Trang chủ[Edit - Hoàn] TẶNG CHÀNG MỘT ĐỜI VẺ VANG141a. BẮT ĐẦU LẬP KẾ HOẠCH (1)

[Edit - Hoàn] TẶNG CHÀNG MỘT ĐỜI VẺ VANG - 141a. BẮT ĐẦU LẬP KẾ HOẠCH (1)

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Edited by Bà Còm in Wattpad

Tuy nói hôm nay Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử mượn cơ hội tiệc rượu đầy tháng đích trưởng tử của Thẩm Hấp để tới cửa, nhưng rốt cuộc đây cũng là Định Quốc Công phủ, nói chuyện vẫn không thể quá mức tùy tiện.

Ở trong thư phòng tán chuyện trong chốc lát, bên ngoài liền có quản sự tới mời các khách nhân ngồi vào bàn tiệc.

Phó Thanh Lưu đi theo phía sau Thẩm Hấp cung tiễn Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử ra khỏi thư phòng rồi mới lôi kéo Thẩm Hấp hỏi dò: "Hôm nay bọn họ muốn diễn vở tuồng gì thế? Đây là ý tứ muốn vứt bỏ hết thảy bằng bất cứ giá nào cũng phải mời chào huynh cho bằng được hay sao?"

Thẩm Hấp vuốt ve nhẫn ban chỉ ở ngón cái: "Ta thấy 'Giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền', đừng nghĩ quá nhiều!"

Phó Thanh Lưu lại không thể bình tĩnh: "Làm thế nào ta có thể không nghĩ quá nhiều được chứ? Bọn họ đều đã tự mình bức tới cửa, Tô Tam Lang gần đây cũng bị Nhị Hoàng tử ép đến nỗi hoảng hốt khó thở, tỷ tỷ của hắn cả ngày khóc lóc kể lể với hắn, ta sợ tiểu tử kia sắp chịu đựng không nổi rồi đấy."

Thẩm Hấp rũ mi nghĩ ngợi, sau đó lại nhìn thoáng qua Phó Thanh Lưu rồi mới bình tĩnh trấn an: "Cũng do lỗi của ta mấy năm nay quá cấp tiến, đẩy tất cả các ngươi ra nơi 'đầu ngọn sóng gió', bất quá những ngày như vậy hẳn là sẽ không còn dài. Lúc trước ta còn chưa nắm thật chắc mọi thứ trong tay, hiện giờ đã nắm chắc hơn rất nhiều rồi, cho nên hẳn là sẽ không kéo dài quá lâu nữa đâu . . ."

Lời nói của Thẩm Hấp làm Phó Thanh Lưu vô cùng thắc mắc: "Nắm chắc cái gì?" Tròng mắt vừa chuyển, Phó Thanh Lưu dường như đã hiểu ra chút ít, kinh ngạc hỏi lại: "Ý huynh muốn nói, là chỗ của Lạc tướng . . . có phương pháp?"

Phó Thanh Lưu biết dạo gần đây Thẩm Hấp vẫn luôn tiếp cận ngoại tổ của hắn, chính là tiền Tể tướng Lạc Cần Chương. Thế nhân chỉ biết Lạc tướng là người có kiến thức rộng rãi, thật ra đây là một nhân tài truyền kỳ được trời đất công nhận, tuy rằng ngài đã quy ẩn nhưng sức ảnh hưởng trên triều đình vẫn rất đáng kinh sợ. Có bao nhiêu người đã từng là môn sinh đắc ý của Lạc tướng, hiện giờ tất cả đều đã là triều thần nhất đẳng, Lạc tướng là ân sư của hơn một nửa số đại quan trong triều, chỉ cần nói một lời là có thể so được với người khác nói một vạn câu.

Bọn họ cũng đều biết Thẩm Hấp ở Định Quốc Công phủ cũng không được sủng ái, tuy nói hắn trên danh nghĩa là Đích trưởng tử của Định Quốc Công Thẩm Diệp, bất quá quan hệ giữa hắn và Định Quốc Công lại có một nỗi cừu hận mà người khác không cách gì đoán ra nguyên nhân. Đám người Phó Thanh Lưu đã từng lén suy đoán, coi bộ tất nhiên là có liên quan đến mẫu thân Lạc thị của Thẩm Hấp, khi Lạc thị qua đời bất quá cũng mới ngoài ba mươi, hãy còn quá trẻ, có lẽ cái chết của Lạc thị có ẩn tình gì mới thúc đẩy phụ tử bọn họ đi tới mức đao kiếm chĩa vào nhau.

Mà Định Quốc Công Thẩm Diệp cũng xác thật chưa từng bao giờ đối tốt với Thẩm Hấp, bọn họ là bằng hữu thân thiết của Thẩm Hấp, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cho nên khi còn nhỏ những gì Thẩm Hấp gánh chịu và tình trạng bết bát thế nào bọn họ cũng đều biết qua. Ngay từ đầu, bọn họ chỉ là đồng tình với Thẩm Hấp, nhưng làm bằng hữu với nhau một thời gian bọn họ đều nhận ra, bản lĩnh của tiểu tử này tuyệt đối cao hơn bọn họ rất nhiều -- xuống tay tàn nhẫn, lá gan lớn, đầu óc thông minh, mưu lược hơn người. Năm đó khi Thẩm Hấp đề nghị bọn họ cùng hắn phản lại Định Quốc Công thì mọi người chỉ cảm thấy thú vị, chỉ cảm thấy muốn thay huynh đệ phản kháng bất công, đều nói là muốn làm trọn tình nghĩa huynh đệ gì đó . . . Nhưng sau đó bọn họ liền phát hiện ra, Thẩm Hấp đề nghị đối phó với Thẩm Diệp căn bản không phải là kiểu nói giỡn 'tiểu đánh tiểu nháo' trả thù vặt, hắn là 'đao thật kiếm thật' đấu pháp với Thẩm Diệp. Mấy năm sau đó, Thẩm Diệp bị tổn hại trong tay Thẩm Hấp ra sao bọn họ đều chứng kiến tận mắt, mà Thẩm Diệp nhiều lần phái người ám sát Thẩm Hấp bọn họ cũng đều biết, lúc đó bọn họ mới hạ quyết tâm phải ủng hộ Thẩm Hấp phản Thẩm Diệp.

Ở trong quá trình tiếp xúc với Thẩm Hấp, bọn họ đã biết bản lĩnh của Thẩm Hấp rốt cuộc lớn bao nhiêu, hầu như lai lịch của tất cả các triều thần hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay, mỗi một vị có phẩm hạnh đức tính thế nào hắn như "đi guốc trong bụng" bọn họ. Trong tay hắn dường như có một mạng lưới tình báo đặc biệt vĩ đại, cho dù là trong Nội các, chỉ cần hắn muốn biết là hắn liền có bản lĩnh và có con đường để biết.

Ngay từ đầu bọn họ còn thắc mắc Thẩm Hấp vì sao lại lợi hại như vậy, cũng là gần đây mới biết được, hóa ra năm đó Lạc tướng rời kinh thành những thứ gì khác cũng không lưu lại, chỉ để lại một mạng lưới tình báo 'thiên la địa võng' cho Thẩm Hấp. Lúc này bọn họ mới kinh ngạc phát hiện, hóa ra vị huynh đệ mà bọn họ luôn muốn chống lưng cho cũng không phải là một tiểu tử đáng thương dễ dàng bị người khi dễ, cho dù hắn phải giương đao múa kiếm với phụ thân, nhưng hắn còn có một ngoại tổ đủ để làm quần thần kinh sợ.

Tuy nhiên sau này bọn họ cũng nghe Thẩm Hấp thú nhận, nói là Lạc tướng đã quy ẩn nên sẽ không hỏi đến chuyện của hắn, cũng xác thật tuy Thẩm Hấp có một mạng lưới tình báo, thế nhưng người trong tay có thể sử dụng lại không nhiều lắm, bình thường ở phương diện 'điều binh khiển tướng' sẽ bị tụt hậu một ít.

Hiện giờ Thẩm Hấp lại nói đã nắm chắc, vậy có phải trong tay hắn đã thu được rất nhiều người có thể thay hắn ra trận hay không?

Mà mọi người trong bọn họ đều biết, một Lạc tướng đã từng nắm quyền lợi ngập trời, ngoại trừ có một mạng lưới tình báo không người biết đến, còn có một đội thân vệ của Lạc thị có thể lên tới cả ngàn người, chẳng lẽ hiện tại những thân vệ đó Lạc tướng đã cấp cho Thẩm Hấp rồi sao? Nếu là chưa cho, vậy Thẩm Hấp nói nắm chắc lại là cái gì khác nữa chứ nhỉ?

Thẩm Hấp cong môi nhìn Phó Thanh Lưu, tránh nặng tìm nhẹ nói sang đề tài khác: "Qua một tháng nữa chính là kỳ đi săn mùa thu, các ngươi đều sẽ tham dự phải không?"

Mặt Phó Thanh Lưu ngẩn ra, không biết vì sao Thẩm Hấp lại đột nhiên đem đề tài chuyển tới kỳ đi săn, gật gật đầu: "Đúng vậy. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chúng ta đều sẽ tham dự. Năm nay Thẩm Diệp cũng dẫn huynh đi tham gia?"

Trong ấn tượng của hắn, chưa từng có lần nào Thẩm Hấp được Định Quốc Công mang đến những trường hợp như vậy. Tuy rằng hắn là đích trưởng tử cũng là bộ mặt của Định Quốc Công phủ, bất quá từ khi hắn sinh ra cho tới bây giờ, Định Quốc Công Thẩm Diệp chưa bao giờ dâng tấu thỉnh sắc phong Thế tử cho hắn, hơn nữa ở bất luận trường hợp nào có thể kết giao, Thẩm Diệp không bao giờ ngoài ý muốn sẽ mang theo Thẩm Hấp tham dự, càng đừng nói là loại trường hợp như kỳ săn mùa thu đủ để hậu nhân thế gia có cơ hội được diện Thánh.

Thẩm Hấp bất động thanh sắc nhướng mày đính chính: "Không phải hắn mang ta đi, là Hoàng Thượng điểm danh muốn ta đến. Đô úy của Ngũ thành binh mã và thủ lĩnh Kim Ngô Vệ là người của Vinh An Quận vương phải không?"

Phó Thanh Lưu ngẫm nghĩ rồi nói: "Đô úy của Ngũ thành binh mã tên Triệu Đĩnh, thủ lĩnh Kim Ngô Vệ tên Vương Hạ. Nếu nghiêm khắc xét lại, Triệu Đĩnh là người của cha ta nhưng Vương Hạ thật ra không phải, hắn là người của Kiên Định Hầu, có chuyện gì vậy?"

Thẩm Hấp gật đầu, rũ mắt nói: "Ngươi tốt nhất nói trước với Triệu Đĩnh một tiếng, kêu hắn ngày đó nhất định phải ở Ngũ Thành Binh Mã Tư chuẩn bị sẵn sàng."

Phó Thanh Lưu nhíu mày khó hiểu: "Vì sao? Ngày đó huynh có kế hoạch gì à?"

Thẩm Hấp cười cười không tỏ ý kiến: "Hiện tại còn không thể nói, nói ra rồi kế hoạch sẽ không linh. Bất quá ngươi yên tâm, chúng ta làm huynh đệ một hồi, ta tuyệt đối sẽ không làm hại các ngươi."

Phó Thanh Lưu nghe Thẩm Hấp nói khách khí như vậy, lập tức nhăn mày chỉnh: "Nè Thẩm Đại, huynh ăn nói kiểu gì thế? Bao nhiêu năm qua chẳng lẽ tình huynh đệ chúng ta chưa đủ mạnh? Từ lúc chúng ta theo huynh là đã quyết định đi với huynh suốt con đường. Nếu huynh tín nhiệm chúng ta, nhân lúc còn sớm hãy giải thích rõ ràng mọi chuyện."

Đôi môi Thẩm Hấp khẽ nhúc nhích nhưng vẫn không thể tiết lộ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vỗ vỗ bả vai Phó Thanh Lưu, xoay người cố hết sức nói một câu: "Ta tín nhiệm các ngươi nhất nên mới để các ngươi chờ ta tới hôm nay."

Nói xong Thẩm Hấp dẫn đầu bước qua ngạch cửa, lưu lại Phó Thanh Lưu vẫn chưa hiểu rõ vị Thẩm Đại 'cao thâm khó lường' này đang nói cái gì.

*Đăng tại Wattpad*

Một buổi tiệc rượu trăng tròn dưới sự phối hợp cực độ của Thẩm Diệp và Thẩm Hấp rốt cuộc hoàn thành thuận lợi.

Buổi tối Thẩm Hấp còn chưa trở về, Tạ Hộ ở trong phòng xem danh sách lễ vật hôm nay thu được, vừa kiểm tra vừa đọc cho Trúc Tình sao chép cẩn thận thêm một bản để lưu lại. Trúc Tình đang viết thì giật mình cảm thán: "Phu nhân, công tử chúng ta có giao tình gì với Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử mà bọn họ đưa lễ nặng như vậy?"

Tạ Hộ thở ra một hơi giải thích cho xong: "Bọn họ rốt cuộc là Hoàng tử, đồ vật không thiếu thứ gì nên đâu cần phải đắn đo lấy ra."

Nàng chỉ có thể nói như vậy với bọn nha hoàn, đâu thể nói ra thân thế của Thẩm Hấp. Tuy nhiên, xét theo thái độ hiện giờ của Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử, xem ra vẫn còn chưa biết thân phận thật sự của Thẩm Hấp, cả hai vẫn còn nghĩ đến muốn mượn sức Thẩm Hấp.

Thật không biết sau khi hai người kia biết thân phận thật sự của Thẩm Hấp thì sẽ có biểu tình gì? Đặc biệt sau khi Thẩm Hấp nhận tổ quy tông, thứ tự của bọn họ còn phải bị xuống một bậc: Đại Hoàng tử Phong Du biến thành Nhị Hoàng tử, Nhị Hoàng tử Phong Ký biến thành Tam Hoàng tử, Tam Hoàng tử Phong Vanh biến thành Tứ Hoàng tử . . . 'Hưng sư động chúng' như thế chỉ vì muốn dọn đường cho Thẩm Hấp -- về sau được Thánh Thượng ban danh Phong Cừ -- lên vị trí Đại Hoàng tử.

Tuy nhiên Thẩm Hấp làm cách nào để Hoàng Thượng có thể bỏ ra công sức như vậy thì Tạ Hộ lại không biết, bất quá những vấn đề kiểu này thì bên trong luôn có những bí mật không muốn cho người biết là chuyện đương nhiên, tính toán thời gian thì coi bộ phải thêm nhiều năm nữa mới xảy ra. Bất quá, không biết có phải bởi vì nàng trọng sinh hay không mà một đời này luôn có những sự kiện trật quỹ đạo -- tựa hồ luôn xảy ra trước thời hạn. Chuyện Thẩm Hấp biến thành Phong Cừ cũng không biết có thể xảy ra trước thời hạn hay không, nếu xảy ra trước thời hạn vậy là khi nào?

Chương trước Chương tiếp