Trang chủ[Hoàn] Huyết Vực Mê Đồ - Ngữ Tiếu Lan SanPhần 70: Anh đào ca ca ở trong chợ

[Hoàn] Huyết Vực Mê Đồ - Ngữ Tiếu Lan San - Phần 70: Anh đào ca ca ở trong chợ

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

          "Phối hợp?" Danny có chút ngạc nhiên.

          "Trong khoảng thời gian này, ta sẽ không có quá nhiều thời gian ở cùng ngươi." Sami Keener nói.

          Danny rầu rĩ hỏi, "Là muốn ở bên Bối Nhã sao?"

          Sami Keener gật đầu, "Ta muốn biết một chút việc."

          "Ân." Danny rất ngoan, "Ta sẽ tự mình ở nhà đọc sách."

          Sami Keener cười cười, nhẹ nhàng hôn hôn bờ môi của cậu.

          Xa xa Bối Nhã nhìn hai người, ánh mắt có chút phức tạp.

          Pizza trái cây nóng hầm hập rất nhanh được ra lò, Danny tự giác cắt cho chính mình một khối nhỏ, yên lặng trở về phòng.

          Tuy Sami Keener đại nhân đã giải thích qua, nhưng mà...... vẫn rất không vui a!

          Tiểu hồ ly dùng nĩa chọc chọc pizza, một chút hứng thú ăn uống cũng không có.

          "Vì sao bảo hắn trở về?" Bối Nhã hỏi.

          "Bởi vì hắn không thích ngươi." Sami Keener trả lời trực tiếp.

          Bối Nhã cười như không cười, "Vậy ngươi vì sao không đi cùng hắn?"

          "Cho dù không có tình yêu, chúng ta cũng vẫn là bằng hữu." Sami Keener nhìn hắn, "Mấy ngàn mấy vạn năm trước, ngươi cho ta rất nhiều ấm áp."

          "Nếu nói thêm gì nữa, ta sẽ ảo giác đây là tình yêu." Bối Nhã cười có chút tự giễu.

        "Ngươi thay đổi." Sami Keener nhàn nhạt nói.

          "Chỗ nào?" Bối Nhã đối với những lời này cũng không ngạc nhiên.

          "Cảm giác." Sami Keener trả lời.

          "Người thay đổi là ngươi." Bối Nhã đối mặt với hắn, "Trong lòng ngươi đã không có vị trí của ta, cho nên mới cảm thấy bất đồng."

          Sami Keener nhíu mày, lại không phủ nhận.

          "Ngươi thích cái gì ở hắn?" Bối Nhã đột nhiên hỏi.

          "Hắn rất đáng yêu, cũng rất đơn thuần." Sami Keener nói.

          Bối Nhã không tỏ ý kiến, hiển nhiên đối với những lời này cũng không ngạc nhiên lắm.

          "Ngươi thì sao?" Sami Keener biểu tình nhẹ nhàng, "Nhiều năm như vậy, ngươi ở chỗ này thế nào?"

          "Ta rất tốt, nếu không phải ngày đó nhìn thấy ngươi, ta đại khái vĩnh viễn cũng không nhớ ta đã từng là thiên sứ Thần giới." Bối Nhã mở ra cánh trên lưng, "Ta cho rằng ta là loại quái dị ở nơi này."

          Linh vũ màu trắng dưới ánh mặt trời phản chiếu ánh sáng thánh khiết, Sami Keener nhẹ nhàng thở dài.

          "Làm sao vậy?" Bối Nhã hỏi.

          "Prune Tucker đối với ngươi rất tốt?" Sami Keener nói.

          "Loại ánh mắt này, ta sẽ hoài nghi ngươi đang ghen." Bối Nhã nhấp môi dưới, "Không sai, hắn đối với ta rất tốt."

          "Hay là ngươi có thể đến địa lao gặp hắn." Sami Keener nói.

          "Ngươi muốn ta đi thuyết phục hắn, nói người Ám Linh tộc rốt cuộc ở nơi nào?" Bối Nhã nhướng mày.

          "Việc của Ma giới, ta sẽ không nhúng tay." Sami Keener nói, "Nhưng ta cần nhanh chóng điều tra rõ bí mật ở Vu Yêu tộc, sau đó trở về."

          "Cùng tiểu hồ ly của ngươi?" Khóe miệng Bối Nhã giương lên, "Vậy ngươi có nghĩ tới, hắn có thể đến Thần giới làm cái gì không? Không có bằng hữu, không có việc gì có thể làm, thậm chí mấy ngày cũng không giao tiếp với nhau. Bốn phía đều là màu trắng và vàng nhàm chán, ngàn vạn năm cũng sẽ không thay đổi."

          "Sau đó thì sao?" Sami Keener hỏi.

          "Hắn không phải thiên sứ, vĩnh viễn cũng không có khả năng thích ứng hoàn cảnh như vậy." Bối Nhã nhìn hắn, "Nếu ta là ngươi, sẽ lưu hắn tại Ma giới."

          "Ta sẽ không cùng hắn tách ra." Sami Keener cự tuyệt.

          "Ngươi có thể thỉnh thoảng đến Ma giới gặp hắn, hoặc là...... dứt khoát lưu lại Ma giới." Bối Nhã nói, "Tựa như Lê Tư Đặc, vì tình yêu lựa chọn vứt bỏ thiên đường."

          Sami Keener nhíu mày, tựa hồ cũng không thích cái đề tài này.

          "Ta chỉ đề nghị mà thôi. Có thể có một người làm ngươi phấn đấu quên mình từ bỏ thiên đường, kỳ thật khiến người hâm mộ." Bối Nhã đi xuống dưới tầng, "Đi thôi, đến địa lao gặp hắn.

          Tiểu hồ ly màu đỏ núp sau cây cột, nghe lén thật thất bại...... vẫn nghe không hiểu ngôn ngữ thiên đường.

          Địa lao âm u, Prune Tucker bị ma pháp giam cầm trong một không gian nhỏ hẹp.

          Bối Nhã đứng ngoài kết giới, không nói một tiếng nhìn hắn.

          "Nhìn dáng vẻ, ngươi đã nhớ ra mọi việc." Prune Tucker nhàn nhạt nói.

          "Đúng vậy." Bối Nhã gật đầu, "Cho nên ta không biết, hiện tại có nên hận ngươi hay không."

          "Tại sao lại không chứ?" Prune Tucker ngữ khí ác độc, "Ta lừa gạt ngươi ngàn vạn năm, hơn nữa vẫn luôn muốn lợi dụng ngươi mở ra kết giới hoàn mỹ của Thần giới."

          "Nhưng ngàn vạn năm qua, ngươi thật sự đối với ta rất tốt." Bối Nhã bình tĩnh, "Khi ta bị thương, cũng là ngươi đã cứu ta."

          "Thiên sứ thật là dễ lừa." Prune Tucker cười nhạo.

          "Có lẽ là vậy đi, thiên sứ luôn rất thiện lương." Bối Nhã thở dài, "Nếu ngươi chịu nói ra nơi giữ Ám Linh, ta thậm chí sẽ suy xét thả ngươi ra ngoài."

          "Không có khả năng." Prune Tucker dữ tợn, "Hắn muốn trùng kiến Ám Dạ thành, ta sẽ không cho phép!"

          "Đó là thành của hắn." Bối Nhã đối mặt với hắn, "Ngươi hẳn là còn nợ hắn."

          Prune Tucker nhắm mắt lại, không để ý đến cuộc đối thoại này nữa.

          Bối Nhã còn muốn mở miệng, lại bị Sami Keener ngăn lại.

          "Xin lỗi, dường như ta không giúp được ngươi nhiều lắm." Bối Nhã hơi thấy có lỗi.

          Sami Keener lắc đầu, cùng hắn đi khỏi địa lao, "Ngươi đã tận lực."

          "Nếu có thể, ta hy vọng có thể trở về Thần giới." Bối Nhã nói, "Nơi này làm ta cảm thấy áp lực."

          "Vì sao?" Sami Keener hỏi.

          Bối Nhã cười khổ, "Một người làm bằng hữu ngàn vạn năm, cuối cùng lại chỉ vì lợi dụng mà lừa gạt, ta nghĩ ai cũng sẽ khổ sở."

          "Ta sẽ suy xét để ngươi trở về trước." Sami Keener nói.

          "Cảm ơn." Sắc mặt Bối Nhã có hơi trắng, "Ta muốn trở về nghỉ ngơi."

          Sami Keener gật gật đầu, nhìn theo hắn mở cánh, chậm rãi bay trở về nơi ở của mình.

          Trên ban công, Danny cho rằng đang ẩn nấp rất tốt để nhìn lén, dưới ánh nắng chiếu rọi xuống, mái tóc đỏ giống như đá quý có sắc màu ấm áp.

          "Đang nhìn cái gì?" Sami Keener thuấn di đến bên người cậu.

          Danny hoảng sợ, bản năng đứng lên, kết quả đầu ' phanh ' một tiếng đụng vào cột đá.

          "Nha!" Danny đau đớn nước mắt lưng tròng.

          "Xem như trừng phạt ngươi nghe lén ta nói chuyện." Sami Keener nhàn nhạt nói.

          "...... Rất xin lỗi." Danny chột dạ.

          "Vì sao muốn làm như vậy?" Sami Keener ngồi lên ghế.

          "Ta cái gì cũng chưa nghe được." Danny uất ức, "Hơn nữa cho dù nghe được cũng nghe không hiểu."

          "Cho nên đây là lý do để ta tha thứ cho ngươi?" Sami Keener hỏi.

          Danny tự giác lắc đầu.

          "Cho nên?" Sami Keener tiếp tục hỏi.

          "Lần sau ta sẽ không làm vậy nữa." Danny cúi đầu không dám ngẩng lên.

          "Muốn biết cái gì, ta sẽ nói cho ngươi." Sami Keener nắm tay cậu, "Ta không thích ngươi như bây giờ."

          "Ân." Mũi Danny chua xót.

          "Không có lần sau." Sami Keener lau nước mắt cho cậu, "Đừng khóc."

          Tiểu hồ ly thấy hơi uất ức, lại rất ngoan không nói ra.

          Trong chợ, Sera đang cưỡi trên một cây chổi ma pháp, lảo đảo lắc lư bay cạnh Jonas.

          "Vì sao muốn mua cái này?" Jonas cảm thấy bất đắc dĩ.

          "Chơi vui." Sera xê dịch, "Nhưng ngồi ở trên gậy cứng, mông đau quá."

          Jonas bật cười, duỗi tay xoa xoa đầu cậu.

          "Ta muốn ăn kẹo bông gòn." Sera đá đá hắn.

          "Chờ ta." Jonas đến quán nhỏ ven đường mua, Sera cưỡi trên chổi tiếp tục ngó khắp nơi mơ hồ, sau đó nhìn thấy trước mắt hiện lên một bóng người quen thuộc.

          Mitchell Rui? Sera sửng sốt, vừa định đi qua, lại không ngờ chổi ma pháp đột nhiên bắt đầu run rẩy kịch liệt.

          "A!" Sera bi kịch kêu thành tiếng.

          Sau khi nghe được Jonas chạy tới, "Làm sao vậy?"

          "Thời tiết thật tốt." Sera vẻ mặt thành khẩn.

          "......" Jonas nói không nên lời.

          Sera tiếp nhận kẹo bông gòn, sau đó kịch liệt hôn môi một chút.

          Phóng viên bát quái ẩn núp ở trong đám người kích động, nhưng kích động còn không đến hai giây, Sera liền thuận lý thành chương tạo ra một kết giới ẩn hình.

          Quần chúng vây xem tuy thấy mất mát, nhưng cũng ít nhiều có thể lý giải, rốt cuộc khi tình cảm mãnh liệt thiêu đốt, có một số việc không thể tùy tiện để người ngoài thấy a! Đặc biệt chung quanh còn có rất nhiều tiểu ác ma đơn thuần đáng yêu!

          "Vì sao phải dùng kết giới?" Jonas bị kẹo bông gòn nhét đầy một miệng, một bên nhíu mày một bên xé đi.

          "Ta vừa rồi hình như nhìn thấy Mitchell Rui." Sera chỉ chỉ một hướng, "Ở chỗ đó."

          Đám người rộn ràng nhốn nháo, đã tìm không thấy thân ảnh vừa rồi.

          Jonas khẽ nhíu mày. Sau khi Prune Tucker bị bắt giữ, Mitchell Rui cùng Inana dường như không chịu bất luận ảnh hưởng gì, ở biên cảnh Ma giới như cũ, an an tĩnh tĩnh mở tiểu quán bar gia đình. Mình cũng từng âm thầm điều tra, lại không đi đến kết luận gì. Cho nên đành phải suy đoán: Thứ nhất, huynh đệ hai người họ là vì ích lợi mà làm việc với Prune Tucker, sau khi người bị bắt loại quan hệ vì lợi ích này cũng tự nhiên ngưng hẳn; thứ hai, chủ nhân thật sự của họ là người sau lưng Prune Tucker kia, cho nên bất luận Prune Tucker tồn tại hay không, cuộc sống của họ đều không có quá nhiều biến hóa.

          Xuất phát từ tư tâm mà suy xét, mình kỳ thật nghĩ hướng theo ý đầu tiên, rốt cuộc hai anh em họ đã từng là cấp dưới của mình, nhưng nếu vừa rồi Sera ở chợ nhìn thấy người kia thật sự là Mitchell Rui, có phải đã nói lên kỳ thật suy đoán thứ hai càng có khả năng thành lập? Tuy hiện tại hỗn độn kết giới biến mất, nhưng Vu Yêu tộc và Ma giới cũng còn xa mới hài hòa đến mức có thể qua lại với nhau, Mitchell Rui cũng không có bất luận lý do gì lặng yên không một tiếng động tới nơi này.

          Giải thích duy nhất, chính là hắn còn liên hệ với ' người kia '.

          "Ngươi đang suy nghĩ gì?" Sera hỏi.

          "Có chút tiếc cho hắn." Jonas nói, "Mitchell Rui thật sự rất thông minh, hắn không nên làm như vậy."

          "Muốn thử khuyên hắn hay không?" Sera hỏi.

          "Ta sẽ cẩn thận suy xét chuyện này." Jonas loại bỏ kết giới, "Đi thôi, đi ăn chút gì đó."

          Đám người vây xem cảm thất rất thất vọng, có lầm hay không, vừa mới mới vừa đi vào không đến mười phút nha! Sao không uy mãnh như vậy!

          Thời gian ngắn như vậy, Sera điện hạ mỹ lệ sao có thể thỏa mãn!

          Biểu tình Sera rất phối hợp tâm sự nặng nề, trong đầu đều suy nghĩ hành động vừa rồi của Mitchell Rui ―― dường như rất hoảng loạn, hắn rốt cuộc đang sốt ruột cái gì?

          Vì thế mọi người càng chắc chắn ý nghĩ của mình, loại vẻ mặt này, rõ ràng là dục cầu bất mãn a!

          "Bọn họ vì sao phải dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn chằm chằm chúng ta như vậy?" Sera rốt cuộc hậu tri hậu giác thấy không đúng.

          "Xem báo ngày mai sẽ biết." Jonas ôm cậu bay lên, "Không muốn bị nhìn, thuấn di thì nhanh hơn."

          "Kỳ thật bị nhìn cũng không tồi." Sera hoài niệm trước đây khi ở Huyết tộc, mỗi ngày bị đèn flash vây quanh.

          Kia mới là cuộc sống của một vị công chúa chân chính nên có a!

          "Sau khi trở về, ta muốn tổ chức party long trọng nhất Ma giới!" Sera thề son sắt.

          "Sau khi trở về, ta muốn tổ chức hôn lễ long trọng nhất Ma giới." Jonas nhìn cậu cười.

          "...... Ngươi còn chưa cầu hôn." Sera ngạo kiều nâng cằm lên.

          "Ta có nói muốn cùng ngươi kết hôn à?" Jonas ở bên tai cậu trêu chọc.

          "Ngươi làm bẩn công chúa thuần khiết, phải cưới hắn." Sera nắm tay, "Nếu không ta sẽ chết cho ngươi xem!"

          Jonas cười ra tiếng, mở cánh bay vào trung tâm thành phố.

Chương trước Chương tiếp