- Full Hon Nhan Ngot Ngao Dam Nhi Man Hoa Chuong 54 Ngoai Truyen 4 Neu Nhu Chua Tung Gap Anh Trung

Tùy Chỉnh

Hạ Nhã đã từng nói, vị giáo sư nhà bọn họ chỉ cần cô tức giận, hoạt động trên giường buổi tối sẽ càng thêm kịch liệt.

Vì vậy, giữa hai người suốt ngày ầm ĩ là chuyện thường ngày, Hạ Nhã luôn chọc giận làm cho Thương Ngao Liệt vui, còn làm không biết mệt.

Về phần lúc này nguyên do tức giận của giáo sư Thương phải nói từ một ngày trước khi phát hiện Hạ Nhã mang thai.

Hạ đại tiểu thư thích màu tóc rám nắng, đây là thói quen mọi người đều biết.

Hạ Nhã nói với ông xã mình: "Thầy Thương, chiều nay em có hẹn với nhà tạo mẫu tóc."

"Anh cảm thấy em không cần phải nhuộm tóc."

Hạ Nhã lập tức không vui, "Vì sao? Em thích không được sao?"

Thương Ngao Liệt đẩy đẩy gọng kính, "Thường xuyên nhuộm tóc không phải là thói quen tốt, em cũng biết mà."

"...... Nhưng trước kia anh sẽ không quản nhiều như vậy."

Trên thực tế Thương Ngao Liệt là bận tâm mấy ngày này hai người đều đang cố gắng tạo người, nếu như trong thời gian mang thai Hạ Nhã nhuộm tóc cũng không phải chuyện tốt.

Chỉ là anh còn chưa kịp nói ra suy nghĩ trong đầu, thì bà xã nhỏ đã bắt đầu suy nghĩ lung tung, "Có phải anh cảm thấy nhìn thấy một màu tóc lâu ngày.... Cuộc sống hôn nhân không còn thú vị?"

Thương Ngao Liệt nghe cô suy đoán lung tung như vậy, nhíu mày một cái.

Lát sau, anh rất thành thật nói cho cô biết, "Cho tới bây giờ anh không có để ý em nhuộm màu tóc gì."

"......"

Lần này giáo sư Thương thành công triệt để chọc cho cô vợ nhỏ xù lông rồi.

"Đại giáo sư Thương, em biết rõ anh không có bao nhiêu thời gian đặt tâm tư trên người em, nhưng anh cũng không cần nói chuyện trực tiếp như vậy."

"Em có thể đừng giở tính trẻ con như vậy hay không?"

Thương Ngao Liệt cũng có chút không vui, cô gái nhỏ này vì cái gì lại vui vẻ nói chuyện suy đoán lung tung chứ?

Anh thật sự không còn cách nào, nghĩ không muốn tiếp tục cùng cô chiến tranh lạnh. Ngày hôm sau về nhà, Hạ Nhã đã nhuộm lại một đầu tóc rám nắng trở lại màu đen tự nhiên, rất hiển nhiên, loại hành động này chính là vì chọc giận ông xã của cô.

Thương Ngao Liệt cũng chỉ nghiêm mặt không nói lời nào, ai ngờ mặt mũi Hạ Nhã lại tràn đầy láu lỉnh cọ tới, đối với tình huống cô chủ động, anh liền có dự cảm xấu.

"Bạn học Hạ Nhã, em muốn làm gì?"

Chỉ thấy người đẹp trước mắt mè nheo từ sau lưng biến ra một cái que thử thai nhét vào trong tay anh.

Thương Ngao Liệt cúi đầu xem xét...... Hai vạch.

Đầu tiên là anh nổi giận, cực kỳ muốn đặt cô vợ nhỏ này trên đùi đánh mông một trận, ai bảo cô mang thai còn dám đi nhuộm tóc!

Nhưng vừa nghĩ tới bọn họ rốt cuộc có tiểu bảo bối, người đàn ông nhất thời cũng không biết biểu đạt tâm tình như thế nào.

Hạ Nhã mắt thấy anh sững sờ tại chỗ, yếu ớt mở miệng: "Em mới từ tiệm làm tóc về, nhớ tới đã bị trễ ngày, liền chạy đi thử, không nghĩ tới......"

Dĩ nhiên cô đối với việc bản thân mang thai bánh bao nhỏ hoàn toàn không rõ tình hình, Thương Ngao Liệt mới không thể trách cô không làm tròn bổn phận.

Hạ Nhã nói xong, liền bị Thương Ngao Liệt ôm vào trong ngực, nụ hôn ẩm ướt rơi xuống gò má cùng cổ. Anh hôn cực kỳ dùng sức, vừa giống như trừng phạt cô, vừa giống như biểu đạt một loại vui sướng không cách nào nói nên lời.

"Thương Ngao Liệt......" Hạ Nhã ôm thật chặt bả vai người đàn ông, cảm nhận được sự vui sướng đến từ thân hình anh, đang không ngừng phóng ra năng lượng tình yêu.

"Em quả nhiên rất tuyệt vời!" Anh vuốt ve mặt cô, ánh mắt năng nề chìm sâu vào đôi mắt sáng của cô.

Đây là cơ hội thứ hai ông trời cho gia đình nhỏ này, Hạ Nhã muốn nắm thật chặt, bởi vì bất luận là Thương Ngao Liệt hay là bản thân cô, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng làm cha, làm mẹ.

Bọn họ sẽ cho đứa bé tình yêu thương ấm áp nhất.

"Em có gọi điện thoại cho bác sĩ Dư chưa?" Thương Ngao Liệt nói xong, lần nữa mặc áo khoác vào, "Hiện tại anh dẫn em đi khám."

"Không phải đã qua giờ tan sở rồi sao? Anh lại muốn để người khác tăng ca?"

Mặc kệ Hạ Nhã bị bệnh nặng hay nhẹ, giáo sư Thương đều mang cô đến bệnh viện của bác sĩ Dư, hành động này quả thực giống y chang như Hạ Đô Trạch năm đó.

Thương Ngao Liệt chợt nhíu mày, anh đột nhiên nở nụ cười, hỏi cô: "Vì sao em lại luôn thích đối nghịch cùng anh vậy?"

Hạ Nhã hất cằm lên, giọng điệu cao ngạo lại đặc biệt làm cho người ta yêu thích, "Ở trường học tất cả đều nghe theo anh, về nhà không phải đến phiên em làm chủ hay sao? Em cũng phải có quyền lực "trên mặt" chứ.

Lúc này cô thật sự là tiểu nữ vương trong nhà này rồi.

Thương Ngao Liệt dùng cằm cọ cọ trên đỉnh đầu cô, trong giọng nói giấu không được dịu dàng, "Nhã Nhã, không phải anh không quan tâm kiểu tóc của em, hoặc là cách ăn mặc, chỉ có điều.... Anh đối với phương diện này không mấy nhanh nhạy."

"Vậy lần sau dù có thế nào, phiền anh khen em thêm mấy câu có được không?"

Thương Ngao Liệt cúi đầu cười cười, khẽ nói bên tai cô: "Được." Bị hơi thở ẩm ướt lành lạnh của anh bao phủ, làm cho toàn thân cô run rẩy.

"...... Ông xã." Cô xấu hổ cúi thấp đầu.

Lúc mang thai..... bọn họ có phải là tạm thời không thể..... gì kia hay không? Thật không xong, cảm giác, cảm thấy so với ngày thường dễ dàng động tình hơn, chẳng lẽ hormone đã bắt đầu tác quái sao?

"Chúng ta trước đi làm kiểm tra, những chuyện cần phải chú ý một hồi sẽ tỉ mỉ nói với em."

Người đàn ông suy nghĩ một chút, đột nhiên dừng lại ở trước cửa, xoay người, kiềm lồng không đặng lần nữa ôm bà xã nhỏ vào lòng.

Thương Ngao Liệt ý vị hàm xúc dịu dàng nói: "Cảm ơn em, bà xã."

Hạ Nhã cũng ôm ngược lại cổ Thương Ngao Liệt, vẻ mặt tươi cười đắc ý, "Không cần khách sáo, đây là việc chỉ có bà xã mới có tư cách làm."

5,

Bởi vì bà xã nhỏ của anh đã mang thai, ba tháng đầu bọn họ quyết định thi hành "kế hoạch cấm dục" hoàn toàn.

Lúc này không giống với lần đầu tiên mang thai, dưới sự chăm sóc theo dõi của Thương Ngao Liệt cùng bác sĩ Dư, Hạ Nhã không hề xảy ra tình huống đột ngột. Cô cùng bánh bao nhỏ trong bụng đều rất khỏe mạnh.

Theo thời gian ngày từng ngày trôi qua, cái bụng nhỏ bằng phẳng của Hạ Nhã đã từng chút to lên, không chỉ là cup ngực tăng size mà ngay cả cặp mông cũng trở nên đầy đặn......

Mang thai ba tháng, Hạ Nhã biến thành một cô vợ bộ dáng thướt tha, thùy mị. Giáo sư Thương vốn "ăn chay" nhiều năm, sau khi kết hôn lại không mấy khi phải chịu cảnh thanh tâm quả dục như vậy.

Hạ Nhã thường xuyên bị anh đè trên giường hôn đến sắp không thở nổi, người trên thân cũng không yên tĩnh, hai con ngươi của anh u ám, đầu lưỡi lại đuổi theo quấn quít lấy lưỡi của cô không tha.

Tuy nói vấn đề sinh lý cuối cùng có thể dựa vào bản thân anh tự mình giải quyết, bất quả cô gái nhỏ xinh đẹp nhiệt tình không bị cản trở muốn tự mình ra trận. Hạ Nhã quấn lấy ông xã kiên quyết không buông, dưới tình huống giáo sư Thương vô cùng xấu hổ cùng bất đắc dĩ đến cực điểm mà chỉ dạy, rốt cục cô cũng học được mấy chiêu.

"Thầy Thương....." Hạ Nhã ngẩng đầu lên, vẻ mặt có một loại quyến rũ tự nhiên, "......Miệng em mỏi quá."

Người đàn ông bị cám dỗ nhíu chặt lông mày, mồ hôi từ trên trán chảy xuống, "Kiên trì thêm một chút nữa thôi."

Hạ Nhã không thể làm gì khác hơn là dùng tay cầm lấy, xúc cảm nóng bỏng làm cho khuôn mặt cô đỏ bừng, hormone trong người hỗn loạn kêu gào. Cô gái nhỏ hiếm khi rụt rè, khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại, "Chúng ta có thể thử một chút mà.....đúng không?"

Toàn thân của cô đều bị khơi gợi lên cảm giác khát vọng mê loạn, bởi vì bị cấm dục quá lâu, giáo sư Thương nghe một câu này của bà xã nhỏ liền triệt để đầu hàng.

Thương Ngao Liệt trấn an vợ bé nhỏ, "Vậy em nằm nghiêng lại."

Từ phía sau lưng ôm Hạ Nhã, Thương Ngao Liệt chỉ đơn giản ân ủi cô một chút đã làm cho cô không thể tự kiềm chế tự động cuộn thân thể lại, có thể nhìn thấy rõ ràng vệt đỏ ửng trên hai gò má, làm cho tâm trí người ra nhộn nhạo.

Toàn bộ quá trình anh cẩn thận thỏa mãn nhu cầu của cô, không giống như thường ngày làm cho đối phương đến cực hạn, cũng không làm cho cô quá mức hưng phấn, lại càng không lo lắng đến việc bản thân có đến đỉnh hay không.

Chỉ cần khiến Hạ Nhã giải phóng ra xúc động trong người, anh liền dịu dàng hôn trấn an cô buông lỏng thân thể.

Hoan ái qua đi, Thương Ngao Liệt thấy bà xã nhỏ hơi mệt, liền trêu chọc quấn lấy vài sợi tóc đen của cô, "Chờ sinh xong, có thể phê chuẩn cho em đi nhuộm lại tóc màu rám nắng."

"...... Sao lại nghĩ đến chuyện này rồi?"

Hạ Nhã quay đầu lại thấy anh vừa xấu hổ vừa ngượng ngùng, cô trố mắt ra. Là anh cảm thấy không quen hay sao? Khó trách trong quá trình vừa rồi, một mực cưỡng chế lấy tay xoay mặt cô qua, làm hại cổ cô mỏi nhừ.

Hạ Nhã lại muốn phát huy bản lãnh mồm miệng lanh lợi, người chồng tiêu chuẩn nào đó chỉ có thể lần nữa dùng nụ hôn, kịp thời ngăn chặn, lấp kín miệng nhỏ của cô lại.

6,

Trong quá trình mang thai một năm, Hạ Nhã đều tập trung tinh thần đặt ở trên bụng bầu, trí nhớ cũng trở nên có chút kém. Cô thậm chí còn quên hẳn thời gian vốn nên được mong chờ.

Sáng sớm, cả phòng ngủ bị ánh mặt trời đánh thức, Hạ Nhã lười biếng khởi động bụng nhỏ, Thương Ngao Liệt bên cạnh đã không còn.

Cô dụi mắt, liền nhìn thấy anh cầm trong tay một cái vương miện nhỏ đi tới.

Giáo sư Thương đeo vương miệng nhỏ lên đỉnh đầu Hạ Nhã, ánh mắt như đang nhìn một đứa bé.

"Em không nhớ rõ hôm nay là ngày gì?"

Hạ Nhã trong tình huống hoàn toàn không biết gì mà lắc đầu. Thương Ngao Liệt lại cười, khẽ hôn lên trán cô một cái, "Anh xin phép nghỉ rồi, hôm nay cùng qua với em."

"...... Tại sao?"

"Bởi vì...... Sinh nhật vui vẻ, bạn học Hạ Nhã."

Người đàn ông tốt, đều sẽ ghi nhớ ngày sinh nhật của vợ mình.

7,

Theo lời Vệ Tiên Sâm nói, đôi vợ chồng nhỏ Thương Ngao Liệt là cống hiến vĩ đại ông trời làm ra.

Anh cùng Hạ Nhã sinh ra bánh bao nhỏ, là một đôi song thai Lolita. Chị gái tên là Thương Dư Quân, em gái tên là Thương Dư Lạc.

Ông nội cùng bà nội xuất thân từ hai đại hào môn, một người là thuyền trưởng, một người là tiểu thư khuê các. Lai lịch ông ngoại bà ngoại càng thêm bén nhọn, là đặc công kinh nghiệm phong phú đang phục vụ quân sự cho FBI.

Không thể không nói, một đôi song sinh này, tiền đồ không thể lường được.

Mà tình cảm của đôi vợ chồng nhỏ cũng không hề thay đổi, ngược lại càng ngày càng mặn nồng. Thương Ngao Liệt thường xuyên mang hai cô con gái trở về nhà bà nội, giống như là muốn bù lại thời gian mấy năm trước chưa kịp yêu đương.

Có lúc Hạ Nhã tắm rửa đi ra, sẽ phát hiện người đàn ông nào đó đã đặt một bộ nội y tình thú bên cạnh gối đầu. Cô liếc mắt nhìn Thương Ngao Liệt trên ghế sô pha, anh còn có thể giả bộ như không có việc gì lật sách.

Hay hoặc là, Thương Ngao Liệt căn cứ "nội dung vở kịch" yêu cầu, đặt bà xã nhỏ trên đùi giả bộ muốn đánh đòn.....Hai người đều ngầm hiểu lẫn nhau rồi, tóm lại......Ưm, vô cùng khó chịu.

Kể từ Hạ Nhã cùng giáo sư hướng dẫn Thương Ngao Liệt công bố tin tức kết hôn, quả thực làm cho vô số người mơ ước theo đuổi tan nát cõi lòng.

Thường những cô gái nhìn thấy cảnh tượng một nhà bốn người bọn họ bên ngoài liền kích động, xoay người liền ở trên Microblogging phàn nàn cùng bạn bè.

"Mới vừa rồi mình nhìn thấy giáo sư Thương cùng bà xã của thầy ấy đi qua cửa hàng tiện lợi. Trong lòng thật lạnh thật lạnh thật lạnh......"

"Đúng vậy! Mình cũng nhìn thấy! Còn đặc biệt dịu dàng giúp bà xã của thầy cầm đồ."

"Tan nát cõi lòng a a a a a......"

"Nghe nói mỗi tuần bọn họ đều sẽ đưa cặp sinh đôi đi trung tâm văn hóa học ballet......"

Đúng vậy, khi hai cô con gái được 3 tuổi thì Hạ Nhã đã báo danh cho hai bé vào khóa học ballet tại trung tâm văn hóa. Hai vợ chồng rãnh rỗi sẽ cùng nhau đưa hai bé đến lớp.

Hai Lolita đều kế thừa gien ưu tú của ba mẹ, rất là xinh đẹp, đáng yêu. Màu da trắng nõn giống như Hạ Nhã, đôi mắt đen láy tỏa sáng. Chị gái Thương Dư Quân rất bảo vệ em gái, mỗi lần Hạ Nhã quở trách Thương Dư Lạc nghịch ngợm, bé sẽ giúp em gái cùng nhau hờn dỗi.

Hôm nay trước khi xuất phát, cô con gái nhỏ đứng trước cửa đột nhiên khóc lớn, Hạ Nhã đang mặc quần áo cho Thương Dư Quân liền đi tới xem xét, vội vàng hỏi bé: "Lạc Lạc, làm sao vậy? Đừng khóc..... nói cho mẹ nghe là làm sao?"

Cô con gái nhỏ khóc không ngừng, chu môi nói: "Mami, có một con ruồi mặc áo lông, cắn.....cắn Lạc Lạc!"

Con ruồi mặc áo lông? Là cái gì vậy?

Thương Ngao Liệt một tay ôm lấy con gái nhỏ đang gào khóc, "Cho ba ba nhìn xem."

Thương Dư Lạc duỗi cánh tay nhỏ nhỏ ngắn ngủn ra cho ba ba, đối phương cười sờ sờ cánh tay nhỏ của con gái, "Là bị ong mật cắn, có chút sưng..... ba ba giúp con bôi thuốc nhé."

Cô con gái lớn đi theo phía sau hỏi: "Ba ba, con ruồi mặc áo lông gọi là ong mật ạ?"

Thương Ngao Liệt mang con gái nhỏ trở về phòng, dùng xà phòng rửa sạch vết thương. Hạ Nhã từ trong hộp thuốc lấy ra một ít thuốc có thể trị sâu bọ cắn. Sau khi ông xã xác định vết thương không có để lại đầu kim của con ong, thì liền bôi thuốc cho con gái rồi băng lại.

Con gái nhỏ còn ý vị giơ cánh tay lên miệng, căng quai hàm thổi thổi vết thương, trong đôi mắt to tròn ngây thơ còn vươn nước mắt chưa kịp lau khô.

"Ba ba, Quân Quân cũng muốn băng cái này!" Con gái lớn túm lắy quần áo Thương Ngao Liệt.

Giáo sư Thương cuốn cao tay áo con gái lớn lên, chỉ có thể "công bằng" cũng dán một cái băng cá nhân nhỏ lên.

Con gái nhỏ ngước đôi mắt to tròn như hạt đậu vòng vo vài vòng, tinh quái ôm lấy cổ Thương Ngao Liệt nói: "Sau này Lạc Lạc muốn gả cho ba ba!"

Hạ Nhã nghe được ôm bụng cười to, hỏi bé: "Tại sao lại muốn gả cho ba ba?"

"Bởi vì ba ba rất yêu Lạc Lạc, lại rất lợi hại! Ba ba cái gì cũng biết!"

"Quân Quân sau này cũng muốn gả cho ba ba."

Thương Ngao Liệt ôm con gái nhỏ, dịu dàng lau đi những giọt nước mắt trên mặt còn chưa kịp khô kia, ngoài miệng lại tiếp tục trêu chọc con gái, "Ba ba đã cưới mami, không thể tái giá lần hai, làm sao bây giờ?"

Hai Lolita lập tức nhìn nhau.

Con gái lớn lập tức nhớ lại bộ phim vừa mới xem ở rạp chiếu phim, đột nhiên rất chân thành nói: "Vậy Quân Quân gả cho Batman đi!"

Hạ Nhã thật sự là triệt để thua ở cửa hai cô con gái của mình rồi "...... Tại sao là Batman?"

"Bởi vì Batman cũng rất lợi hại, chân của hắn cũng bị thương, hắn đánh người xấu, cũng giống ba ba vậy!"

Thương Ngao Liệt cười yếu ớt nhìn con gái, cũng không nói gì.

Hạ Nhã rất không có tiết tháo gật đầu, "Cũng đúng, vậy con gả cho Batman, em gái gả cho Spider Man rất tốt!"

Giáo sư Thương từ phía sau lưng ôm chầm lấy vị mami luôn thích khi dễ con gái, người phụ nữ đời này anh yêu nhất.

"Ai ~ lúc em còn nhỏ, mỗi tuần ba cũng đưa em đi học ballet." Hạ Nhã nhớ tới chuyện cũ lúc nhỏ, còn có khuôn mặt tao nhã của Hạ Đô Trạch.

"Anh cũng biết em là công chúa nhỏ của ba.... Lúc trước ba đều sẽ đích thân ngồi xổm trên sàn nhà giúp em mang giày ballet trắng." Hạ Nhã hít ra thở vào vài lần, thật lâu mới ổn định giọng nói: "....Em rất nhớ ba."

Một luồng gió dịu dàng vui vẻ tràn ngập hai lông mày Thương Ngao Liệt, "Vậy em chọn thời gian, chúng ta mang hai con gái đến thăm ba."

Nghe ba ba nói "con gái", hai Lolita liền chạy tới góp náo nhiệt.

"Ba ba, Quân Quân, Lạc Lạc cũng muốn ôm ôm!"

- HOÀN PHỤ VĂN -