- Edit Cao H Sau Khi Ngu Cung Truc Ma Khe Tich Tich Chuong 5 Thich

Tùy Chỉnh

Kỷ Lưu Thành vì câu nói của Thích Âm mà chấn động thật lâu vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

Muốn côn thịt của anh?

Nàng nói muốn côn thịt của anh sao?

Thích Âm cũng không cho anh cơ hội phản ứng, dứt lời liền đem người đuổi ra rồi đóng lại cửa phòng.

Kỷ Lưu Thành đúng là thật ngốc.

Mang theo một bụng hoang mang giúp nàng thu dọn phòng tắm bừa bộn khi nãy, lúc đi xuống phòng khách liền thấy phần cơm tối mình đã mang đến, nhanh chóng gửi tin nhắn cho Thích Âm: "Muốn xuống ăn cơm không?"

Thích Âm không trả lời.

Kỷ Lưu Thành liền nhắn thêm một tin nữa: "Anh làm cơm rang trứng em thích, muốn ăn thử không?"

Thích Âm vẫn như cũ không trả lời.

Kỷ Lưu Thành liền gửi tin nhắn bằng giọng nói: "Bụng đói có hại cho dạ dày, Âm Âm, cho dù có tức giận anh thế nào thì em cũng không được bỏ đói chính mình."

Không có động tĩnh gì, xem ra nàng không muốn để ý đến anh.

Kỷ Lưu Thành cả người phiền muộn, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến câu nói kia, lại không biết lý do gì mà Thích Âm nói như vậy, càng nghĩ càng nhức đầu Kỷ Lưu Thành bèn lấy điện thoại gửi tin nhắn cho một người bạn.

Một phút sau, tiếng chuông điện thoại reo vang, giọng nói từ đầu dây bên kia không giấu nổi sự hưng phấn xen lẫn tò mò: "Ai muốn côn thịt của mày? Là ai muốn hả? Rốt cuộc cô em nào dám nói với mày câu đó hả?"

Kỷ Lưu Thành nhăn mày: "Mày không cần biết đó là ai? Tao chỉ muốn hỏi cô ấy nói như vậy là có ý gì?"

Hà Mãn: "Còn ý tứ gì nữa? Cô gái này chắc chắn muốn ngủ với mày, chính là cùng mày lên giường đó!"

Kỷ Lưu Thành muốn nói không có khả năng, nhưng trong đầu lại hiện lên hình ảnh Thích Âm nói muốn cùng anh làm tình, khiến anh cảm thấy thật mơ hồ.

Hà Mãn vẫn không chịu bỏ cuộc: "Nói mau, lão Kỷ, người đó là ai vậy? Tuy rằng các em gái theo đuổi mày không ít nhưng tính cách cuồng dã như vậy chính là người đầu tiên nha, mau nói cho tao biết rốt cuộc là ai?"

"Mấy hôm trước cô ấy còn đổi bạn trai mới." Kỷ Lưu Thành nói ra một câu không đầu không đuôi.

Hà Mãn: "Hả?"

Kỷ Lưu Thành mặc kệ Hà Mãn có hiểu hay không, vẫn chính mình nói tiếp: "Bạn trai cô ấy học trường cấp ba bên cạnh, tao gặp vài lần rồi, trông rất thật thà, cũng chưa từng làm những chuyện xấu xa nên tao để mặc kệ cô ấy."

Hà Mãn: "Hả?"

Kỷ Lưu Thành: "Hay là cô ấy bị tên nhãi kia bắt nạt nên mới tìm đến chỗ tao trút giận?"

Bên kia điện thoại Hà Mãn trầm tư ba giây.

Hắn liền hỏi dò: "Này, cô gái mày đang nói có phải Thích Âm không?"

Kỷ Lưu Thành giấu đầu hở đuôi: "Không phải, đương nhiên không phải, sao có thể là Âm Âm được chứ?"

Hà Mãn nuốt nước bọt, không sợ chết nói: "Nhưng mà ông anh này, ngoại trừ Thích Âm ra chắc mày không điều tra bạn trai của cô gái khác bao giờ đâu nhỉ..."

Lần này đến lượt Kỷ Lưu Thành im lặng.

"Khụ." Hà Mãn hắng giọng, một lần nữa gọi Kỷ Lưu Thành: "Lão Kỷ?"

Biết không thể che giấu được nữa, Kỷ Lưu Thành bèn đe dọa: "Việc này không được phép nói ra ngoài, nếu không tao đánh gãy chân mày đấy."

"Biết biết biết." Hà Mãn vội đảm bảo: "Tao chắc chắn sẽ không nói cho ai đâu, mày cứ yên tâm, nhưng lão Kỷ này, có câu tao thật lòng muốn nói với mày."

Kỷ Lưu Thành: "Nói."

Hà Mãn: "Kỳ thật tao đã sớm cảm thấy tình cảm Thích Âm đối với mày không bình thường, chẳng qua lúc đó mày đang quen với Hoắc Dung nên tao nghĩ nói ra cũng không tốt đẹp gì..."

Kỷ Lưu Thành ấn đường* nhảy dựng, theo bản năng thấy hết sức khó tin: "Sao có thể?"

*Ấn đường: khoảng cách giữa hai đầu lông mày

Hà Mãn: "Tại sao lại không thể chứ? Năm lớp 10 Thích Âm suốt ngày dính lấy mày, mua nước cho mày, tiết thể dục cũng đến xem mày đá bóng, khi biết mày muốn đi thi đấu cô ấy còn lập một đội cổ vũ động viên mày cố lên, cuối cùng mày chỉ biết cảm ơn Hoắc Dung cùng cô ta anh anh em em...."

Kỷ Lưu Thành chau mày: "Nhưng tao nhớ rõ khi đó Thích Âm nói cô ấy thích nam sinh trường bên, còn muốn tao bày kế giúp."

Hà Mãn: "Đó là em gái nhỏ đang thử lòng mày thôi."

Kỷ Lưu Thành: "Nhưng về sau cô ấy cũng công khai yêu đương với tên nam sinh kia."

Hà Mãn: "Đúng là như vậy, nhưng khi đó là sau khi mày qua lại với Hoắc Dung."

Kỷ Lưu Thành tức muốn hộc máu: "Tao với Hoắc Dung không xảy ra chuyện gì hết!"

Hà Mãn: "Ừ, bây giờ tao đã biết chuyện của mày với Hoắc Dung có ẩn tình, nhưng lúc ấy tao thực sự có biết đâu, Thích Âm cũng thế, khi ấy bọn tao đều cho rằng mày đối với Hoắc Dung tình cảm sâu đậm chỉ còn thiếu một cái đám cưới mà thôi."

Hà Mãn nói tiếp: "Hơn nữa cho đến tận bây giờ mày cũng chưa từng giải thích chuyện khi ấy cho Thích Âm đúng chứ?"

Kỷ Lưu Thành không đáp, xem như ngầm thừa nhận.

Hà Mãn ở bên kia điện thoại thở dài một hơi, nói tiếp: "Tao biết tên nam sinh mà lúc đó Thích Âm thích, tên Tề Hoa đúng chứ?"

"Mấy ngày trước tao tình cờ gặp hắn ở nhà hàng BBQ, hắn đi cùng với một tên khác cũng là bạn trai cũ của Thích Âm, hai người đó uống chút rượu liền ôm nhau mà khóc, nói rằng trong thời điểm cùng Thích Âm yêu đương, cô ấy đều không cho phép họ ôm hay hôn. Vất vả lắm mới dám nắm tay vậy mà bị Thích Âm đánh cho vài cái, như vậy thì ai chịu nổi nên họ mới chia tay."

"Mày nghĩ xem nếu Thích Âm thật sự thích tên Tề Hoa đó, muốn cũng hắn yêu đương thì sao có thể làm như vậy chứ, theo tao nghĩ hơn phân nửa là muốn thử mày."

"Này, sao im thế, còn nghe không?"

"Vẫn đang nghe." Nửa phút sau Kỷ Lưu Thành mới đáp, giống như vừa tiêu hóa hết lời của Hà Mãn.

Hà Mãn: "Vậy..."

Kỷ Lưu Thành hạ thấp giọng nói: "Ý mày là Âm Âm thích tao sao?"

Hà Mãn: "Thật ra tao cũng không dám chắc chắn, nhưng nếu cô ấy đã nói muốn cái kia của mày..... tao cảm thấy 100% là thích mày rồi."

"Rầm" Đầu bên kia vang lên tiếng giống như ném đồ vật, ngay sau đó Kỷ Lưu Thành liền giận chó đánh mèo: "Mẹ nó sao mày không nói với tao sớm hơn chứ?"

Hà Mãn oan ức: "Này, sao có thể trách tao chứ?"

-------------------------------------------------------
Editor: Hôm nay mở Wattpad liền thấy thông báo đến từ mọi người, mình thật sự rất vui khi nhận được những ngôi sao bình chọn đó. Cảm ơn cả nhà nhiều lắm! :x :x :x