- Hao Hoa Phong Nha Trieu Hoi Su Chuong 145 Danh Cuoc

Tùy Chỉnh

Đám người bên dưới ai nấy đều hưng phấn không thôi, vì đây là viện trưởng của bọn họ, bọn họ làm sao không kích động cho được. Tất cả chấp tay cuối đầu hô thanh.

" Viện trưởng."

" Hảo, hảo!"

Vân Phong Nhã nếu không biết tính cách của sư phụ nhà mình, nhất định cũng sẽ cho rằng sư phụ của mình là một người trọng thể diện đâu.

"Lão Tiêu, chỉ mấy tháng không gặp, ngươi trông sạch sẽ hơn nhiều rồi."

Tiêu Phong...........

" Hắc hắc hắc... không còn cách nào a, ta hiện tại cũng là người có đệ tử mà. Phải chỉnh tề một chút. Mà đúng rồi, ngươi đã gặp qua đệ tử của lão phu rồi đi?"

" Chưa gặp được, mà lão phu hiện tại cũng muốn cùng lão Tiêu ngươi nói một câu, ta muốn thu một đệ tử trong Linh Sư học viện này làm đồ đệ của lão phu."

" Oh... không biết lão Quan ngươi xem trúng ai?"

" Chính là tên tiểu tử này đây!" Quan hội trưởng chỉ vào Vân Phong Nhã nói.

Tiêu Phong viện trưởng nghe lão bằng hữu lời nói, ông một bộ giật mình hỏi.

" Lão Quan, ngươi muốn thu hắn làm đệ tử ư?"

" Không sai! Ta thấy tên tiểu tử này rất hợp mất duyên, nên muốn thu hắn làm tiểu đồ đệ." Lão sẽ không nói cho lão Tiêu biết tên tiểu tử này là quỷ tài đâu. Chờ bái sư xong lão Tiêu có muốn dành cũng đã muộn.

"Ha ha ha, thì ra là vậy. Nhưng lão Quan này, ngươi có lẽ không biết hắn đã bái sư rồi đi?"

" Cái gì? Là ai dám cùng lão phu tranh đệ tử? Lão phu nhất định cho hắn đẹp!" Quan hội trưởng tức giận nói.

Tiêu Phong viện trưởng hai tay chắp sau lưng, ưỡn ngực đến cao cao. Lão nhìn Vân Phong Nhã nói.

" Tiểu tử, thế nào, Ra ngoài lịch lãm trở lại học viện gặp vi sư cũng không chào hỏi một tiếng?"

Vân Phong Nhã cũng thật bất đắt dĩ, nàng mấy tháng trước ở học viện cũng đã đủ nổi bật. Bây giờ tốt rồi, cả học viện điều biết nàng là Linh sư viện trưởng đồ đệ. Xem ra về sao nàng không có ngày lành qua rồi. Nàng chỉ có thể thở dài nhận mệnh chấp tay cung kính hô.

"Phong Nhã gặp qua sư phụ."

" Hảo...."

Lão ra vẻ gật đầu một cái, nhưng trong lòng đã là đắc ý đến cực điểm.

Lúc này chẳng những các học sinh dưới lôi đài, mà ngồi ở đây các trưởng lão cũng là trừng lớn mắt. Linh sư học viện trưởng lão tuy cũng có bất ngờ, nhưng bọn họ cũng biết viện trưởng phía trước có thu một đồ đệ, chỉ không biết là ai thôi. Mà viện trưởng của bọn họ thu đệ tử sao có thể là người thiên phú bình thường được. Nhưng làm bọn họ khó có thể tin là đệ tử mà viện trưởng thu nhận lại như vậy trẻ tuổi, mà thiên phú lại như vậy kinh người, không hổ danh là bọn họ viện trưởng a.

Còn Kỳ Tinh học viện trưởng lão trong lòng đều mắn thầm Sở Tư Hàm vô sỉ, biết rõ tên tiểu tử này là bọn họ viện trưởng đệ tử không nói. Cũng mai mắn tên tiểu tử đó không có bị thương, nếu không lão Tiêu Phong này chạy đến Kỳ Tinh học viện náo sự thì mệt.

Nhưng bọn họ đều đã quên mất, Vân Phong Nhã vừa rồi là đem tinh anh đệ tử của bọn họ đánh xuống lôi đài, người còn đang hôn mê bất tỉnh đâu.

Quan hội trưởng vẻ mặt dại ra, sao đó là thở dài tiếc nuối nói.

"Tiểu tử này nếu là người khác đệ tử, ta nhất định cũng bắt hắn cũng phải bái lão Quan ta vi sư. Nhưng nếu là lão Tiêu ngươi đệ tử thì thôi vậy, dù gì ngươi cũng chỉ có một đệ tử không phải sao?"

Tiêu Phong nghe lão bằng hữu đang chê mình đến bây giờ chỉ thu được một đệ tử. Lão chẳng những không tức giận còn đắc ý cực kỳ. Nếu như lão Quan biết được bảo bối đồ đệ của hắn chẳng những là tu luyện quỷ tài, kể cả luyện đan thuật cũng là quỷ tài nhất định sẽ tức học máu nha.

Lão đắc ý nhìn lão bằng hữu trước mặt, sao đó liếc nhìn về một nơi xa nào đó cong cong khóe miệng. Trong lòng thầm đắc ý nghĩ." Chờ một lát nữa hai lão ngoan đồng này sẽ chảy nước miếng nhìn đệ tử lão bộ dáng... hắc hắc hắc."

Sở Tư Hàm thấy nhiều cảnh tượng mấy vị ngoan đồng lão giả như vậy thích khoe khoang rồi, nên rất bình tĩnh đi lên nói.

" Viện trưởng đại nhân, người cũng biết Kỳ Tinh học viện đến chúng ta Linh Sư học viện muốn cùng luyện đan viện đệ tử thi đấu, tiền cược là ba mươi danh gạch khảo hạch. Không biết ý viện trưởng ngày thế nào?"

" Cái gì? Ba mươi danh gạch?" Tiêu Phong đôi mắt nheo lại nhìn Kỳ Tinh phó viện trưởng bọn họ vài người.

Đám học sinh phía dưới đều ngật đầu tán đồng viện trưởng của mình ý tứ, ba mươi danh gạch thật sự quá nhiều.

Kỳ Tinh phó viện trưởng thấy Tiêu Phong viện trưởng sắc mặt khó coi, lão có chút đắc ý thì nghe được.....

" Các ngươi Kỳ Tinh học viện cho chúng ta Linh Sư học viện là nơi nào? Chỉ ba mươi danh gạch cũng đòi thi đấu? Các ngươi cho chúng ta Linh Sư là ăn mày sao? Ít nhất cũng phải năm mươi danh gạch mới được!"

" Bịch...bịch...bịch..."

Học sinh phía dưới có người đứng không vững té xuống đất.

Lần này bình tĩnh như Sở Tư Hàm cũng phải há hốc mồm rồi, nghĩ viện trưởng lần này chơi thật lớn a.

" Ha ha ha... nếu Tiêu Phong viện trưởng như vậy muốn tặng chúng ta Kỳ Tinh học viện linh gạch. Chúng ta không nhận cũng quá không cho ngày mặt mũi rồi." Kỳ Tinh phó viện trưởng trong mắt lóe sáng nói tiếp." Hảo... chúng ta Kỳ Tinh học viện đồng ý đánh cược năm mươi danh gạch."

Kỳ Tinh phó viện trưởng sản khoái đáp ứng, miễn phí có thêm hai mươi danh gạch lão làm sao có thể từ chối.
" Mà không biết Linh sư học viện dự định phái ai ra ứng chiến?" Lão hỏi tiếp.

"Tất nhiên là chúng ta Đan viện người rồi!"

Mọi người nghe phía sau thanh âm truyền đến, đều tự động tách ra một đường dày nhỏ. thì thấy đi phía trước vài vị lão sư, theo sao là mười mấy thanh niên thiếu nữ, nhìn tiêu trí phía trên vai áo của bọn họ cũng biết được họ là Đan viện thiên tài đệ tử.

Họ đi đến Tiêu Phong viện trưởng cung kính chấp tay chào viện trưởng và Quan hội trưởng.

"Viện trưởng đại nhân, Quan hội trưởng đại nhân."

" Hảo hảo." Quan hội trưởng cười đáp.

"Các ngươi sao đều ra đến rồi?"

Vài vị lão sư trên mặt còn đang tức giận vì Kỳ Tinh học viện đến bọn họ học viện gây sự, thì nghe được viện trưởng đại nhân như vậy hỏi, trên mặt biểu tình cứng lại rồi. Bọn họ không ra thi đấu, ai thi đấu a? Dẫn đầu lão sư cung kính nói.

" Viện trưởng đại nhân, ngày yên tâm, chúng ta nhất định sẽ chuẩn bị đầy đủ đan dược cho Hoàng gia khảo hạch lần này!"

"Rất tốt! Nhưng vài người các ngươi không phải nói phải bế quan nghiên cứu cái gì đan dược ư? sao đều ra đến rồi?"

" Viện trưởng đại nhân, chúng ta không ra đến, có người sẽ cho là chúng ta Đan viện người sợ bọn họ."

" Rất tốt, các ngươi qua một bên xem cũng được."

" Vâng.... hả????" Một đám đều ngẩn ra, cho là bản thân nghe lầm.
" Viện trưởng đại nhân, chúng ta là dẫn đệ tử đến cùng bọn họ thi đấu!"

" Không cần, ta đã có người chọn."

Mấy vị luyện đan sư nhìn nhau, sao đó hỏi.

" Không biết viện trưởng đại nhân là tuyển đệ tử nào?"

" Là đệ tử của lão phu!" Tiêu Phong kêu ngạo nói.

Vài vị luyện đan lão sư nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, nếu là viện trưởng đại nhân đệ tử thiên phú nhất định không thua gì những đệ tử khác. Mà không chú ý phía dưới đám người đang há hốc mồm.

" Tiểu Nhã đến, con đại biểu chúng ta học viện thi luyện đan thế nào?"

" Cái gì??????" Vài lão sư kinh hô.

Vân Phong Nhã cũng không còn cách nào, ai bảo nàng là Linh sư học viện đệ tử còn chưa tính, sư phụ nàng còn là viện trưởng đâu. Nàng sao có thể để học viện thua được. Nhưng nàng cũng không muốn chịu thiệt nha. Nàng cười tươi như muôn hoa trăm nở nói.

" Sư phụ, nếu lần này đệ tử may mắn thắng, có thể phân chia mười danh gạch không?"

" Hắc hắc hắc.... tiểu tử, nếu ngươi thắng vi sư cho ngươi hai mươi danh gạch!"

" Hihi...đa tạ sư phụ."

Toàn bộ người ở nơi này nhìn hai thầy trò họ đang phân chia danh gạch, trên đầu mỗi người đều xuất hiện mấy đường hắc tuyến. Thì nghe được tiếng cười chế giễu vang lên.

" Ha ha ha, lão phu thật không ngờ Tiêu Phong viện trưởng ngày như vậy bất công đâu. Linh sư luyện đan viện có nhiều như vậy thiên tài không chọn, một mực muốn cho đệ tử của mình xuất đầu lộ diện. Lão phu khâm phục vô cùng." Kỳ Tinh phó viện trưởng cười vang nói.

Phía dưới đám người trong lòng thật sự không tốt, nhưng không dám lên tiếng phụ họa. Càng không dễ chịu chính là luyện đan viện thanh niên thiếu nữ đệ tử. Lúc này có một nam nhân trong nhóm bước ra chấp tay cung kính nói.

" Viện trưởng đại nhân, học đệ cho dù thiên phú không tồi. nhưng với tuổi tác và tư lịch của học đệ hiện tại, thật sự không thể đảm nhiệm trọng trách. Thỉnh cầu viện trưởng đại nhân suy xét lại."

Vân Phong Nhã đánh giá nam nhân đã hơn ba mươi tuổi trước mặt, thực lực chỉ là Đại Linh sư ngũ cấp. nhưng trên y phục có quy chương nhị phẩm luyện đan sư của học viện, có thể nói là luyện đan thiên tài đi. Nàng trong mắt chợt lóe sáng lướt qua.

" Vị học trưởng này, ngươi không tin tưởng thực lực của học đệ ta đây?"

" Đúng vậy!" Nam nhân không chút do dự trả lời.

" Nếu học trưởng đã như vậy nói, không bằng chúng ta đánh cược thế nào? Nếu như luyện đan lần này học đệ ta thua, ta tùy mọi người xử trí, mà sư phụ của ta tuyệt đối không truy cứu mọi người. Nếu mai mắn học đệ ta thắng...." Nàng nhìn hắn từ trên xuống dưới cười nói." Vậy học trưởng ngươi phải làm thuộc hạ của học đệ thế nào?"

Nam nhân nghe thiếu niên như vậy kiêu ngạo lời nói, hắn nhìn viện trưởng đại nhân một bộ tin tưởng đệ tử của mình mà không nghĩ đến học viện danh dự. Hắn tức giận nói.

" Hảo, nếu ngươi thua, ngươi phải ở Linh sư học viện làm cả đời người ngác cửa, thế nào?"

" Hảo." Vân Phong Nhã sản khoái đồng ý.

Mọi người........

"A ....Tề Túc học trưởng không phải ra ngân cảng sao? Sao giờ thành đánh cược rồi?"

" Ai biết được....."

" Dù gì cũng thua, không bằng xem một chút trò hai cũng được...."một thanh niên bên cạnh lên tiếng.

" Ngươi nói nhỏ chút, đừng để viện trưởng nghe thấy."

" Hừ..." Thanh niên chỉ hừ lạnh một cái.

Ở đây cũng có rất nhiều người ganh tị Vân Phong Nhã vận mai được viện trưởng đại nhân thu làm đồ đệ. Nói chuyện có bao nhiêu chua là bấy nhiêu chua.

" Ha ha ha....Tử Vinh a, nếu Linh Sư học viện có ý đưa Linh gạch cho chúng ta Kỳ Tinh học viện. Trò cũng nên biểu hiện một chút kinh nghiệm luyện đan cho mọi người mở rộng tầm mắt đi."

" Vâng, sư phụ."

Chung Tử Vinh nhìn Vân Phong Nhã vừa rồi chói mắt biểu hiện, có thể nói là cướp đi tất cả hào quan nơi này đã rất bất mãn. Hắn mới là hôm nay nhân vật chính, hắn ta tính thứ gì?
______________________________

Mình đang cùng một tác giả thi xem ai đăng truyện trước. Mình viết đến 2h sáng luôn, mệt muốn chết rồi....🥺🥺🥺