[Englot] [Cover] NGƯỜI TRONG HỒI ỨC - Câu nói muốn nghe

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

-Em...em vừa mới nói cái gì vậy? - Engfa sợ hãi hỏi không thành câu trước câu nói của Thỏ. Nhưng cô lại khác, vô cùng bình thản lên tiếng tiếp "Em đã tìm hiểu qua rồi. Em và anh đều đã đủ tuổi để quan hệ tình dục. Vì vậy, anh không cần phải sợ bị bắt vì quan hệ với trẻ vị thành niên". Cô dứt lời thì sự kinh hãi trên khuôn mặt của Engfa hiện ra càng nhiều hơn "Cái gì đây vậy trời? Chị mới là người bị bắt vì quan hệ với trẻ vị thành niên đấy. Mà cũng không đúng, lỡ bị cảnh sát tóm được thì khai gì đây. Nói một cô gái đi cưỡng hiếp một cô gái khác hả? Chắc lúc đó bị tống vô bệnh viện tâm thần luôn chứ không phải là nhà giam nữa". Engfa liên tục hét toáng lên trong lòng như thế rồi bỗng thấy cô cúi dần người mình xuống thì lập tức đẩy dạt cô sang một bên, leo ngay xuống giường, chuẩn bị phóng ra cửa thì liền đứng khựng lại, vì...

-Nếu anh dám bước ra khỏi căn phòng này dù chỉ một bước thì em sẽ ngay tức khắc hét lên là anh đã cưỡng hiếp em - Cô nói vô cùng lạnh lùng khiến mặt nó trắng bệch. Nó lặng người, tay nắm chặt lại chốt cửa, mãi một lúc lâu sau mới có thể quay đầu nhìn lại thì sự bàng hoàng của nó càng hiện lên rõ mồn một hơn bao giờ hết. Nó chạy ngay lại chỗ cô, vơ vội cái chăn quấn người cô lại, đồng thời hét lớn "EM ĐANG LÀM CÁI TRÒ GÌ VẬY?". Và đúng như những gì Engfa đang hành động, khoảnh khắc nó vừa quay lại thì đã bắt gặp ngay cảnh cô thoát y trước mắt mình nên không chần chừ dùng mọi cách khiến cô phải dừng lại

-Cơ thể của em có đẹp không? - Cô nhẹ nhàng hỏi khi đã gỡ bàn tay đang giữ chặt cái chăn của Engfa ra khỏi người mình, và lại một lần nữa cơ thể cô cứ thế mà lộ ra trước mặt Engfa. Nó há hốc mồm, chân bước lùi trong vô thức còn cô thì cứ tiến tới đẩy nó đứng sát dính vào cánh cửa phòng. "Trong suốt 18 năm qua, em luôn có một mong ước duy nhất. Dù rằng mong ước của em chả là gì so với những người khác. Em muốn nhìn thấy chính bản thân mình trong gương. Xem gương mặt hiện tại của em là như thế nào, xem cơ thể của em có thật sự đẹp như mọi người vẫn thường nói hay không" - Bây giờ cô đã đứng sát nó

-Anh chưa trả lời câu hỏi của em đấy. Với lại, chúng ta đã nắm tay, ôm, hôn nhau hết rồi thì anh còn ngại ngùng gì ở đây nữa? - Cô kê mặt mình sát mặt Engfa, nói lên một cách biến thái làm mặt nó tái xanh, ấp úng nói "Không...không...được. Chúng ta...không thể...làm chuyện này được". Cô mỉm cười, vô tư nói tiếp "Vậy hôm nay anh đền bù nụ hôn đầu cho em bằng việc khác đi"

Engfa bỗng quay mặt sang một bên, lầm bầm tự trách "Thật tình! Sao cái số của mình nó kỳ lạ như thế này. Năm đó, khi không tự dưng có chó chạy ra giữa cánh đồng hoang chi không biết để giờ này cứ bị đòi trả nụ hôn đầu hoài. Còn nữa, bánh xe bể đúng lúc luôn. Mình đúng sinh ra nhằm ngôi sao xấu mà". Tuy nó nói rất nhỏ nhưng cô vẫn nghe thấy, cô tự đắc với chính bản thân mình "Em xin lỗi nha anh Engfa. Nhưng số của anh kỳ lạ là do em đấy. Chó chỉ hung dữ chạy ra xồng xộc đòi cắn người nếu anh cố tình đạp trúng đuôi của nó mà thôi. Anh Engfa~". Cả 2 vẫn như thế, được một lát thì nó nói trước "Vậy em muốn làm gì? Trừ chuyện này ra thì mọi chuyện anh đều có thể đáp ứng được"

Cô nghe được liền vui vẻ, "Anh hứa rồi đó nha. Thỏ nhất thời vẫn chưa thể nghĩ ra. Chừng nào em nghĩ xong thì em sẽ nói cho anh biết. Thôi, anh lại giường nằm ngủ đi. Em sẽ không làm như thế với anh nữa đâu" - Nói rồi, cô thật vui vẻ chạy đến bên giường, còn nó thì cơ thể liền trượt dài theo cánh cửa và ngồi bệt ra sàn, khuôn mặt vẫn còn giữ nguyên cái vẻ bàng hoàng khi nãy "Thoát...thoát rồi. Giờ mà "ngủ" với chị ấy sẽ bị phát hiện là con gái chắc luôn. Với lại mình cũng chưa đủ tuổi nữa. Thôi ráng đợi thêm mấy năm nữa vậy. Mà...cơ thể chị đẹp thật đấy, Thỏ con" - Engfa cứ dán mắt vào cô gái đang đứng quay lưng với mình mặc lại áo. Nhưng nó đâu biết rằng, trong lúc cô đang mặc lại đồ cho mình thì trên môi cô bất giác vẽ lên một nụ cười, do nhớ lại một điều gì đó

-Marima à~ Làm sao mình biết là người con trai đó có yêu mình thật lòng hay không?

-À...để tớ nghĩ xem. Đúng rồi! Có cách này nhưng...hơi nguy hiểm đấy

-Cậu nói ra thử nghe xem

-Cậu hãy thử khỏa thân hoàn toàn đứng trước mặt người đó. Nếu người đó yêu cậu vì là chính cậu thì sẽ nghĩ đến cho bản thân cậu đầu tiên, anh ta nhất quyết sẽ không chạm vào cậu. Còn nếu không, anh ta sẽ vồ cậu như hổ đói mồi. Vì dù gì, cậu cũng có một cơ thể đẹp trời ban mà

-Cảm ơn cậu. Có dịp tớ sẽ thử

*Hiện tại*

-Chị Charlotte! Chị đang nghĩ gì trong đầu mà cười gian quá vậy? - Engfa khó hiểu hỏi khi thấy được nụ cười trên môi Charlotte, cô không đáp lại chỉ vui vẻ nhún vai, rồi cũng tiếp tục nói "Cái này chị giả sử thôi. Nếu chị đã chết thật và ví dụ như dù chị còn sống nhưng lại định cư bên Mỹ, lấy chồng, sinh con bên đó luôn thì em tính sao?". Nó hơi im lặng, rồi bỗng chồm người tới hôn phớt lên môi cô một cái, sửa tư thế của cô một chút. Không còn là ngồi vào khoảng giữa 2 chân Engfa nữa mà đã ngồi hẳn lên đùi của nó. Charlotte thấy vậy thì khuôn mặt tự trách của cô càng hiện rõ hơn "Aishhhhh! Cái này còn dễ xúc tác hơn cái trước nữa. Làm sao đây? Mình thật sự không muốn "quan hệ" trong xe đâu mà~~~ Chật lắm!!!"

-Thì em kiếm 1-2 con chó gì đó về nuôi cho tuổi già đỡ buồn chán. Em già rồi thì mua bừa một cái viện dưỡng lão, nằm ở trong đó bắt người khác phục vụ cho mình. Vậy thôi - Engfa vô tư nói dù rằng bây giờ Charlotte chả thèm quan tâm đến lời nó nữa, cứ liếc mắt ngang dọc cái xe này của nó. "Chị muốn tìm gì sao? Để em tìm cho. Đây là xe của em mà" - Nó hỏi thì cô cũng hơi ngại ngùng quay đầu lại mà lên tiếng "Không...không...có gì". Thế nhưng, khi cô vừa nói xong thì bỗng thấy cơ thể mình đang bị Engfa đẩy sát lại nó hơn, hơi rướn cổ lên một chút đặt mặt mình song song với khuôn mặt đã tối sầm lại của Charlotte mà nở nụ cười gian

-À~~~ Em biết rồi. Từ nãy đến giờ chị cứ thấp thỏm là sợ bị em làm "thịt" ngay tại đây đúng không? - Cô cứng họng không biết phải trả lời nó thế nào. Trong khi cô thất kinh ra như thế thì nó lại như cá gặp nước, cứ đưa đầu mình tiến lại gần hơn trong khi cô đang cố hết sức ngã về phía sau, đến độ 2 tay phải chống hẳn lên đầu gối của Engfa. Nhưng cô né chẳng được bao lâu thì đã thấy mình bị tay nó đẩy lên cái một, ôm chặt cô lại và rúc ngay đầu mình vào hõm ngực của cô, khẽ lên tiếng đầy mệt mỏi. Vì hiện tại bây giờ Charlotte đang mặc một cái áo xẻ ngực cực kỳ khiêu gợi
-Em đã nói rồi mà. Từ đây đến khi em được chị thừa nhận một cách quan minh chính đại thì em sẽ không làm gì chị đâu. Chị yên tâm đi.
Nhưng nếu Charlotte Austin còn mặc những loại áo như thế này hoặc cứ liên tục có những hành động tránh né thân mật với Engfa Waraha thì đừng trách sao em ác với chị đấy! Sức chịu đựng của một con người là có giới hạn thôi, Thỏ con~

Cô đơ cả người khi nghe Engfa nói, nhưng khi chuẩn bị lên tiếng đáp lại nó thì đã bắt gặp Emgfa đang ngày càng vùi sâu đầu mình vào ngực mình hơn, bàn tay phía sau lưng cũng siết chặt lại. Engfa nhắm nghiền mắt, cứ ôm Charlotte trong tư thế như vậy giống như một đứa con nít đang ôm chặt lấy bình sữa của mình trước khi ngủ. Cô khẽ cười, lấy tay vuốt nhẹ lên tóc nó, dịu dàng nói "Ngủ ngon nha, Engfa!"

Cô hơi nhích người mình xuống một chút, với tay kéo cái cần gạt bên hông cho cái ghế lái này ngã ra đằng sau. Và bây giờ, Charlotte đang nằm hẳn lên người của Engfa, được vòng tay của nó ôm lại, ngủ thật yên bình. Thế nhưng, khi một số tiếng ngáy nhẹ của cô vang lên thì ai đó đã từ từ mở cặp mắt đầy chua xót của mình dậy, len lén nhìn cô rồi thật ôn nhu vén tóc qua tai cô, đau đớn cất tiếng

-Thỏ con~ Ba từ "Chị thích em" khó nói đến như vậy sao? Hay là đúng như Meghan nói. Chị chưa từng thích em chỉ là chị đang muốn thể hiện trước mặt mọi người rằng mình là người chiến thắng trong mọi chuyện. Kể cả việc sở hữu một người lúc trước chưa bao giờ có cảm xúc với mình. Em đợi chị không phải 10 năm mà đã tận 16 năm. Không phải đợi chị quay về mà là đang đợi chị nói lên câu "Chị thích em, Engfa!"

Nó buồn bã nói xong thì cũng kéo người cô sang một bên, cho cô nằm ngay ngắn ở băng ghế sau, lấy cái chăn ban nãy ân cần đắp lên cho cô. Còn mình thì trở lại ghế lái và khởi động xe chạy đi đâu đó. Engfa ngồi đằng trước đang cực kỳ nghiêm túc với công việc lái xe chứ không còn cái dáng vẻ sâu ngủ như lúc nãy nữa. Nó lái xe mà cứ nhìn về phía cô qua cái kính chiếu hậu và khi nó thấy cô trở mình quay mặt về phía trong thì không biết tại sao trên môi bất giác nở một nụ cười. Vào ngay lúc này đây, thì cũng có một người khác đang nở nụ cười thật tươi, nói thầm với chính mình "Chị đã nói rồi, Engfa à. Không phải "thích" mà là "yêu". Em không nhớ đó là lỗi của em, không phải lỗi của chị. Charlotte Austin là người không có thói quen nói lại một câu hai lần"

Và hiện tại, hình ảnh trong chiếc xe này tuy bình dị nhưng lại ấm áp vô cùng. Một cô gái đang cuộn mình vào trong chiếc chăn ngủ ngon lành, còn cô gái kia đang tập trung điều khiển xe để lái đến nơi mình muốn. Mãi mấy tiếng sau thì cô mới mở mắt dậy trong khó khăn, vuốt vuốt mái tóc mình một chút nhìn xung quanh, thấy chiếc xe đã hoàn toàn trống rỗng, hơi thở ra một tiếng "Đi đâu rồi? Mà cái nơi quái quỷ gì đây?". Charlotte nhìn ra bên ngoài qua cái cửa kính xe thì thấy nơi mà cái xe nó đang đậu xung quanh chỉ là những bãi cát. Chuẩn bị bước xuống để tìm Engfa thì bỗng nhớ ra gì đó nên đã lấy điện thoại lên và gọi một cuộc

-Hi! Daddy, Mommy! Congragulation on your twenty-fifth wedding anniversary ! You have had so many woderful years togethers. I can only wish you more of same ahead. HAPPY ANNIVERSARY!!! - Cô vui vẻ hét lên với đầu dây bên kia và cũng nghe thấy một tràng cười lớn đáp lại mình "Oh my darling! Daddy and mommy thank you very much. But, I have something to tell you. You have been playing in Thailand enough to return to the United States to inherit my property"

-Oh common!!! We talked about this. I don't want to be a businessman. I want to become a police. Không nói với cha nữa, có mẹ ở đó không? Con có chuyện muốn hỏi xin ý kiến - Charlotte đang cực kỳ bực bội mà nói chứ không còn vui vẻ như trước nữa. Người trong điện thoại liền thở dài ngao ngán, chuyền sang người bên cạnh mình "Ta đây con yêu! Con có gì muốn nói với ta à?". Charlotte dừng lại đôi chút, suy nghĩ gì đấy rồi cũng quyết định nói

-Thưa mẹ! Con có tổng cộng 3 chuyện muốn nói. Thứ 1, mẹ hãy bảo cha dừng ngay ý định ghi tên con vào di chúc với hạng mục thừa kế tất cả tài sản nhưng với điều kiện là phải định cư bên Mỹ để lãnh đạo tập đoàn. Thứ 2, con xin lỗi vì mình đã trở thành một đứa con nuôi bất hiếu. Con sẽ sống tại quê hương của mình, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ bay về bên đó để thăm cha, mẹ. Còn chuyện thứ 3... - Cô đang nói bỗng ấp úng và cũng nghe thấy một giọng nói vô cùng dịu dàng cất lên "Con nói tiếp đi con yêu của ta"

-Ví dụ như mẹ đang cực kỳ yêu một người, nhưng mẹ lại bị những ràng buộc, những qui tắc khắc khe của gia tộc mình khiến mẹ phải chùn chân lại không biết có nên tiếp tục với người đó không? Thì mẹ sẽ làm sao?

-Con yêu à~ Ta sẽ chỉ nói với con như thế này thôi. Nếu con tự tin rằng mình sẽ sống hạnh phúc với tình yêu đó đến suốt cuộc đời, chứ không phải là đống tiền mấy tỷ đô thì con hãy làm theo những gì mà con tim mình mách bảo đi. Qui tắc đầu tiên của gia tộc chúng ta là gì. Con biết rõ hơn ai hết mà

-Không sợ hãi khi làm bất cứ việc gì - Charlotte lạnh lùng lên tiếng khi trong mắt cô giờ đây chính là hình ảnh một người con gái với 2 tay xách 2 túi đồ gì đó nặng trịch đi dần đến chiếc xe cô đang ngồi. "Chuyện của cha con cứ để ta nói hộ con một tiếng. À đúng rồi. Con chưa bao giờ làm ta thất vọng kể từ ngày quyết định nhận nuôi con. Ngược lại, ta còn vô cùng hãnh diện mà đi khoe với bạn bè rằng mình có một đứa con gái nuôi trên cả tuyệt vời đấy. Vậy thôi nha, con yêu. Gọi quốc tế thì tốn tiền của con lắm. Chừng nào hết tiền thì cứ nói với ta nha. Yêu con~~~"

Âm thanh "Tút...tút...tút..." trong điện thoại vừa vang lên thì Charlotte cũng bình tĩnh mở cửa bước xuống xe, Engfa bất ngờ "Ơ? Chị dậy sớm vậy?". Cô khẽ cười, nhưng lại giả bộ cất cái giọng chất vấn lên làm nó hơi sợ "Nói! Cô bắt cóc tôi đến đâu, cô Engfa Waraha". Nó thở dài thất vọng, lẳng lặng đặt 2 cái túi trên tay mình xuống và nói "Chị nhìn xung quanh đi. Vẫn chưa thể đoán được đây là đâu à?". Charlotte làm theo lời Engfa nói, nhìn kỹ quang cảnh một chút vì lúc nãy chỉ có thể nhìn một phần qua cái cửa kính xe mà thôi,đăm chiêu lại "Là biển à?"

-Chính xác! Đây là bãi biển Kata thuộc tỉnh Phuket, là bãi biển lớn nhất ở bờ Đông của nước ta - Engfa vui vẻ giới thiệu, Charlotte lại nghi hoặc hỏi tiếp "Sao em lại đưa chị đến đây?". Nó im lặng, cầm lại 2 cái túi và nắm lấy tay cô đi ra ngồi gần biển, nhưng phải nói là cả 2 đang trèo lên mui xe mà ngồi. Nó vô cùng nhanh gọn leo lên nhưng lại khá vất vả mới khiến cô lên được. "Jiangggg!!! Em không biết chị thường ăn sáng với gì nên đã đi chợ sớm ở gần đây gom hết đồ về. Mấy bà thím ở đó thích em quá trời luôn. Bả mới vừa dọn hàng ra là em đã mua sạch. Chị chọn đại một thứ để lót dạ đi. Tiết mục cuối cùng lát nữa chị sẽ biết"
Charlotte nhìn vào 2 cái bọc đầy ấp đồ ăn mà không khỏi cười ngượng "Này! Em đang nuôi người hay nuôi heo vậy? Mua cả đống thứ thế. Mua bừa cho chị cái bánh mì sandwich hay gì đó cũng được rồi". Charrlotte chưa kịp nói xong thì Engfa bỗng đanh thép nói "Không được! Chị đang ốm lắm rồi. Phải tích cực bồi bổ cơ thể. Với lại, em không muốn bị người ta nói mình là bạn trai tồi khi không dỗ béo nổi bạn gái của mình. Chị ăn xong nếu vẫn thấy còn thèm thứ gì thì cứ nói, em kiếm mua cho". Charlotte vui vẻ với những lời này, tình cảm ngắt má Engfa, bỗng nó hét lên làm cô vội vã buông ra "A!!! ĐẾN RỒI, ĐẾN RỒI!!!"

Trong khi Charlotte vẫn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì nó đã leo xuống xe, kéo cô một cái, chạy nhanh đến sát bờ biển. Và bây giờ, mặt Charlotte hiện đang ánh lên 2 từ "Hạnh phúc" với những thứ mà mắt mình đang nhìn thấy. Cô đứng lặng người mà ngắm và cảm nhận được vòng tay nó đang ôm chặt mình lại từ phía sau, trầm ấm nói

-Bờ biển này còn một điều đặc biệt nữa. Đây chính là địa điểm nổi tiếng nhất nước ta để ngắm mặt trời mọc. Ánh sáng mặt trời vừa mới ló dạng chính là thứ ánh sáng sáng nhất, rực rỡ nhất, xinh đẹp nhất và tinh khiết nhất trong tất cả các loại ánh sáng có trong vũ trụ này. Và chị cũng chính là bình minh rực rỡ nhất, xinh đẹp nhất, ấm áp nhất của Engfa Waraha.

Nó chỉ vừa mới dứt lời thì cô đã quay người lại ngay, bá cổ và hôn say đắm lên môi nó.

————————————————————————

🤍🤍🤍

Chương trước Chương tiếp