Trang chủHis Pride and Prejudice|Dramione|WattpadChap 11: Thực Chiến Cùng Granger.

His Pride and Prejudice|Dramione|Wattpad - Chap 11: Thực Chiến Cùng Granger.

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp








———Thc Chiến Cùng Granger———-




Một tuần nay lớp học của mụ Umbridge bỗng màu hường giống như cái áo của bả. Nhìn đâu cũng thấy những gương mặt rạng rỡ đang toe toét chăm chú học bài, vì thật ra gần cả lớp là người của Đ.Q.D, khi mà Harry vừa phát cho cả đám sách giáo khoa mấy năm trước của năm 5 và mọi người cũng đang có tiến triển rõ rệt trong việc tập luyện. Dù giấu tay trong ngăn bàn hoặc túi áo, vẫn có thể thấy Seamus đang miệt mài tập khua đũa cho đúng cách. Hay là Dean đang đọc nhẩm mấy câu bùa chú trong quyển sách cũ.

Luna nhảy chân sáo ngang qua hành lang đại sảnh, tiếng giày cứ ngỡ vang lên lốc cốc nhưng lại vô cùng tĩnh lặng. Từng bước, từng bước của cô bé cứ như đang đạp lên bông gòn vì cảm giác nhẹ nhàng cô mang lại. Nhưng sự yên ắng dần biến mất khi đội tuần tra của Umbridge ầm ầm kéo thẳng đến phía Luna Lovegood để bắt quả tang cô.

"Kìa! Con nhỏ Ravenclaw!" Crabble khó khăn di chuyên với cái bụng bự, lạch đạch cố đuổi cho kịp lão Filch và Draco đang dẫn trước.

Cô nàng quẹo sang lối đi bên trái, cả bọn cũng quẹo sang trái, nhưng còn chưa bước được bước tiếp theo thì lão Filch đột nhiên lăn đùng ra giữa hành lang, ôm cái chân nhói lên vì sưng tấy của mình. Crabble và Goyle vẫn cố bám kịp cô Ravenclaw kì cục, nhưng một thế lực vô hình nào đã đẩy cả hai lăn quay ra cách ông giám thị không xa.

"Chết tiệt, để mất con nhỏ tiếp rồi." Draco dậm chân xuống đất, từ khi nào thằng đội trưởng đã đứng dưới cùng trong khi vài giây trước nó vẫn còn là người dẫn đầu. Nó đỡ thầy giám thị lên, nhưng đống mồ hôi tay sơ ý làm cho ông ngã thêm lần nữa dập cả mặt.

"Lối này là đường cụt mà? Sao nó thoát được?" Filch bực mình đá đá vào cái tường gần đó.

"Ai biết?" Thằng tóc trắng nhún vai, giả vờ nhìn sang hướng khác và reo lên "trời! Thằng Mặt Thẹo kìa!" Khiến cho ba tên hề lại phải vắt chân lên cổ mà đuổi theo cái bóng mờ mờ ảo ảo.

Và lúc này, cánh cửa Phòng Cần Thiết lại mở ra ở ngay cuối cái hành lang ngõ cụt, chỗ mà vừa chỉ mới là một bức tường bình thường không hơn chẳng kém. Draco chỉ cười nửa miệng nhìn ba tên đần và từ từ lùi về phía sau, biến mất khi chẳng ai để ý vào cánh cửa đang mở toang.

"Draco, mày đây rồi, đám tuần tra đã đi chưa?" Ron hỏi, đứng đón thằng Slytherin ngay trước cửa phòng.

Tỏ ra tự nhiên như ở nhà, nó leo ngay lên cái trường kỉ ở góc phòng, thư thả nằm gặm miếng táo còn đang dang dở trong túi áo "Còn hỏi. Đám đó đang bận đuổi theo con chuột nhắt Weasley song sinh chế tạo rồi."

"Hiệu quả thế cơ á? Vậy còn hộp socola mụn nhọt? Lão đã ăn chưa?" Fred đang tập vung đũa chạy ngay vào hỏi chuyện.

"Mặt như vườn cà chua, vài cái mụn còn nổ ra nữa. Lão mang hộp socola đến và khiển trách mụ Umbridge, hai người cãi nhau to ngay sau đó." Nó đáp, rùng mình khi nhớ lại cái mặt đã xấu xí còn lồi lõm của Filch vào sáng hôm nay. Ba anh em Ron, Fred và George cười ồ lên, thấy thật tiếc vì không nhìn được cảm xúc của lão vào lúc đó.

"Nè ba tên lười kia! Cái đũa không tự đọc thần chú được đâu." Hermione cáu kỉnh nạt cả ba chàng tóc đỏ khiến cả ba phải quay lại tập luyện.

Rồi cô chống hông nhìn chằm chằm vào con chồn sương đang nằm dài, chiếm diện tích "mày định chừng nào thì tập?"

"Lo việc của mày đi." Draco trừng mắt, cho đến khi Hermione quăng cả rổ sách vào người nó thì nó mới chỉ ngồi nép vào một bên ghế. Cô thở dài ngồi vào chỗ trống hạn hẹp, chống cằm nhìn con công nhà Slytherin "táo ngọt không?"

"Thử đi." Draco đưa cho Hermione quả táo nó đang ăn, nhưng đã xoay về chỗ còn nguyên vẹn. Hơi khó xử một xíu vì ban nãy nó mang hai quả cơ, mà nó lỡ ăn hết một quả rồi.

"Ừ, ngọt. Thế định chừng nào luyện bùa chú?" Cô vẫn ăn tiếp phân nửa quả táo Malfoy đưa, không có ý định trả.

"Tao đã thuần thục từ lâu rồi mà."

"Expelliarmus" Hermione ném quả quả táo đi, vung đũa nhưng Draco nhanh chóng phóng ra khỏi chỗ ngồi. Nó bẻ tay răng rắc rồi đáp trả bằng một cái hình nộm đâm thẳng vào Hermionr, làm cô ngã ra sau cái ghế.

Nhưng Granger bật dậy, tạo ra một sợi dây buộc vào cái kệ sách, kéo Malfoy đến cái kệ tủ, nó đập vào đó, lưng kêu tiếng bốp rõ to. Nhưng chẳng xi nhê với việc Draco vừa treo lủng lẳng Hermione lên trên cái đèn chùm và bị trả đũa bằng việc làm cho mắt sưng tấy chẳng thể mở ra. Rồi cô nàng mọc gạc, chàng trai mọc đuôi mèo, miệng của sư tử biến mắt, con rắn đột nhiên bay bổng trên không.

Chẳng ai dám vô cản vì sợ bản thân bị liên lụy, cả căn phòng cứ như chỗ vui chơi riêng của hai đứa nó.

"Malfoy! Hermione! Thả đũa xuống ngay!" Harry người vẫn còn mồ hôi nhễ nhại xông vào bên trong. Malfoy quay lại nhìn Harry khiến cho Hermione lơ lửng bắt đầu rơi tự do.

"Mione!" Gần như cả căn phòng reo lên, mọi chuyện diễn ra chỉ trong một câu nói ngắn gọn. Khi cả đám kịp chớp mắt thêm một lần nữa, Hermione đã nằm gọn trong lòng Draco.

"Mình ổn, mọi người tiếp tục tập đi." Tiếng cô nàng yếu ớt vọng lên trong người Malfoy.

"Hermione! Chắc lời của mình không có tí giá trị gì!" Harry đi về phía Hermione vẫn đang nằm yên, nâng tay cô lên để kiểm tra đủ kiểu rồi nạt nộ. Hermione chỉ có thể cười vì làm cậu bạn lo "mình ổn mà, cú rơi làm mình hơi nhức xíu thôi."

Draco nhấc gọn cái chân Hermione lên để len vào ngồi rồi để cho cô kê chân lên đùi nó, hành động này dường như chẳng còn xa lạ vì mấy ngày nay Hermione là người nói chuyện nhiều nhất với Draco.

"Quỷ Thần Mione, bồ lúc nào cũng làm tụi mình thót cả tim." Harry cốc đầu cô một cái và dùng cái còi hôm nọ để tập trung mọi người.

"Mọi người, đến đây nào! Mình xin lỗi vì đến muộn, nhưng mình có lí do. Như mọi người đã biết, ta đều đã được phép chơi Quidditch trở lại và mình cũng hiểu được rằng mọi người đều rất muốn tập trung vào giải đấu sắp đến. Nhưng mà việc giờ giấc nghiêm khắc đã làm cho việc tập luyện khó khăn hơn. Và sẽ rất kì cục nếu nhà Slytherin, Hufflepuff, Gryffindor cùng Ravenclaw cứ tụ tập vào một chỗ, vậy nên Hermione đã nghĩ ra một sáng kiến tuyệt vời."

Hermione hất vai Draco để nó lấy ra một xô Galleon vàng choé, sáng lấp lánh qua ánh đèn chùm. Mọi người khó hiểu nhìn xô tiền, ai cũng chẳng hiểu ý đồ của cô nàng thông thái.

"Như mọi người thấy, đây là một cái đồng xu hoàn toàn bình thường, nhưng theo điều khiển của Harry nó sẽ hiện lên thông báo ngày, giờ cho mọi người, nó sẽ ấm lên nếu có thông báo mới. Nhưng khi bị lục soát, nó sẽ chỉ là những đồng xu bình thường." Hermione nằm trên ghế, biểu diễn ảo thuật với đồng xu trên tay, buến những dãy số và con chữ trên đồng xu chuyển thành ngày giờ như cô đã nói.

"Chờ đã, đây có phải là bùa-"

"Ừ, nó đó. Bồ ấy mới học năm 5, cũng đúng luôn." Ron nhếch mày "đừng có ngạc nhiên, mọi người đang nhìn Hermione Granger đó."

"Xu đâu nhiều thế?" Chị Angelina lại hỏi "chia cho mọi người chắc phải hơn một trăm đồng."

"Nhờ Draco đó." Hermione tự hào vỗ vai cái máy rút tiền di động đang ngồi kế bên. Ron thì lẳng lặng xách xô Galleon nặng trịch lên và phát cho từng người trong khi vị thủ lĩnh lại đứng hình.

"Draco á? Bồ gọi tên của nó á?" Harry bàng hoàng.

"Ừ? Mình tưởng tụi mình đã là bạn? Được chứ?" Cô bối rối nhìn Harry rồi đưa mắt qua vị "bạn" kế bên, ngỏ ý muốn hỏi ý kiến của nó.

Draco không nhìn Hermione, nhưng đầu nó lại đưa lên đưa xuống rất khoái chí.

Lúc đó, Harry nhận ra hình như có gì đó đang diễn ra giữa hai người này mà không chỉ đơn giản là bạn bè bình thường. Có thứ gì đó mà cậu vẫn thấy lấn cấn mỗi khi bắt gặp Draco đang nhìn Hermione hay Hermione đang nhìn lại nó. Đợi đến khi Draco đã rời đi để tập luyện cùng đám hình nhân, Harry mới ngồi xuống để trò chuyện cùng cô bạn thân.

Harry cúi người, thì thầm vào tai cô "đừng tin nó quá, Hermione. Dù gì tụi mình làm vậy cũng chỉ là vì có chút niềm tin khi nó phối hợp với tụi mình, sao ta biết khi nào nó sẽ quay lại và đâm sau lưng ta."

"Harry... Giáng Sinh này bồ có định tỏ tình với Cho Chang không?" Hermione ngước mắt nhìn lên, nhưng có cảm giác cô đang không nhìn thẳng vào cậu.

"Sao bồ lại..."

"Giáng Sinh năm nay ta sẽ tổ chức cùng Draco nhỉ, nếu mình làm được thế bồ có làm cùng mình không?"

"Hermione, bồ định làm gì cơ?" Harry khó hiểu.

Hermione vẫn cười, cô chỉ ngồi đó và nhìn ra phía mọi người đang tập "mình cũng không biết nữa Harry ạ..."

Chương trước Chương tiếp