- Edit Cao H Sau Khi Ngu Cung Truc Ma Khe Tich Tich Chuong 2 Cuong Cung

Tùy Chỉnh

Kỷ Lưu Thành liền cương.

Anh không ngại ngần tự nhận bản thân có tâm tư kia với Thích Âm, là một người con trai bình thường, bị người khác trêu chọc như vậy mà không có phản ứng thì mới lạ.

Thích Âm gọi anh, đầy đủ tên họ: "Kỷ Lưu Thành."

Anh giương mắt nhìn lại, lọt vào trong tầm mắt đầu tiên là điếu thuốc Thích Âm kẹp trên đầu ngón tay, tay nàng trong suốt, trắng mịn, móng tay được cắt dũa cẩn thận, sơn lên một màu đỏ tươi đẹp.

Thích Âm lại cong eo, nàng nhẹ nhàng đem ngón tay rời khỏi tầm mắt Kỷ Lưu Thành, thay vào đó là bộ ngực ngạo nghễ của mình.

Mái tóc dài nhuộm màu nâu, có vài sợi khẽ lướt qua mặt Kỷ Lưu Thành, anh nghe Thích Âm lặp lại câu hỏi đó: "Muốn hay không làm em?"

Kỷ Lưu Thành trong nháy mắt liền bị Thích Âm mê hoặc, nhưng cũng chỉ một khoảnh khắc, anh nhanh chóng tỉnh táo lại.

"Em nháo cái gì?"

Giọng nói mang theo trách cứ mà đẩy Thích Âm ra, lấy thuốc lá trên tay nàng, dập tắt ở cạnh bàn.

Làm xong hết một lượt, anh săn sóc giúp Thích Âm xoa bóp mắt cá chân, nhưng nàng lại dùng chân đá văng ra, đôi môi phát ra tiếng cười nhạo.

"Em rốt cuộc làm sao vậy?" Kỷ Lưu Thành ném hòm thuốc qua một bên, ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Thích Âm: "Cùng bạn trai cãi nhau rồi chạy đến chỗ anh để phát hỏa sao?"

Thích Âm: "Em không có bạn trai."

Kỷ Lưu Thành càng nghi hoặc: "Tiểu Lý đâu? Chia tay?"

Thích Âm không trả lời.

Kỷ Lưu Thành thấy nàng như vậy, liền ngồi xuống bên cạnh, nghiêng người hỏi: "Rốt cuộc làm sao vậy?"

Thích Âm đột nhiên đứng dậy, hốc mắt hồng hồng nhìn anh: "Anh ghét bỏ em đúng không?"

"Em nói gì vậy?" Kỷ Lưu Thành nghe nàng nói như vậy liền có tia tức giận: "Nếu ghét bỏ em thì anh còn ở đây cho em la lối sao?"

Thích Âm cảm thấy buồn cười: "Mới chỉ hỏi hai câu đã thành la lối?"

"Âm Âm" Kỷ Lưu Thành đi qua nắm lấy bả vai nàng, ý tứ muốn cùng nàng hòa hoãn nói chuyện, "Anh nguyện ý nhường nhịn em, cũng nguyện ý để cho em mắng, nhưng em có thể nói với anh rốt cuộc có chuyện gì không? Lại muốn anh làm gì?"

Thích Âm giương mắt nhìn Kỷ Lưu Thành, con ngươi đầy cố chấp, nói ra lời trắng trợn cực điểm: "Em muốn làm tình với anh."

Kỷ Lưu Thành không chút nghĩ ngợi cự tuyệt: "Không có khả năng."

Anh vẫn nghĩ Thích Âm đang muốn bỡn cợt.

Đây là cô gái anh nhìn mà lớn lên, dù mấy năm qua nàng quá phản nghịch làm ra nhiều chuyện không hợp tình hợp lý, nhưng đối với anh Thích Âm vẫn là em gái nhỏ chìa tay xin anh kẹo ngọt.

Anh đối với nàng tình thân có, tình bạn có, cũng nguyện ý nuông chiều nàng, duy nhất việc cùng nàng lên giường là không thể.

"Em bình tĩnh đi, đừng đùa cợt nữa." Kỷ Lưu Thành dùng giọng điệu trêu đùa Thích Âm: "Mới vừa rồi không phải nói đến ăn cơm sao? Buổi tối muốn ăn gì? Cơm rang trứng nhé? Anh làm cho em."

Thích Âm nhếch khóe miệng, một lần nữa đẩy anh ra.

"Âm Âm?"

"Đừng chạm vào em."

"Muốn đi đâu?"

"Không muốn làm tình thì đừng chạm vào em."

Kỷ Lưu Thành nghe câu nói này liền tức giận: "Em nói cái gì vậy?"

Thích Âm cũng không trả lời, cứ như vậy quay người rời đi.

"Con mẹ nó!"

Kỷ Lưu Thành chửi tục một câu, nhưng rốt cuộc vẫn không yên tâm mà đuổi theo Thích Âm, nhìn thấy nàng trở về biệt thự đối diện anh mới thở phào nhẹ nhõm.

"Cô nương hôm nay làm sao thế này?"

Kỷ Lưu Thành mặc dù không hiểu nhưng anh vẫn đi vào phòng bếp nhanh chóng làm một phần cơm rang trứng, mang qua biệt thự đối diện.

Mật mã nhà Thích Âm anh đã sớm nhỡ rõ cho nên Kỷ Lưu Thành cũng không báo trước với nàng, liền như vậy đi vào.

Thích Âm không ở phòng khách.

Phòng bếp không có ai.

Thư phòng và hoa viên cũng không bóng người.

Kỷ Lưu Thành đem cơm để trên bàn, vừa đi đến phòng ngủ vừa gọi nàng.

Gõ cửa phòng nhưng không ai đáp lời, nhưng cửa không khóa.

"Âm Âm?"

Kỷ Lưu Thành gọi tên nàng sau đó mở cửa đi vào.

Phòng ngủ không có người, chỉ có tiếng nước chảy từ phòng tắm truyền ra.

"Em đang tắm sao?"

Kỷ Lưu Thành đứng yên một chỗ, nói to hơn "Cơm rang trứng anh để dưới tầng, tắm xong nhớ ăn."

Còn muốn nói thêm chút gì đó nhưng anh vẫn thấy xấu hổ, không biết thế nào mở miệng.

"Ting"

Kỷ Lưu Thành dùng điện thoại nhắn tin cho Thích Âm, đề phòng nàng không nghe thấy tiếng anh nói rồi lại bỏ cơm.

Gửi xong tin nhắn Kỷ Lưu Thành tính đi xuống, ngay lúc này trong tắm "Rầm" một tiếng.

"Âm Âm?"

Kỷ Lưu Thành bỗng nhiên nhớ tới cổ chân Thích Âm vẫn còn sưng, tiếng động vừa rồi chắc là do nàng không cẩn thận té ngã, trong giây phút lo lắng anh không chút suy nghĩ mà vọt thẳng vào phòng tắm.

-------------------------------------------------------
"Anh đối với nàng tình thân có, tình bạn có, cũng nguyện ý nuông chiều nàng, duy nhất việc cùng nàng lên giường là không thể."

Editor: Chuẩn bị đến màn tự vả mặt :)