- Di Tinh Phoi Chung Edit Cao H Chuong 70 Tim Kiem 1

Tùy Chỉnh

Trước khi đến cảng, Jonah liên lạc với Dans và Barron, xin hai người giúp đỡ thông tuyến đường, đương nhiên hai người lập tức đồng ý, vì vậy sau khi Kolchina tin tưởng lời Mia nói, bọn họ lập tức hành động.

Kolchina muốn Mia lên chiến hạm của cô ấy cùng xuất phát, để đến lúc đó nếu thật sự không tìm được tín hiệu cầu cứu thì còn có thể để Mia thử liên lạc bằng thần giao cách cảm, đương nhiên Mia rất vui lòng, còn Jonah lại muốn Mia ở lại hành tinh Mira vì trạng thái của LBV 1806-20 không ổn định, đáng tiếc đối mặt với Kolchina độc đoán và Mia đang nóng lòng như lửa đốt, lời của cậu rất nhẹ, cho nên cậu chỉ có thể bất đắc dĩ lặng lẽ sử dụng chiến hạm của mình đi theo sau chiến hạm của Kolchina.

"Dựa theo tính toán, trong hôm nay LBV 1806-20 sẽ nổ mạnh, bởi vậy thời gian cứu hộ của chúng ta không có nhiều, nếu không đi trước khi siêu hành tinh mới nổ mạnh, một người trong số chúng ta cũng không chạy thoát được."

Kolchina nói vậy, lúc này không khí trong khoang điều khiển vô cùng căng thẳng, Mia được cho phép ở trong khoang điều khiển vì thân phận đặc biệt, cô còn căng thẳng hơn.

Đây là lần cứu viện chạy đua với thời gian, nhưng ngoài vị trí đại khái và một vài tình huống mà Frederick báo cho bọn họ ra thì thông tin lần cứu viện này thật sự quá ít, càng không nói đến chuyện lại gần LBV 1806-20 thì thông tin về chiến hạm cũng có khả năng bị tổn hao, bởi vậy Kolchina quyết định di chuyển chiến hạm đến nơi an toàn trước, cử tàu tìm kiếm xác nhận vị trí của đối tượng cần cứu viện, sau đó điều khiển chiến hạm đến gần để cứu viện toàn diện.

Để tàu tìm kiếm có thể mau chóng tìm được chỗ của Frederick, Mia chủ động yêu cầu Kolchina cho cô sử dụng năng lực thần giao cách cảm để cô liên lạc với Frederick, Kolchina mau chóng đồng ý. Nhưng trên thực tế, Mia rất ít khi sử dụng năng lực thần giao cách cảm, cô cũng không chắc là có thể liên lạc được hay không, may mà Frederick đã đáp lại.

"Đừng để tàu tìm kiếm đến quá gần, trọng lượng của tàu tìm kiếm quá nhẹ, động lực không đủ, hễ bị hút mạnh thì không thể chạy thoát." Frederick nói: "Ngoài ấu thể thí nghiệm ra, tính cả người của tiểu đội và những người còn sống của tổ chức bị bắt giữ thì tổng cộng là 364 người, người bị thương cần cấp cứu là 58 người. Hệ thống duy trì xảy ra vấn đề, toàn bộ phôi thai thí nghiệm đã bị hủy hoại, bây giờ đang duy trì cân bằng dựa vào siêu năng lực, hệ thống động lực bị hao tổn vì lực hút, trước mắt chỉ có thể xử lý bằng tay để chiến hạm không bị kéo vào khu nguy hiểm."

Tình huống Frederick báo lại làm Mia nhận ra chuyện còn tồi tệ hơn tưởng tượng của cô, nhưng ngay cả thời gian để khóc cô cũng không có, chỉ có thể báo tình huống lại cho Kolchina.

"Đội điều trị và phòng động cơ chuẩn bị trước, một khi xác nhận vị trí, chiến hạm ta và chiến hạm Jonah cùng bay đến trước chiến hạm đợi tiếp viện, kéo chiến hạm đợi tiếp viện ra bằng lực mạnh, sau khi đến khu an toàn lập tức cứu nhân viên ra khỏi nơi đó. Mia, nói với Frederick, sử dụng siêu năng lực mở rộng phạm vi tín hiệu cầu cứu để truy tìm."

Lúc tàu tìm kiếm báo đã tìm được tung tích của chiến hạm đợi cứu viện, một tràng hoan hô vang lên trong khoang điều khiển của chiến hạm, nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc để buông lỏng hoàn toàn, sau tiếng hoan hô ngắn ngủi, mọi người lại về vị trí, bắt đầu kéo chiến hạm đợi cứu viện.

Nhưng lần kéo đầu tiên lại thất bại, bởi vì lực hút tạo thành khi hằng tinh sụp đổ đã vượt qua tính toán, động lực của hai chiến hạm không đủ để kéo hết chiến hạm đợi cứu viện ra, chỉ có thể nghĩ cách khác.

Lúc này ba chiến hạm đã nhận được thông tin nên Mia chỉ có thể ngồi trong khoang điều khiển nghe Kolchina và Frederick nói chuyện bằng tiếng Mira hơi khó hiểu với cô, hình như có tính toán lực hút và số liệu phỏng đoán nổ mạnh, còn có cả vài từ làm cô cảm thấy bất an sâu sắc, như là không thể đi được... vân vân, sau đó nghe thấy Jonah kích động nói quá nguy hiểm, còn Frederick lại bình tĩnh nói đây là mệnh lệnh, Jonah trầm mặc, còn Kolchina nghiêm túc chỉ huy người trong khoang điều khiển kéo tiếp.

Mia rất muốn biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Jonah không ở bên cạnh, hơn nữa bầu không khí trong khoang điều khiển đột nhiên trở nên ngưng trọng, cô thật sự rất khó mở miệng hỏi, lúc này cô loáng thoáng nghe thấy giọng Frederick.

"Tiểu Mia..."

"Frederick!"

Mia đè nước mắt suýt chảy ra lại, trốn ở góc phòng trả lời: "Mọi chuyện kết thúc chưa? Có phải lát nữa là sẽ nhìn thấy anh không?"

"Hằng tinh sụp đổ vượt quá dự đoán, nếu không mau mau chạy đi, mọi người cũng sẽ bị sóng tác động, cho nên bọn anh quyết định, sau khi Jonah và Kolchina cố định khoang cách ly của hạm, thoát khỏi khoang cách ly, hai chiến hạm cứu viện sẽ lập tức gia tốc rời đi cùng lúc."

"... Cho nên?"

"Bây giờ động lực của chiến hạm bọn anh hoàn toàn chỉ có thể điều chỉnh bằng tay, một khi mất cân bằng thì sẽ bị lực hút kéo vào trong hằng tinh rồi biến mất, bởi vậy trước khi thoát khỏi khoang cách ly, những người còn lại của tiểu đội bọn anh cần phải ở lại duy trì động lực của chiến hạm."

"Vậy... lát nữa bọn họ sẽ quay lại đón anh đúng không? Mọi người có cách rời đi đúng không?"

"Chờ bọn họ bảo đảm bọn nhỏ đã đến khu an toàn, bọn anh sẽ kịp thời bước vào buồng thoát hiểm, lúc chiến hạm mất động lực rồi bị hút đi, bọn anh sẽ sử dụng siêu năng lực tạo ra một không gian nhỏ yên lặng, sau khi thu xếp cho con tin xong, Jonah sẽ quay lại đưa bọn anh đi."

"Nghe rất nguy hiểm." Mia rưng rưng nói: "Nhưng các anh sẽ an toàn trở về đúng không."

"Sẽ, nhưng Tiểu Mia phải đợi một lát."

"Anh đồng ý với em, không được nuốt lời, anh phải bình an trở về."

"Được."

Không lâu sau, khoang cách ly đã được cố định, lúc khoang cách ly tách khỏi chiến hạm đợi tiếp viện, Kolchina và Jonah đồng thời tăng tốc bay đi, khoang cách ly thuận lợi bay theo, nhưng còn chưa kịp thở phào một hơi, đèn trong khoang điều khiển đột nhiên đỏ lên, tiếng cảnh báo vang dồn dập: "Hằng tinh sụp đổ sắp đến giới hạn, hằng tinh sụp đổ sắp đến giới hạn, chiến hạm đang nằm trong khu nguy hiểm, sắp nhận xung kích trí mạng."

"Đáng chết! Sao lại nhanh như vậy."

Kolchina mắng: "Khởi động phòng hộ toàn diện, phạm vi mở rộng đến khoang cách ly, khi tỷ lệ phối hợp động lực với Jonah đạt đến 100%, thoát khỏi khu này bằng tốc độ cao nhất."

"Vâng."

"Hằng tinh sụp đổ sắp đến giới hạn... Chú ý sắp có xung kích, ánh sáng gây mù..."

"Tiểu Mia."

Giọng của Frederick lại vang lên, Mia còn chưa kịp có phản ứng gì thì đã nghe thấy anh nói: "Xin lỗi."

"Vì sao lại xin lỗi em."

"Tiểu Mia... Anh yêu em."

"Không, Frederick, anh đã đồng ý là sẽ về với em rồi mà, anh không được..."

Ánh sáng trắng mãnh liệt ập vào khoang điều khiển, mắt Mia choáng váng, không thể nói lời cuối cùng với Frederick, sóng địa chấn khủng bố làm cô đập mạnh vào vách tường, ngất xỉu tại chỗ.

※※※

"Cô Mia, nếu cô không muốn ăn gì, tôi chỉ có thể cưỡng chế tiêm chất dinh dưỡng cho cô."

"Để đó đi, lát nữa tôi ăn."

"Cô Mia, lần nào cô cũng nói vậy, nhưng đến bữa sau mà đồ ăn cũ vẫn chưa động đũa."

"..."

Thấy Mia không có phản ứng gì, Jonah chỉ có thể thở dài đặt đồ ăn lên bàn, bất đắc dĩ ngồi xuống bên cạnh, cùng nhìn bóng tối phía xa với cô.

Sau khi mức sụp đổ của LBV 1806-20 vượt quá tưởng tượng, nổ mạnh xảy ra trong một chớp mắt, khoảnh khắc tinh thể xung quanh hóa thành hư vô, tuy rằng bọn họ kịp chạy thoát, miễn cưỡng cứu được mấy trăm con tin, nhưng cũng tổn thất nghiêm trọng, ngoài chiến hạm bị hao tổn và vô số người bị thương ra, cả tiểu đội của Frederick bị nuốt vào trong trận nổ mạnh.

Jonah đã có cơ thể, tuy chiến hạm chịu tổn hại nghiêm trọng nhưng người lại bình yên vô sự, trải qua một thời gian sóng điện não hỗn loạn, cậu tỉnh dậy liền thấy Mia đang ngồi bên cạnh dịu dàng xoa trán cậu.

Trong mấy ngày Jonah hôn mê, Mia kiên cường chăm sóc cho Jonah, vốn dĩ Jonah cho rằng Mia không sao, nhưng rất nhanh cậu đã phát hiện, Mia chỉ nhớ là phải chăm sóc cậu, nhưng hoàn toàn quên chăm sóc bản thân, vì vậy sau khi cậu tỉnh lại, Mia không làm gì nữa, cả ngày đắm chìm trong bi thương, thậm chí Hannah mời cô đến biệt thự ở, Mia cũng từ chối.

Bởi vì chiến hạm của Jonah bị tổn hại nghiêm trọng, thêm cả tình huống của Mia và việc mất đi hạm trưởng nên tạm thời cậu không thể xử lý chuyện tu sửa, dưới sự thỉnh cầu của Mia, Jonah định tìm kiếm khả năng cứu viện, nhưng trung tâm sụp đổ của LBV 1806-20 đã biến thành lỗ đen, không ai cho rằng người mất tích còn có khả năng sống sót, dưới sự thúc ép bất đắc dĩ, Jonah đành phải lái một chiến hạm loại nhỏ đến gần kiểm tra tình huống.

Sau khi đến đó, Mia chỉ nhìn vực sâu không có ánh sáng cả ngày, không muốn rời đi.

Lúc Jonah cho rằng hôm nay Mia vẫn tiếp tục duy trì trầm mặc, Mia lại đột nhiên mở miệng nói: "Sau khi mất cha mẹ, tôi bị Frederick cầm tù, rồi bị anh ấy lấp đầy, thời gian dần trôi thì dần dần có thể tiếp nhận sự thật cha mẹ đã chết, dù sao... đó là một tai nạn lớn."

Nói đến đây, Mia tạm dừng một lát rồi tiếp tục: "Frederick nói anh ấy sẽ trở về, nhưng anh ấy lại không về. Tôi chỉ cần ngủ thì sẽ nhìn thấy anh ấy không ngừng đi vào trong bóng tối, tôi không thể đuổi theo, chỉ có thể nhìn anh ấy càng đi càng sâu, càng đi càng sâu, đi đến nơi mà tôi không thể chạm đến nữa."

Nhất thời Jonah không biết nói gì, không biết nên làm ra phản ứng gì, thật ra cậu cũng không muốn tin là hạm trưởng đã chết, cho nên mới quanh quẩn ở tinh hệ này với Mia, nhưng lý trí nói với cậu, hai người bọn họ đã hoàn toàn bị cảm xúc ảnh hưởng, không muốn đối mặt với sự thật, nếu cậu không tỉnh táo lại trước, cô Mia sẽ luôn chìm đắm trong bi thương.

Lúc đi hạm trưởng đã giao cô Mia cho cậu, bất kể thế nào, cậu cũng phải nghĩ cách để cô Mia tỉnh táo lại.