Trang chủ[EDIT] Xuyên nhanh: Sau khi nữ chính phản diện mãn cấp - Mặc Linh - Quyển 4Vị diện 17 - Chương 615: Tôi làm việc trong dòng chảy vô hạn (15)

[EDIT] Xuyên nhanh: Sau khi nữ chính phản diện mãn cấp - Mặc Linh - Quyển 4 - Vị diện 17 - Chương 615: Tôi làm việc trong dòng chảy vô hạn (15)

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp


Thời Ưu dán sát vào tường, nhìn người đàn ông bị kẹt vào cái ghế dựa ở phía dưới, lại nhìn thiếu nữ đang nhìn camera giám sát.

Hắn nuốt một ngụm nước bọt, nhỏ giọng hỏi Hoa Vụ: "Chúng ta làm như vậy có tốt lắm không?"

Hoa Vụ chậc chậc một tiếng: "Không tốt thì ngươi đi ra ngoài đi."

"..."

Thời Ưu còn muốn ôm đùi tỏ vẻ không được.

"Ngươi có thấy nhân viên vệ sinh này không?" Hoa Vụ chỉ vào người trong camera giám sát hỏi Thời Ưu.

Thời Ưu tiến lại gần nhìn, một hồi lâu gật gật đầu: "Hẳn là."

Nhân viên vệ sinh đeo khẩu trang, đẩy xe chuyên dụng thanh lý lối đi nhỏ, trông rất bận rộn.

Nhưng vị nhân viên vệ sinh này thỉnh thoảng lại nhìn vào các vị trí làm việc, xong nhìn vào phòng họp, cũng không biết đang nhìn cái gì.

"Cái gì gọi là hẳn là?"

"Hắn đeo khẩu trang, ta không chắc lắm."

"Phế vật."

"..."

Hoa Vụ cùng Thời Ưu ở góc rẽ len lén nhìn sang bên kia.

"Ngươi đi dẫn hắn đi."

"Ta?" Thời Ưu lắc đầu xua tay, trong tròng mắt đen có vài phần đáng thương: "Ta không dám."

"Có cái gì mà không dám, dù sao cũng có thể tải lại." Hoa Vụ đẩy hắn một cái: "Đi."

"..."

Hoa Vụ hung ác trừng mắt liếc hắn một cái.

Lời Thời Ưu muốn nói bị nghẹn trở về, hắn đi ba bước lại quay đầu lại, phảng phất như Hoa Vụ muốn hắn đi chiến trường hy sinh.

Tâm thần Thời Ưu bất định đi tới trước mặt nhân viên vệ sinh, tìm một cái cớ, dẫn nhân viên vệ sinh rời đi.

Hoa Vụ ngay lập tức đi qua kiểm tra chiếc xe sạch sẽ kia.

Phần lộ ra bên ngoài không phát hiện có vấn đề gì, Hoa Vụ vén rèm lên nhìn xuống phía dưới.

Phía dưới đặt rất nhiều thứ, còn có một miếng vải thật dày...

Hoa Vụ vừa định xốc lên, phía sau chính là một tiếng quát lớn: "Ngươi làm gì!"

Nhân viên vệ sinh xông tới, hắn không kéo chiếc xe dọn dẹp, mà là trực tiếp động thủ với Hoa Vụ.

"Cẩn thận, hắn có dao!"

Thời Ưu từ phía sau nhân viên vệ sinh vọt tới, huých một cái vào bên cạnh nhân viên vệ sinh.

Thân thể nhân viên vệ sinh lảo đảo hai bước về phía bên cạnh, nhưng hắn rất nhanh ổn định, vung dao trong tay, đâm về phía Hoa Vụ và Thời Ưu.

Thời Ưu đá một cước vào chiếc xe dọn dẹp, xe dọn dẹp trượt ngang qua, đụng vào bụng nhân viên vệ sinh.

Hoa Vụ: "???"

Hoa Vụ quay đầu nhìn Thời Ưu.

Thời Ưu lúc trước còn nhu nhược yếu ớt nói sợ hãi, lúc này giữa hai hàng lông mày nhu khí hoành hành, đáy mắt lộ ra một loại hưng phấn khát máu quái dị nào đó, khí chất cả người đều thay đổi.

Nếu như Thời Ưu lúc trước là mềm mại chú dê nhỏ mềm mại.

Vậy thì bây giờ hắn chính là sói mắt đỏ giết chóc.

Hắn phát giác được ánh mắt của Hoa Vụ, quay đầu nhìn cô.

Tầm mắt trượt xuống, rơi vào tay hắn đang kéo cổ tay Hoa Vụ.

Sau đó tựa như bị điện giật, ghét bỏ hất ra, còn xoa xoa ở trên người.

Hoa Vụ: "..."

Hoa Vụ: "???"

Nhân cách phân liệt à?

Thời Ưu xoa cổ tay, lại giật giật cái cổ, khi nhân viên vệ sinh kia lần nữa xông tới, hắn dùng nắm đấm nghênh đón nhân viên vệ. (Editor: Câu này tác giả viết lủng củng quá, mình cũng khó dịch)

Chiêu thức của nhân viên vệ sinh tuy rằng không có quy luật gì, nhưng khí lực của hắn không nhỏ, có thể thấy được là người thường xuyên rèn luyện.

Thân thể Thời Ưu nhìn qua rất gầy yếu, cũng không phải nam sinh hệ sức mạnh, nhưng lúc này đánh nhau lại có một cỗ sức lực hung mãnh.

Nhân viên vệ sinh kia căn bản không phải là đối thủ của Thời Ưu, rất nhanh đã bị đánh nằm rạp trên mặt đất.

Nhưng mà hắn ta lại cười, nghe điệu cười này khiến người ta sởn hết cả gai ốc.

—— Vậy thì cùng nhau chết đi!

Oanh ——

[Nhân vật tử vong]

[Phó bản quay lại thành công.]

[Phó bản 'Công ty Cát An' tải lần thứ sáu...]

Hoa Vụ rốt cục cũng bọn họ chết như thế nào.

Chó chết từ nơi nào mang thuốc nổ đến a a a!!!

"Ôi..." Thời Ưu vô ý thức đến gần Hoa Vụ, nắm lấy cánh tay cô: "Sao chúng ta lại tải lại?"

Những người còn lại cũng vẻ mặt mộng bức, không biết tại sao lại tải lại.

Bọn họ lần này cái gì cũng không làm.

Hoa Vụ ôm cánh tay, ủ rũ đứng, ai cũng không muốn để ý.

Nữ chính hiện tại chỉ muốn tự kỷ.

Quá trình bọn họ cũng đã thuộc làu, ngay cả lời nói của người phụ nữ hướng dẫn, bọn họ đều có thể học thuộc lòng.

Một lần lại một lần tải lại, không phải cho bọn họ hy vọng sống sót, mà là tra tấn bọn họ.

"Ngươi... Ngươi làm sao vậy?" Thời Ưu thấy Hoa Vụ bị đả kích, có chút khẩn trương.

Hoa Vụ quay đầu nhìn hắn, con ngươi hơi nheo lại, nhìn hắn từ trên xuống dưới.

"Ngươi xem cái gì?"

Hoa Vụ: "Ngươi... Có phải là nhân cách phân liệt hay không?"

Thời Ưu chớp chớp mắt, chậm rãi lắc đầu: "Không có."

"Ừm, đó chính là có."

"..."

Ngoại trừ nhân cách phân liệt, không tìm được lý do gì khác để giải thích hiện tại hắn đột nhiên biến thành một người khác.

Nhưng mà người kia...

Cùng Thời Ưu quả thực là khác nhau quá lớn.

"Tình trạng bệnh của ngươi kéo dài bao lâu rồi? Ngươi có ký ức về người đàn ông kia không? À không, ngươi có mấy nhân cách?"

"..."

Các vấn đề liên tiếp của Hoa Vụ làm Thời Ưu muốn ngất xỉu, trừng đôi mắt đen nhánh trong suốt, vô tội nhìn cô, nhưng bàn tay buông xuống bên cạnh lặng lẽ nắm chặt góc áo.

"Ta không có nhân cách phân liệt." Hắn nhấn mạnh từng từ một biện minh cho chính mình.

"Được, ngươi không có, ngươi là rối loạn chướng ngại tính thân phận phân biệt."

"..." Thời Ưu suy nghĩ một chút, không quá minh bạch: "Có ý gì?"

"Nhân cách phân liệt."

"..."

...

Thời Ưu giải thích không rõ ràng lắm, chỉ một mực khẳng định mình không có nhân cách phân liệt.

Hoa Vụ cũng không phải muốn phá nồi đất hỏi đáy, hắn không muốn thừa nhận, cô cũng rất nhanh chuyển đề tài.

Thời Ưu lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, hỏi cô: "Trước đó đã xảy ra chuyện gì?"

"Nhân viên vệ sinh kia có kho báu." Hoa Vụ sờ cằm đi ra ngoài, trên mặt lộ ra nụ cười như có như không: "Chúng ta đi tìm kho báu đi."

"???"

Kho báu gì?

Thời Ưu thoáng nhìn thấy nụ cười trên mặt Hoa Vụ, không hiểu sao lại thấy rùng mình.

Cô ấy cười kỳ quái như thế làm cái gì?

Hoa Vụ vừa đi vừa nói cho hắn biết chiến thuật.

"Đợi lát nữa chúng ta như vậy như vậy..."

Hoa Vụ tìm được vị trí của nhân viên vệ sinh, đợi đến khi không có ai đi qua, cô lấy một cái đồ trang trí bằng gỗ thật từ một phòng làm việc không có người bên cạnh, thử cảm giác tay, trực tiếp nghênh ngang đi về phía nhân viên vệ sinh.

Nhân viên vệ sinh đã nhìn thấy cô, nhưng chỉ nhìn hai lần, không nghĩ nhiều.

Hắn có thể là không muốn đối mặt với người khác, cho nên vô ý thức nghiêng người, né tránh ánh mắt của người khác.

Nhưng mà chính cú nghiêng người, làm cho hắn không phát hiện Hoa Vụ từ phía sau tới gần, giơ đồ trang trí trong tay lên, trực tiếp đập về phía gáy của hắn.

Lần thứ nhất nhân viên vệ sinh không choáng váng, nhưng lần này làm cho đầu óc hắn lơ đãng trong chớp mắt.

Hoa Vụ nhanh chóng đưa tay lên lần thứ hai, nhanh đến nỗi nhân viên vệ sinh cũng không kịp phản ứng.

Thời Ưu mai phục bên cạnh cũng lao ra, nhào vào hắn đang nằm trên mặt đất, nhanh chóng lấy ra kíp dẫn nổ trong túi quần hắn.

Nhân viên vệ sinh vẫn còn có ý thức, hắn vươn tay ra về phía chiếc xe đẩy.

Hoa Vụ lại đập thêm một lần.

Lần này nhân viên vệ sinh hoàn toàn không có động tĩnh.

Hoa Vụ kéo xe dọn dẹp ngăn hắn ở phía sau, lúc chỉ huy Thời Ưu kéo người lên: "Mau đi."

"...Các ngươi đang làm gì vậy?" Bùi Thừa thấy hai người bọn họ kéo nhân viên vệ sinh tiến vào, cho nên mới đi theo vào.

"Hi, ngươi muốn gia nhập chúng ta sao?" Hoa Vụ cười khoát tay áo.

Bùi Thừa: "..."

Hắn nhìn công nhân vệ sinh không biết sống chết trên mặt đất, lại nhìn Hoa Vụ tươi cười tủm tỉm phất tay, hiện trường nghi án giết người này...

Bọn họ tìm manh mối, đều là trực tiếp giết NPC?

Chương trước Chương tiếp