Trang chủ[Edit] [Xuyên Nhanh] Nữ Chính Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Tán!Chương 52: Hào môn quý nữ VS Dưỡng nữ trọng sinh (20)

[Edit] [Xuyên Nhanh] Nữ Chính Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Tán! - Chương 52: Hào môn quý nữ VS Dưỡng nữ trọng sinh (20)

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Cố Thịnh Nhân đã lâu chưa từng tắm thoải mái như thế.

Cô ăn mặc áo tắm dài ra cửa, Nguyên Húc đang dọn cơm trưa, nhìn thấy cô, cười nói: “Vừa lúc, anh vừa mới chuẩn bị đi kêu em. Em nhất định phải nếm thử tay nghề của Richard, về mặt nấu nướng hắn là tuyệt nhất.”

Richard một bên lập tức đắc ý nháy mắt với Cố Thịnh Nhân.

Cố Thịnh Nhân dùng nĩa cuốn một ít bỏ vào trong miệng.

“Sao rồi? Ăn ngon không?” Hai mắt Richard sáng lấp lánh nhìn Cố Thịnh Nhân.

“Ăn ngon!” Cố Thịnh Nhân giơ ngón tay cái với Richard.

Richard lập tức vui vẻ ra mặt: “Tôi thật thích cô, Tích Tích.”

Sau giờ cơm trưa, Richard không biết đi đâu, trước khi đi còn làm mặt quỷ ám chỉ Nguyên Húc phải nắm chắc cơ hội tốt.

Cố Thịnh Nhân và Nguyên Húc cùng tắm nắng dưới một gốc cây trong vườn hoa.

“Sao em lại yên tâm đi ra ngoài với anh như vậy? Không sợ anh đem em đi bán?” Nguyên Húc đùa giỡn nói.

Cố Thịnh Nhân cười với hắn: “Em biết anh sẽ không.”

Nguyên Húc kỳ quái: “Tin anh như vậy?”

Cố Thịnh Nhân gật gật đầu: “Em tin tưởng anh.”

Nguyên Húc đột nhiên không nói, trong lòng hắn dâng lên một cổ cảm giác không tên, có hơi toan, có hơi sáp, có hơi trướng, lại đặc biệt thoải mái.

Hắn biết, này gọi là cảm động.

Hắn thích cô gái nhỏ, hoàn toàn tín nhiệm mình như vậy.

Thật ra hắn thật đúng là hiểu lầm Cố Thịnh Nhân.

Sở dĩ Cố Thịnh Nhân tin hắn như vậy, có hai nguyên nhân: Một là trên người hắn có hương hoa sen giống y như Cơ Ngọc làm Cố Thịnh Nhân hơi mê mang; hai là có hệ thống trong tay, Cố Thịnh Nhân cũng không sợ có người làm chuyện gì bất lợi với cô.

Cố Thịnh Nhân đột nhiên đứng dậy đứng trước mặt ở Nguyên Húc: “Anh Nguyên anh đừng nhúc nhích!”

Nguyên Húc nghi hoặc: “Xảy ra chuyện gì?”

Cố Thịnh Nhân cười giảo hoạt: “Anh nhắm mắt lại, duy trì tư thế này đừng cử động.”

Nguyên Húc hơi khó hiểu, chẳng qua vẫn ngoan ngoãn nghe lời nhắm hai mắt lại.

“Tách!” Nguyên Húc mở mắt ra, thì nhìn thấy vẻ mặt Cố Thịnh Nhân cười thỏa mãn đưa ảnh trên điện thoại di động lên.

“Trên mặt anh có một đóa hoa, mỹ nhân ngủ!” Cố Thịnh Nhân cười trêu chọc, định đợi lúc Nguyên Húc phản ứng lại xoay người chạy trốn trước.

Kết quả vạt áo tắm quá dài, cô hơi không cẩn thận dẫm xuống.

“A nha!” Cố Thịnh Nhân theo thói quen bắt được một vật bên cạnh, lại vẫn không thể ngăn cản bản thân té xuống mặt đất.

Trên mặt đất trải thảm rất dày, Cố Thịnh Nhân cũng không cảm nhận được cảm giác đau, chỉ là, hình như, có chỗ nào đó không đúng?

Ánh mắt Cố Thịnh Nhân dại ra nhìn áo tắm dài màu trắng trong tay mình, thuận mắt ngước lên trên.

Cái này hình như là áo tắm dài trên người ai đó?

Cố Thịnh Nhân âm thầm nuốt nước bọt, nhìn qua phương hướng của người đàn ông.

Đập vào mắt là một thân thể vô cùng nam tính mạnh mẽ, tám khối cơ bụng rắn chắc chỉnh tề sắp hàng trên bụng nhỏ của người đàn ongi, không phải loại cơ bắp phù hoa phòng tập thể thao kia, cơ bắp trên người Nguyên Húc cũng không khoa trương, nhìn đường cong uyển chuyển kia lại không ai hoài nghi trong đó ẩn chứa sức lực.

Lại lướt lên trên, ánh mắt Cố Thịnh Nhân yên lặng bất động.

Trên vai trái chỗ gần hõm vai của nam nhân, một đóa hoa sen lẳng lặng nở rộ ở nơi đó.

Cố Thịnh Nhân đột nhiên cảm thấy hốc mắt hơi nóng, cô cảm giác trái tim bàng hoàng không nơi nương tựa lâu như vậy của mình, cuối cùng cũng có chỗ dựa dẫm.

Thẳng đến khi một đôi tay hữu lực kéo cô lên từ mặt đất.

Cố Thịnh Nhân chống lại gương mặt hoàn toàn khác so với đời trước của Nguyên Húc.

“Em còn chưa nhìn thỏa mãn sao?” Nguyên Húc nhìn cô gái nhỏ hình như hơi ngây người, hắng giọng hỏi.

Chương trước Chương tiếp