Trang chủ[EDIT] Xuyên nhanh: Sau khi nữ chính phản diện mãn cấp - Mặc Linh - Quyển 2Vị diện 10 - Chương 316: Tôi làm nữ chính cách vách (14)

[EDIT] Xuyên nhanh: Sau khi nữ chính phản diện mãn cấp - Mặc Linh - Quyển 2 - Vị diện 10 - Chương 316: Tôi làm nữ chính cách vách (14)

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Hoa Vụ thông qua quan sát, đại khái biết nam nữ chính bên cạnh hiện tại có quá trình gì.

Nữ chính hiểu lầm Mạnh Diệu Ngôn thích nữ sinh khác, mà Mạnh Diệu Ngôn không biết chuyện này, cho rằng nữ chính không hiểu sao lại xa lánh mình.

Tóm lại hai người đều nghĩ riêng, ai cũng không phản ứng với ai.

Tiếp theo là hẹn hò rạp chiếu phim vào cuối tuần...

Cốt truyện chắc chắn là không thành công.

Nam chính nửa đường xảy ra tai nạn, điện thoại bị hỏng, không thể đến rạp chiếu phim, cũng không cách nào thông báo cho nữ chính.

Mà nữ chính chờ ở cửa rạp chiếu phim, không đợi được người, cũng không liên lạc được với người, nữ chính lại thất vọng.

Tiếp theo là em trai nữ chính nhập viện, cô đi đến bệnh viện, lại đụng phải nam chính cùng một nữ sinh khác cùng một chỗ, còn nhìn thấy hình ảnh khiến người ta hiểu lầm.

Chờ nam chính giải quyết xong chuyện, đi tìm nữ chính, lại thấy nữ chính cùng nam sinh khác ở cùng một chỗ.

Dù sao chính là hiểu lầm như thế nào, còn tuyệt đối không để nam nữ chính giải thích rõ ràng.

Phàm là có người muốn giải thích, sẽ lập tức xuất hiện các loại ngoài ý muốn, gián đoạn thi pháp, đem hiểu lầm tiến hành đến cùng.

Giang Đồ phải tỏ tình trước khi Mạnh Diệu Ngôn chuyển trường...

Nhìn tình huống hiện tại của Giang Đồ, điều này có chút khó khăn.

Hoa Vụ che đầu, hiện tại quan trọng nhất là giải quyết chuyện rạp chiếu phim trước, để cho hai người bọn họ thành công hẹn hò.

Nhưng vấn đề là...

Cô ấy không biết nơi xảy ra tai nạn là ở đâu.

Và... Ngụy Khải Phi là nhân tố bất ổn.

Nguyên kịch nữ chính không đợi được nam chính, thất hồn lạc phách trở về nhà, không xảy ra chuyện gì.

Nhưng sau khi Ngụy Khải Phi thức tỉnh ý thức bản thân, hắn bắt chước chữ Mạnh Diệu Ngôn, vốn là muốn một mình hẹn nữ chính đi ra.

Nhưng hắn phát hiện Mạnh Diệu Ngôn hẹn nữ chính trước.

Cho nên Ngụy Khải Phi sau đó lại đưa cho nữ chính một tờ giấy, đem thời gian thứ bảy đến thứ sáu.

Nữ chính không nhìn ra sự khác biệt giữa hai tờ giấy.

Cho nên mặc dù nam chính không xảy ra tai nạn, hiện tại cũng là không cách nào cùng nữ chính gặp mặt.

Mà Ngụy Khải Phi sẽ giả vờ tình cờ gặp nữ chính, lấy lý do lo lắng cho cô, đưa cô về nhà.

Trên đường về nhà, tìm cách lừa nữ chính ăn, lại để cho nữ chính uống rượu, say rượu nữ chính.

Ngụy Khải Phi mang nữ chính ý thức không rõ đi, chờ nữ chính tỉnh lại, phát hiện hai người nằm cùng một chỗ.

Ngụy Khải Phi hoảng hốt giải thích, bọn họ không có gì, cũng nói chuyện này sẽ không nói cho ai biết.

Bởi vì quần áo quả thật còn nguyên vẹn, trên người cũng không có khó chịu, cho nên nữ chính tin tưởng hắn.

Nhưng Ngụy Khải Phi chụp ảnh.

Đây sẽ là thứ trọng yếu phía sau Ngụy Khải Phi uy hiếp nữ chính.

Ngụy Khải Phi tựa như độc xà quấn lấy nữ chính, từng chút từng chút ăn mòn linh hồn cô, cuối cùng kéo cô xuống địa ngục.

Hoa Vụ đau thắt ngực.

Ngay cả người qua đường Ngụy Khải Phi cũng có thể nhìn ra hai người mập mờ, biết Mạnh Diệu Ngôn nhất định có thể hẹn nữ chính.

Tại sao hai nhân vật chính không nhận ra!

Ánh mắt Hoa Vụ sâu kín nhìn chằm chằm sau gáy Ngụy Khải Phi, mài răng, giống như một ác ma muốn lột da rút xương hắn ăn tươi nuốt sống.

Bây giờ là lớp tự học, Ngụy Khải Phi nằm trên bàn viết.

Hắn đột nhiên cảm giác có chút không thích hợp, có loại cảm giác sởn tóc gáy.

Hắn ngay lập tức nhìn xung quanh.

Các bạn cùng lớp ở bàn sau nằm sấp trên bàn, cầm bút viết, bạn cùng bàn và các bạn cùng lớp khác cũng tự làm việc của mình, không ai nhìn hắn.

Đáy mắt Ngụy Khải Phi hiện lên nghi hoặc, ảo giác?

Nhưng Ngụy Khải Phi vẫn che giấy dưới tay càng kín, không thể để cho người ta nhìn thấy hắn đang bắt chước chữ của Mạnh Diệu Ngôn.

...

Mấy ngày nay Phó Việt vẫn rất nóng nảy, sau khi Hoa Vụ cùng lớp với hắn, buổi sáng bị ép đến trường, buổi trưa dẫn cô đi ăn cơm, tan học cùng cô trở về...

Trong ngắn hạn, thời gian của hắn gần như đều xuất hiện cô.

Mà cô cư nhiên còn không giải thích được bảo hắn học tập tốt, làm người tốt.

Điều đó không phải là hài hước sao?

Phó Việt đang suy nghĩ làm thế nào để giải quyết em gái tiện nghi,

Chỉ để tìm thấy em gái tiện nghi đột nhiên không nhìn chằm chằm vào hắn nữa. Hắn về nhà, không nhìn thấy cô.

Hắn còn không biết mình đang đi đâu.

Hoa Vụ hiện tại muốn giải quyết nguy cơ hẹn hò sắp tới, nào có thời gian quản kẻ tạm thời còn không có vấn đề gì lớn là Phó Việt.

Ban đầu cô muốn mua vé xem phim trước, nhét vào sách của Giang Đồ và Mạnh Diệu Ngôn.

Bọn họ sẽ cho rằng là đối phương mua, tự nhiên sẽ dựa theo thời gian vé xem phim đến rạp chiếu phim, cùng Ngụy Khải Phi tách biệt.

Nhưng...

Cô ấy không có tiền!

Kế hoạch này buộc phải chết.

Một kế hoạch khác là cô thay đổi tờ giấy của Ngụy Khải Phi, nhưng Ngụy Khải Phi thứ sáu không đợi được người, thứ bảy nhất định sẽ đi xem lại.

Hắn vẫn như cũ sẽ cùng nữ chính không đợi đến nam chính gặp nhau.

Mà cho dù cô chỉ nhìn chằm chằm Ngụy Khải Phi cũng không được.

Giang Đồ và Mạnh Diệu Ngôn bên kia sẽ bởi vì tai nạn mà bỏ lỡ.

Vấn đề lớn nhất vẫn là nam nữ chính không thể gặp mặt...

Cô ấy chỉ có một người, không thể làm hai việc cùng một lúc.

Biện pháp tốt nhất chính là nhốt Ngụy Khải Phi lại trước, sau đó cô lại đi giải quyết vấn đề nam nữ chính bởi vì tai nạn không thể gặp mặt.

Trong đầu Ngụy Khải Phi chỉ có Giang Đồ, căn bản không cảm thấy hứng thú với những chuyện khác, muốn lừa hắn ra ngoài, có chút khó khăn... Trước mặt mọi người, cô cũng không thể trực tiếp trói người.

Sầu nhân!!!

Hôm nay là thứ Sáu.

Không lừa được Ngụy Khải Phi, Hoa Vụ cũng không quen biết với nam chính, đem chủ ý đánh lên người Giang Đồ.

Hoa Vụ thừa dịp nghỉ trưa trước giờ học, đi đến bàn học Giang Đồ bên kia: "Chị Giang Đồ."

Giang Đồ đang nói chuyện với Du Yên, nghe thấy Hoa Vụ gọi cô, dịu dàng nhìn về phía cô: "Làm sao vậy?"

"Em muốn nói với chị chút chuyện."

Giang Đồ liếc mắt nhìn bạn cùng bàn kiêm bạn tốt, cô rất thân mật đứng dậy: "Vậy chúng ta ra ngoài nói."

Hoa Vụ cùng Giang Đồ đi ra hành lang bên ngoài, xác định bốn phía không có người, Hoa Vụ chủ động nói: "Chị Giang Đồ, em có chuyện có thể phiền toái chị không?"

"Ừm, em nói đi."

"Chị có thể đi cùng em vào thứ Sáu và thứ Bảy không?"

"Làm sao vậy?"

Hoa Vụ bắt đầu bịa đặt lung tung: "...Gần đây trong nhà có chút kỳ quái, em luôn cảm thấy trong nhà có thứ gì đó kỳ quái, cuối tuần anh trai em cũng không ở nhà, em rất sợ hãi, chị có thể đi cùng em hay không?"

"Cái gì kỳ quái?"

Hoa Vụ cúi đầu, che mặt mình, thanh âm thấp giọng: "Không biết... em sợ."

Phó Việt trong khoảng thời gian này hình như thường xuyên ở cùng Giang Trà.

Nhưng vẻ mặt Phó Việt không kiên nhẫn, cũng không giống như đối với Giang Trà rất tốt...

Nhưng... Giang Đồ nghĩ đến mình còn có hẹn hò, mím môi dưới, không lập tức trả lời.

"Chị Giang Đồ có việc gì không?"

"Không... Không, không." Giang Đồ vội vàng nói: "Chị không sao, chị đi cùng em đi."

"Cám ơn chị Giang Đồ." Hoa Vụ mặt mày cong lên.

"Không có việc gì."

Giang Đồ thở ra một hơi, bảo Hoa Vụ tan học chờ cô cùng đi, cô trở lại lớp học, viết một tờ giấy, kẹp vào trong sách, đặt trước mặt Mạnh Diệu Ngôn đang làm bài tập về nhà.

Hoa Vụ trở về phòng học thấy Giang Đồ đang viết thư, cũng chuẩn bị truyền lại, liền đứng dậy chặn ánh mắt Ngụy Khải Phi.

Hiện tại chỉ còn lại anh trai tiện nghi...

Cho nên Phó Việt vào phòng học, liền được em gái kỳ quái nhà mình dặn dò: "Cuối tuần anh không cần về nhà."

Phó Việt: "???"

Hắn muốn về nhà, tại sao hắn phải nghe cô?

Phó Việt không hé răng, nằm sấp trên bàn bắt đầu ngủ.

Chương trước Chương tiếp