Trang chủ[ Đam Mỹ ] Tôi Cùng Sáu Alpha Trùng Khớp 100%Chương 19: Trịnh tiên sinh yêu chuộng hòa bình

[ Đam Mỹ ] Tôi Cùng Sáu Alpha Trùng Khớp 100% - Chương 19: Trịnh tiên sinh yêu chuộng hòa bình

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Chương 19: Trịnh tiên sinh yêu chuộng hòa bình

Tóm tắt

...Thật giống như lúc phụ thân của hắn ngoắc tay kêu con chó lại...

==================================

Chu Dịch Kình: " ... "

Một sự im lặng chết chóc.

Những người lính đứng sau Chu Dịch Kình, thủ hạ của Lục Tế, các sĩ quan và binh lính địa phương trên Beiman tinh...

Tất cả đều trừng to mắt.

Giữa hai người bọn họ còn có mối quan hệ này hả?

Tục ngữ có câu, tiên lễ hậu binh.

Lục Tế đã lễ phép xưng hô xong, mặc kệ Chu Thượng tướng có chấp nhận hay không, dù sao thì đối với hắn, thái độ của Chu Dịch Kình cũng chỉ là một thứ vớ vẩn cho có lệ. Lục Tế thầm nghĩ, ánh mắt trở nên lạnh lùng, khí thế cường nghạch: " Chúng ta có thể ngồi xuống rồi hảo hảo bàn về nơi mà Chu Nghệ thuộc về. "

Chu Dịch Kình vẫn im lặng nghe Lục Tế nói.

Kỷ Dương lúc này không nhịn được muốn mở miệng, vị hôn thê của Thượng tướng chúng ta đều đã chạy trốn rồi, lấy đâu ra con trai con gái để gả cho ngươi?

Nhưng Chu Dịch Kình đã bình tĩnh đáp lời trước: " Vậy mời Lục tiên sinh hợp tác, chúng ta sẽ đến nơi khác để nói chuyện. "

Kỷ Dương không còn cách nào khác đành phải nuốt lại câu nói của mình, sau đó nghiêng người lịch sự nói với Lục Tế: " Mời. "

Vẫn có một số lời chỉ trích nho nhỏ từ những sĩ quan của Beiman tinh.

Nếu sớm biết các người còn có một ít mối quan hệ thân thích với nhau, vậy tại sao chúng ta lại phải phái người từ Mục đế quốc tới để bị đánh từng người một chứ?

Nhưng vào lúc này, những lời chỉ trích của bọn họ đều không có tác dụng gì, bọn họ chỉ có thể thành thật rời khỏi đây cùng đám người Chu Dịch Kình.

Sau nửa giờ.

Biệt thự của quan quận trưởng Beiman tinh tạm thời được trọng dụng, Chu Dịch Kình và Lục Tế ngồi đối mặt nhau.

Đây là hai Alpha vô cùng cường đại, pheromone tỏa ra từ trên người bọn họ dù cố ý hay vô ý, chúng gần như đều tạo thành một bức tường ngăn cản vô hình.

Những người khác hoàn toàn không thể xâm nhập vào được.

Chỉ cần đến gần một chút, bạn sẽ lập tức cảm thấy khó thở ngay.

Chu Dịch Kình bật quang não của mình lên, mở ra các thông tin do Tần gia gửi đến và đưa nó cho Lục Tế. Đó là ảnh chụp một thiếu niên với đôi mắt hơi rũ xuống, khuôn mặt mỹ lệ, khí chất nhã nhặn.

Chu Dịch Kình nói: " Cậu ấy tên là Tần Ý. "

Lục Tế: " ... " Lục Tế nhanh chóng get lấy trọng điểm và từ từ phân tích suy đoán.

Chu Dịch Kình mặt vô biểu tình nói thêm: " Hiện tại, cậu ấy chính là vị hôn thê trên danh nghĩa của ta. "

Lục Tế: " ... "

Không cần phải phân tích hay suy đoán gì nữa.

Sự thật đã được bày ra ngay trước mắt.

'Choảng' một tiếng vang nhỏ.

Những người lính cách đó không xa nhìn thấy Lục Tế bóp nát tay vịn ghế dưới tay mình, sau đó vị Alpha cường đại khẽ cau mày, vẻ mặt nhăn nhó, cười lạnh một tiếng.

Này thì mẹ nó con riêng!

Này thì mẹ nó cha ruột là Chu Dịch Kình!

Hắn là đang gọi tình địch của mình bằng hai tiếng bố vợ đó trời!

Quả nhiên, vẫn nên đem Chu Dịch Kình giết chết mới là tốt nhất!

Lục Tế siết chặt ngón tay, trong mắt hiện lên sự tức giận và sát khí, nhưng chúng đã bị dập tắt ngay lập tức.

Lục Tế lạnh lùng nói: " Cậu ấy không có ở đây với tôi. Tôi tưởng là Chu Thượng tướng đã đưa cậu ấy đi rồi chứ. Có lẽ...chúng ta cần phải trao đổi một số tin tức cần thiết với nhau rồi. "

Chu Dịch Kình cởi găng tay, mặt mày băng lãnh nói: " Đương nhiên. "

Lục Tinh cuối đầu lầm bầm: " Vừa rồi còn tưởng rằng bọn họ sẽ đánh nhau? Nhưng kết quả lại không đánh nhau sao? "

Những thủ hạ khác của Lục Tế theo sau cũng mở miệng bàn tán: " Này, ngươi thì biết cái gì? Cho dù lão đại có không thích hắn ta đi nữa thì hắn cũng là cha ruột của chị dâu! "

Kỷ Dương nhịn không được liền biện hộ giùm Thượng tướng nhà mình: " Thượng tướng của chúng ta còn chưa có lập gia đình. "

" Tụi tôi biết, nhưng chẳng phải đó là con riêng sao? "

Kỷ Dương kinh hoàng.

Nhất thời anh có hơi nghi ngờ, chẳng lẽ Thượng tướng thường ngày đi đứng nghiêm chỉnh, ít khi nói cười mà lại có...con riêng bên ngoài?

Cũng dám lắm à nha, bởi Thượng tướng chỉ nói rằng ngài ấy không có kết hôn.

Chứ chưa bao giờ nói rằng mình không có con riêng!

Không...Kỷ Dương đã kịp thời dập tắt suy nghĩ của mình. Xùy xùy, anh như thế nào lại có thể suy đoán lung tung về thượng tướng như vậy được?!

" Sao sắc mặt lão đại trông khó coi quá vậy trời? " Giọng nói của Lục Tinh lại từ đâu vang lên.

Kỷ Dương nghe thấy liền nhìn sang.

Trong lòng thầm nói rằng sắc mặt của Thượng tướng cũng khó coi y chang, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy ngài ấy lộ ra thái độ như vậy... Rốt cuộc thì chuyện quái gì đang xảy ra a? Kỷ Dương vì tò mò mà có điểm gấp rút.

" Ngươi đã bị cậu ấy 'chơi' rồi. " Chu Dịch Kình bình tĩnh nói.

" ... " Lục Tế: " Oh thế à, cậu ấy hình như cũng đã 'chơi' ngươi luôn đấy. "

Chu Dịch Kình: " ... "

Trên đời này không có người nào tên Chu Nghệ và Chu Dịch Kình cũng không có đứa con riêng nào hết.

Chỉ có vị hôn thê Tần Ý được gia tộc gửi từ Phan Đạt tinh đến dâng lên cho Chu Dịch Kình mà thôi.

Lục Tế rủa thầm trong lòng.

Tần Ý không có bị bắt cóc.

Cứu Omega nhỏ ra khỏi hang động của băng hải tặc ban đầu chỉ là ý nghĩ của một mình Chu Dịch Kình.

Hắn không muốn kết hôn và Omega nhỏ cũng không muốn như vậy, thậm chí cậu ấy còn chống đối việc đó mạnh mẽ hơn cả hắn.

Để đạt được điều này, Omega nhỏ đã thực hiện một kế hoạch bỏ trốn hoàn hảo, hơn nữa còn tính kế đem tên thủ lĩnh hải tặc nổi tiếng này xoay vòng vòng.

Nếu không phải vì Lục Tế đã động tâm với Tần Ý, hắn ta mở miệng làm kinh thiên động địa, náo loạn để tìm người. Thì có lẽ kế hoạch này sẽ tiếp tục được thực hiện và mãi cho đến sau này thì mới có thể đem nó vạch trần ra.

Hắn hẳn là nên khen Omega nhỏ thông minh lớn mật? Hay là nên phẫn nộ vì bị Omega nhỏ đem ra 'chơi đùa'?

Chu Dịch Kình thầm nghĩ.

Hai nam nhân sắc mặt khó coi ngồi nhìn nhau một lúc, cuối cùng Chu Dịch Kình cũng mở miệng lên tiếng trước: " Nếu Lục tiên sinh đã biết rõ là cậu ấy không phải là Chu Nghệ mà ngươi đang tìm, vậy mời Lục tiên sinh cung cấp một số tin tức cuối cùng trước khi cậu ấy biến mất, rồi sau đó mời ngươi rời đi. "

Lục Tế nhướng mày, giễu cợt nói: " Ngươi tưởng ta thích tên của cậu ấy sao? Không, ta chính là thích con người của cậu ấy. Việc cậu ấy có tên Chu Nghệ hay không chẳng có quan hệ gì cả! "

Chu Dịch Kình cho rằng để Tần Ý ở cùng với cái tên hải tặc trước mặt này là một chuyện cực kì không tốt.

Vì thế hắn liền thấp giọng nhấn mạnh: " Cậu ấy là vị hôn thê của ta. "

Lục Tế: " Nhưng cậu ấy không muốn cưới ngươi. Thậm chí cậu ấy còn bỏ trốn trước khi đến được đế quốc. Chu Thượng tướng, cậu ấy không thích ngươi. "

Chu Dịch Kình: " ... "

Chu Dịch Kình: " Cậu ấy cũng đã chạy trốn khỏi ngươi. Lục tiên sinh, cậu ấy cũng không thích ngươi. "

Lục Tế: " ... "

Hai nam Alpha sắc mặt khó coi cứ thế mà ngồi đối mắt với nhau thêm nửa phút.

Choảng choảng choảng.

Ba tiếng động liên tiếp vang lên, mọi người trợn mắt há mồm nhìn vào ấm trà, cốc nước và bình hoa trên bàn đều đồng loạt vỡ tung.

Các mảnh vỡ văng ra tung tóe.

Những mảnh vỡ xước qua tạo thành những vết máu nhỏ trên làn da trần của hai người bọn họ.

Sau khi vụ nổ xảy ra, mọi người cũng dần bình tĩnh lại một chút.

Lần này, Lục Tế là người lên tiếng trước, hắn nói: " Ta muốn cùng Chu Thượng tướng đi tìm cậu ấy. Nếu Chu Thượng tướng không muốn hợp tác, ngươi sẽ không thể lấy thêm tin tức gì từ ta. "

Chu Dịch Kình tâm bình khí hòa (*) ứng tiếng: " Được. "

(*) Tâm bình khí hòa: bình tĩnh

Ánh mắt hai người chạm nhau, nhưng vẫn không có cách nào dò xét được bất kỳ thông tin gì từ mắt đối phương.

Nhưng ý nghĩ trong đầu của bọn hắn tại thời điểm này lại rất nhất quán—

Đi tìm Tần Ý.

Sau khi đã tìm được người, tên kia coi như hết giá trị lợi dụng, liền giết chết hắn.

Khi cuộc trò chuyện kết thúc, hai người cùng nhau đứng lên, khí tức áp chế mạnh mẽ vốn thuộc về Alpha cũng được bọn họ chậm rãi thu hồi.

" Thế nào rồi, lão đại? Chu Thượng tướng có nói rõ ra là chị dâu đã đi đâu không? "

" Không. " Lục Tế giật giật khóe miệng, mày kiếm sắc bén, không vui lắm.

" Vậy bây giờ phải làm sao? "

" Cùng Chu Dịch Kình đi tìm xem. "

" Ồ, hóa ra chị dâu không phải bị Chu Thượng tướng bắt về a. Thế ngài và Chu Thượng tướng tán gẫu thế nào rồi? Hắn ta có thừa nhận ngài không? Khi tìm được chị dâu trở về, liền có thể tổ chức đám cưới luôn chứ? "

" ...Có cái rắm ấy. "

Thủ hạ ngượng ngùng sờ sờ đầu, thực sự nhịn không được hỏi: " Lão đại tâm tình không tốt lắm sao? "

Lục Tế: " Hừ. "

Thủ hạ: " Thực sự là tâm tình không tốt sao? Aiz, chúng ta nhất định sẽ tìm được chị dâu mà. Sau khi tìm được sẽ liền tổ... "

Còn chưa kịp nói xong, Lục Tế đã nghiến răng nghiến lợi chen ngang: " Đợi khi tìm được rồi, ta sẽ cởi quần của cậu ấy ra trước... "

Thủ hạ: ?

Thủ hạ đỏ mặt, trong lòng thầm nói không tốt a, lão đại, tôi sợ là tôi không đủ tư cách để nghe mấy cái lời như thế này đâu, nhưng nếu ngài đã cố chấp muốn nói thì tôi sẽ miễn cưỡng nghe một chút vậy...

Lục Tế: " Tiếp theo sẽ đánh vô mông cậu ấy. "

Thủ hạ: ???

Bên kia, Kỷ Dương cũng đang đứng đón Chu Dịch Kình, thấy hắn vừa bước tới liền hỏi ngay lập tức: " Thượng tướng, rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Tên Lục Tế kia... "

Chu Dịch Kình lạnh lùng nói: " Người muốn cầu hôn Tần Ý. "

Kỷ Dương: " Khiếp! Vị hôn thê của ngài mà hắn cũng dám thèm muốn... "

Không phải là chỉ có mỗi thèm muốn thôi đâu.

Chu Dịch Kình tự hỏi tại sao Tần Ý lại bỏ trốn nhanh như vậy, có phải là bởi vì chỉ cần cậu ấy hành động chậm một bước thôi, thì Lục Tế sẽ liền tổ chức đám cưới với Tần Ý ngay tại chỗ này luôn không.

" Còn...còn vụ bố vợ là sao? "

" Tần Ý đổi tên thành là Chu Nghệ. "

" Chu...? " Kỷ Dương lẩm bẩm một hồi: " Không thể nào, cậu ấy đã tự ý cho mình một thân phận mới và nói rằng cậu ấy là con ngoài giá thú của ngài sao? "

Trong mắt Chu Dịch Kình lóe lên một chút thần sắc phức tạp, hắn đáp: " Ừ. "

Kỷ Dương: " ... "

Kỷ Dương: " Tiểu Omega này con mẹ nó thật hảo hán. "

Anh không còn nghi ngờ những gì mà mấy người lính Beta từ Phan Đạt tinh đã nói nữa, sẽ không nghĩ rằng cậu ấy là một Omega bình thường có kiến thức thiển cận (*) nữa.

(*) Thiển cận: ý nói một người có tầm nhìn\tầm hiểu biết hạn hẹp, nông cạn.

Chu Dịch Kình dừng bước, mấy giây sau, hắn mới nhẹ giọng nói: " Ừ, có chút lợi hại. "

Mỗi một lần xuất hiện, Omega này luôn làm mới lại suy nghĩ của hắn.

Bất cứ khi nào hắn nghĩ rằng đối phương đang lâm vào nguy hiểm, thì chẳng qua đó chỉ là do đối phương đã tự tạo ra một cảnh tượng giả để đánh lừa hắn.

Lần này, Chu Dịch Kình thật sự rất muốn gặp mặt đối phương, muốn nhìn kỹ một chút về bé Omega nhỏ vừa mới trưởng thành này.

Hắn lấy viên đá quý màu hồng từ bên trong túi áo của mình ra rồi xoay nó giữa các ngón tay.

-------------------

Trên một hành tinh xa xôi chưa được xác định.

Tần Ý vừa nghe thấy mấy lời thảo luận từ trên phi thuyền.

Trịnh Nhất An?!

Đó là...Trịnh Nhất An, một trong sáu Alpha đã xuất hiện trong bảng kết quả kiểm tra?

Tần Ý: " :)... "

Vận khí của mình đúng thật là 'may mắn' a.

Bất quá cũng không sao.

Tần Ý chợt nhớ đến con số một trăm triệu tiền bồi thường kia.

Cậu mỉm cười quay lại nhìn Trịnh Nhất An, nhanh chóng phán đoán tính cách và mục đích của nam nhân trước mặt.

Nếu đã làm tới nghề nhà ngoại giao của liên minh.

Đa nghi, lòng dạ thâm sâu. Tần Ý trước tiên dán cho hắn hai cái nhãn mắc này.

Ở đằng sau, Trịnh Nhất An trầm mặc một lát, rồi dời tầm mắt khỏi Halls.

Hắn cười với những người trên phi thuyền: " Vâng, tôi là Trịnh Nhất An. Phi thuyền của tôi bất ngờ bị hỏng nên phải hạ cánh ở đây. Không ngờ lại gặp mọi người trong hoàn cảnh tương tự. Có lẽ chúng ta nên trao đổi thông tin với nhau để có thể rời khỏi hành tinh này càng sớm càng tốt. "

Halls: " ... "

Ngươi hãy mặc quần áo lại cho đàng hoàng vào trước rồi hẳn nói chuyện như một người đàn ông.

Những người khác đều thụ sủng nhược kinh nói: " Được, được! Trịnh tiên sinh, xin mời ngài lên phi thuyền. "

Trịnh Nhất An nhìn Tần Ý: " Mời cô lên trước. "

Mọi người nghe thấy lời này xong, liền nhìn sang Tần Ý với ánh mắt phức tạp.

Thuyền trưởng thuần thục hạ chiếc thang dự phòng xuống: " Vừa rồi chúng tôi còn đang tự hỏi, làm sao Kỳ Lợi Á vẫn chưa quay lại, hóa ra là bị trì hoãn ở đây... "

Tần Ý chỉ nhẹ giọng đáp: " Ừm. "

Trịnh Nhất An không khỏi liếc nhìn cậu thêm một cái.

Cô ấy không hề đề cập đến việc chính mình nhìn thấy một ngọn núi chứa đầy nguồn năng lượng sao, vì cái gì?

Trên người của Omega này còn nhiều điều bí ẩn.

Trịnh Nhất An thậm chí còn không hiểu bằng cách nào mà Omega kia lại có thể một mình đi xa đến vậy, còn gặp được con rắn cơ giáp của hắn.

Trịnh Nhất An hoàn toàn không để lộ tâm tư, hắn mỉm cười đưa tay ra: " Tôi đỡ cô lên. "

Halls liếc hắn một cái, đột nhiên ngồi xổm xuống, cũng hướng Tần Ý vươn tay: " Nắm lấy. "

Những người trên phi thuyền lờ mờ ngửi thấy có mùi gì đó không đúng lắm.

Đạo diễn thấy vậy liền nóng lòng biểu hiện nên cũng vội vàng ngồi xổm xuống, cúi người, vươn tay ra, hướng Tần Ý hô lớn: " Kỳ Lợi Á, nhanh lên, cô mau nắm lấy tay của ta cùng tay của Gladstone tiên sinh... "

Tần Ý buồn cười nghiêng đầu, sau đó giơ tay nắm lấy bậc thang trước mặt.

Không đợi Trịnh Nhất An động thủ, cậu đã nhẹ nhàng nhảy lên bậc thang đầu tiên, sau đó giơ bàn tay còn lại của mình lên, một mực nắm chắc vào lòng bàn tay của đạo diễn và rồi dùng sức kéo mạnh.

Khuôn mặt của đạo diễn biến sắc, ông ta xém chút nữa thì bị kéo xuống, nhưng may mắn là ông ta đã kịp thời nắm lấy mép cửa để đứng vững.

Lúc định thần lại, thì Tần Ý đã dùng lực nhảy lên phi thuyền.

Bàn tay Trịnh Nhất An vẫn để nguyên chưa kịp thu về.

Halls cũng đưa tay ra trong vô vọng.

Đạo diễn thở phào nhẹ nhõm, tự nhủ rằng Kỳ Lợi Á vẫn rất biết cách nhìn sắc mặt đoán ý đâu, làm vậy sẽ coi như là không muốn phiền đến Trịnh tiên sinh hay Gladstone tiên sinh tôn quý.

Dù ông có bị liên lụy cũng không sao, miễn sao hòa nhã rời khỏi đây là được.

Đạo diễn nghĩ thầm, ông vừa quay đầu lại thì Trịnh Nhất An cũng đã leo lên phi thuyền.

Ánh mắt của hắn và Halls gần như cùng một lúc rơi trên người đạo diễn.

Cả hai đều là những Alpha cực kỳ cường đại, bị trở thành mục tiêu chú ý của bọn hắn thật sự rất đáng sợ.

Vị đạo diễn bất giác nuốt nước bọt, chẳng lẽ ông đã làm gì sai sao? Không thể nào a...

Kỳ Lợi Á đã cự tuyệt Halls (và cả hắn).

Nhưng lại nắm lấy tay ông ta, Kỳ Lợi Á đối với ông ta thật không bình thường.

Trịnh Nhất An trong lòng xẹt qua một tia suy nghĩ, sau đó nhớ liền kỹ vị đạo diễn trước mặt này.

Lần này, chính tên nam diễn viên Alpha đã tự nguyện dâng hiến một bộ đồ của mình cho Trịnh Nhất An.

Đây là một bộ tây trang màu đen và nó cũng có khả năng vừa vặn với cơ thể tùy theo ý muốn của người mặc.

Trịnh Nhất An thay quần áo xong rồi bước ra ngoài, lập tức lấy lại phong thái của một nhà ngoại giao mà mọi người đã từng nhìn thấy.

Tất cả đều rất kích động.

Bởi vì cấp bậc của người này trong xã hội quá cao, quá vĩ đại, bọn họ có sống cả đời cũng chưa chắc thấy được. Nhưng mà hiện tại, bọn họ lại có thể nhìn thấy người này ở khoảng cách gần như vậy!

Trịnh Nhất An từ trên khuôn mặt của từng người quét qua một lượt, trực tiếp bỏ qua mấy cái khát vọng được biểu hiện rõ ra trên mặt của bọn họ, cuối cùng hắn lại quay đầu nhìn về phía Tần Ý.

Không có một biểu hiện dư thừa nào trên khuôn mặt của Omega đó, thậm chí khi biết được danh tính thực sự của hắn, cô ấy còn không thèm bất ngờ.

Lúc này, Halls đi tới trước mặt Tần Ý.

Hắn nói: " Lại đây. "

Trịnh Nhất An thong thả ung dung xen vào: " Là Gladstone tiên sinh đúng không? "

Tất nhiên là hắn đã nhận ra Halls, nhưng Halls lại không biết rằng hắn chính là người đã điều khiển con rắn cơ giáp trong trận chiến kia. Vì vậy, hắn đành phải thuận theo cách xưng hô của người khác và diễn theo như không biết gì.

Trịnh Nhất An: " Ngươi hẳn là nên sử dụng thêm từ 'mời'. "

Halls cau mày trầm mặt, hắn thực sự không thích cái tên liên minh kia.

Đặc biệt là vào thời điểm này, nhà ngoại giao liên minh lại đột nhiên xuất hiện ở đây... Điều này rất đáng ngờ.

Kỳ Lợi Á lại còn đem theo Trịnh Nhất An trở về, giống như là khi cô ấy mang theo hắn trở về đây vậy.

Phụ thân của hắn đã từng mắng to nhiều lần rằng Trịnh Nhất An là một tên khốn tạp loại, trong ngoài không giống nhau. (Ý là nói là tính cách bên trong của Trịnh Nhất An không giống với vẻ thân sĩ, nhã nhặn bên ngoài của hắn.)

Bây giờ nhìn đến thì công nhận đúng thật.

Có phải Trịnh Nhất An đang cố ý nói hắn là một người thô lỗ, không đủ lễ phép ở trước mặt Kỳ Lợi Á đúng không?

Trong khoảng im lặng ngắn ngủi này.

Mọi người mơ hồ cảm thấy bầu không khí có gì đó không ổn.

Đạo diễn mở miệng: " Kỳ Lợi Á, mau lên, cô không nghe thấy Gladstone tiên sinh gọi cô à? Trước hết hãy đến nói chuyện với Gladstone tiên sinh đi. "

Ông chỉ đang cố gắng giảng hòa thôi.

Halls quay đầu lại: " Ở đây không tới phiên ngươi lên tiếng. "

Vị đạo diễn ngơ ngác.

Sau đó Halls nhìn Trịnh Nhất An rồi trầm giọng nói: " Cả ngươi nữa. "

Ánh mắt Tầ Ý khẽ lóe lên, thoáng nhìn thấy con rồng cơ giáp trong túi của Halls, nó ngo ngoe muốn chuyển động.

A. Đừng đi. Màu xanh lam trong mắt của Trịnh Nhất An càng đậm, để xem cô ấy có chọn đi theo hay không.

Tần Ý dứt khoác đứng lên, cười nói: " Đi thôi. "

Cậu nhất định phải giữ lại tên nam nhân mà cậu vẫn không nhớ được cái tên này, nếu không, một khi cả cái phi thuyền này sẽ đều nghe theo lời nói của Trịnh Nhất An, vậy sẽ rất phiền phức

Ánh mắt của Halls rơi lên trên mặt Tần Ý.

"Cô gái" trước mặt đang mỉm cười với hắn, không có một chút e ngại hay ngượng ngùng, mà lại rất tự nhiên phóng khoáng.

Halls nhét con rồng vào trong túi, lạnh lùng liếc Trịnh Nhất An thêm một cái, sau đó mới đi theo phía sau Tần Ý, cùng nhau đi đến phòng ăn.

Thà giết nhầm còn hơn bỏ xót.

Hao hết nguồn năng lượng của Trịnh Nhất An rồi giết chết hắn sau khi rời đi, đó hẳn là một sự lựa chọn khá tốt.

Trịnh Nhất An thần sắc không thay đổi, hắn tập trung nhìn vào bóng lưng Tần Ý.

Thái độ của Halls đối với Omega này hoàn toàn khác với những tên Omega còn lại kia.

Có thể sử dụng Omega này để triệt để giết chết Halls.

Tần Ý bước vào phòng ăn, dò xét xung quanh để chắc chắn rằng không có ai khác ở gần đó.

" Cô gặp Trịnh Nhất An ở đâu? "

" Tôi có chuyện muốn nói với anh. "

Hai người đồng thời cùng mở miệng.

Cô ấy chủ động có chuyện muốn nói với mình... Halls ngừng lại, cảm giác khó chịu khi bị chọc tức bởi Trịnh Nhất An đã dần tan biến phân nửa.

Vì vậy, hắn hiếm khi kiềm chế được sự kiêu ngạo của mình mà nói nhỏ: " Ừm, cô nói đi. "

" Cơ giáp của anh, nguồn năng lượng vẫn chưa hồi phục hoàn toàn đúng không? "

" ...Vẫn chưa. " Halls vô thức nhéo đầu ngón tay. Cô ấy còn chưa từ bỏ ý định ngồi vào bên trong cơ giáp của hắn sao? Hắn có nên giảng cho cô ấy hai bài học về cơ giáp không? Chí ít thì cũng để cho cô ấy biết rằng khi cô ấy bước vào cơ giáp của hắn, hắn sẽ có cảm giác gì?

Tần Ý câu môi cười một tiếng, mắt mày tươi sáng.

Trong tích tắc, Halls cảm thấy như thể chính mình đã thoáng thấy được vẻ rực rỡ phù phiếm trên khuôn mặt xinh đẹp mỹ lệ của cô.

" Tôi đưa anh đi ăn nguồn năng lượng, ăn đến khi nào no thì thôi. "

Suy nghĩ của Halls nhanh chóng được kéo về: " ...Hả? "

Tần Ý hướng hắn ngoắc ngoắc vào tay.

To gan.

Sao có thể dùng cử chỉ như vậy đối với Hoàng Thái tử được?

...Thật giống như lúc phụ thân của hắn ngoắc tay kêu con chó lại...

Tần Ý: " Lại đây tôi nói nhỏ cho anh nghe. "

Halls cúi đầu, bước lại gần một chút rồi lại bước gần thêm một chút nữa. Hương vị thật ngọt... Trong đại não của Halls bỗng "Thịch thịch thịch", như thể có một cỗ máy bơm mạnh mẽ bị nhét vào bên trong, máu và nhịp tim của hắn đều tăng tốc dồn dập.

Cô ấy định nói gì? ...Thì thầm sao? Có nghĩa là điều này không thể để người khác nghe thấy?

Trong nháy mắt, Tần Ý cũng ngửi được một chút hương vị của Alpha.

Giống nhưlà đang ở trong một vườn hồng, mùi hương kia nhiệt liệt mà nồng đậm. Tần Ý bất giác thở chậm lại, nhỏ giọng nói: " Tôi tìm được một ngọn núi, trong núi hẳn là có khá nhiều mỏ năng lượng... "

Sau khi cậu đã nhận được 100 triệu tiền bồi thường từ Trịnh Nhất An, cậu cần phải mượn sức mạnh của tên nam nhân kế bên này để kiềm chế Trịnh Nhất An.

Cho nên, cậu phải giúp đối phương khôi phục càng sớm càng tốt, để hắn trở lại trình độ ngang tầm với Trịnh Nhất An.

Halls hoảng hốt chớp mắt.

Cô ấy chỉ kể chuyện này với một mình hắn.

Tần Ý: " Tôi sẽ lén đưa anh đến đó khi màn đêm buông xuống. "

...Lén?

Từ trước đến nay Halls chưa bao giờ là một tên trộm, chưa bao giờ phải làm chuyện gì lén lút.

Toàn bộ Mục đế quốc đều thuộc về hắn, người dân ủng hộ và kính yêu hắn, hắn có thể sử dụng bất cứ thứ gì mà mình muốn...

Cổ họng Halls nghẹn lại, hắn khẽ đáp: " Ừm. "

Trịnh Nhất An dễ dàng biết được tình hình hiện tại thông qua miệng của những người khác trên phi thuyền.

Nụ cười trên mặt hắn càng ngày càng thuần thục.

Hắn trấn an mọi người: " Đừng lo lắng, ta sẽ tìm cách đưa các ngươi ra khỏi hành tinh này. "

Nam diễn viên Alpha có chút phấn khích khi nghe thấy lời nói đó.

Anh ta cho rằng nhà ngoại giao liên minh hoàn toàn có thể trấn áp được cái khí thế cùng sự kiêu ngạo của tên Gladstone kia! Tuy nhà ngoại giao chỉ là một văn chức... Nhưng Trịnh Nhất An luôn làm được nhiều điều không tưởng và đã trở nên nổi tiếng khắp thế giới!

Nhất thời, mọi người đều rất cao hứng.

Chỉ có Trịnh Nhất An hững hờ rũ mắt xuống.

Trong lòng hắn tự nhủ, đương nhiên điều đó là không thể.

Thái tử của Mục đế quốc đã được xác nhận là đã 'chết' trên hành tinh này. Những người đã nhìn thấy cái 'chết' hắn, tất nhiên đều sẽ phải chết hết ở cùng một chỗ ở đây.

Bằng không, nếu khiến cho quốc tế phải tranh cãi, cái kết sẽ không được đẹp đẽ cho lắm.

Mà hắn thì lại không thích chiến tranh.

Hắn yêu chuộng hòa bình.

Nụ cười trên mặt Trịnh Nhất An càng đậm hơn nhưng một giây sau liền đông cứng lại.

Cơ giáp của hắn đâu rồi?

" Trịnh tiên sinh làm sao vậy? "

Lúc này, Tần Ý và Halls đã nói chuyện xong xuôi, hai người lần lượt đi ra.

Tần Ý bước nhanh tới chỗ Trịnh Nhất An.

Khi đi đến trước mặt hắn, Tần Ý đã nắm lấy "con rắn nhỏ" vừa chui vào ống tay áo của mình ra. Vật này chẳng khác gì một con rắn bình thường khi nó được thu nhỏ cả.

Tần Ý nắm lấy đầu rắn nhỏ.

Cứ như vậy, cậu nhẹ nhàng đem nó nhét vào lòng bàn tay của Trịnh Nhất An: " Đồ vật của Trịnh tiên sinh lại chạy đến chỗ tôi rồi. "

Trịnh Nhất An chỉ cảm thấy ngón tay mình nhẹ nhàng lướt qua làn da mịn màng của đối phương.

Cùng lúc đó, một mùi hương pheromone của Omega mãnh liệt bao bọc lấy hắn, nhưng ngay sau đó nó liền được thu hồi.

Nó giống như một người đang khát đến khô cả họng nhưng chỉ được nếm có vài giọt nước và sau đó thì không có gì cả. Vậy thà rằng ngay từ đầu không nếm được gì còn tốt hơn.

Trịnh Nhất An nheo mắt, kinh ngạc trước loại phản ứng kỳ lạ của chính mình.

Hắn quay đầu nhìn sang, nhưng chỉ bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Halls.

Những người khác khiếp sợ nhìn xem bầu không khí phức tạp hỗn loạn, xen lẫn khó hiểu giữa ba người, đáy mắt toát ra vẻ mờ mịt.

Trịnh Nhất An nhanh chóng bình tĩnh lại, cười nhẹ.

Lúc này, người "yêu chuộng hòa bình" Trịnh tiên sinh vẫn không biết rằng mỏ quặng mình tìm đươc sắp bị trộm.

==================================

Truyện vẫn chưa được beta nên nếu có lỗi sai ở đâu thì mọi người hãy góp ý cho mình nhé<33

Translator & Editor: bwijes

Thanks for reading

Enjoy~

Chương trước Chương tiếp