[Hoàn] Huyết Vực Mê Đồ - Ngữ Tiếu Lan San - Phần 58: Ai là kẻ điên

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

          Không biết có phải vì bị Sera làm tức giận quá mức, buổi chiều đàm phán đã sớm định ra bị Prune Tucker đơn phương hủy bỏ, mặt cũng không lộ.

          Vì thế Sera rất nhàm chán chạy tới phòng cách vách, quấn lấy Danny hỏi bảy hỏi tám.

          "Các ngươi có hôn sâu nóng bỏng kiểu Pháp hay không?"

          "Sami Keener cười rộ lên là bộ dáng gì?"

          "Hắn có thể nói lời âu yếm hay không?"

          "Dáng người được không?"

          "Cơ bụng có mấy múi?"

          "Cơ ngực cứng hay không cứng?"

          Mặt Danny càng ngày càng hồng, Sami Keener mới bắt đầu còn có thể bình tĩnh đọc sách, sau khi nghe được "Nơi đó đến tột cùng lớn thế nào", rốt cuộc không thể nhịn được nữa, ném sách xuống đứng lên.

          Sera giật mình, "Chẳng lẽ ngươi phải cho ta thấy?"

          Sắc mặt Sami Keener xanh mét, xoay người từ cửa sổ bay ra ngoài.

          "Vì sao mọi người thấy ta đều phải bỏ đi?" Sera thương tâm, "Ta chỉ là một tiểu dâu tây muốn tìm kiếm ấm áp a!"

          Danny cảm thấy mình cũng có chút suy nghĩ muốn biến mất.

          "Đi thôi, chúng ta đi dạo phố." Sera kéo tay cậu qua.

          "Nhưng Sami Keener đại nhân nói ta không được chạy loạn." Danny do dự.

          "Chính hắn chạy trốn trước!" Sera túm cậu ra cửa, "Hơn nữa thỉnh thoảng phải tùy hứng một chút, như vậy mới có thể cho hắn cơ hội trừng phạt ngươi a!"

          "Vì sao muốn để Sami Keener đại nhân trừng phạt ta?" Danny khó hiểu.

          "Ngươi chẳng lẽ không cảm thấy như vậy rất thú vị?" Sera tận tình khuyên bảo, "Hai người yêu nhau cùng phối hợp với nhau, yêu đương ắt không thể thiếu phân đoạn này!"

          Nhìn ánh mắt chắc chắn đó, Danny cái hiểu cái không gật đầu.

          Chợ rất náo nhiệt, hai tiểu mỹ nhân đồng dạng xinh đẹp đến kinh người cho dù đi đến nơi nào, trở thành tiêu điểm là tất nhiên.

          "Chúng ta trở về đi." Bị vô số người cố ý vô tình ngắm đi nhìn lại, Danny có chút không thoải mái.

          "Trở về nhàm chán lắm, cứ buồn ở trong phòng sẽ mốc meo." Sera chia cho cậu một cây kẹo que, "Yên tâm đi, không có việc gì."

          Ở giữa những quán nhỏ và cửa hàng rực rỡ màu sắc, Sera đi dạo phía đông ngắm nhìn phía tây, nhìn thấy một hộp tinh thạch màu lam sinh ra hứng thú mãnh liệt, sáng chói rất đẹp.

          "Ta giúp ngài gói lại!" Thấy cậu nhìn chằm chằm không bỏ, ông chủ lấy ra một đống giấy gói quà, đóng gói hơn nữa kèm theo nơ bướm, tốc độ nhanh chóng trong nháy mắt hoàn thành.

          "Ta còn chưa nói muốn mua!" Sera bất mãn, "Ta muốn khiếu nại ngươi lừa gạt du khách!"

          "Không phải a!" Chủ quán liều mạng xua tay, "Đây là miễn phí!"

          "Vì sao?" Sera không thể hiểu được.

          "Vương đã phân phó, chỉ cần ngài muốn vật gì, hóa đơn gửi toàn bộ cho hắn!"

          "Prune Tucker?" Sera sờ sờ cằm, dường như đang suy xét.

          "Jonas đại nhân sẽ tức giận." Danny nhỏ giọng nhắc nhở cậu, "Chúng ta vẫn nên trả tiền đi."

          "Không cần." Sera nhìn ông chủ, cười rất nội hàm, "Toàn bộ quán nhỏ của ngươi tất cả đồ vật, khoảng bao nhiêu tiền?"

          "...... Đại khái hơn tám trăm đồng vàng." Ông chủ định giá.

          "Mang hóa đơn 8000 tới đây!" Sera rất hào phóng.

          "A?" Lão bản chấn kinh.

          "Nhanh lên a." Sera bất mãn, "Ta rất bận rộn."

          Ông chủ chạy về cửa hàng, kinh sợ ghi hết hóa đơn rồi đưa cho cậu.

          "Ngươi đây viết là tám vạn!" Sera khinh bỉ, "Toán học cũng không biết, thật không biết ngươi làm như thế nào mà buôn bán."

          Ông chủ run run rẩy rẩy nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy mình bởi vì quá khẩn trương, ở sau số 8 thêm vào năm số 0.

          "Nhưng cũng không cần sửa lại." Sera vung tay lên, dùng thân thể Huyết tộc ưu nhã ký xuống tên của mình, "Đồ vật đóng gói đưa đến lâu đài, giấy tờ giao cho Prune Tucker."

          Ông chủ kích động thiếu chút nữa ngất xỉu, trời ạ, đây bằng thu nhập mấy chục năm của mình!

          Tin tức giống như gió truyền khắp khu chợ, vì thế tất cả mọi người bắt đầu phấn khởi, chờ đợi Sera có thể ghé thăm cửa hàng của mình! Ông chủ cửa hàng vải dệt rắc đầy tơ vàng lấp lánh lên  tơ lụa xinh đẹp, ông chủ hàng nước có ga ở trước quầy bố trí suối phun nước trái cây bảy màu, ông chủ hàng khoáng thạch đem toàn bộ đá quý quý hiếm nhất bày ra, ông chủ quán hải sản khiến mấy con cua biểu diễn múa la hán, ông chủ hiệu sách đem toàn bộ sách ra phun hương hoa hồng, thậm chí ông chủ thịt nướng cũng đem thịt cắt thành hình ngôi sao. Mà hết thảy những thứ này, đều là để Sera có thể nhìn nhiều hơn một chút!

          Sera ai đến cũng không cự tuyệt, hết thảy sảng khoái đóng gói viết đơn, vì thế mọi người tâm tình đều rất tốt, mọi người hết hát lại nhảy, toàn bộ chợ nháy mắt biến thành đại dương vui sướng!

          Prune Tucker giấu thân hình đứng ở  đỉnh cao nhất tháp cổ, nhìn đám người phía dưới chúc mừng hơi có chút kinh ngạc, trong ấn tượng của mình, Vu Yêu Quốc tựa hồ trước nay chưa từng náo nhiệt như vậy. Tiểu yêu tinh đến tột cùng có ma pháp gì, cư nhiên có thể làm nhiều người cùng hắn ca hát khiêu vũ?

          Sera chơi mệt mỏi, cùng Danny ngồi trên ghế ở quảng trường, chia nhau ăn một chén kem.

          "Ta cảm thấy bọn họ không đáng ghét chút nào." Trên mũi Danny có giọt mồ hôi sáng long lanh. Người nơi này đều nhiệt tình, trong sách miêu tả tàn nhẫn lạnh băng căn bản là không giống nhau!

          "Bất luận là chủng tộc nào, bình dân đều không đáng ghét, đáng ghét là Kẻ Thống Trị!" Sera liếm bơ, "Tỷ như Prune Tucker!"

          Chân trời xẹt qua hai đạo thân ảnh, sau đó trong nháy mắt, Sami Keener cùng Jonas đáp xuống ở cách đó không xa.

          "Ai cho ngươi trộm chạy ra?" Sami Keener hơi giận.

          "Thực xin lỗi." Danny chột dạ xin lỗi.

          "Có bị bắt nạt hay không?" Sami Keener hỏi.

          Danny lắc đầu.

          "Có bắt nạt người hay không?" Jonas hỏi Sera.

          "Đương nhiên không có!" Sera bất mãn, "Ta nhu nhược như vậy, sao lại bắt nạt người?"

          Như định cùng cậu đối nghịch, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng khóc tê tâm phế liệt, "Ngươi hại chết nữ nhi của ta, ta muốn giết ngươi!"

          Tiếng gió sắc nhọn lướt qua bên tai, Jonas ôm chầm Sera, lắc mình tránh thoát lưỡi dao gió kia.

          Một mụ phù thủy tóc tai bù xù múa may lưỡi hái, giống kẻ điên phi lại đây.

          "Uy!" Sera dùng kết giới ngăn cản  nàng, "Trước khi chém người, cần xác định một chút có nhận sai người hay không a!"

          "Chính là ngươi, ngươi tên ma quỷ này!" Lưỡi hãi mụ phù thủy hung hăng chém vào kết giới, như hạ quyết tâm muốn liều mạng.

          "Là kẻ điên à?" Sera nhìn về phía Jonas.

          Mụ phù thủy còn đang lớn tiếng kêu to, Jonas lười dính vào rắc rối cùng nàng, ôm Sera thuấn di về chỗ ở.

          Sami Keener cũng muốn kéo Danny rời đi, lại bị cậu trở tay túm chặt.

          "Còn không đi?" Sami Keener lạnh lùng nói.

          Danny từ trong túi móc ra một viên kẹo làm từ hồng bảo thạch, đặt cách mụ phù thủy kia không xa.

          Sami Keener nhíu mày.

          "Nàng thật đáng thương." Đại khái là nguyên nhân xuất thân hèn mọn, trong lòng Danny rất mềm mỏng, tuy mụ phù thủy kia nhìn qua hung tàn bạo lực, nhưng nhìn thấy nàng phá hỏng giày cùng thân hình rách nát, vẫn có chút muốn giúp nàng.

          Sami Keener đem đá quý từ trên mặt đất nhặt lên, thả xuống một đồng vàng.

          "Đại nhân?" Danny giật mình.

          "Về sau không cần tùy tiện đem đồ chơi của ngươi cho người khác." Sami Keener bế cậu lên, mở cánh bay lên trời, "Lúc cần vàng, có thể hỏi ta."

          Bên tai tiếng gió thổi từng trận, Danny ôm cổ hắn, rất ngoan rất ngoan dựa trong lồng ngực hắn.

          Sami Keener bay rất chậm rất chậm, bởi vì hắn cảm thấy đứa nhỏ trong ngực vừa ấm áp vừa nhỏ xinh, bế lên rất thoải mái, vì thế cầm lòng không được muốn kéo dài quãng thời gian này.

          Trong lâu đài, Sera đang phấn khởi ríu rít, kể một ít việc trong chợ.

          "Vừa rồi mụ phù thủy kia, ngươi xác định không quen biết?" Jonas nói.

          Sera khẳng định gật đầu, "Ta chưa từng gặp qua!"

          "Nhưng nàng dường như không phải kẻ điên." Jonas nhíu mày, "Lúc nàng giơ lưỡi hái xông tới, ánh mắt tuy phẫn nộ, nhưng không mờ mịt, không giống như người mất đi thần trí."

          "Nhưng ta thật sự không biết nàng, đừng nói hại chết nữ nhi nàng." Sera không thể hiểu được, "Đây là lần đầu tiên ta tới Vu Yêu Quốc."

          "Chuyện này ta sẽ lưu ý." Jonas xoa xoa đầu cậu, "Còn có, về sau nếu muốn đi ra ngoài, để ta đi cùng ngươi."

          "Nếu Prune Tucker vẫn luôn kéo dài thời gian như vậy, chúng ta chẳng phải sẽ phải ở chỗ này thật lâu?" Sera mếu máo, "Hơn nữa hoàn toàn đoán không được bước tiếp theo hắn muốn làm gì, như vậy rất bị động!"

          "Chúng ta lần này tới mục đích là tìm được Huyết Tinh Thạch, cho nên bắt đầu từ đêm nay, ta sẽ mang ngươi đi lục tìm mọi ngóc ngách." Jonas nói, "Đó là sinh mệnh thạch của ngươi, nếu tới gần, ngươi hẳn là có thể cảm ứng được vị trí cụ thể của nó."

          "Nhưng Vu Yêu Quốc không nhỏ." Sera nhíu mày, "Tìm như vậy, phải phí thật nhiều thật nhiều thời gian!"

          "Ta đoán nó ở ngay tại đây trong tòa lâu đài này." Jonas nắm tay cậu, "Tuy ta không muốn nói điều này, nhưng hắn đích xác rất muốn có được ngươi, cho nên ta suy đoán hắn sẽ đem tinh thạch của ngươi để bên người."

          "Thật ghê tởm." Vẻ mặt Sera ghét bỏ, ngàn vạn đừng mang ở trên ngực linh tinh, thật sự quá kinh khủng.

          Jonas bật cười, "Ân, cho nên chúng ta phải nhanh chóng lấy về."

          Mà ở bên kia, Sami Keener cũng không mang Danny trở lại lâu đài, mà là đáp xuống ở một đường phố phồn hoa, tay trong tay chậm rì rì đi dạo.

          Người lui tới rất nhiều, lại coi hai người như không tồn tại, Danny có chút khó hiểu ngó trái ngó phải, Sami Keener nhàn nhạt giải thích, "Chúng ta đang trong thời không kết giới, tương đương với dị thứ nguyên song song với thế giới này, cho nên bọn họ nhìn không thấy chúng ta."

          Tuy rằng không hiểu là gì, Danny vẫn dùng ánh mắt sùng bái tán thưởng một chút.

          Tay trong tay đi ở trên đường cây cối râm mát, tâm trạng Sami Keener không tồi, hơn nữa bắt đầu cảm thấy quyển sách kia của Tát La cũng có chỗ dùng ―― tỷ như nói người yêu hoàn mỹ điều hai mươi lăm, thường xuyên tay trong tay tản bộ có thể trợ giúp tăng tiến tình cảm hai bên!

          Ven đường có người bán kẹo bông gòn, vị caramel ngọt ngào rất dễ ngửi, Danny nhịn không được hít hít mũi.

          Sami Keener xoa xoa đầu cậu, từ trên nhỏ quán cầm một cái đưa cho cậu.

          "Như vậy không tốt lắm?" Danny chột dạ tiếp nhận tới.

          "Hắn nhìn không thấy." Sami Keener nói.

          Quả nhiên, tiểu quán chủ còn đang nghiêm túc hòa tan đường khối, căn bản là không nhìn bên này.

          "Nhưng chúng ta chưa trả tiền." Danny mặt đỏ lên, "Hơn nữa ta cũng không có tiền."

          Sami Keener hướng trong ngăn kéo chủ quán ném vào một đồng vàng.

          "Không cần nhiều như vậy!" Danny tiếc hận, "Thật lãng phí, còn có thể lấy về hay không?"

          "Ngươi sao nhiều chuyện như vậy?" Sami Keener nhíu mày.

          "......" Danny ngoan ngoãn im lặng, bắt đầu nghiêm túc ăn kẹo bông gòn.

          Kẹo bông gòn mềm mại giống đám mây, thấy vẻ mặt cậu ăn rất thỏa mãn, Sami Keener dùng tay xé một chút ném vào trong miệng, sau đó lập tức bắt đầu hối hận ―― đơn giản chỉ là đường cát bình thường, rất ngọt rất dính, còn làm cho tay nhão nhão dính dính.

          "Có khăn giấy không?" Sami Keener hỏi Danny.

          Danny kéo tay hắn qua, cúi đầu từng chút một, liếm đường trên tay hắn sạch sẽ.

Chương trước Chương tiếp