[HOÀN] [EDIT] Xuyên Nhanh: Vinh hoa phú quý - Tích Ngã Vãn Hĩ - Chương 206: Mạt thế (8) (Hoàn)

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Mạt thế (8) (Hoàn)

Giang Khuynh trước nay chỉ tin tưởng chính mình, liền phía sau lưng cũng không dễ dàng giao cho người khác, tuy rằng không biết Tiếu Yên Nhiên trà trộn vào đội ngũ bằng cách nào, nhưng tâm đề phòng của Giang Khuynh với người này chưa bao giờ buông xuống.

Tiếu Yên Nhiên muốn đánh lén, Giang Khuynh thuận đường còn có thể giết chết ả,

Giang Khuynh đang muốn động thủ hết sức, những người khác đã kịp chạy tới, "Giang Khuynh, cô đang muốn làm gì vậy?"

"Cô ta muốn đánh lén tôi." Giang Khuynh lạnh lùng nói, cũng không hề giải thích, lòng bàn tay sinh ra lôi điện lập tức bổ về phía Tiếu Yên Nhiên,

Sinh tử quan trọng, vì mạng sống, Tiếu Yên Nhiên liều mạng lớn tiếng nói, "Giang Khuynh có bí mật."

"Cô ta có linh tuyền có thể giải trừ virus tang thi." Nói xong câu đó, Tiếu Yên Nhiên đã sợ tới mức cả người hư thoát không có sức lực. Bởi vì đạo lôi điện kia cũng đồng thời bay về phía cô ả, may mắn có người đứng ta hóa giải.

Mà ra tay, là Quý Dụ.

Hắn không thấy Giang Khuynh cùng Tiếu Yên Nhiên, lo lắng Tiếu Yên Nhiên sẽ gây bất lợi cho Giang Khuynh, lập tức đuổi lại đây, không nghĩ tới nghe thấy những lời này.

"Một kẻ đánh lén người khác, lời có thể tin được sao?" Có người mở miệng nghi ngờ nói.

"Tôi không nói bậy, bởi vì, bởi vì tôi cũng có." Lại một lần trải qua cửa tử sát sao, Tiếu Yên Nhiên bỏ được bí mật này, đừng nói Giang Khuynh không tha cho cô ta, tội danh đánh lén hãm hại người khác, trở lại căn cứ chịu xử phạt cũng sẽ rất nặng.

Tiếu Yên Nhiên lập tức biến ra một dòng nước, nhàn nhạt ngân quang.

"Đây là linh tuyền có thể giải trừ virus tang thi, ta có, Giang Khuynh cũng có."

Đừng nói Giang Khuynh sắc mặt có chút, ngay cả Quý Dụ thần sắc cũng hóa thành khiếp sợ.

Cuối cùng, Giang Khuynh cùng Tiếu Yên Nhiên đều bị mang về căn cứ, nếu chỉ cùng một mình Quý Dụ giao thủ, Giang Khuynh còn có thể toàn thân mà lui, nhưng đội ngũ còn có vài ngũ giai dị năng giả. Giang Khuynh cũng trầm mặc mà theo chân bọn họ đi.

Đến bệnh viện thử nghiệm với chuột bạch cùng một ít người tự nguyện đã bị cào bở tang thi, bọn họ phát hiện linh tuyền đích xác có thể giải trừ virus tang thi.

Đây cũng là nguyên nhân Quý Dụ tới tìm Cẩm Vinh, chuyện chuyên nghiệp tới tìm người chuyên nghiệp.

Cẩm Vinh xuyên qua lớp kính cách ly nhìn thấy Giang Khuynh cùng Tiếu Yên Nhiên hai người bên kia, ở trong phòng miễn dị năng, tường ngăn cách ở đây được cải tạo để ảnh hưởng đến từ sóng phóng xạ dị năng, có thể che chắn hạn chế tác dụng của dị năng, đây cũng là một chút tiểu phát minh của Cẩm Vinh.

Dùng để đối phó các dị năng giả trái pháp luật phạm tội, người thường có thể giam trong lao tù, dị năng giả cũng có phòng giam chuyên dụng. Tuyệt đối xưng được với bốn từ đối xử bình đẳng.

Giang Khuynh dựa vào vách tường ôm khuỷu tay đứng thẳng, gương mặt lạnh nhạt tái nhợt, không nói lời nào.

Mà cách vách Tiếu Yên Nhiên vẻ mặt chột dạ lại mang theo chút thống khoái.

Quý Dụ dừng một chút, "Giang Khuynh cái gì cũng không nói, chúng ta cũng không biết lời Tiếu Yên Nhiên có phải hoàn toàn là thật hay không."

Hắn cũng rất muốn tin tưởng Giang Khuynh, nhưng những lời Tiếu Yên Nhiên nói hết thảy quá kỹ càng tỉ mỉ, bao gồm việc cô ta có được linh tuyền như thế nào.

Giang Khuynh thái độ không thừa nhận, cũng không phủ nhận cũng thực làm hắn buồn rầu, hắn suy đoán, giang khuynh là đang lợi dụng bọn họ không có chứng cứ nào có thể chứng minh trên người cô thật sự có linh tuyền.

Mà bọn họ cũng không thể vô duyên vô cứ đi giam cầm một dị năng giả cấp cao như vậy, làm vậy chắc chắn sẽ khiến các dị năng giả bất mãn, Giang Khuynh ở bên ngoài cũng có không ít người theo đuổi.

"Được rồi." Cẩm Vinh gật gật đầu, "Để tôi đi gặp bọn họ."

"Được." Quý Dụ lập tức đi an bài, năm phút sau, Cẩm Vinh cùng Quý Dụ gặp cả hai bọn họ trong một căn phòng khác.

Cô mỉm cười lại không mất lễ phép nói, "Giang tiểu thư, Tiếu tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt."

Tiếu Yên Nhiên nhìn thấy Chu Cẩm Vinh, nghĩ đến việc cô đến từ viện nghiên cứu căn cứ, thân mình không khỏi run lên, đừng nói là muốn bắt cô ta đi làm thí nghiệm chứ.

"Tôi với chuyện Quý tiên sinh vừa nói cũng rất tò mò, vậy mà có thứ có thể giải trừ virus tang thi."

Thấy Cẩm Vinh tươi cười ôn hòa, Tiếu Yên Nhiên dường như cũng có thể tưởng tượng ra cảnh người này ôn hòa cắt từng miếng thịt mình trong phòng thí nghiệm.

"Đáng tiếc, thời điểm xuất hiện có chút muộn, chúng ta không cần nó nữa." giọng Cẩm Vinh mang theo một chút tiếc hận.

Quý Dụ nghe vậy cũng cả kinh,

Chỉ nghe Cẩm Vinh nói, "Quên nói cho các vị một tin tức tốt, viện nghiên cứu đã thành công chế tạo thuốc chữa trị virus."

Ánh mắt cô như mang theo ánh sáng, "Không phải giải trừ virus tang thi, mà là hoàn toàn tiêu diệt tang thi."

"Tận thế đã có thể kết thúc." Cẩm Vinh cong cong khóe môi, "Tôi nghĩ đối với tất cả chúng ta, đây là một chuyện vô cùng đáng mừng."

Quý Dụ trực tiếp lao ra ngoài, gọi vài cuộc điện thoại, gọi cho phòng thí nghiệm, rồi cả ban lãnh đạo căn cự

Lấy tính cách Chu Cẩm Vinh tính cách, cô sẽ không tùy ý dùng loại chuyện này ra đùa, nhưng vẫn là nhịn không được muốn xác nhận lại.

Cuối cùng, gọi điện thoại xong, Quý Dụ nước mắt đầy mặt, sĩ quan canh gác bên cạnh lẳng lặng đưa khăn giấy cho hắn, tuy rằng không biết là chuyện gì, nhưng có thể làm dị năng giả mạnh nhất căn cứ vui vẻ nhường này, nhất định tin tức tốt đi.

Quý Dụ lập tức khôi phục tinh thần sáng láng, trở lại phòng, nhìn về phía Chu Cẩm Vinh ánh mắt cực nóng.

"Ngại quá, vậy mà còn phiền phức Chu tiến sĩ những chuyện này." Quý Dụ thiệt tình nói, lúc này phòng thí nghiệm hẳn là cần tăng ca, sản xuất số lượng lớn thuốc kháng sinh.

"Không sao, phòng thí nghiệm đã không còn chuyện gì cần tôi, mà tôi với linh tuyền cứu người chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết huyền huyễn, cũng rất cảm thấy hứng thú." Cẩm Vinh cười nói.

Lại nhiều lời một câu, "Tuy rằng tang thi cũng không phải loại sinh vật bình thường gì."

Giang Khuynh giờ đã tin rồi, rằng đã có thuốc điều trị kháng virus tang thi, biểu hiện của Quý Dụ không phải bày ra để lừa cô ta, cô ta mím môi, thẳng thân mình, nói với Cẩm Vinh cùng Quý Dụ, "Tôi đúng là có linh tuyền."

Nói ra những lời này, tuy rằng có chút buồn bã mất mát, nhưng Giang Khuynh rõ ràng, đây mới là cách làm có lợi nhất.

Nói hay không nói gi đã không còn tác dụng gì với đại cục.

Ngược lại là Tiếu Yên Nhiên, nhìn Giang Khuynh thừa nhận, phảng phất căn bản không nghe được, sắc mặt trắng bệch mà lẩm bẩm nói, "Tại sao lại như vậy, không có khả năng nhanh như vậy, rõ ràng còn có tám năm......"

"Cái gì tám năm?" Quý Dụ nhíu nhíu mày, Tiếu Yên Nhiên đến cuối cùng còn ẩn giấu bao nhiêu bí mật.

"Rõ ràng còn tám năm nữa, mạt thế mới có thể kết thúc." Tiếu Yên Nhiên tái nhợt, ánh mắt đột nhiên sáng lên, lại làm người cảm thấy đáng sợ, đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm Cẩm Vinh.

"Nhất định là mày, nhất định là mày, mày đáng lẽ phải chết rồi, tao còn muốn báo thù, giết Giang Khuynh, là nó hại chết tao, tao muốn giết nó......"

Lời càng nói càng hồ đồ, cũng làm người khác kinh sợ.

Cẩm Vinh cảm thấy rất có hứng thú, nhưng hình như Tiếu Yên Nhiên chịu kích thích quá mức, vẫn phải để người vào tiêm thuốc an thần, bình ổn cảm xúc cho cô ta.

Giang Khuynh lòng có nghi ngờ, cho dù là Quý Dụ, hay là Chu Cẩm Vinh cũng sẽ không cho cô ta tiếp tục tham dự vào chuyện này.

Tiếu Yên Nhiên chỉ yên lặng cùng người do Quý Dụ an bài đi bệnh viện, phối hợp trị liệu cho những người nhiễm virus, cũng coi như dùng công chuộc tội.

Sau khi viện nghiên cứu cùng lãnh đạo căn cứ thương nghị bàn bạc xong, bọn họ quyết định ba ngày nữa sẽ công bố tin tức này với tất cả mọi người, nhưng trước đó, bọn họ phải truyền thông tin cho các căn cứ khác, liên lạc với các căn cứ của con người ở nước ngoài.

Tính chất của loại thuốc này cũng đặc thù, cần bọn họ chuẩn bị sẵn sàng.

Quý Dụ tò mò hỏi Cẩm Vinh rốt cuộc là làm thế nào mà tìm ra được giải dược. Cẩm Vinh từ từ giải thích cho hắn về những nghiên cứu dị năng giả trước đây.

Nhân loại nhiễm virus biến thành tang thi, làm cho cơ thể người dù thối rữa đến mấy nhưng vẫn có thể di chuyển. Virus kí sinh chủ yếu ở não bộ làm hình thành tinh hạch mà tinh hạch cũng như một dạng tồn tại khác của virus, cũng đồng nghĩa, virus này chưa chắn có hại hoàn toàn bởi vì cũng nhờ nó mà xuất hiện các dị năng giả, mang gen biến dị, có thể hấp thụ năng lượng từ chính virus.

Kháng sinh phòng thí nghiệm chế tạo ra chính là nhằm vào các đặc tính này của virus tang thi, đặc biệt là virus nằm trong tinh hạch. Kháng sinh sẽ giết các virus trong tinh hạch, chuyển hóa nó thành các kháng thể đi giết các virus còn lại trong não bộ và thân thể. Con người nhiễm virus sẽ không biến thành tang thi, tang thi dùng thuốc này sẽ chết hoàn toàn, không tiếp tục truyền bệnh được nữa.

Cẩm Vinh chọn một nhóm người từ viện nghiên cứu, ôm hy vọng giết sạch tang thi mà làm việc, nhóm người của bọn họ quả thực là dốc công dốc sức, vì thế viện nghiên cứu cũng từ bỏ các giải pháp như giải trừ virus từ từ.

Bọn họ dùng thời gian hai năm, sáng tạo ra kỳ tích.

Cẩm Vinh cảm thán một câu, "Hai năm, không ngắn."

"Đã cũng đủ nhanh." Quý Dụ như suy tư gì, nói, "Nếu chúng ta sớm biết rằng có linh tuyền, có phải hay không thuốc sẽ sớm được nghiên cứu ra hơn nữa."

"Có lẽ vậy." Cẩm Vinh nhàn nhạt nói, "Nhưng đây có lẽ cũng là bài học, không nên đem hi vọng kí thác vào những thứ xa vời làm gì, tự thân nỗ lực vẫn là tốt nhất."

Sau tận thế, cũng có không ít người sửa tín ngưỡng tôn giáo, hy vọng có thần phật xuất hiện, nhưng thời gian càng lâu, liền biết trừ bỏ chính mình, sẽ không có ai xuất hiện cứu rỗi bọn họ.

Quý Dụ nắm chặt tay, linh tuyền không giúp được bọn họ, cũng không cứu được Trình Quang. Tiếu Yên Nhiên trơ mắt nhìn Trình Quang chết, còn có, Giang Khuynh.

Cùng lúc phòng thí nghiệm chế tạo thuốc, Tiếu Yên Nhiên rốt cuộc mở miệng.

Mà nghe xong chân tướng, Quý Dụ cả người đều hoảng hốt.

Cẩm Vinh vẫn bình tĩnh, mặc dù nghe được câu bản thân vì cứu người mà chết sớm, cũng không phản ứng gì, cô là không thèm để ý những thứ như trọng sinh, chỉ làm như nghe được một câu chuyện xưa thôi.

Vỗ vỗ bả vai Quý Dụ, đối với người lãnh đạo được tín nhiệm cũng có lý trí như hắn, cô còn tính nhìn thuận mắt, nếu không cẩn thận kích thích hắn quá lại không tốt.

"Nếu, bọn họ nói ra sớm một chút, nếu Tiếu Yên Nhiên nói ra sớm một chút, liền sẽ không có nhiều người chết như vậy."

Tiếu Yên Nhiên đích xác có lý do đi trả thù người kiếp trước hại cô ta, nhưng một mặt chỉ nghĩ đoạt linh tuyền, ngồi chờ mạt thế xuất hiện, người như vậy, nói ra ngoài, chỉ sợ có vô số người muốn đến xé xác cô ta.

Liền Quý Dụ nhịn hồi lâu, mới bớt đi sát ý với Tiếu Yên Nhiên.

Mẹ hắn, các em trai, em gái, có bao nhiêu người chết vì hỗn loạn, chết vì mạt thế,

Bọn họ đã có cơ hội thay đổi, lại bỏ lõ như vậy.

_____

Thực mau, những người ở cao tầng căn cứ cũng đều biết chân tướng trọng sinh, trải qua quyết định, tạm thời không công bố chuyện này với công chúng, tránh dẫn đến bạo động.

Nhưng điều này không đồng nghĩa với việc Tiếu Yên Nhiên sẽ bình yên vô sự, bởi vì ả thấy chết mà không cứu, đánh lén đồng đội, bằng hai tội danh này, bị giam giữ ở phòng tạm giam dị năng giả, thời gian không hạn định.

Giang Khuynh cũng vậy, cho dù không có thương tổn đồng bạn, nhưng luật di năng điều thứ nhất đã quy định ngoài biết tự bảo vệ cho bẳn thân, không thể đối đồng bạn thấy chết mà không cứu.

Giang Khuynh nguyện ý lấy ra linh tuyền nghiên cứu, cứu người, mong muốn được giảm hình phạt, Quý Dụ tới gặp cô ta lần này, cũng là lần cuối cùng.

"Thực xin lỗi." Đây là lần đầu tiên Giang Khuynh, sau nhiều chuyện như vậy, mà nói một câu xin lỗi với Quý Dụ xin lỗi, vì đã giấu giếm, vì không cứu Trình Quang.

"Nếu anh bị thương, tôi sẽ lấy ra." Giang Khuynh nhàn nhạt nói, lời nói thẳng thắn thành khẩn lại tàn khốc, "Nhưng người khác chết sống không liên quan đến tôi."

Suy nghĩ của Giang Khuynh từ đầu đến cuối cũng không thay đổi.

Quý Dụ ánh mắt buồn bã, không nói lời nào liền xoay người rời đi, con đường của bọn họ đã định là khác nhau.

_____

Sau hai năm, ba tháng, mười bảy ngày tận thế, nhân loại chứng kiến lịch sử lại bước sang một trang mới,

Căn cứ tất cả mọi người ỏa trong niềm hạnh phúc, ôm tâm tình kích động khu đài cao được xây dựng khẩn cấp trong thời gian ngắn ,

Giang Khuynh cùng Tiếu Yên Nhiên cũng ở đó, chẳng sợ trọng tội, cũng không đủ để bỏ lỡ thời khắc quan trọng này của nhân loại.

Cũng không ôm tâm tình chạy, một khi tận thế kết thúc, lại có thể chạy trốn tới nơi nào.

Cẩm Vinh không có xuất hiện ở trên đài cao, bởi vì hết thảy đều đã chuẩn bị ổn thoả, thực nghiệm cũng thành công một trăm phần trăm, cô có ở đó cũng không có tác dụng gì.

Một làn sương trắng phụt ra từ dụng cụ trên đài cao kia, chậm rãi tỏa ra tứ phía, theo gió bay đi, khuếch tán, nhân loại ở sương mù bình yên vô sự.

Nhưng nơi xa, đám tang thi một đám lại một đám ngã xuống như đám rối vô hồn.

"Đây là cái gì?" Tiếu Yên Nhiên nhỏ giọng.

"Đối với tang thi mà nói, là vật chất trí mạng." Cẩm Vinh đứng phía sau thuận miệng giải thích.

Đã tiếp nhận hiện thực, Tiếu Yên Nhiên kinh ngạc nói, "Không phải tiêm vào huyết thanh sao?"

Phương pháp kết thúc mạt thế trong trí nhớ của cô ta là huyết thanh, giết chết tang thi, cùng với nghiên cứu huyết thanh kháng virus dành cho con người.

Cẩm Vinh liếc cô ta một cái, "Cô cũng quá coi thường trình độ khoa học của chúng ta rồi, đã là thời đại nào, một đám tang thi nhiều như vậy tiêm vào huyết thanh đến bao giờ, phiền toái."

Trước mạt thế thì vũ khí sinh hóa cũng đã dần phổ biến, ở trên chiến trường thả xuống mấy viên, liền đủ để giết chết hết thảy sinh vật trên mặt đất.

Đương nhiên cái này chỉ nhằm vào tang thi, sẽ không ảnh hưởng đến nhân loại, cũng coi như là vũ khí phục vụ mục đích.

Tiếu Yên Nhiên trầm mặc, cô ta không khỏi hoài nghi cái mình gọi là ký ức có phải là mình tưởng tượng ra hay không...

Nhìn tang thi thành đàn ngã xuống, vô luận là người thường hay là dị năng giả, đều kích động vui mừng, cũng có người nhịn không được chảy nước mắt, "Được giải thoát rồi."

Bọn họ rốt cuộc có thể từ ác mộng tỉnh lại, giải thoát rồi.

"Rốt cuộc cũng kết thúc." Quý Dụ nắm chặt nắm tay, trong mắt tràn đầy kiên nghị.

"Đúng vậy." một lãnh đạo khác vui mừng gật đầu nói, mặc dù hưng phấn như vậy, cũng không quên công tác, "Lập tức đem tin tức báo cho các căn cứ khác."

Sớm một khắc, tổn thương nhân loại phải chịu cũng sẽ ít đi một chút.

Lại thêm ba ngày nữa, các châu lục đồng loạt thả vũ khí, theo sự khuếch tán của dược vật,

Mạt thế rốt cuộc kết thúc.

_______

Xây dựng sau tận thế nhanh chóng được tiến hành, các kiến trúc cơ sở hạ tầng, từ đường nước, phương tiện giao thông, cầu đường, internet, điện, qua hai năm tận thế cũng chưa hư hại nghiêm trọng, nhanh chóng được hồi phục.

Tuy nhiên, dân số thế giới sau hai năm giằng co từ hơn 7 tỷ dân cư xuống còn chưa đến sáu trăm triệu người.

Chưa kể đến việc xử lý xác tang thi trên khắp các châu lục. Việc xử lý này cũng vô cùng phức tạp.

Toàn thế giới cũng học được bài học, không ai có thể đảm bảo liệu một loại virus tương tự tang thi có xuất hiện một lần nữa hay không.

Nhưng nhân loại trước sau vẫn sẽ ngoan cường sống sót.

Trong quá trình hồi phục sau tận thế, cũng xuất hiện vô số vấn đề khác, tỷ tranh quyền đoạt lợi, chiếm đoạt tài nguyên, v.v.

Đã là đại biểu cho dị năng giả, Quý Dụ cũng từng tới tìm Cẩm Vinh, có lẽ là từng hợp tác trong hoạn nạn, cũng có lẽ là bởi vì tín nhiệm nhân phẩm Chu Cẩm Vinh.

Rốt cuộc, một người chế tạo được loại thuốc cứu vớt nhân loại, có thể không màng danh lợi giã từ sự nghiệp khi đang ở trên đỉnh vinh quang thật sự là số ít.

Tuy rằng sẽ không có ai quên đi công lao của cô.

Đương nhiên, ở trong mắt Cẩm Vinh, Quý Dụ thường xuyên đến tìm cô giãi bày tâm sự, thuần túy là bởi vì cô là người ngoài cuộc tranh đoạt của bọn họ.

"Chu tiến sĩ, cô nói xem, vì sao sinh hoạt bình ổn trở lại, người ta liền dễ dàng quên đi tương trợ sinh tử khi mạt thế như vậy, nhân tính cũng chẳng bớt đáng ghê tởm lên."

"Còn có, những người đó chỉ cho chính mình, vì quyền lực, vì địa vị......"

Tức giận trong lòng Quý Dụ cũng dễ dàng lý giải, hắn chứng kiến quá nhiều đồng bạn vì nhân loại mà hy sinh, nhưng những gì mà mạng sống bọn họ đổi lấy, giờ lại để cho những kẻ kia tranh quyền đoạt lợi, những thứ minh tranh ám đấu này tuyệt không phải là thứ hắn mong muốn. Thậm chí làm hắn nghi ngờ, sự hy sinh của thân nhân, bằng hữu hắn rốt cuộc là có đáng giá hay không.

Bây giờ quốc hộ lại thương nghị đãi ngộ dành cho dị năng giả có nên để cho bình đẳng với người bình thường hay không, vòng đi vòng lại, tranh luận quá nhiều, làm hắn có chút bối rối.

Cẩm Vinh không nói mấy lời an ủi hắn, cũng không có kiến nghị gì, chỉ lại kể cho hắn một câu chuyện lưu truyền trong kinh thánh,

"Thượng đế giáng xuống đại hồng thủy, rửa sạch tất cả mọi thứ, trừ kẻ mà hắn cho là đại biểu cho chân thiện mỹ - Noah cùng với những người thân thiết với hắn, nhưng mấy chục năm, mấy trăm năm sau, hậu đại Noah sinh sản ở trên mặt đất, bọn họ không khác gì những nhân loại từng bị rửa trôi năm đó."

Mà mạt thế giống như hồng thủy rửa sạch nhân gian, mà nhân loại lưu lại vĩnh viễn không có khả năng chỉ có chân thiện mỹ.

Tóm lại, Quý Dụ suy nghĩ nhiều.

_____

Cũng không biết ngày đó Quý Dụ có vào được miếng nào hay không,

Qua mấy tháng sau, Cẩm Vinh biết được một tin tức, quốc gia quyết định mộ binh dị năng giả, làm thành thế lực, hay nói là một loại vũ khí riêng của quốc gia.

Mà người lãnh đạo tổ chức, chính là Quý Dụ.

Tuy rằng mất đi tự do nhất định, nhưng có danh nghĩa quốc gia, cũng sẽ có phương tiện cùng bảo đảm.

Cẩm Vinh không để ý tới tin tức như vậy quá nhiều, sau mạt thế, cô cũng vẫn luôn tận sức với đủ loại nghiên cứu, dù sao cũng là quốc gia bỏ vốn,

Ngoài ra, nàng còn nhận nuôi rất nhiều trẻ em không cha không mẹ, chúng đều bởi vì mạt thế mà mất đi thân nhân, hứng thú của Cẩm Vinh với hôn nhân vẫn là không lớn bằng niềm đam mê thí nghiệm, tuy rằng căn bản không có thời gian chiếu cố đám hài tử, nhưng danh nghĩa cô nhi viện vân là Cẩm Vinh, những đứa trẻ đó có người chăm sóc vẫn tốt hơn ở ngoài nhiều.

Hậu mạt thế, tân nguyên năm thứ sáu mươi chín.

Một trong những tiến sĩ y học nổi tiếng nhất thế giới, với vô số thành tựu nổi bật, đặc biệt là công lao đưa nhân loại ra khỏi bóng đen, Chu Cẩm Vinh qua đời.

Nền y học mất đi một trong những học giả chân thành nhất, các quốc gia bày tỏ lòng thương, thương tiếc vị bác sĩ thiên tài.

____

-hoàn thế giới 30-

[09.05.21 kết thúc thế giới ba mươi]

Chương trước Chương tiếp