- Lan Lao Tu Khong Can Nguoi Nua Chuong 8 Doi Non Xanh

Tùy Chỉnh

Edit: Riio
(Đã beta)

Trác Phi Dương chớp mắt có chút mờ mịt mà nhìn Trác Hạo Hi “Tiểu Hi ý của em là nếu là hôm nay là ngày mưa, em liền không chia tay.”
Trác Hạo Hi gật gật đầu cảm khái mà nói “ Chị có câu nói gọi là hảo tụ hảo tán*, em muốn chia tay cũng muốn chọn một ngày trời trong nắng đẹp.”

* Chia tay trong vui vẻ

Trác Phi Dương gật gật đầu, có chút lòng còn sợ hãi mà nói “Nói rất đúng còn may thời tiết hôm nay không tồi, nếu không em trai em chỉ có chờ bị đá.”
Trác Hạo Hi cau mày nhìn Trác Phi Dương “ Chị sao lại không tin tưởng em như vậy?”
Trác Phi Dương thở dài “Tiểu Hi chị cũng muốn tin tưởng em lắm chứ. Chính là mỗi lần nhìn đến em một bộ chân chó trước mặt Mộc Cẩn Hiền, chị liền vô pháp tin tưởng em! Em có biết rất nhiều lúc chị rất muốn làm thịt em! Em có biết hay không?!”

Trác Hạo Hi có chút đáng thương vô cùng mà nhìn Trác Phi Dương “ Chị, em trai chị ngoan ngoãn đáng yêu như vậy, chị bỏ được sao?”
Trác Phi Dương hung hăng mà vỗ ót Trác Hạo Hi “Liền tính em  ngoan ngoãn đáng yêu. Tiểu Hi không phải chị nói em, nếu không em là em trai của chị. Chị đã sớm đá em ra ngoài cho em tự sinh tự diệt.”

Trác Hạo Hi có chút ngượng ngùng mà nhìn Trác Phi Dương. Thật là hắn có khiến người quan ngại vậy sao? “ Chị chuẩn bị bánh kem nha.”
“Hôm nay là sinh nhật chị Phi Dương sao?” Một thanh âm đột ngột vang lên, cửa xuất hiện một sinh vật tên là Mộc Cẩn Hiền.

Trác Phi Dương khôi phục hình tượng giỏi giang khôn khéo. “Cẩn Hiền đến rồi?”
Mộc Cẩn Hiền hơi hơi mỉm cười “ Chị Phi Dương càng ngày càng xinh đẹp. Hôm nay là sinh nhật chị sao?”
“Không phải, hôm nay muốn chúc mừng……” Tiểu Hi cùng cậu chia tay a! “Là như thế này, hôm nay chị mua một con mèo thực đáng yêu. Sau đó chị và Tiểu Hi cùng nhau chúc mừng thôi.”

Mộc Cẩn Hiền ánh mắt lộ ra ý cười hài hước “Là như thế sao! Kia mèo đâu? Có thể làm chị Phi Dương thích vậy hẳn nó thực đáng yêu đi.”
Trác Phi Dương cười cười " Mèo chạy ra ngoài kiếm ăn rồi, chờ trời tối mới có thể trở về.”
" Anh có muốn ăn bánh kem hay không.” Trác Hạo Hi nói.

Nói xong, Trác Hạo Hi mới nhớ tới Mộc Cẩn Hiền không thích ăn đồ ngọt. Chính là Mộc Cẩn Hiền lần này lại phi thường nể tình “ Được. Anh vừa lúc có chút đói bụng.”
“Aiz, đừng ăn.” Trác Phi Dương đè lại nắp bánh kem “Đói bụng ăn đồ ngọt không tốt, bằng không chị kêu phòng bếp làm vài món ăn.”
Trác Hạo Hi chớp chớp mắt, có chút mê mang mà nhìn Trác Phi Dương " Chị……”

Trác Phi Dương hướng tới Trác Hạo Hi đưa mắt ra hiệu, Trác Hạo Hi ngầm hiểu nói “ Anh cũng không thích ăn đồ ngọt, không bằng chờ phòng bếp làm chút đồ ăn đi.”
Mộc Cẩn Hiền nhợt nhạt cười “Hà tất phiền toái như vậy? Đây không phải là có sẵn sao? Anh kỳ thật cũng không kén ăn.”

Trác Phi Dương đè nặng lên nắp bánh kem, tay Mộc Cẩn Hiền cũng đặt ở trên hộp“ Chị Phi Dương một cái bánh kem thôi mà, chị hà tất keo kiệt như vậy?”

Trác Phi Dương có chút xấu hổ mà xoa xoa cái mũi, Mộc Cẩn Hiền chính mình muốn tìm ngược liền không thể trách cô không ngăn cản. Mộc Cẩn Hiền mở hộp bánh kem Trác Hạo Hi tò mò mà thò đầu tới, Trác Phi Dương nhanh chóng đi ra ngoài. Ném cho Trác Hạo Hi một ánh mắt tự cầu phúc, Trác Hạo Hi cùng Mộc Cẩn Hiền hai mặt nhìn nhau.

Trên bánh kem  ba chữ "Mộc Cẩn Hiền" màu đỏ tươi, phía trên vẽ ba cái nón xanh lớn, phía dưới vẽ lá cờ tung bay viết "Hạo Hi quật khởi".

Mộc Cẩn Hiền mặt lập tức âm trầm Trác Hạo Hi có chút rối rắm sờ sờ cái mũi. Chị thân yêu của hắn đến tột cùng là đang làm gì nha?

Sắc mặt Mộc Cẩn Hiền âm trầm mà nhìn Trác Hạo Hi ánh mắt lộ ra hàn khí nhè nhẹ. Trác Hạo Hi lộ ra một nụ cười gượng“ Anh có muốn ăn bánh kem hay không?”
“ Em cảm thấy hiện tại anh có thể nuốt trôi” Mộc Cẩn Hiền ánh mắt sát khí cuồn cuộn mà nhìn Trác Hạo Hi.

Trác Hạo Hi vô tội mà chớp chớp mắt “Tốt xấu cũng ăn một chút bằng không thực lãng phí.”

Mộc Cẩn Hiền lăng lăng mà nhìn Trác Hạo Hi, một dao cắt lên cái nón xanh, cắt ra một khối bánh kem. Hàn khí bắn ra bốn phía mà hỏi Trác Hạo Hi “ Em có muốn ăn cùng anh hay không?”
Trác Hạo Hi nuốt ực một cái “Không cần, tôi vừa mới ăn rồi.”