Trang chủ[EDIT] Xuyên nhanh: Sau khi nữ chính phản diện mãn cấp - Mặc Linh - Quyển 4Vị diện 17 - Chương 609: Tôi làm việc trong dòng chảy vô hạn (9)

[EDIT] Xuyên nhanh: Sau khi nữ chính phản diện mãn cấp - Mặc Linh - Quyển 4 - Vị diện 17 - Chương 609: Tôi làm việc trong dòng chảy vô hạn (9)

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp


Lúc Tiết Lệ đi xuống, Hoa Vụ đã đem điều dưỡng viên kia quật ngã xuống đất, cây lau nhà bị cắt ngang một đầu sắc bén, cắm ở trên trán đối phương.

"..."

Thật kinh khủng!

Trên hành lang không có bao nhiêu người, nhưng mà họ vẫn nghe thấy tiếng la hét chói tai.

Âm thanh từ cuối hành lang truyền đến.

Một giây sau, mặt sau của cánh cửa kia bị người mở ra, Nhiếp Nhiễm Nhi tông cửa xông ra, phía sau cô ta đi theo mấy người già.

Bảy tám mươi tuổi lại bước đi như bay, giương nanh múa vuốt ý đồ bắt được Nhiếp Nhiễm Nhi.

"Cứu mạng... Cứu mạng!!!"

Nhiếp Nhiễm Nhi trông thấy Hoa Vụ cùng Tiết Lệ, nhanh chóng chạy tới phía bên này.

Hoa Vụ nhanh chóng vọt vào một gian phòng bên cạnh, thân thể Tiết Lệ nhanh hơn đại não, chờ cô ấy phản ứng lại, người đã đi theo Hoa Vụ đi vào.

Hoa Vụ 'phanh' một tiếng đóng cửa lại, cũng chỉ huy Tiết Lệ đem tủ trong phòng đẩy tới chặn cửa.

"Bụp bụp!!!"

"Mở cửa! Cứu mạng..."

"Không được qua đây!"

"A..."

...

Sắc mặt Tiết Lệ khó coi nhìn về phía sau, tiếng kêu thảm thiết của Nhiếp Nhiễm Nhi xuyên thấu qua cửa, giống như ma âm chui vào trong tai cô ấy.

Tiết Lệ tựa hồ nghe không nổi tiếng kêu kia, quay đầu hỏi Hoa Vụ: "Chúng ta thật sự không cứu cô ta sao?"

Hoa Vụ: "Ngươi xem cánh tay nhỏ bé với bắp chân của cô ta, ngươi nói cô ta vì sao so với những người chơi nam cao lớn kia còn có thể sống sót? Vận khí tốt sao?"

Tiết Lệ: "..."

Nhiếp Nhiễm Nhi hẳn là cùng Hùng Nghị ở cùng một chỗ.

Các cô đầu tiên nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Hùng Nghị, tiếp theo Nhiếp Nhiễm Nhi liền vọt ra...

Cô ta làm sao mà lao ra được từ trong nhiều người như vậy?

Thanh âm bên ngoài dần dần biến mất, chỉ còn lại tiếng đập cửa.

Hiển nhiên người ở bên ngoài thế tất yếu phải giết chết các cô.

Cũng may cánh cửa này coi như rắn chắc.

Nhưng hiện tại chỉ còn lại bọn họ còn sống, người bên ngoài khẳng định sẽ không dễ dàng rời đi, dựa theo cách bọn họ va chạm, cánh cửa này sợ là cũng kiên trì không được bao lâu.

"Làm sao bây giờ?" Tiết Lệ hoang mang lo sợ: "Còn có bốn giờ nữa mới chấm dứt, chúng ta có thể ở chỗ này vượt qua bốn giờ không?"

Hoa Vụ đẩy cửa sổ ra nhìn xuống phía dưới: "Muốn chơi kích thích hơn không?"

Tiết Lệ: "???"

Còn có thể kích thích như thế nào?

Hoa Vụ ngoắc ngoắc ngón tay với cô ấy.

Tiết Lệ do dự, đi tới chỗ Hoa Vụ.

Nghe xong kế hoạch của Hoa Vụ, mặt Tiết Lệ trắng bệch: "Ngươi điên rồi?"

"Không có, ta tốt lắm." Hoa Vụ nghiêm túc nói: "Liều mạng một phen còn có thể sống sót, bằng không ngươi cứ ở chỗ này chờ chết đi."

Tiết Lệ: "..."

Vì sao chỉ có cô ấy ở chỗ này chờ chết?

...

Nửa tiếng sau.

Tiết Lệ mặt mũi đen thui từ cửa lớn bên kia lao ra, bên kia khói bụi cuồn cuộn, ánh lửa ngút trời.

Trong ánh lửa chói mắt, có bóng người ở bên trong lắc lư, giống như một vở kịch bóng.

Phạm vi của viện dưỡng lão bao gồm cả khu vườn nhỏ bên ngoài này, bọn họ hiện tại đang đứng ở chỗ này, cũng coi như vẫn đang ở trong viện dưỡng lão.

Cửa tầng hai và tầng ba đều bị khóa.

Tất cả mọi người đều tụ tập ở tầng ba, Hoa Vụ mang theo xăng cô ấy mang ra từ trong kho, tưới lên bốn phía, trực tiếp châm lửa.

Nhiều thứ trong tòa nhà được làm bằng gỗ và rất dễ cháy.

Mà những người đó rõ ràng cũng không biết nên dập lửa như thế nào, chỉ có thể chạy loạn ở bên trong.

Tiết Lệ dùng dư quang quét qua nữ sinh bên cạnh, hai tay cô đan xen dán vào bụng, chuyên chú nhìn tòa nhà đang cháy lên, giữa hai hàng lông mày lộ ra vài phần sung sướng...

"..." Rốt cuộc ai mới là NPC nha?

Vì sao NPC trong mắt bọn họ khủng bố như thế, ở chỗ cô liền trở thành đạo cụ có thể tùy ý bài bố?

"Ngươi... Cái vừa rồi, là kỹ năng của ngươi sao?"

Cô làm cho mình thu hút tất cả mọi người lên tầng ba.

Cả tòa nhà chỉ còn lại bọn họ là hai người sống, muốn hấp dẫn những người đó rất dễ dàng.

Chờ những người đó tụ tập ở tầng ba, cô trực tiếp mở miệng để cho bọn họ ở đó, những người đó thật đúng là đứng yên ở tầng ba.

Thẳng đến lửa bùng lên, bọn họ mới bắt đầu di chuyển.

"Ừm."

Tiết Lệ lập tức sinh lòng hâm mộ: "...Kỹ năng của ngươi thật là lợi hại."

"Khá tốt."

"..."

...

[Họ tên: Thư Oanh]

[Điểm tích lũy: 3600]

[Đạo cụ: Không]

[Kỹ năng: Thánh Quang (khi sử dụng có thể đạt được 100% lực tương tác, có hiệu lực đối với người chơi/NPC), mỗi phó bản có thể sử dụng một lần, thời gian sử dụng: 60s]

[Phó Bản (Viện dưỡng lão Bách Phúc): Tiến độ thăm dò 96%, sống sót bảy ngày hoàn thành.]

[Phó Bản (Viện dưỡng lão Bách Phúc): Điểm tổng hợp B]

Hoa Vụ rời khỏi phó bản, mở mắt ra liền nhìn thấy bảng điều khiển lơ lửng trước mặt mình.

Mà điểm tổng hợp B cộng thêm màu đỏ thô bỉ kia giống như đang chế giễu cô.

Cô ấy cố gắng như vậy!!!

Kết quả là được một con B???

Cái trò chơi nát này đánh giá được không đấy?!!

[Có tiến hành phó bản tiếp theo hay không?]

[Có/Không]

Hoa Vụ đưa tay điểm lên trên chữ 'Không'.

[Hoan nghênh tiến vào nhân vật mới phó bản 'Công ty Cát An']

Hoa Vụ: "???"

Cái trò chơi nát này có chuyện gì đã xảy ra đây!

Nếu không cho người ta chọn, cần gì phải cho các phương án?

Đùa giỡn với người chơi à?

[Ngươi là nhân viên mới của Công ty Cát An, ngươi tính cách hướng nội, không giỏi giao tiếp với mọi người...]

[Mời ở Công ty Cát An sống sót trong 15 giờ (9:00-00:00).]

Hoa Vụ: "???"

Sau phó bản sau viện dưỡng lão của nguyên chủ, không phải cái này đi?

[Download phó bản...]

[Dữ liệu người chơi tải vào...]

[Phó bản tải thành công, người chơi tải thành công, Số lượng người chơi phó bản này: 6]

Hoa Vụ: "???"

Không phải!!!

Chuyện gì đang xảy ra với ngươi vậy??!!

Trước đây có thông báo nhân số người chơi đâu!!!

Hoa Vụ còn chưa kịp cùng trò chơi nói rõ, trước mắt chợt hiện lên một hồi ánh sáng trắng, sau khi cơn choáng váng kỳ dị đi qua, chân cô đã giẫm lên mặt đất, tay cầm thẻ nhân viên, phía trước là lễ tân mỉm cười, phía sau lễ tân là hai chữ "Cát An" đặc biệt bắt mắt.

"Hoan nghênh mọi người gia nhập Cát An." Nhân viên lễ tân cười mở miệng.

Hoa Vụ quay đầu lại phát hiện bên người vô thanh vô tức có thêm vài người.

Hoa Vụ lặng lẽ kéo dài khoảng cách với họ.

Tăng thêm cô, vừa vặn có sáu người.

Đáng tiếc Phương Khả Duyệt không ở bên trong.

Phản ứng đầu tiên của những người này cùng Hoa Vụ giống nhau, đều là lui về bốn phía, tuy rằng trên mặt không lộ ra cái gì, nhưng rõ ràng cảnh giác mọi người.

Những người này...

Không giống như là người chơi mới.

Phó bản người chơi mới không phải là phó bản đầu tiên, mà là trước một vạn điểm tích lũy, phó bản tiến vào đều được thống nhất gọi là phó bản người chơi mới.

Hoa Vụ bất động đánh giá bọn họ.

Bốn người đàn ông, một người nhìn khá nữ tính.

Người nữ tính đó và một người đàn ông khác hẳn là ở cùng nhau, hai người đứng rất gần, phong cách ăn mặc cũng tương tự.

Ba người còn lại...

Một người đeo túi hai vai, đeo kính đen, nhìn qua là cái loại dáng vẻ chất phác trung thực.

Một người cơ bắp phồng lên, vải vóc đều sắp bị hắn làm rách, làn da ngăm đen làm cho hắn nhìn qua kiểu hung thần ác sát.

Người còn lại... Hắn đang đánh giá xung quanh, hắn vừa rồi tuy rằng cũng lui một bước, nhưng trên mặt cũng không có quá nhiều vẻ cảnh giác, càng nhiều hơn là tò mò, trên trán thiếu chút nữa viết hai chữ "Dễ lừa gạt".

Hoa Vụ nhịn không được nhìn hắn thêm hai lần... Thật là đẹp mắt.

Cái loại đệ đệ xinh đẹp này, ai nhìn cũng đều muốn nhìn thêm hai lần.

Nhưng vào lúc này, bên cạnh có một người phụ nữ mặc đồ công sở hấp tấp đi tới, giày cao gót giẫm cộp~ cộp~ vang lên trên mặt đất.

Cô ta quét mắt một vòng mọi người, nói chuyện giống như là mở bội số: "Mới vào làm phải không? Thời gian này mới đến, ngày đầu tiên đi làm cứ như vậy đi, người trẻ tuổi bây giờ thật sự là một chút chất lượng chuyên nghiệp cũng không có... Được rồi, đi theo ta."

Chương trước Chương tiếp