[Edit - Mau Xuyên - Cao H ] Trả giá vì ngược đãi nam chính - Chương 10

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Editor: hungtuquy

Beta: Lê Hoa

___________________

Hứa Thanh Hoan mê mang nhìn chằm chằm trần nhà, tầm nhìn còn không ngừng đong đưa.

Tiểu huyệt bị thao đến mềm chín rục thấu, liền tính nội tâm liều mạng chống cự, nhưng đến khi côn thịt thâm thao tiến vào, huyệt thịt luôn là cơ khát lại ôn nhu mà lộn xộn.

Thân gậy nóng rực cọ xát vách thịt non mềm, căng ra tầng tầng nếp gấp.

Mỗi lần đỉnh đến cung khẩu, Hứa Thanh Hoan đều nhịn không được véo chặt gối đầu ý đồ giảm bớt sự vui thích thâm nhập cốt vào cốt tủy, vành mắt hồng hồng cố gắng không cho chính mình phát ra một tiếng rên rỉ nào.

Khi Hứa Tử Uyên thao cô, một khắc cũng chưa nhắm mắt lại, gắt gao nhìn chăm chú.

Một giây cũng không bỏ qua biểu tình động tình kiều mị lại tràn đầy khuất nhục, hắn liền cắm vào nhiệt tình, tay cũng không quên vuốt ve tuyết nhũ, côn thịt đổi góc độ không ngừng thọc vào rút ra, si mê mà thưởng thức thân mình vui thích mà run rẩy.

Hứa Thanh Hoan với hắn mà nói, chính là một liều mị dược, được tiêm ở trong máu, cơ hồ muốn cùng hắn hòa hợp nhất thể.

"Đi chết đi... Anh đi chết đi... A! Ô ô --" Liền tính bị Hứa Tử Uyên thao đến lung tung rối loạn, thanh âm đều kêu ách, Hứa Thanh Hoan như cũ vẫn còn sức lực có mắng chửi người.

Ánh mắt Hứa Tử Uyên ảm đạm một chút, vốn dĩ mới vừa hoãn lại tốc độ lại chợt tăng lên, vòng eo dùng sức kích thích, côn thịt chỉ rút ra huyệt khẩu một chút, lại nguyên cây hoàn toàn đi vào, hai viên tinh hoàn thật mạnh đập vào trên mông vểnh, phải dùng côn thịt đem cô làm chết ở trên giường mất.

Vận động eo, đại khai đại hợp hung hăng thao một phen.

Hứa Thanh Hoan cau mày, không thể thừa nhận khoái cảm cơ hồ muốn đem cô bức điên, liền tính môi dưới cắn chặt, cũng không thể ức chế tự miệng tràn ra tiếng rên rỉ.

Thật vất vả mới kéo lại tia lý trí, lại lần thứ hai bị Hứa Tử Uyên kéo xuống địa ngục tình dục.

Hứa Thanh Hoan nhịn không được nâng cánh tay che ở trên mặt.

Nhìn không thấy biểu tình của cô, chỉ lộ ra một cái miệng nhỏ bị cắn đến sưng đỏ ướt át.

Hứa Tử Uyên khát vọng, muốn nhìn càng nhiều biểu tình hơn.

Bàn tay to nóng mà hữu lực, kéo ra hai tay nhỏ vướng víu, nháy mắt, hô hấp hắn hơi hơi cứng lại.

Em gái hắn, đang khóc.

Thiếu nữ như cái một con nhím bất cứ lúc nào cũng sẽ bắn ra gai nhọn, bây giờ lại hướng hắn dỡ xuống sự phòng bị kia, lộ ra sự yếu ớt của mình, không thể thừa nhận bản thân sắp bị làm hỏng mất, khóc đến hoa lê đái vũ.

"Anh.. em sai rồi.." Nước mắt liên tiếp không ngừng mà rơi xuống, cô gái nhỏ dưới thân khóc lóc hướng hắn xin tha: "Em không bao giờ đánh anh, không bao giờ mắng anh, đừng thao em nữa có được không? Anh, cầu xin anh, em sẽ là đứa bé ngoan."

Đây là cảm giác như thế nào.

Hứa Tử Uyên cảm giác điện lưu theo đến xương cùng, trong nháy mắt thoán đến trên đỉnh đầu.

Phấn khởi, không thể ức chế được phấn khởi từ mạch máu mãnh liệt chảy về tứ chi, cuối cùng tập trung ở côn thịt đang cắm ở huyệt nội.

Thao cô.

Thao hư cô.

Thao chết cô.

Chỗ sâu trong đầu Hứa Tử Uyên có một thanh âm, không ngừng ở bên tai hắn nỉ non, thúc giục.

Đem em gái thao đến lung tung rối loạn, làm tiểu huyệt dâm đãng của cô chỉ nhớ kỹ hình dạng dương vật của anh trai, không làm như thế hắn liền chịu không được.

"A!" Hứa Thanh Hoan trợn to hai mắt đẫm lệ, cảm giác được côn thịt trong cơ thể lại trướng một ít, cảm đánh no căng đánh úp lại, lại mang đến một trận khoái cảm làm người choáng váng.

"Hoan Hoan, đừng khóc." Ngón tay thon dài nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt: "Anh sẽ đau lòng."

Trong miệng nói lời ôn nhu, nhưng tay lại sờ qua bụng nhỏ, lòng bàn tay dừng ở âm đế gắng gượng, nhẹ vê, ấn. Côn thịt kiên định vô cùng mà tàn nhẫn đâm huyệt tâm, một lần so một lần sâu hơn.

"Ô ô ô..." Hứa Thanh Hoan khóc thành tiếng, cô điên cuồng lắc đầu, lắc mông muốn thoát khỏi cơn sảng khoái này, phần bên trong đùi đều đã mềm đi: "Không cần, em sai rồi, thật sự sai rồi, không cần thao nữa, em sẽ chết, thật sự sẽ chết!"

Còn có một loại cảm giác càng thêm đáng sợ, chính là tử cung dần dần hội tụ lên.

Thần kinh trong đầu căng chặt đến mức tận cùng.

"Nhanh, cùng nhau, cùng anh" môi mỏng câu lấy một tia cười, có điểm điên cuồng, lại hỗn loạn mừng như điên.

Nâng chân cô lên, lòng hắn tràn đầy sung sướng, tàn nhẫn mà thao tiểu huyệt: "Thực nhanh, Hoan Hoan."

"A a a --!" Hứa Thanh Hoan đã không rảnh lo cái gì, cô vặn eo, giống giãy giụa, lại giống như đang đón ý nói hùa theo động tác thọc vào rút ra của Hứa Tử Uyên.

Cẳng chân được nâng đến giữa không trung, bị va chạm mà đong đưa qua lại.

"Anh trai! Đủ rồi! Không cần a không cần a!"

Hứa Thanh Hoan bóp đầu vai Hứa Tử Uyên, khóc đến thê thảm, thân mình run rẩy, thần kinh căng chặt rốt cuộc cũng bị chặt đứt, cô la lên một tiếng, eo thon cung khởi, cao trào.

Quy đầu chôn sâu ở cung khẩu bỗng nhiên cảm giác được một dòng nước ấm phun xuống dưới, xối đến quy đầu có chút ấm ấm hô hô, lại mẫn cảm không chịu được.

"Hoan Hoan, kẹp chặt như vậy, anh thao chết em có được không? Hửm? Hoan Hoan, thao chết em, để em sinh con cho chúng ta."

Hứa Tử Uyên cũng mất khống chế, vành mắt đỏ đậm, mất đi lý trí mà hồ ngôn loạn ngữ.

Thân hình cường tráng đè nặng hình thể nhỏ xinh, giống điều công cẩu, đĩnh eo nặng nề, lại thật sâu mà thao nhục huyệt khẩn trua, thuỷ dịch huyệt khẩu cọ xát quá nhiều, dần dần biến thành bọt mép, dính vào thân gậy dữ tợn.

Tiếng nước dính nhớp ở trong phòng không ngừng vang lên.

Tay hắn lúc này cũng không nhàn rỗi, khẽ nhéo âm đế, bấm tay lại thật mạnh.

"A a a --!"khoái cảm bén nhọn xông tới đỉnh đầu, toan ngứa, tê dại nháy mắt bạo trướng, kích thích Hứa Thanh Hoan lại hét lên một tiếng, rõ ràng đã cao trào một lần, lại bị Hứa Tử Uyên khiêu khích, lén lút cao trào một lần nữa.

Hứa Tử Uyên vùi đầu thọc vào rút ra thật tàn nhẫn, giống như đem cô làm dụng cụ tiết dục, chỉ lo chính mình sảng khoái, hoàn toàn không màng sống chết của cô.

Côn thịt tẩm ở trong dâm thuỷ của hoa huyệt, hung hăng thọc vào rút ra trăm cái, cuối cùng cực đại quy đầu sinh sôi tạp ở trong miệng tử cung, đem tinh dịch đặc sệt phun ra tới.

Tinh dịch nóng bỏng bắn đến đại não Hứa Thanh Hoan trống rỗng, cô chớp chớp mắt, ý thức dần dần mơ hồ, chợt nghiêng nghiêng đầu, ngất đi.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương trước Chương tiếp