[Edit - Mau Xuyên - Cao H ] Trả giá vì ngược đãi nam chính - Phiên ngoại 5

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Editor: hungtuquy

Beta: Lê Hoa

________________

Mỗi ngày màu sắc son của Giản Lê đều khác nhau, nhưng đều không ngoại lệ chính là, đặc biệt đẹp.

Cơ hồ đem lực chú ý của Hứa Thanh Hoan đều hấp dẫn ở môi cô ấy.

Hứa Thanh Hoan liếm liếm môi, không biết hôn môi sẽ có cảm giác gì, chỉ cần thử xem sẽ biết.

Giản Lê... Sẽ cho sao?

...Chờ! Một! Chút!

Hứa Thanh Hoan cảm giác đại não của mình bắt đầu không bình thường, cô ôm chăn điên cuồng không tiếng động mà kêu to, cô không phải tên biến thái!!

Lúc này, cửa phòng bị người gõ, truyền đến thanh âm của Giản Lê: "Thanh Hoan, cô ngủ rồi sao?"

Hứa Thanh Hoan vội vàng sửa sang lại cảm xúc, chạy tới mở cửa: "Làm sao vậy?"

Giản Lê ôm cái gối đầu, thẹn thùng cười: "Tôi có chút ngủ không được, muốn đánh với cô một vài trận."

"Được." Hứa Thanh Hoan cũng vừa lúc buồn rầu ngủ không được, cô bức chính mình không nhìn môi Giản Lê: "Vẫn là trò chơi lần trước?"

"Ừ." Giản lê cầm lấy tay cầm, cười nói: "Vẫn là điều kiện giống nhau."

Hứa Thanh Hoan vừa nghe, lông tơ đều dựng thẳng lên, cô mị mắt, cảnh giác nhìn Giản Lê một cái: "Tôi sẽ không thua." Cô không muốn lại bị sờ ngực nữa đâu!

Giản lê nhún nhún vai: "Ai biết được."

Ba trận thắng hai quyết định thắng bại, Hứa Thanh Hoan cũng không biết chính mình gặp phải vận cứt chó gì, thế nhưng lại thắng Giản Lê!

"Ai nha, tôi thua rồi." Giản Lê vứt bỏ tay cầm, ôm gối đầu, đáng thương hề hề hướng Hứa Thanh Hoan nói: "Cũng không nên đưa ra yêu cầu quá phận nha." Nói rồi, hơi hơi chu miệng, cánh môi đỏ bừng ướt át.

Hôn môi, có thể giống với thạch trái cây hay không?

Hứa Thanh Hoan cảm thấy đầu óc chính mình thật sự không bình thường, chính mình còn không có phản ứng lại, miệng liền tự tiện động: "Vậy... để tôi hôn hôn cô một chút."
...

A --!!

Trên mặt Hứa Thanh Hoan bình tĩnh, nội tâm mười vạn cái đờ mờ điên cuồng spam, cô rốt cuộc đã nói cái gì! Đã nói cái gì!

"Được nha." Giản Lê đáp ứng đến sảng khoái, chớp chớp mắt: "Muốn tôi nhắm mắt lại sao?"

"A?" Hứa Thanh Hoan sửng sốt, cảm giác gương mặt mình có chút nóng: "Nhắm mắt lại đi."

Giản Lê ngoan ngoãn nghe lời mà nhắm mắt lại, lông mi nhỏ dài cong vút, theo hô hấp khẽ run. Hứa Thanh Hoan chậm rãi tới gần, cũng đi theo nhắm mắt lại, hôn môi Giản Lê một cái như chuồn chuồn lướt nước: "Được rồi... A!"

Hứa Thanh Hoan đột nhiên không kịp phòng ngừa, cái ót bỗng nhiên bị một bàn tay chặt chẽ đè lại, chóp mũi bỗng nhiên dũng mãnh mà hít được hương khí trên người nữ chủ , từ ít dần dần dày, quấn quanh ở bên hai người.

Môi mềm mại lần thứ hai phủ lên, đầu lưỡi ướt át liếm liếm, chợt cạy ra hàm răng của Hứa Thanh Hoan, duỗi đi vào.

"Ha a --!" Hứa Thanh Hoan muốn giãy giụa, nhưng sức lực của Giản Lê lại lớn đến kinh người, chính là bị áp đảo trên mặt đất, đôi tay bị nữ chủ một tay chặt chẽ nắm ở trên đầu, không thể động đậy.

Sền sệt, ướt hoạt.

Đầu lưỡi Hứa Thanh Hoan bị bắt cùng nữ chủ dây dưa ở bên nhau, cánh môi bị nhẹ nhàng gặm cắn.

Kỹ thuật hôn của nữ chủ tựa hồ rất lợi hại...

Lại qua vài giây, Hứa Thanh Hoan bị hôn đến đại não choáng váng, mơ hồ, cảm giác chính mình bị gập hai chân lên, cách quần ngủ, chỗ mẫn cảm nhất bị đỉnh một chút.

Hứa Thanh Hoan có chút luống cuống, theo bản năng kẹp chặt hai chân, lại chỉ có thể kẹp lấy đùi của nữ chủ.

Đôi môi bị lấp kín, cô không thể kêu ngừng.

Bộ ngực sữa bị mạnh mẽ vuốt ve, đầu vú đứng thẳng bị véo đến lại ngạnh lại đau.

Thật kỳ quái...

Giữa hai chân có loại cảm giác đặc biệt kỳ quái... Lại tô lại ngứa, lại có điểm thoải mái...

Chống cự của Hứa Thanh Hoan dần dần nhỏ đi rất nhiều, hai mắt hàm chứa hơi nước, rõ ràng bị thân đến thiếu Oxy, mơ mơ màng màng.

Giản Lê rốt cuộc ngừng lại, khi hai môi rời đi, còn có sợi chỉ bạc ái muội.

"A Lê, cô quá phận..." Hứa Thanh Hoan trừng mắt nhìn Giản Lê, ủy khuất lại đáng thương hề hề.

Giản Lê hít sâu một hơi, thấp giọng nói: "Muốn thử việc càng thoải mái hơn không?"

Tiếng nói có điểm trầm thấp, bất đồng với sự trong trẻo ôn nhu thường ngày.

Càng thoải mái?

Hứa Thanh Hoan còn không có ra tiếng, áo trên bị nhấc lên, lộ ra bộ ngực sữa tròn trịa, cô không có mặc nịt ngực.

Giản Lê liễm mắt, ánh mắt xuất hiện một tia đen tối không rõ, chỉ thấy cô ấy cúi đầu, cánh môi dọc theo đường cong duyên dáng, một ngụm ngậm lấy đầu vú đứng thẳng.

"A a a --!" Cảm giác kích thích xa lạ lại tê dại cơ hồ muốn xỏ xuyên qua tứ chi Hứa Thanh Hoan, cô không biết làm gì, chỉ có thể ôm đầu Giản Lê: "A Lê, nhả ra, đừng hút núm vú, cảm giác thật kỳ quái!"

Giản lê không nghe, miệng mở lớn hơn nữa, cơ hồ muốn đem toàn bộ bộ ngực sữa đều nuốt vào.

Bên tai là thanh âm yêu kiều rên rỉ của Hứa Thanh Hoan, biểu tình Giản Lê có chút thống khổ, một tay chậm rãi duỗi đi xuống, quần nữ chủ rộng thùng thình, nhưng mơ hồ có thể thấy được một độ cung nhếch lên.

Thực rõ ràng.

'nữ chủ ' là nam.

Hắn cách quần nắm lấy dương vật có hình dạng dọa người, thong thả trên dưới loát động.

Thật muốn... đâm vào...

Đem cô thao ra nước, thao đến cao trào...

Từ từ, chờ một chút nữa liền tốt.

Không biết qua bao lâu, Giản Lê rốt cuộc buông Hứa Thanh Hoan ra.

Hứa Thanh Hoan nâng lên cánh tay che mặt, bộ ngực sữa tuyết trắng tràn đầy dấu hôn ái muội, quầng vú càng bị liếm đến sáng lấp lánh, có chút sưng đỏ.

"Thanh Hoan..." Giản Lê ho nhẹ một tiếng, khôi phục lại giọng nói trong trẻo ôn nhu.

Hứa Thanh Hoan hít hít cái mũi, cô duỗi tay kéo áo xuống, khóc lóc nói: "Cô tránh ra, tôi không muốn nói chuyện với cô!"

Thật quá đáng, rõ ràng đều đã kêu ngừng lại!

"Thực xin lỗi, Thanh Hoan." Giản Lê đem Hứa Thanh Hoan ôm vào trong lòng ngực, áy náy xin lỗi, "Tại cô quá đáng yêu, tôi nhịn không được mà muốn hôn hôn cô."

"Nhưng làm sao lại ra bộ dạng này!"Hứa Thanh Hoan thiếu chút nữa khóc đến mù mắt, cô bị nữ sinh hút vú, còn hút đến có cảm giác.

----
PS: Không sai, Giản Lê chính là nam giả nữ, sẽ ngụy âm cái loại này

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~


Chương trước Chương tiếp