- Hwangmini Thien Than Mat Tim 2 Chap 38 Ban Thong Bao

Tùy Chỉnh

Nàng tiên mùa Xuân sau khi trải qua một giấc ngủ Đông dài đã bắt đầu tỉnh giấc. Những mầm non bắt đầu nhú ra sau lớp tuyết mỏng, bầu trời không còn cái vẻ ảm đạm thường nhật của ngày Đông nữa. Cả đất trời xanh tươi mơn mởn của cây lá.

Học viện lại bắt đầu xôn xao lạ kỳ.
Mới vừa bắt đầu của học kỳ mùa Xuân, trên bản tin học viện đã xuất hiện một tờ thông báo. Mà tờ thông báo này chính là chủ đề xôn xao, bàn tán không ngừng của các học viên. Nội dung của bản thông báo như sau:

" HỌC VIỆN VAMPIRES - THE WOLF BÌNH ĐẲNG - HOÀ HẢO
THÔNG BÁO: VỀ VIỆC TỔ CHỨC CUỘC THI TÌM KIẾM HỘI TRƯỞNG HỘI HỌC VIÊN CỦA HỌC VIỆN.(Khóa 225)

Độ tuổi: Học viên năm ba và năm tư.

Hình thức tham gia: sẽ thông báo sau 1 tuần.

Thời gian thi: bắt đầu từ ngày 1 tháng sau( tức ngày 1/3)

Thời gian đăng ký: từ ngày 5/2 - 10/2( tại văn phòng của giáo sư Mineva Ellis và văn phòng giáo sư Amanda Black.)

Rất mong những nhân tài của học viện sẽ tham gia. Xin chân thành cảm ơn!

Viện trưởng khu W. Viện trưởng khu W.

Peter Evans. Davy Jonathan"

Có thể nói bản thông báo ngắn gọn này bất chợt xuất hiện khiến cho toàn thể học viên mà cụ thể là năm ba và năm tư nhiệt huyết sôi trào. Cũng có rất nhiều người khó hiểu tại sao sau gần 100 năm kể từ khi khoá 224 kết thúc, cuộc thi này đã chấm dứt bãi bỏ mà nay lại tổ chức lại. Nhưng mà cái chức vị Hội Trưởng Hội Học Viên này thì ai cũng muốn có.

Tại sao họ lại muốn? Đơn giản nếu như viện trưởng có vị trí to nhất trong học viện thì hội trưởng sẽ là người được tôn trọng, quyền quản lý các học viên. Hơn nữa đó cũng là vì: chỉ duy nhất một người sau khi trải qua vài vòng thi chứng minh mình là một người có đầy đủ tư cách, không phân biệt W hay V...thì cuối cùng sẽ được ngồi lên ghế hội trưởng học viên - tức là người đại diện cho toàn thể các học viên 2 giống loài.

Bởi thế sau khi bản thông báo này đưa ra, đâu đâu cũng nghe thấy bàn về vấn đề này.

"Minhee, cậu có nghĩ là sẽ tham gia không? Mình không thể tưởng tượng được là học viện tổ chức thi. Chắc chắn sẽ có rất nhiều người tham gia." Wooseok hưng phấn, vừa đi vừa vung tay minh họa, khuôn mặt tràn đầy sức sống.

"Mình không muốn. Cậu biết đó, Wooseok, cái chức Hội Trưởng Học Viên chỉ dành cho những ai có đầy đủ phẩm chất Trí - Dũng - Trung Trực, mà còn hơn thế nữa, mình làm không nổi đâu" Minhee lắc đầu.

"Nhưng cậu là HOÀNG TỬ, Minhee...cậu hoàn toàn có thể." Wooseok nhấn mạnh.

Nhét đồng xu vào máy bán nước tự động, Minhee trừng mắt nhìn Wooseok một cái cảnh cáo. Cậu vốn không muốn Wooseok nhắc tới từ "hoàng tử" một chút nào. Nó làm cậu thấy không thoải mái.
Thò tay lấy lon nước trong hộc ra, cũng là lần thứ hai khi ngón tay chưa kịp khui thì một bàn tay khác đã lanh lẹ đoạt lấy.

"Póc" tiếng lon nước bị khui ra, cảnh này làm cậu nhớ lại lần đầu cậu gặp Hwang Yunseong. Khi đó hắn cũng đoạt lấy lon cafe trong tay cậu ra thản nhiên uống một ngụm. Chỉ là cảnh vẫn giống nhưng người không phải...

Minhee lạnh mặt nhìn về phía người cướp lon nước của cậu. Han Seongwoo sau khi tự nhiên cướp và uống một ngụm thì thản nhiên vòng tay qua vai của Wooseok ôm sát vào, khuôn mặt như không có chuyện gì xảy ra.

"Cảm ơn hoàng tử đã mua nước cho tôi." Anh ta mặt dày nói.

Ai thèm mua nước cho anh chứ?

Thật không thể chấp nhận được. Minhee áp chế cảm xúc bực dọc xuống, mới từ từ mở miệng.

"Trả tiền hoặc mua lon mới?" Cậu xoè tay trước mặt anh ta.

"Seongwoo...sao anh...aa...Mình xin lỗi Minhee, mình sẽ mua cho cậu lon mới." Wooseok bối rối, tay thò vào túi quần móc tiền.

"Đủ rồi! Coi như là bố thí cho anh ta. Wooseok mình không muốn cậu vì anh ta mà xin lỗi mình lần nữa. Anh ta không xứng." Nói rồi không để cho hai người đó lên tiếng, Minhee lách người đi thẳng về phía trước, để lại Wooseok khuôn mặt ỉu xìu như sắp khóc và khuôn mặt của Han Seongwoo thì đắc ý vô cùng.

Mức độ ghét Han Seongwoo của Minhee đã ở mức cao nhất. Cậu không thể nào ưa nổi cái cảnh anh ta lộ ra khuôn mặt giả tạo với Wooseok, càng không thể chấp nhận cái kiểu anh ta nỏi năng vô sỉ với cậu.

Thế nhưng Wooseok lại tin anh ta vô điều kiện, yêu anh ta cuồng nhiệt. Điều này làm Minhee hết sức khó chịu.

Bê đĩa cơm ra phía sau thư viện, dưới gốc của một cây sồi già, Hwang Yunseong đang ngồi ở đó.

Không nhanh không chậm ngồi xuống cạnh hắn, Minhee lẳng lặng ăn cơm trong lòng vẫn còn tức vụ lúc nãy.

"Đang tức chuyện gì?" Hắn bất chợt lên tiếng.

"Không có gì?" Minhee nói dối.

"Có." hắn tiếp tục vạch trần cậu, đôi mắt nhìn cậu không dời.

Để đĩa cơm qua một bên, Minhee từ từ nằm xuống đất khẽ nhắm mắt lại. Cậu lại cảm thấy yên bình rồi. Mọi chuyện bực tức đã theo gió bay đi không còn dấu vết. Mỗi khi bên cạnh hắn cậu lại thấy yên bình thoải mái.

Từ sau khi ở trên tháp chuông thì cậu và hắn thường xuyên gặp nhau - dưới cây sồi già này. Hắn thường trầm mặc suy nghĩ gì đó còn cậu ngồi bên cạnh ăn cơm hay đọc sách. Thỉng thoảng cậu sẽ hỏi hắn vài câu và hắn trả lời...sau đó lại im lặng. Nhưng cậu biết bản thân mình rất thích như vậy, thích khoảng thời gian yên bình như thế này.

"Anh có tham gia cuộc thi không?" Minhee ngồi dậy tò mò hỏi.

"Tôi không có hứng thú" hắn nhanh chóng nói ra

"Tôi chỉ hứng thú với em."

Minhee đỏ mặt, vội vội vàng đứng lên phủi bụi cho sạch sẽ, tránh đi ánh mắt nóng rực của hắn, cậu không muốn hắn biết là cậu đang đỏ mặt ngại ngùng.

Nhưng Hwang Yunseong là ai cơ chứ, biểu hiện hành động đáng yêu của Minhee đã bán đứng cậu. Hắn chỉ liếc mắt là nhận ra. Nở một nụ cười khẽ hắn đứng lên tiếp tục chủ đề cậu đưa ra.

"Vì sao lại hỏi?"

"Bởi vì rất nhiều người muốn có vị trí đó. Tôi rất tò mò tại sao lại đột ngột mở ra cuộc thi này."

Ánh mắt hắn bỗng trở nên thâm trầm, hắn biết, cuộc thi này chắc chắn có âm mưu nào đó.

Cho Seongyoun! Chắc chắn anh ta đã nhúng tay vào.

"Yunseong...anh thật sự sẽ không tham gia sao?"

"Sẽ không." hắn chắc chắn

Nếu như đây là một âm mưu thì tốt nhất là nên tránh xa.

Cơn sóng to có lẽ sắp vào bờ rồi.