- Hoan Caoh Edit Quyen 2 Yen Chi Le Chuong 9

Tùy Chỉnh

Editor: hungtuquy

Trên sân đấu, bên trái là nữ tử cao gầy mặc tuyết bào phất phơ, dáng người trác tú lãnh ngạo, mang lụa trắng che mặt, chân mày có một nốt chu sa, làm nổi bật da thịt thắng tuyết, không giống phàm nhân.

Bên phải là một nam tử khôi ngô, mày kiếm nồng đậm đen nhánh, mũi ngay thẳng, đôi môi hơi mỏng, hàm dưới góc cạnh rõ ràng, cơ bắp ngạnh bang bang căng đến một bộ áo xanh đều nổi lên dấu vết, toàn thân tràn ngập sức lực chỉ chờ phát động lực lượng!

Một trận cát vàng thổi qua, tiếng chuông bắt đầu cũng vang lên, nhưng hai người đều không có vội vã ra tay, nhưng mà, quanh thân ẩn ẩn có chiến ý mãnh liệt làm mọi người ngừng lại hô hấp.

Nguyên Vô Tâm ngưng mắt thấy tròng mắt hắn lập loè mang theo nhiệt quang thiêu đốt, khóe miệng nhợt nhạt dương lên... A, tên đầu đất cả người cơ bắp này! Thế nhưng hưng phấn đến cả người đều tràn ngập khí thế khiêu chiến!

Nhưng không chỉ có hắn, ý chí chiến đấu của nàng cũng đồng dạng trào dâng!

Trong lòng nàng biết kiếm pháp của hắn ta tinh diệu không thua chính mình, có lẽ nội lực của mình có thể thắng hắn một bậc, nhưng mà, một người rèn luyện kiếm pháp tinh diệu đến không hề có sơ hở, hoàn toàn có thể bổ túc cho phần nội lực không đủ.

Nàng đã liên tục nhìn mấy ngày, cũng biết Tiết Minh là đối thủ của mình!

Nhưng hắn từ trước đến nay ở trên lôi đài chưa tẫn hiện toàn lực, cho nên trong lòng sớm đã âm thầm chờ mong cùng hắn đối chiến một hồi, để xem bản lĩnh thực sự của hắn sẽ tới đâu!

Nguyên Vô Tâm nhợt nhạt giơ lên khóe miệng, cao ngạo mở miệng nói, "Bắt đầu đi!"

Vừa dứt lời, liền chậm rãi rút ra trường kiếm, tinh quang của kiếm bắn ra bốn phía, làm đôi mắt lạnh lùng loé lên hàn quang, trong phút chốc, bàn tay trắng cầm kiếm vung lên, xẹt qua một hình cung, kiếm quang bay nhanh đến trước mặt hắn.

Tiết Minh cũng nhanh chóng rút trường kiếm ra, mũi chân điểm một chút, cả người như chim nhạn phi lên, chiêu thức của Nguyên Vô Tâm thực mau, chiêu thứ hai liền đến trong giây lát! Hắn lại không kinh không sợ, ngược lại tràn ngập kích động, toàn thân đều sôi trào lên!

Tiết Minh nhếch môi, lúc này đây, Vô Tâm cuối cùng cũng không có xem thường hắn! Trường kiếm trong tay Tiết Minh đảo qua, mượn kiếm khí bay lên không tránh né, thủ đoạn vừa chuyển, trường kiếm liền hướng đầu vai của nàng bổ tới, hắn ra chiêu không có nửa điểm khoan nhượng, đã mau lại tàn nhẫn!

Thân ảnh cùng bóng trắng đan xen vào nhau, hai người đồng thời phản thân, song kiếm giao kích, lách cách rung động, mau như kinh hồng! Một màn này làm những ánh mắt phía dưới không dám chớp động một cái, chỉ sợ sẽ bỏ lỡ mất cái gì đó, thật sự rất xuất sắc!

Bất tri bất giác, hai người thế nhưng đã hủy đi mấy trăm chiêu, thế lực ngang nhau, ai cũng không gây thương tổn cho ai!

Nguyên Vô Tâm lẫm lẫm hai mắt nhìn chằm chằm người trước mắt, kiếm chiêu của hắn sắc bén vô cùng, nhưng khi hắn xuất kiếm, ở trong đôi mắt cùng khoé miệng, tính cả lông mày thế nhưng tất cả đều là ý cười!

Ha hả... Thật là một tên đầu đất hiếu chiến!

Nhưng nàng lại cầm lòng không đậu mà nhếch lên khóe miệng, kỳ phùng địch thủ làm nàng kích thích đến hưng phấn, giống như bị điện lưu đi theo mỗi một mạch máu trong cơ thể vậy!

Nguyên Vô Tâm nhanh chóng ra chiêu, trường kiếm trong tay ầm ầm vang lên, mỗi chiêu dùng ra đều bị hắn tinh diệu hóa giải, trong lòng nàng lại phát ra nhiệt, toàn thân đều nóng lên!

Nguyên Vô Tâm nàng từ nhỏ bị phụ thân yêu cầu rèn luyện võ công một cách khắc khổ, bất quá chỉ để sống lâu thêm một ngày, nhiều năm cố gắng tìm giải dược đều không có kết quả, cổ độc trên người lại không biết khi nào sẽ phát tác, cái chết khi nào sẽ tới, có thể là hôm nay, cũng có thể là ngày mai, cũng có thể là ngay sau đó, chết một cách bất đắc kỳ tử!

Cho nên đối với nàng mà nói, khoái ý giang hồ, mới là bạn để nàng có thể trải nghiệm trước khi chết!

Trên lôi đài to như vậy, bóng trắng cùng thanh ảnh nhanh như sao băng, khi thì giao triền, khi thì tách ra, lại một lần giao nhau, kiếm trong tay bị vỏ kiếm của hắn chặn lại, vặn eo một cái, chân linh hoạt bổ về phía tay hắn, hắn trở tay, nàng lui một bước, thân ảnh như mây ở giữa không trung quay nhanh một vòng, bóng kiếm màu xanh lá liên trảm mà ra, một phân sáu, sáu phần mười hai, kiếm khí hình cung từ bốn phương tám hướng vây quanh hắn!

Một tiếng cười thanh lãnh mang theo sung sướng ở giữa không trung vang lên, "Tiết Minh, ngươi đoán xem, đâu mới là kiếm thật sự?"

Kiếm nào là thật, kiếm nào là giả, hắn không cần phân biệt, trong lòng biết rõ ràng, mỗi bóng kiếm trước mắt tuyệt đối đều là thật!

A! nha đầu xấu xa, thế nhưng muốn lừa hắn! Nhưng Tiết Minh lại không bực, hắn giơ lên khóe miệng thoải mái cười cười, ngay sau đó, đột nhiên cầm trường kiếm trong tay hướng trên mặt đất cắm xuống, cả người thuận thế chui vào giữa không trung!

Phía dưới, mười hai đạo kiếm khí chạm vào nhau, không khí phát ra tiếng vang tạc phá, ở một khắc kia, hắn canh chuẩn thời cơ phản thân cầm chuôi kiếm, một chiêu lập tức hướng phía trước chém ra, kiếm khí tựa rồng phun tức, dời non lấp biển!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~