- Lan Lao Tu Khong Can Nguoi Nua Chuong 11 Phi Duong Vs Van Tuong

Tùy Chỉnh

Edit: Riio
(Đã beta)

“ Chị Phi Dương, sao chị lại trở lại?” Trác Vân Tường xoa xoa tay, có chút bất an mà nhìn Trác Phi Dương.

Trác Phi Dương hừ lạnh một tiếng, khóe mắt khẽ liếc, phấn mắt màu đậm phối hợp với ánh mắt sắc bén của Trác Phi Dương chợt cảm thấy có vài phần hương vị mê người.
Trác Vân Tường cầm lòng không đậu lui về phía sau một bước.

Trác Phi Dương chống eo cười như không cười hỏi “Trác Vân Tường, em nói ai ánh mắt thiển cận?” Trác Phi Dương tươi cười thực xán lạn.
Trác Phi Dương lớn lên không tồi cười rộ lên cảnh xuân rực rỡ, nhưng trong mắt Trác Vân Tường liền dường như thấy được nụ cười của Tử Thần.

“ Chị, Vân Tường ca hắn là nói giỡn.” Trác Hạo Hi chớp đôi mắt.

Trác Phi Dương hừ lạnh một tiếng " Em còn dám nói tốt giúp nó, chuyện của em, em còn không giải quyết tốt!”

Trác Vân Tường cúi đầu khom lưng vẻ mặt chân thành sám hối, “Là em, là em, ánh mắt em thiển cận, kỳ thật chị Phi Dương tuy rằng tóc dài nhưng là kiến thức không ngắn.” Ở thời điểm thích hợp, yếu thế không phải là mềm yếu. Chỉ có thể nói kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, mà Trác Vân Tường tự nhiên là tuấn kiệt bên trong tuấn kiệt.

Trác Phi Dương hung hăng mà trừng mắt nhìn Trác Vân Tường một cái.
Hữu khí vô lực mà hừ một tiếng “Trác Vân Tường, mấy ngày không giáo huấn, em lại ngứa da? Em xem loại người như em, ngày nào đó nếu như bị Mộc Cẩn Hiền coi trọng. Vậy em liền tắm rửa sạch sẽ, ngoan ngoãn đưa lên đi thôi chị xem em loại mặt hàng này cũng tìm không được ai tốt hơn so với Mộc Cẩn Hiền.”

Trác Vân Tường cười nịnh nọt, “ Chị Phi Dương nói luôn đúng.”

Trác Hạo Hi nhìn Trác Vân Tường một bộ dáng chân chó, có chút ngượng ngùng mà sờ sờ cái mũi.

Trác Vân Tường ở trong công ty tốt xấu còn treo một cái chức vị phó tổng giám đốc. Ở trong công ty, cũng coi như nhân mô cẩu dạng, chính là ở trước mặt chị Phi Dương lại là vẻ mặt hôi đại sắc lang. Vân Tường ca về sau có thể hay không cưới cái hồng sắc lang a!(???)

Trác Vân Tường lôi kéo Trác Hạo Hi trốn đến một bên, tràn đầy đồng tình mà nhìn Trác Hạo Hi “Khó trách em thích sẽ Mộc Cẩn Hiền, cùng so sánh của chị em, Mộc Cẩn Hiền kỳ thật còn là phi thường không tồi.”
Trác Vân Tường thấp giọng mà đối với Trác Hạo Hi nói “Ai, ở cùng chị em lâu rồi, tiêu chuẩn kén vợ kén chồng cũng hạ thấp.”

Trác Hạo Hi: “Kỳ thật, Mộc Cẩn Hiền cũng không tồi.”
Đáng tiếc, người Mộc Cẩn Hiền thích không phải hắn, căn cứ vào đồn đãi bên ngoài lúc ấy, Mộc Cẩn Hiền đối xử với Hàn Lâm nghe nói cũng thực tốt.

Trác Vân Tường tràn đầy ai thán mà nhìn Trác Hạo Hi " Chị em rất nguy hiểm, phải biết tránh xa. Hạo Hi, em từ nhỏ đi theo bên người chị em, giá trị quan đều vặn vẹo.”

Trác Phi Dương híp mắt, trên mặt vẻ mặt phẫn nộ càng ngày càng lớn. Trác Vân Tường ngay từ đầu còn đè thấp thanh âm, đến cuối cùng, càng thêm kích động, thanh âm đại liền càng thêm không chịu khống chế.

" TRÁC VÂN TƯỜNG.” Trác Phi Dương rống lên một tiếng thật lớn. Trác Vân Tường rốt cuộc ý thức được âm thanh mình tựa hồ có chút lớn.

Trác Vân Tường xấu hổ mà cười cười “ Chị Phi Dương, chị như thế nào còn không đi nha?!”

Lúc nãy hắn vừa mới nói một câu như vậy hỗn đản Mộc Cẩn Hiền kia thực thức thời trả lời một câu, “Em lập tức liền đi rồi.” Chỉ tiếc Trác Phi Dương không phải Mộc Cẩn Hiền a!

“ Đây là nhà chị, em muốn chị đi đâu? Hửm?” Trác Phi Dương ngữ khí bất thiện hỏi.

“Ghét nhất chính là đám nam nhân các em,  trước mặt một bộ, sau lưng một bộ, rõ ràng nhát như chuột, lại cố tình không biết sống chết” Trác Phi Dương hung hăng mà trừng mắt nhìn Trác Vân Tường một cái, hung ác nói.

Trác Vân Tường cúi đầu ngoan ngoãn giống học sinh tiểu học nghe thầy cô dạy bảo.

Trác Hạo Hi chớp đôi mắt, có chút thương hại nhìn Trác Vân Tường.
Trác Phi Dương thay đổi biểu tình, lời nói thấm thía nói: “Hạo Hi! Chị xem em vẫn nên là thích nữ nhân tương đối tốt, chị mới vừa tìm cho em một đối tượng để quen, đối phương học giỏi, gia thế tốt, người lớn lên cũng không tồi.”

Trác Vân Tường đôi mắt đột nhiên trợn to, bắt lấy tay Trác Hạo Hi “Hạo Hi, em đừng nghe chị em nói bậy, em phải biết người phân theo nhóm, vật họp theo loài, người chị em coi trọng, phỏng chừng không sai biệt lắm chính là một Mẫu Dạ Xoa, dạ xoa lớn lên lại đẹp, cũng đều không phải là đối tượng thích hợp”

Trác Phi Dương mặt âm u “Trác Vân Tường, em đang nói cái gì?”

Trác Vân Tường ưỡn ngực “Trác Phi Dương, em nhẫn chị đủ lâu rồi, chị tìm người có thể tin sao? Mình chị độc hại xã hội còn chưa đủ, tới em chị mà chị còn không buông tha.”

Trác Phi Dương rộng lượng cười, cười đến dữ tợn, Trác Phi Dương hướng Trác Vân Tường ngoắc ngón ta. “Trác Vân Tường, em nói cái gì lặp lại lần nữa.”

Trác Vân Tường sờ sờ ót, đôi mắt nhấp nháy nhấp nháy chớp hai cái “A! Em nhớ ra rồi, công ty có việc gấp, em muốn trở về xử lý.”

Trác Vân Tường vừa nói xong nhanh chân liền chạy, dường như phía sau có hồng thủy mãnh thú.

__________