- Dam My Toi Cung Sau Alpha Trung Khop 100 Chuong 14 Dien Ha Co Chuyen Lon Roi

Tùy Chỉnh

Chương 14: Điện hạ! Có chuyện lớn rồi!

Tóm tắt

Lại thêm một thân phận giả mạo khác.

==================================

Sau khi phi thuyền bắn ra phát súng đó, nó liền ngừng di chuyển.

Lục Tế đưa Tần Ý đi lên một chiếc phi thuyền khác.

Khổng Quân Văn tiếp quản phi thuyền cũ và lái nó đi một mình.

" Nó không thể cập cảng được. " Lục Tế nói.

Tần Ý gật đầu, không hỏi thêm câu nào.

Khỏi nghĩ cũng biết, một chiến hạm lớn như vậy cập cảng, nhất định sẽ lập tức thu hút sự chú ý của Mục đế quốc.

Là một tên hải tặc, Lục Tế có tên trong danh sách bị truy nã gắt gao của nhiều quốc gia khác nhau.

" Phía trước là bến cảng. " Lục Tế mở cửa sổ trước mặt ra.

Tần Ý rũ mắt, nhìn thấy tinh cầu càng ngày càng gần qua ô cửa kính. Những bông hoa rực rở trên tinh cầu được phóng đại trong tầm mắt.

Cậu nghe thấy giọng nói của Lục Tế: " Nơi này tên là Beiman tinh. Khoảng mười năm trước, tôi đã quay phim ở đây. Ở đây rất đẹp, hẳn là cậu sẽ thích. "

Lục Tế ngừng một chút rồi nói tiếp, ngữ khí nhẹ nhàng hơn: " Tôi đã từng rất thích nơi này, nhưng do sự hạn chế của nghề nghiệp, tôi không có nhiều thời gian để thưởng thức vẻ đẹp ở đây. Sau này tôi nghĩ...nếu có thể, tôi muốn thu tinh cầu này vào trong túi. Để có thể lấy ra và thưởng thức nó bất cứ khi nào tôi muốn. "

Tần Ý: ?

Đây chính là lý do để anh đổi từ nghề minh tinh sang nghề hải tặc à?

Muốn cướp tinh cầu của ai đó!

" Ở đây chờ tôi. " Lục Tế nói xong liền xoay người bước ra ngoài phòng điều khiển.

Tần Ý: " Vâng? "

" Tôi phải thay đổi khuôn mặt của mình. "

Tần Ý chớp mắt gọi hắn: " Khoan đã Lục tiên sinh. "

Lục Tế thật sự dừng lại, nhìn về phía Tần Ý, hắn cười hỏi: " Cậu cũng muốn thay đổi à? "

Tần Ý lắc đầu nói: " Không phải. " Khóe miệng cậu hơi nhếch lên, lộ ra ý cười nhẹ, sắc mặt lập tức thêm một tia chói mắt. Giọng nói ôn nhu chậm rãi cất lên: " Lục tiên sinh có thể thay đổi thành khuôn mặt trang điểm như trước đây được không? "

Lục Tế đột nhiên có cảm thấy có điểm khó chịu.

Lục Tế nhấp môi dưới, trầm giọng hỏi: " Cậu thích khuôn mặt trước đây của tôi sao? "

Tần Ý: " Ừm. Thật sự rất xinh đẹp. "

Lục Tế: " ... "

Omega nhỏ không chỉ không thích pheromone trên người hắn, thậm chí còn không thích khuôn mặt hiện tại của hắn.

Khuôn mặt thật của idol mình mà lại không thích.

Quả nhiên, là bé Ý đã từ fan chuyển sang thành anti hắn rồi.

Cổ họng Lục Tế nghẹn lại, nhất thời không biết trong lòng mình mang tư vị gì.

Tần Ý dựa vào lưng ghế dựa ra sau, tỏ vẻ có phần lười biếng. Nhưng giọng điệu vẫn như cũ, không chút khẩn trương mà lại nhẹ nhàng chậm rãi, cậu cười nói: " Đương nhiên, quyền quyết định vẫn là của Lục tiên sinh, anh không cần phải nghe theo ý kiến ​​của tôi. Dù sao nghề nghiệp của anh cũng đã thay đổi rồi, không nhất định phải đi đóng vai nhân vật khác. "

Tần Ý liên tục đưa bản thân mình vào bãi mìn.

Quá đã!

Bằng cách này, độ hảo cảm của hắn đối với cậu hoàn toàn có thể bị triệt tiêu hết đi, đúng không?

Ngay cả khi Lục Tế có nghĩ đến chuyện cái máy chiếu phim cũ kia, thì có lẽ hắn vẫn sẽ bị cái ấn tượng về "anti-fan" này làm cho mất hứng.

Lục Tế: " ...Ừm. "

Hắn trầm giọng trả lời, sắc mặt không biết là đang vui hay giận, chỉ chậm rãi xoay người bước đi.

Quả nhiên là Chu Nghệ vẫn thích Beta hơn.

Ý nghĩ này liền nảy ra trong lòng Lục Tế.

Ý nghĩ đè nặng trong lòng, không quá khó chịu nhưng lại vô cớ khiến người ta có chút bực bội.

Lục Tế quay đầu nhìn Beiman tinh sắp tới bên ngoài phi thuyền, đột nhiên cảm thấy nó không còn đẹp nữa.

Có chút xấu.

Quá là xấu.

Nhưng hành trình đã được lên kế hoạch rõ ràng rồi, hắn không thể đột ngột thay đổi được.

Lục Tế nhịn xuống cơn khó chịu trong lòng mà đi thay quần áo của mình trước.

Tần Ý ngồi ở chỗ đó một hồi, đột nhiên nghe được phía sau có tiếng bước chân đang tiến tới, sau đó là một âm thanh trầm thấp vang lên: " A Nghệ. "

Tần Ý quay lại.

Đứng ở đó là một Alpha với khuôn mặt đen đến nỗi mẹ hắn còn không nhận ra hắn, nhưng vẫn có thể mơ hồ nhận ra được một vài đường nét đẹp trai trên khuôn mặt đó.

Hắn đem toàn bộ làn da của mình đổi thành màu đen.

Trông từ đầu đến chân đều có vẻ u ám.

Giống như nhân vật phản diện linh hồn trong một bộ phim nào đó.

Hắn đến gần cậu một chút, dừng lại cách đó hai mét, hỏi: " Cậu còn ngửi thấy mùi pheromone trên người tôi không? "

Tần Ý nghe thấy thanh âm, liền nghiêm túc hít một hơi.

Chóp mũi cậu khẽ nhúc nhích: " Tôi ngửi được. "

Lục Tế cau mày: " Mùi vị như thế nào? "

Tần Ý: " Mùi rượu. Rất nồng. "

Lục Tế: " ... " Lông mày của hắn nhíu lại, mặc dù hiện tại không ai có thể nhìn thấy cặp lông mày của hắn vì hắn đã thay đổi thành làn da đen.

Hắn nghiến răng nghiến lợi nói: " Tôi đã tiêm liên tiếp tám ống thuốc ức chế pheromone. "

Tần Ý: ???

Tần Ý có chút chấn kinh.

Omega có thuốc ức chế pheromone và Alpha cũng vậy.

Chỉ có điều, trừ khi những thứ này là do bệnh viện thông thường kê đơn, còn nếu không thì tất cả đều là sử dụng bất hợp pháp. Một trong những lý do quan trọng nhất là chỉ cần sử dùng quá một liều lượng nhỏ thì cũng đủ để gây tử vong.

Tám ống tiêm...đủ để đưa một Alpha cường tráng đến bệnh viện ngay lập tức.

Nếu không được cứu kịp thời, có thể hỏa táng ngay tại chỗ, trực tiếp biến thành tro cốt.

Có lẽ chỉ những Alpha cấp cao như Chu Dịch Kình và Lục Tế mới có thể bình qua vô sự vượt qua nó.

" Quên đi. " Lông mày Lục Tế giãn ra, nhưng hắn không bận tâm quá nhiều về vấn đề này.

Bởi vì trong lòng hắn đã sớm có một phán đoán mới.

Hắn nghi ngờ rằng độ trùng khớp giữa Omega nhỏ và hắn phải cao hơn 50%. Thậm chỉ có thể là 70%? Hoặc 80%? Chỉ có như vậy, mới có thể khiến thuốc ức mất đi tác dụng.

" Có muốn kêu người máy y tế đến kiểm tra một chút không? " Tần Ý chủ động lên tiếng hỏi thăm.

Cậu không thể để Lục Tế chết ở đây được.

Nếu không, thủ hạ của hắn sẽ lấy đại bác dí vào đầu của cậu mất.

Lông mày Lục Tế càng giãn ra, nhướng mày nói: " Tôi không cảm thấy khó chịu, cậu không cần lo lắng. "

Thật ra tôi cũng không có lo lắng gì cho anh đâu.

Trong lòng Tần Ý thầm nói.

Lục Tế lại nhìn về bến cảng ở phía xa, cực nhanh nói: " Chúng ta cần phải có một thân phận mới. Tôi sẽ làm anh trai của cậu. "

Tần Ý: " Anh trai? "

Lục Tế: " Cậu không thích à? Vậy thì tôi chỉ có thể làm chồng của cậu thôi. Cậu thấy cái nào tốt hơn? "

Tần Ý: ?

Tần Ý do dự nói: " Không phải là không thích, chỉ là... "

Lục Tế nheo mắt, hắn chợt nhớ tới chuyện cậu là con trai của Chu Dịch Kình.

Lục Tế siết chặt ngón tay.

Con mẹ nó đáng tiếc.

Lục Tế lập tức thay đổi lời nói: " Gọi tôi là chú. "

Tần Ý không chút ngượng ngùng nào, gật đầu gọi một tiếng: " Chú. "

Nhưng sau khi Lục Tế nghe thấy lời gọi này, hắn vẫn cảm thấy không vui.

Nghe nó có vẻ không hay bằng cái kia.

Lúc này, phi thuyền rung chuyển.

Nó đã lái vào bến cảng.

Trải qua một thời gian ngắn kiểm tra, bọn họ xuống phi thuyền và sử dụng thông tin nhận dạng giả mạo của Lục Tế để vượt qua cửa ải một cách hoàn hảo.

Thủ hạ của Lục Tế phụ trách đi đậu phi thuyền, bọn họ rời khỏi cảng và đi vào đường phố.

Nơi này mặc dù đông người chen chúc.

Nhưng Tần Ý vẫn không tránh được mà nhanh chóng trở thành tâm điểm của đám đông.

" Đó là một Omega sao? "

" Omega đó thực sự đang đi dạo phố một mình à? "

" Ngươi bị mù hả? Không thấy bên cạnh hắn có một Alpha đi cùng sao. "

Alpha và Omega rất dễ phân biệt từ bên ngoài, do các dấu vết tiêm chủng để lại trên cơ thể của họ là khác nhau.

Đây cũng là lý do vì sao Quách Khai không có ngửi được pheromone của cậu, mà vẫn dám kết luận rằng Tần Ý là một cái Omega.

" Có sợ không? " Lục Tế chủ động lên tiếng hỏi.

Nếu sợ...thì có lẽ Omega nhỏ sẽ bắt đầu làm nũng? Lục Tế chưa từng thấy cậu làm nũng bao giờ. Nhưng hầu hết các Omega đều sẽ làm như vậy, đó có lẽ  là một loại kỹ năng bẩm sinh của Omega.

Tần Ý: " Không sao. "

Ít nhất thì không có ai đến gần và chỉ tay vào mặt cậu rồi hét lên ——Ngươi suốt đời này sẽ không thể nào kết hôn được, pheromone của ngươi bị khuyết tật, Khổng Gia Tường sẽ không bao giờ để ngươi vào mắt.

Lục Tế: " ... "

Câu trả lời này của Tần Ý có phần khác với khung cảnh mà hắn đang tưởng tượng ra.

Lục Tế quay đầu, không nhanh không chậm hỏi: " Ngươi đậu phi thuyền xong rồi? "

" Xong rồi, xong rồi! Xong hết rồi! " Lục Tinh đáp lại.

Những người qua đường đang nhìn chằm chằm vào Tần Ý liền phát hiện ra một nhóm Beta, còn có thêm hai hoặc ba Alpha ở giữa, hơn nữa bọn họ còn đang đi vây quanh tiểu Omega kia.

Nhìn cái gì mà nhìn, chị dâu nhà chúng tôi thì tất nhiên là chúng tôi phải tận lực bảo vệ rồi.

Aiya, chiêu này của mình có lẽ sẽ giúp lão đại lôi kéo độ hảo cảm của chị dâu đi? Cầu mong đêm nay lão đại sẽ không bị chị dâu đuổi ra khỏi phòng.

Lục Tinh thầm nói trong lòng.

Cho đến khi Lục Tế quay đầu lại nhìn anh bằng ánh mắt âm trầm.

Ngu ngốc.

Nửa câu làm nũng của Omega nhỏ còn chưa lừa được tới tay.

" Đoán xem bọn họ là đại gia tộc nào? " Người qua đường bàn tán.

" Là đến từ Đế Tinh sao? "

" Suỵt, suỵt, đi thôi, đi thôi, đừng nhìn nhiều quá. Cẩn thận lại bị khoét mắt. "

Đối với bọn họ, không có gì lạ khi một Alpha chiếm hữu muốn khoét mắt người khác vì những người đó đã nhìn Omega của anh ta nhiều hơn hai lần.

Tiếng xì xầm xung quanh nhanh chóng lắng xuống.

Chỉ còn một số ít người là vẫn còn chú ý tới Tần Ý, bởi vì bản thân họ quá khan hiếm tài nguyên xã hội, hầu như là chưa nhìn thấy một Omega bao giờ, nên mới nhịn không được mà vẫn hứng thú lặng lẽ quan sát Tần Ý.

Lục Tế lạnh lùng liếc nhìn một vòng, xua đuổi những ánh nhìn xung quanh, rồi trầm giọng nói: " Về khách sạn trước, ngày mai sẽ làm kiểm tra đo lường, còn Lục Tinh thì đến cơ quan cơ cấu để lên lịch hẹn. "

Tần Ý gật đầu: " Ừm. "

Cậu không có ý kiến.

Cậu đã tìm ra cách để trốn thoát.

Mặc kệ là Hoàng thái tử có muốn gả cho cậu hay không, các cận thần của hắn chắc chắn đều sẽ ủng hộ 100% việc kết hôn.

Ngay sau khi kết quả kiểm tra được đưa ra, người của Mục đế quốc sẽ lập tức đến bao vây Lục Tế.

Và lúc đó thì...

Cậu đã lấy được tiền thừa kế và say bye với bọn họ.

Cả nhóm đi bộ đến khách sạn đã đặt trước.

Ngang nhiên bước đi chứ không có lẩn trốn như những tên hải tặc thông thường.

Cùng lúc đó.

Kỷ Dương quay đầu lại hỏi: " Mục đế quốc gửi thư đến hỏi mục đích của chúng ta. Thượng tướng, nên trả lời thế nào? "

Làm mất người.

Điều này rõ ràng giống như một cái cớ hơn là một lý do.

Chu Dịch Kình dừng lại một lúc, nhưng vẫn nói: " Vị hôn thê của ta đã biến mất trong lãnh thổ của Mục đế quốc. Ta nghi ngờ rằng Mục đế quốc đã bắt cóc cậu ấy. "

Nghe thấy lời này, Kỷ Dương xém chút nữa là cắn trúng lưỡi.

Nếu trả lời như vậy, thì mức độ của vụ việc sẽ tăng lên thành sự cố ngoại giao!

Nếu Mục đế quốc không muốn trực tiếp gây chiến, thì phải trân trọng mời họ đến và toàn lực phối hợp để tìm được vợ của Chu Thượng tướng.

--------------

Ngày 11 tháng 6 năm 3386, vào lúc 13:30 theo lịch vũ trụ.

Đây là một điểm nút lịch sử đáng được ghi vào biên niên sử.

Mục đế quốc, đất nước vốn chỉ gặp mặt nhau trên chiến trường, giờ đã mở ra cánh cửa chào đón tướng lĩnh của địch quốc.

Chu Dịch Kình đặt chân lên lãnh thổ của Mục đế quốc theo một cách khác.

Hoàng đế đã cử vị Hoàng thái tử đến chào đón Chu Thượng tướng.

Cảnh tượng này nhanh chóng được lan truyền ra toàn thế giới qua màn hình trình chiếu.

" Chu Thượng tướng thực sự đã có vị hôn thê rồi sao?! " Người dân hai nước đều đồng loạt sửng sốt.

" Vị hôn thê kia lại còn đến đất nước của chúng ta! " Người của Mục đế quốc lại một lần nữa bị chấn động.

——Học viện bậc nhất ở Phan Đạt tinh cầu——

Trong tiết học của thầy giáo dạy nghệ thuật cắm hoa, các học viên cũng vừa xem xong đoạn video này.

Bọn họ nhịn không được mà cảm thán: " Omega nào mà lại may mắn như vậy? Được gả cho Chu Thượng tướng! "

———Tần gia———

Trên mặt Tần phụ giờ đây chỉ có nét lo sợ.

Tần Ý đúng thật là to gan!

Dám một mình đặt chân đến Mục đế quốc!

Một khi xảy ra sự cố ngoại giao, hoặc thậm chí là chiến tranh...Tần Ý–với tư cách là một Omega trân quý có thể sẽ không sao. Nhưng còn Tần gia...sẽ có khả năng bị xóa sổ!

Tần phụ bị sự tưởng tượng trong đầu làm cho choáng váng, ông chao đảo ngã bệt xuống đất.

Tần–tâm điểm của đề tài đang được bàn tán–Ý đã ngủ một đêm yên bình trong khách sạn. Sáng sớm hôm sau, cậu liền đi theo Lục Tế để làm kiểm tra đo lường.

Trong mật thất, hai người sẽ cung cấp máu và sử dụng phương pháp xét nghiệm thời sơ khai nhất.

Hệ thống ở đây có lẽ giống với hệ thống của Phan Đạt tinh.

Nó khó khăn quét dữ liệu trong ba phút, ánh sáng đỏ không ngừng nhấp nháy.

Lục Tinh thấp giọng hỏi: " Hỏng rồi sao? "

Những người khác không kìm được liền nháo nhào lên nói: " Lão đại có lẽ nên nghĩ thoáng ra một chút, trên đời này ngài không phải là Alpha duy nhất không có độ sánh đôi với Omega đâu... "

Bọn họ đã bắt đầu nghĩ rằng việc Lục Tế có thể ngửi thấy mùi pheromone trên cơ thể Tần Ý chỉ là do trùng hợp...

" Bípp— "

Hệ thống trước mặt phát ra một tiếng bíp dài, cuối cùng âm thanh máy móc vang lên có chút do dự như thể là ngay cả bản thân hệ thống cũng không thể tin được vào kết quả này: " Độ trùng khớp giữa Alpha và Omega là...100%. "

Nhất thời.

Trong căn phòng thiếu ánh sáng thoắt cái liền lặng ngắt như tờ.

Không phải 50%, cũng không phải là 70% hay 80%.

Mà là 100%.

Lục Tế đã từng rất khinh thường cái độ xứng đôi trùng khớp này

Đặc biệt là vì hắn đã đóng qua quá nhiều bộ phim.

Hầu hết các bộ phim truyền hình đều sẽ có những câu thoại như vậy – AO với mức độ trùng khớp 100%, họ là những người bạn đời do Thượng đế định sẵn.

Đây là một quy tắc cực kỳ nhàm chán do xã hội loài người áp đặt lên thế giới.

Nhưng khi nó thực sự rơi lên bản thân hắn.

Lục Tế xuất thần trong chốc lát, như là thời điểm nghe được thanh âm hệ thống, tâm trí hắn liền bị lạc vào một cái hành lang dài.

Không biết là hắn đã mất bao lâu để đi hết cái hành lang đó.

Nhưng khi hắn vừa đi ra đến khúc cuối, vừa nhấc mắt lên liền nhìn thấy thiếu niên Omega mỹ lệ bên cạnh.

Cổ họng Lục Tế khẽ trượt xuống, các tri giác còn chưa kịp khôi phục hoàn toàn.

Hắn cố bình tĩnh nói: " Tôi không ngờ kết quả giữa chúng ta lại cao đến vậy... Tôi cần phải suy nghĩ về nó một chút. "

Tần Ý cười nhẹ, cậu gật đầu hiểu ý: " Ừm. "

Thuộc hạ của Lục Tế từ lâu đã kinh ngạc đến ngây người, bọn họ lúc này không thể phát ra được bất kì âm thanh nào, đầu óc càng thêm rối bời.

Thật ra nếu nhìn kỹ Tần Ý hơn, bọn họ sẽ phát hiện ra rằng Omega trước mặt vô cùng bình tĩnh, cậu đối với kết quả này không hề có chút kinh ngạc nào.

Tần Ý nhẹ giọng đề nghị: " Chúng ta trở về đi. "

Sau đó mọi người cũng hoảng loạn đi theo, không biết bọn họ bước đi như thế nào, nhưng khi định hình lại được thì đã về tới khách sạn.

Tần Ý ở trong phòng 1101.

Cậu nhìn vào gương, từ từ chỉnh lại bộ tóc giả của mình.

Mái tóc đen xoăn dài đến thắt lưng.

Chiếc váy thanh lịch màu be đính ngọc trai ôm sát làm tôn lên vòng eo thon thả của cậu.

Sau đó, cậu chậm rãi ngồi xếp bằng, đối diện với tấm gương dài từ trần cho đến sàn, cầm bút ở tay phải và khay sơn ở tay trái, từng chút từng chút vẽ một đường cong mảnh từ vành tai đến xương bả vai trái của mình.

Toàn bộ quá trình cần có sự tỉ mỉ và kiên nhẫn.

Nó vừa dài và vừa chi tiết.

Cho đến khi sau gáy Tần Ý nở ra một đóa hoa quỳnh trắng tinh. Dưới những cánh hoa lớn đang run rẩy, một cái đuôi cong vút nhô ra.

Hoa văn như vậy đã hoàn toàn che đi dấu vết vốn thuộc về Omega cuối cùng trên cơ thể cậu.

Tần Ý xách váy lên.

Từ từ đứng dậy.

Thầm cảm ơn Lục Tế vì đã cung cấp nguồn cảm hứng giả gái này cho cậu.

Cậu lấy tấm thẻ căn cước của nữ Beta mà cậu đã tìm thấy trong chiếc túi được tặng kèm với chiếc phi thuyền cũ đã qua sử dụng kia rồi chậm rãi bước ra khỏi phòng.

Cậu lập tức đi đến thẳng đến ngân hàng.

Ngân hàng thuộc sở hữu của Mục đế quốc này, chỉ đứng sau ngân hàng của Đếp quốc một chút.

Người ta nói rằng nó có một tập đoàn tài chính khổng lồ đứng sau.

Tần Ý đối với vấn đề này cũng không có hứng thú lắm.

Cậu bước vào.

Nhân viên bên trong nhanh chóng tiếp đãi, hỏi: " Xin chào, cho hỏi là ngài tên gì? Ngài là người đã đặt lịch hẹn lấy di sản thừa kế đúng không? "

Tần Ý khẽ chớp mắt nói: " Đúng vậy. Ta tên là Kỳ Lợi Á. "

Cùng lúc đó.

Thừa tướng của Mục đế quốc cầm một bản báo cáo trên tay, run rẩy như thể mắc phải một chứng bệnh nào đó.

Gã đã không nhìn thấy thứ này trong nhiều năm rồi.

Nhưng vị thừa tướng lại cho rằng như vậy thì nó càng mang tính nghi lễ hơn.

Gã hít một hơi thật sâu rồi lao thẳng vào cung điện.

Lúc này, Hoàng thái tử, Hoàng đế và Chu thượng tướng của địch quốc đang đối mặt với máy quay và truyền hình trực tiếp của thế giới và thưởng thức bữa sáng cùng nhau một cách lịch sự và tao nhã.

Các công dân của Mục đế quốc xem chương trình phát sóng trực tiếp cảm thán: [ Phong thái của điện hạ thật làm người khác phải say mê a... ]

[ Chu thượng tướng vẫn như mọi khi nha, luôn khiến người khác cảm thấy rung động. ]

Ngay khi thừa tướng bước vào cửa, gã ta bất ngờ mời Hoàng thái tử đi ra khỏi máy quay.

" Điện hạ! Có chuyện lớn rồi! Rất khẩn cấp! Là một sự kiện trọng đại! "

Buổi phát sóng trực tiếp không có bị gián đoạn.

Nhưng tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào ngai vàng đã trống rỗng của Hoàng thái tử, sự kinh ngạc trong lòng được đẩy lên đến đỉnh điểm.

 =================================

Translator & Editor: bwijes 

Thanks for reading

Enjoy~