Hạnh Phúc Trọn Vẹn - Chap 19

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Nhanh tay gọi lại số điện thoại đó nhưng đã tắt máy, ông Giang lặng người lại ngồi phịch xuống ghế

"Ba à, bình tĩnh đi, con không sao đâu mà" Như mỉm cười trấn an ông Giang mặc dù lòng cô vẫn không khỏi lo lắng.

"Bọn chúng ra mặt rồi" Ông Kim vẻ mặt căng thẳng.

"Chú có thể cho cháu biết tên của người bạn chú không?" Ngọc nhanh giọng.

"Tên ông ấy là Trịnh Huân, từ lúc ta đuổi hắn đi thì không thấy tăm hơi của hắn ta đâu cả. Thời gian gần đây ta mới điều tra được 1 người em họ của hắn là Giám đốc của 1 công ty đối đầu với ta." Ông Kim nói chậm rãi.

"Có lẻ thời gian sắp tới Như sẽ gặp nguy hiểm dài dài, chính vì vậy chúng ta cần đề phòng" Ngọc chau mày nhìn vào màn hình trên di động của ông Giang.

"Nên tăng cường vệ sĩ bảo vệ cho mọi người thì hơn" ông Giang lên tiếng trong lo lắng.

"Cháu nghĩ tốt nhất đừng manh động gì cả, chẳng phải chúng ta đều có vệ sĩ riêng hết rồi sao?" Ngọc ngước nhìn mọi người cười nhẹ.

"Ý cháu là sao?" Ông Kim chau mày.

"Bây giờ bọn chúng đang nhắm vào Như, nên tạm thời chúng ta chỉ cần bảo vệ Như là được" Ngọc ngồi đăm chiêu.

"Thì cũng đã cần vệ sĩ còn gì?"

"Nhưng cháu nghĩ với khả năng của Trang chắc hạ gục khoảng 10 vệ sĩ đó ạ" Ngọc nhìn Trang mỉm cười.

"Nói cái gì đó?" Trang trợn mắt lên nhìn Ngọc.

"Nếu chúng đã tìm ra vật đó trên người Như thì sớm muộn gì cũng tìm ra 3 cái còn lại, bằng mọi giá phải đảm bảo an toàn cho bọn trẻ" ông Giang căng thẳng. Suốt mấy năm trên thương trường ông nổi tiếng là người máu lạnh vì ông không đặt chuyện tình cảm lên chuyện làm ăn, nhưng bây giờ con gái ông đang gặp nguy hiểm nên ông có thể sẵn sàng bỏ tất cả được bảo vệ con gái mình.

"Cháu nghĩ nên tập hợp mấy con chip này lại xong rồi vô hiệu hóa nó đi" Ngân đăm chiêu.

"Bọn ta đã thử rồi, vẫn không được con à. Nhưng nếu bỏ đi thì tình hình dữ liệu công ty sẽ khó kiểm soát được một cách dễ dàng" Ông Kim thở dài.

"Cháu nghĩ như thế này..." Ngọc lên tiếng mọi người đều chụm đầu lại gật gật lia lịa.

...

"Em suy nghĩ gì mà chăm chú quá vậy?" Ngọc ngồi lên giường choàng tay ôm Ngân từ phía sau khi Ngân đang đặt laptop trên đùi.

"Cũng không có gì đâu, em chỉ cảm thấy bất an thôi" Ngân chau mày.

"Suy nghĩ chi nhiều mau già lắm đó, chuyện gì tới thì sẽ tới thôi" Ngọc mỉm cười choàng tay tắt cái laptop.

"Ớ...sao...?" Ngân quay qua định nói gì đó thì vô tình môi cô chạm vào má Ngọc.

"Ăn gian" Ngân đánh mạnh vào vai Ngọc mỉm cười nhẹ.

"Ớ...cái gì mà ăn gian, tự nhiên hôn người ta còn nói người ta ăn gian, liu...liu" Ngọc vừa nói vừa cười to làm Ngân thẹn đỏ mặt.

"Ai mượn Ngọc đưa cái mặt vào chi?" Mặt Ngân đỏ bừng lên trông rất đáng yêu.

"Không cần biết, tự nhiên hôn người ta nên bắt đền đó...hè hè" Ngọc nhìn Ngân cười gian.

"Đền gì? Vô duyên!" Ngân xô mạnh Ngọc ra nhưng Ngọc vẫn ôm chặt hơn.

"Ngọc làm gì có duyên mà vô với duyên nè, hì hì"

"Tránh xa em ra, Ngọc cười nham nhở quá" Ngân cố thoát khỏi vòng tay Ngọc.

"Có ai ôm người đẹp trong tay lại tránh ra dễ dàng vậy không ta?" Ngọc vừa nói vừa chu miệng định hôn Ngân thì Ngân nhanh tay che miệng Ngọc lại

"Ngọc dê quá à"

"Mới biết hả? Người yêu mình không dê thì biết dê ai bây giờ...hehe" Ngọc gỡ tay Ngân ra cố chồm tới hôn Ngân nhưng Ngân né đi

"Đừng hòng"

"Ớ...không tự nguyện là cưỡng đó...hehe". Câu nói của Ngọc làm Ngân trợn tròn mắt.

"Dê xồm, dê cụ...á" Mặt Ngân đỏ bừng lên cố đẩy mạnh Ngọc ra nhưng vô tình làm cả hai ngã nhào xuống nệm.

"Ai kêu đẹp quá chi, bị dê là phải rồi...hehe" Ngọc nhanh chóng lật Ngân lại, nằm đè lên người Ngân và giữ chặt hai tay cô.

"Ngọc định làm gì vậy?" Ngân cố thoát khỏi hai tay Ngọc nhưng bất lực.

"Làm gì có thể làm" Ngọc cuối mặt sát mặt Ngân cười nhẹ mà khuôn mặt gian hết biết.

"Nè, không được làm bậy nha" Ngân ra lệnh mà bất chợt mặt đỏ như gấc chín.

Ngọc mỉm cười nhẹ nhàng di chuyển bàn tay vuốt gọn mấy sợi tóc trên trán Ngân rồi từ từ di chuyển ngón tay từ trán xuống thái dương rồi xuống cổ. Ngân nhắm tịt mắt mà nghe cơ thể mình cảm giác gai gai gợn gợn lên khi Ngọc chạm vào chiếc cút áo đầu tiên. Lúc này Ngọc nghe như tim mình đập như đánh trống, ban đầu Ngọc chỉ muốn chọc Ngân cho Ngân bớt căng thẳng thôi, ai ngờ lại ra tới mức độ như thế này. Ngọc nhìn Ngân chăm chăm khi mắt Ngân đang nhắm tịt, đôi môi đỏ mộng mím chặt như mời gọi.

..............

Tâm trạng Ngọc bây giờ cực độ phân vân, một nửa muốn biến thành một tên dê xồm chính hiệu, một nửa lại muốn dừng lại trong nối tiếc. Khẽ thở nhẹ nhàng Ngọc cuối nhẹ xuống, hình như lý trí lúc này không thắng nổi dục vọng Ngọc dần chạm nhẹ đôi môi mình vào đôi môi đỏ mộng của Ngân, Ngân chưa kịp định hình lại được thì "A..." Một âm thanh nhẹ vang lên khi Ngọc tiến sâu đầu lưỡi vào ngọ nguậy để tìm chiếc lưỡi của Ngân. Nụ hôn ấy cứ dần dần mạnh bạo và nóng bỏng hẳn lên làm Ngân muốn ngộp thở vì thiếu oxy, tay Ngọc dần nới lỏng tay Ngân ra và di chuyển dần vào bên trong chiếc áo sơ mi Ngân đang mặc, hai tay Ngân lúc này cũng ôm chặt lấy cổ Ngọc và khẽ uốn người theo sự di chuyển của bàn tay Ngọc. Hơi thở Ngân mạnh và gấp hơn khi Ngọc dần di chuyển nụ hôn xuống cổ và hai bên vai, từng chiếc cút áo được mở ra để lộ những đường cong hoàn hảo trên người Ngân. Nhanh như chớp những lớp vải vướng bận bay tung tóe trong phòng còn lại hai cơ thể sạch sẽ quấn lấy nhau. Ngây ngất trước đôi gò đầy hấp dẫn, Ngọc nhẹ nhàng đánh 1 vòng lưỡi và mút lấy cái vật thể ửng đỏ như tôm luộc, tay bên kia xoa nhẹ cái còn lại làm Ngân uốn mạnh người thở dồn dập.

"Ơ...ơ" âm thanh khe khẽ phát ra từ cuốn họng của Ngân khi Ngọc di chuyển dần nụ hôn xuống phía dưới và dừng lại nơi chiếc rốn, Ngân cố bặm môi chịu đựng kèm theo tiếng thở gấp khi Ngọc dần tiến vào vùng cấm địa.

"Ư...ơ...ơ" Ngân thở gấp khẽ rên lên từng tiếng khi chiếc lưỡi Ngọc như con ốc sên cứ đùa giỡn bên ngoài rồi bất chợt tiến sâu vào trong, Ngân như tê dại khi lưỡi Ngọc nguấy sâu vào trong, đôi môi cô cứ dần khô khốc và mong đợi bờ môi ẩm ướt của Ngọc. Ngân cứ rên liên tục làm Ngọc càng kích thích hơn. Một lát sau, thấy Ngân như chịu hết nổi Ngọc trườn lên ngậm lấy đôi môi Ngân đang khát khao, một tay ôm lấy Ngân tay còn lại di chuyển vào chỗ kín của Ngân, đâm sâu vào trong. Ngân uốn mạnh người, hai tay siết chặt lấy cổ Ngọc rên lên theo từng nhịp di chuyển của tay Ngọc...

Cơ thể hai người lúc này đầy mồ hôi ướt đẫm cả ga giường, Ngân mệt mỏi nằm gọn trong vòng tay Ngọc

"Nóng quá, hạ nhiệt độ máy lạnh xuống nha" Ngân nhăn mặt khổ sở nhìn Ngọc.

"Ok em" Ngọc vội chụp lấy cái điều khiển hạ nhiệt độ xuống vừa mát rồi quay qua hôn nhẹ lên má Ngân.

"Mệt không?"Ngọc cười nhẹ nhìn Ngân.

"Còn hỏi nữa, vừa đánh vừa xoa à? Vậy Ngọc mệt không mà hỏi em?" Ngân liếc xéo Ngọc mà mặt vẫn như gấc chín.

"Hì hì, không biết mệt không mà thở hết ra hơi luôn nè..hihi" Ngọc cười nhẹ

"Gian hết biết"

"Nói nghe nè, mặt em sao đỏ bừng vậy? Haha" Ngọc nói khẽ vào tai Ngân rồi cười ngất làm Ngân càng thẹn mặt càng đỏ hơn

"Thấy ghét, còn chọc người ta nữa" Ngân đấm mạnh vào vai Ngọc.

"Hì hì, chọc đâu, có sao nói vậy mà" Ngọc ôm Ngân vào lòng cười nụ cười hạnh phúc.

"Em nói nhỏ Ngọc nghe cái này nè" Ngân nhìn Ngọc cười gian

"Em nói đi, nhỏ thôi, lớn người ta nghe á" Ngọc kê sát tai vào miệng Ngân dụ dỗ.

"Những lúc như thế này em mới thấy body của Ngọc chuẩn thật đó, haha" Ngân nói rồi bật cười làm Ngọc đỏ mặt

"Dê xồm" Ngọc la lớn.

"Suỵt! Nhóc Linh mà nghe được là mệt nữa đó" Ngân đưa 1 ngón tay lên miệng Ngọc ra hiệu im lặng rồi bật cười trốn vào chăn.

"Ra đây, không được trốn" Ngọc cũng chui tọt vào chăn và làm gì gì đó. (Tác giả không biết, hihi).

...

"Âm thanh của cái này tốt thật, bây giờ mình mới thấy công dụng" Linh lẩm bẩm cầm cái tai đeo khám của bác sĩ cắm vào phòng Ngân nghe ngóng một cách say mê.

"Làm gì đó nhóc?"

"Á" Tiếng Như bất chợt thốt lên từ phía sau làm Linh giật mình la to.

"Đeo cái này vào làm gì vậy?" Trang tò mò.

"Hai chị này thiệt tình, giật hết cả mình" Linh chau mày bực bội gỡ ống nghe ra.

"Đưa chị nghe thử coi" Như giật lấy cái ống nghe làm giống Linh, bất chợt Như đỏ mặt quay lại cóc đầu Linh

"Con nít quỷ mà". Như đỏ mặt thở ra hết nói nổi.

"Chuyện gì vậy?" Trang như từ trên trời rơi xuống vội giật lấy bắt chước Như cắm vào nghe thử, Trang cũng trợn tròn mắt nhìn Linh mặt đỏ bừng

"Con nít con noi nhiều chuyện" Trang thẳng tay cóc mạnh vào đầu Linh rồi lôi về phòng mặc cho Linh la oai oái.

...

Mấy ngày sau đó ông Giang liên tục nhận được tin nhắn về những số lạ và hình ảnh mới nhất cập nhật mọi hoạt động của Như và Trang vì Trang phụ trách theo sát bảo vệ Như. Ông Giang càng ngày càng lo lắng và hoang mang hơn.

...

"Sao, tình hình ổn chứ con trai?" Giọng 1 người đàn ông ồm ồm vang lên trong điện thoại.

"Thưa ba, mọi chuyện rất tốt ạ, con đã tìm ra tung tích của 3 cái còn lại, bây giờ con đang chơi trò mèo vờn chuột, haha" Zen cười đắc ý.

"Uhm, lần này ta đặt mọi hy vọng vào con, làm tốt vào sẽ có thưởng"

"Dạ, ba yên tâm. Con chào ba"

Tắt máy Zen khẽ mỉm cười mở máy tính lên ngắm nghía mấy tấm ảnh của Như rồi mỉm cười đầy đắc ý.

..........

Chương trước Chương tiếp