.

Thẩm Kim Đài mỉm cười và vỗ lên lưng Diêm Thu Trì một cái.

Diêm Thu Trì kích động như vậy, cậu cảm thấy mình phải duy trì một chút tỉnh táo, nếu không hai người chẳng khác gì củi khô gặp lửa vậy, há chẳng phải lúc nào cũng rực lửa.

"Được rồi, được rồi." Cậu giống như một người cha già vậy, nhẹ nhàng vỗ lưng Diêm Thu Trì.

Diêm Thu Trì lại ôm cậu một hồi, sau đó mới buông cậu ra, hai người tiếp tục đi dọc theo con đường ven sông, Diêm Thu Trì nói: "Ngày mai tôi phải đi công tác, tối nay phải về nhà, dọn một vài thứ.

Tuyệt vời, xem ra đêm nay chúng ta không cần phải "hành hạ nhau".

Thẩm Kim Đài "ừ" một tiếng, hỏi: "Thứ sáu sẽ về sao?"

Diêm Thiết Phong và vợ đã hẹn họ sẽ ăn tối cùng nhau vào thứ Sáu.

"Chiều thứ sáu tôi sẽ về." Diêm Thu Trì nói, "Em cũng nên hỏi chú Thẩm và gia đình xem khi nào rảnh thì ăn tối cùng bọn họ trước đi, sau đó hai nhà sẽ ăn cùng nhau."

"Không phải chứ?" Thẩm Kim Đài ngượng ngùng.

Làm như gặp mặt thông gia vậy/

"Những người khác thì được, bên chú Thẩm, trước khi công khai, hai chúng ta vẫn nên gặp mặt ăn cơm với chú ý, tránh cho chú ấy có thành kiến ​​gì."

"Được." Thẩm Kim Đài nói, "Vậy đi thôi, không còn sớm nữa, anh về sớm thu dọn đồ đạc đi. Ngày mai mấy giờ chuyến bay cất cánh?"

"Hơn bảy giờ."

Thẩm Kim Đài xoay người, muốn đi về, nhưng Diêm Thu Trì kéo tay cậu một chút, lôi cậu về, sau đó hai tay ôm lấy cậu, có chút chán ghét nói: "Hai ngày không được gặp em lận."

Thẩm Kim Đài có lẽ cảm nhận được hắn muốn làm gì, nghĩ mấy ngày sau không gặp, cậu cũng coi như ngầm cho phép, Diêm Thu Trì bèn cúi đầu hôn cậu.

Hôn một hồi, Thẩm Kim Đài hơi tách ra, nói: "...... Được rồi, đừng liên tục như vậy. Làm sao anh hôn mãi vẫn không đủ vậy ......"

Diêm Thu Trì y như chó nhỏ lần theo xương mà hôn cậu: "Hôn không đủ......"

Hắn hôn thật sự là không đủ, Thẩm Kim Đài chưa từng thấy người thích hôn như vậy, nếu như không ngăn cản hắn, hắn có thể hôn hàng giờ liền.

Hai người mắt thấy sắp phải công khai mối quan hệ, Thẩm Kim Đài cảm thấy việc mình có thể làm rất hạn chế, hữu ích nhất, chính là làm tốt công việc quay phim, sự nghiệp thăng hoa, người hâm mộ chủ yếu là tộc đi làm, chuyện tình cảm cũng không khiến quá nhiều người quan tâm đến vậy nữa.

Tiểu Đường còn thuê chuyên gia tới giúp họ tạo đà, cho rất nhiều thủy quân trà trộn vào Kim fan, ngầm thay đổi ảnh hưởng của Diêm Thu Trì trong Kim fan.

Từ khi clone bị vạch trần, đã mấy ngày Bạch Thanh Tuyền không xuất hiện, lần này fan của hắn thoát fandom rất nghiêm trọng, rất nhiều Nguyệt Quang fan sau khi thoát fan còn quay lại dẫm đạp, fan biến thành anti đáng sợ hơn anti đơn thuần, ban đầu yêu sâu đậm bao nhiêu, bây giờ bọn họ ghét bỏ bản thân đã mắt mù bấy nhiêu, Thẩm Kim Đài mỗi lần liên lạc với Bạch Thanh Tuyền cũng chỉ có một câu: "Không nên lên mạng."

Chẳng qua loại người "lấy ánh drama làm nguồn sống" như Bạch Thanh Tuyền làm sao có thể không lên mạng, cho nên hắn ngày nào cũng sống rất đau buồn.

<<Làm chồng của người>> do Hưng Vân sản xuất đã chính thức bước vào giai đoạn quảng bá, bởi vì chuyện của Bạch Thanh Tuyền, cũng bị trì hoãn một thời gian, Bạch Thanh Tuyền có chút không muốn tham gia hoạt động tuyên truyền cho <<Làm chồng của người>>.

Bay giờ cậu không có đủ dũng khí để đứng trước công chúng bây giờ, <<Làm chồng của người>> lại là phim cùng giới, vì thế cậu sẽ không thể tránh khỏi việc bị phóng viên hỏi những câu hỏi liên quan đến chủ đề này khi tham gia hoạt động quảng bá. Bao nhiêu năm ngụy trang, cậu vẫn chưa có đủ dũng khí để đứng trong ánh đèn sân khấu với tư cách là một ngôi sao đồng tính.

Nhiệm vụ quảng bá <<Làm chồng của người>> sau đó được chuyển cho Thẩm Kim Đài.

Phim chính thức khởi chiếu vào ngày lễ tình nhân 14/2, 2 tháng trước khi phim điện ảnh lên rạp đã bắt đầu hoạt động tuyên truyền. Mặc dù đội ngũ sáng tạo được chia thành nhiều đường, nhưng Thẩm Kim Đài đã xem lịch trình chạy show của mình, 20 ngày phải chạy gần 30 thành phố ...... Trong khoảng thời gian này cậu còn phải quay <<Xuân Dạ Hỉ Vũ>>.

<<Xuân Dạ Hỉ Vũ>> dự kiến hoàn thành vào giữa đến cuối tháng hai, nhưng Cừu Hồng quay quá chậm, bây giờ mắt thấy hơ khô thẻ tre vào đầu tháng ba đã là một kỳ tích.

Lý Mỹ Lan rất lo lắng về chuyện này, hai ngày nay liên tục thảo luận về lịch trình chạy show với Hưng Vân.

"Phim này ngoại trừ Thanh Tuyền và Kim Đài, cơ bản không có diễn viên nổi tiếng, thầy Trần cũng coi như có diễn, chẳng qua phân cảnh không nhiều, hơn nữa tuổi tác cũng đã cao, để ông ấy chạy quá nhiều cũng không tốt, bây giờ bên Thanh Tuyền xảy ra chuyện, nếu Kim Đài không đến, việc tuyên truyền cơ bản cũng không thể tiếp tục." Tôn Tứ Hải nói.

Ông nói rất có lý, "Làm chồng của người" 90% là cảnh của Thẩm Kim Đài và Bạch Thanh Tuyền, các phần quan trọng cũng đều do hai người họ đảm nhiệm.

Hơn nữa, khi cậu nhận "Xuân Dạ Hỉ Vũ", lịch trình đã được sắp xếp ổn thỏa, bây giờ bên "Xuân Dạ Hỉ Vũ" quá hạn, muốn chèn ép thời gian cũng phải ép từ bên "Xuân Dạ Hỉ Vũ".

Dù sao Cừu Hồng cũng chỉ là đạo diễn mới, quyền phát biểu chưa đủ đô, Thẩm Kim Đài lại là một ngôi sao lớn, hắn không dám làm khó, cộng thêm việc nhà sản xuất vẫn luôn thúc giục hắn đẩy nhanh tiến độ quay, "Xuân Dạ Hỉ Vũ" phải quay quá thời gian mỗi ngày.

May là Thái Tuấn và Thẩm Kim Đài và những người khác đều rất hợp tác.

Phần giữa của "Xuân Dạ Hỉ Vũ" dễ quay hơn, chỉ là một vài cảnh vụn vặt hàng ngày. Tình trạng của Hứa Đại Hải ngày càng tồi tệ, chứng đãng trí ngày càng tăng, vì vậy Hứa Tinh Thần sau nhiều lần cân nhắc, quyết định nghỉ việc ở nhà chăm sóc ông.

Hành động này có lẽ đã khiến Hứa Đại Hải ấm lòng, tình cảm giữa hai cha con trở nên hòa thuận hơn.

Hứa Tinh Thần quay lại Bắc Kinh để giải quyết việc từ chức, sau đó gặp Tôn Minh Chí, có lẽ cha hắn đang bệnh nặng nên cần một chỗ dựa, hắn chọn cách tha thứ, nhưng lúc này, hắn lại phát hiện Tôn Minh Chí đã thừa dịp hắn không ở đây mà hẹn hò với người khác Bắc Kinh.

Thực ra, hắn vốn có thể không phát hiện ra, nhưng trong lòng hắn đã gieo mầm nghi ngờ, một bên hy vọng và Tôn Minh Chí sống tốt, nhưng mặt khác, cẩn thận quan sát mọi ngóc ngách trong nhà, nỗ lực tìm kiếm dấu vết của việc Tôn Minh Chí ngoại tình. Sự tin tưởng đã không còn, từ lâu hắn đã chắc chắn trong lần trở về nông thôn này, Tôn Minh Chí chắc chắn sẽ đi ăn 'vụng'.

Ngoại tình là chuyện hoặc chỉ có một lần hoặc vô số lần, một lần lạc lối kia, kích thích về thể xác và tinh thần có lẽ quá tuyệt, không phải là thứ mà cuộc sống vợ chồng già buồn tẻ có thể cho, đã thử thì như thử thuốc phiện, không bao giờ bỏ được.

Tình yêu của hắn hoàn toàn tan vỡ.

Hứa Tinh Thần để lại một bức thư, kéo vali rời đi.

Thẩm Kim Đài quay đoạn này cực kỳ muốn khóc, cậu không chịu nổi cảnh này, cho dù biết là diễn, sau khi nhập vai cậu cảm thấy rất khó chịu.

Cậu cảm thấy mười năm tình cảm bị phản bội, quá đau đớn, Tôn Minh Chí không phải người xấu, y chỉ là một người đàn ông bình thường, đã cho Hứa Tinh Thần rất nhiều ấm áp, vẫn coi Hứa Tinh Thần là người quan trọng nhất, thậm chí chưa từng nghĩ tới việc ra đi, hắn thực sự yêu Hứa Tinh Thần.

Đau đớn nhất cũng là ở đây, mười năm quan hệ không chỉ có tình yêu đơn giản như vậy, lừa dối người yêu cũng không phải là chuyện tuyệt đối không thể tha thứ, chuyện này thực sự làm người ta không thể nào bình tĩnh quyết định, cứ liên tục giằng xé vết thương lòng.

Trước khi rời đi, cảnh quay chia tay với Tôn Minh Chí tại nhà ga, Thẩm Kim Đài cứ muốn khóc mãi.

Quan niệm sáng tác của Cừu Hồng và cậu khác nhau, cho rằng Hứa Tinh Thần không nên khóc, "Để dành cảnh khóc cho lần bộc phát cảm xúc cuối cùng."

Hứa Tinh Thần là người tương đối ương ngạnh và ít nói, nhưng trái tim của Thẩm Kim Đài lại quá mềm yếu.

Rốt cuộc cậu vẫn là người ngoài cuộc, ngoài sự yêu ghét của các nhân vật, cuối cùng cũng chỉ còn lại tiếc nuối và đau lòng trước đoạn tình yêu đang dần tàn lụi này.

Cuối cùng Thẩm Kim Đài đã bị đạo diễn thuyết phục, sau khi bấm máy, một mình cậu ngồi trên xe khó chịu một lúc.

Có lẽ là nhập vai quá sâu, có chút đau lòng, buổi tối Diêm Thu Trì call video với cậu, cậu bèn nhắc tới chủ đề ngoại tình với Diêm Thu Trì.

"Tôi là người có thể sống một mình cả đời, nếu tôi phát hiện anh phản bội tôi, tuyệt đối không thương lượng gì hết, quả táo thối tôi sẽ không ăn thêm miếng nào nữa."

Diêm Thu Trì nói: "Đừng nói tôi sẽ không, nếu tôi có tâm tư đó, tôi cũng không dám, nếu tôi thật sự làm chuyện gì có lỗi với em, Kim fan của em có thể xé nát tôi. Còn tính cách của em, trong lòng tôi rất rõ ràng, em cũng không phải loại người xa tôi là không thể sống, ngày nào tôi lo lắng còn không kịp, đâu có tâm tư phản bội em. "

Ý của lời này chính là đang ám chỉ hắn cảm thấy cậu yêu chưa đủ say đắm.

Thẩm Kim Đài ngượng ngùng.

Cậu yêu chưa đủ nhiệt liệt, bản thân cậu là người tương đối lý trí, đối với cậu mà nói, tình yêu là chuyện thêu hoa trên gấm, có dĩ nhiên rất tốt, không có thì vẫn còn sự nghiệp để yêu, cậu có tiền có sắc có danh, không có tình yêu cũng đủ để sống thoải mái qua một đời, chỉ cần quay phim là đủ.

Cảm giác yêu như muốn nổ tung của Diêm Thu Trì, cậu không có.

"Bây giờ em nói vậy, sau này không sợ bị vả mặt sao?" Lý Mỹ Lan hỏi cậu.

Thẩm Kim Đài để điện thoại xuống, nghe Lý Mỹ Lan nói: "Chuyện tình cảm, thật sự không dễ nói. Lấy chồng chị và chị làm ví dụ đi, khi anh ấy liều mạng theo đuổi chị, lúc đó chị gả cho anh ấy chị cũng không yêu anh ấy lắm, chị nghĩ anh ấy là đối tượng có điều kiện tốt nhất chị có thể tìm được, chọn anh ấy để kết hôn, thật sự là kết quả của việc cân nhắc thiệt hơn, nhưng sau vài năm kết hôn, chị thật sự cảm thấy càng ngày càng thích anh ấy, chị và anh ấy bây giờ mà ngày nào không thể gặp mặt sẽ có thể đánh vài cuộc điện thoại một ngày, chồng chị cũng nói bọn chị tình cảm tốt hơn so với hồi còn yêu.

"Anh Kim và giám đốc Diêm chắc là do mới yêu nên mới vậy phải không?" Tiểu Đường đẩy kính, vô cùng hứng thú nói: "Em đọc trên mạng, sau khi nảy sinh quan hệ, tình cảm sẽ đột nhiên tăng cao."

Lý Mỹ Lan khịt mũi cười nói: "Tiểu Đường của chúng ta chưa từng yêu, nhưng lý thuyết lại khá chuẩn, nói rất hợp lý."

Thẩm Kim Đài không ngờ Tiểu Đường lại lợi hại đến vậy, cậu và Diêm Thu Trì còn chưa có nảy sinh quan hệ cũng có thể nhìn ra!

Mặt cậu hơi đỏ lên, nói: "Cái lý luận khỉ gió gì đấy."

"Em không nên nói như vậy, những gì Tiểu Đường nói thật sự có lý đó. Bằng không sao người ta nói quan hệ tình dục rất quan trọng, khi thủy chung son sắt nhất cũng là lúc hai linh hồn hòa vào làm một, lúc đó không chừng em sẽ biến thành dáng vẻ khác đó. Đến lúc đó em đừng có mà quấn giám đốc Diêm mãi không thả, người ta bận rộn vô cùng, không rảnh ngày nào cũng cùng em xx đâu, hahaha."

"Má, chị là người phụ nữ đã lập gia đình, thế mà nói chuyện thật không biết xấu hổ!"

Mặt Tiểu Đường càng đỏ.

Thẩm Kim Đài cảm thấy cuộc nói chuyện vừa rồi với Diêm Thu Trì quả thực có chút thừa thãi.

Trên đời này rất nhiều đàn ông không đáng tin cậy, nhưng cũng đúng là có rất nhiều người đàn ông tốt một lòng một dạ, cực kỳ có trách nhiệm, Diêm Thu Trì là một trong số đó, cậu biết điều này.

Diêm Thu Trì chính là loại người đến sáu mươi tuổi vẫn còn gừng càng già càng cay, một lòng một dạ, nhiệt tình như lửa.

Thẩm Kim Đài nghĩ đến những chuyện này, đột nhiên lại cảm thấy xấu hổ, sau đó nhớ tới tính cách thích hôn thích ôm của Diêm Thu Trì, lại càng thêm xấu hổ.

Rồi cậu chợt nghĩ đến Tiểu Ái.

Nhắc mới nhớ, đã lâu không gặp Tiểu Ái, cậu và Diêm Thu Trì đã xác định quan hệ, cậu nhớ Diêm Thu Trì chính là cái loại một khi đã nhận định đối phương là bạn đời thì sẽ mãi mãi là như vậy, hiện tại cậu vẫn chưa được tính là hoàn thành nhiệm vụ sao?!

"Hello, Tiểu Ái!"

"Đinh đông,"Tiểu Ái trực tuyến: "Thân ái!"

Đơn giản là không thể kiềm chế sự phấn khích.

Thẩm Kim Đài: "Đã lâu không gặp."

"Đúng vậy! Giá trị chán ghét của nam chính và giá trị tình yêu của Bạch Nguyệt Quang dành cho ngài không tăng thêm bất kỳ giá trị nữa, Tiểu Ái rất lo lắng cho ngài!"

"Mày có chắc là đang lo lắng cho tao không?" Thẩm Kim Đài cười nhạt.

"Hì hì," Tiểu Ái nói, "Chà, Tiểu Ái mừng cho ngài, cuối cùng ngài cũng đoán ra rồi, chỉ còn một bước nữa là ngài sẽ thành công!"

"Tao đang định hỏi mày," Thẩm Kim Đài nói: "Tao và Diêm Thu Trì đã xác nhận quan hệ, còn chưa hoàn thành bước cuối cùng sao? Tao còn tưởng hắn là loại đàn ông cực phẩm cả đời chỉ yêu một người cơ mà? "

"Theo lý thuyết ngài quả thực đã hoàn thành nhiệm vụ, nhưng hệ thống bên này cho Tiểu Ái một chỉ thị, phải xác nhận hai người đã hòa hợp linh hồn và thể xác, mới tính là hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, chuyện này dẫu sao cũng thật hơn."

Thẩm Kim Đài: "...... AAAAA, đây là yêu cầu của hệ thống hài hòa sao, nghe có vẻ không hài hòa lắm nhở."

"Hì hì hì, thân ái, nếu tôi là ngài, từ khi chúng ta yêu nhau, tại sao không lập tức cuộn ga trải giường luôn đi, sau khi cuộn xong ngài sẽ hoàn toàn tự do, không chỉ có được cuộc sống mới, mà còn có được một trong những mãnh công tốt nhất và tuyệt vời nhất thế giới, hơn nữa sẽ có trải nghiệm tuyệt vời nhất quả đất này, ngài thử một lần đảm bảo sẽ ghiền đó! Ấy ấy ấy, Tiểu Ái dường như đã nói quá nhiều rồi."

"AAAA, mày cũng biết thế sao?"

Thẩm Kim Đài cảm thấy bồn chồn, có chắc đó sẽ là trải nghiệm tuyệt vời nhất trên thế giới không?

"Chậc chậc, ngài đang nghi ngờ năng lực của nam chính H văn sao? Nếu hắn không thể khiến người yêu của mình lên trời xuống đất, hắn còn có thể làm công H văn sao?!"

Này cũng đúng.

Chương trước Chương tiếp