- Lisoo Trans Truyen Ngan Cua Trai Vai Ke Hoach Nuoi Duong Phien Ngoai 3

Tùy Chỉnh

Kế hoạch nuôi dưỡng (phiên ngoại 3)

=====

"Mama mama mama mama dậy dậy...."

Kim Hi theo thói quen túm chăn leo lên giường, khóa ngồi trên người Kim Trí Tú, hai tay nhỏ nhẹ nhàng kéo kéo Trí Tú vẫn đang mê man. Thấy người không một chút phản ứng, lại nhún nhún vai nhảy xuống giường, lon ton lon ton chạy đến phòng bếp, lôi kéo ống quần Lisa đang chuẩn bị bữa sáng, giọng nói búng ra sữa nhanh chóng báo cáo tiến độ nhiệm vụ.

"Baba baba baba baba, vợ không để ý đến con."

"Kêu mama!" Lisa vỗ nhẹ nhẹ xuống cái đầu nhỏ bù xù, vẻ mặt bất lực chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Đều dặn con mấy lần, muốn đánh thức mẹ dậy thì phải dỗ."

Lisa lắc lắc đầu, bỏ xuống đồ vật trong tay, nhanh như bay đi vào phòng ngủ, kéo người vừa bị Kim Hi làm phiền đang cuộn tròn trong chăn tiến vào lòng mình.

"Vợ ơi, còn ngủ nữa sẽ bị trễ."

Rốt cuộc ở thế công của Lisa nàng đã bị đánh thức, cực kỳ không tình nguyện mở mắt, nhìn đến bên giường một lớn một nhỏ đồng dạng chớp chớp đôi mắt to tròn đáng yêu nhìn chằm chằm mình, vốn đang muốn dùng toàn bộ sức lực để rời giường, nhưng nhất thời hiện tại lại không muốn đứng dậy.

Nếu không kể ra, cơ hồ không ai nghĩ được một cô gái ở tuổi thanh xuân vừa mới tốt nghiệp đại học, đi làm được nửa năm, thế nhưng đã là mẹ của một bé trai hoạt bát.

Thật ra đối với chuyện này, cùng với việc tăng lên một thân phận, Trí Tú tự mình thích ứng đã lâu. Ai có thể ngờ được tên này, suốt ngày ở bên tai nói muốn thấy tiểu Trí Tú mà không được đáp lại, sau đó thừa dịp đến kì động dục, cuối cùng bùng nổ tự mình tìm cách quyết định. Trí Tú chỉ nhớ rõ lúc ấy nở rộ ở trong lòng Lisa có bao nhiêu sung sướng, sảng khoái, sau lại ngồi trên bồn cầu nhìn hai vạch đỏ chói mắt kia thì hỏng mất.

Cũng không phải không muốn cùng Lisa có cục cưng, chính là tên đó ngay cả cầu hôn cũng chưa, nhẫn cũng không, lại cố ý làm ra chuyện này, Trí Tú thật sự rất tức giận, luôn luôn có cảm giác như mình bị lừa gạt.

Nhưng về phía Lisa khi biết chuyện, cư nhiên còn tự hào khoe khoang khả năng của mình với Thái Anh và Jennie, chỉ một phát bắn đã trúng hồng tâm.

Hôn lễ cả hai bởi vì bài vở Trí Tú phải gác lại tạm thời, bất quá nhìn ra được Lisa đối với sinh mạng nhỏ này đến bao nhiêu chờ mong và kì vọng.

Từ ban đầu là tên xã hội đen không chung đường với sách vở và trường học, cư nhiên bắt đầu dụng tâm đọc các bộ sách về chăm sóc bà mẹ và trẻ em, thời điểm đi bệnh viện kiểm tra liền bám lấy bác sĩ hỏi về các vấn đề cần chú ý vào thời gian mang thai. Cho nên trừ bỏ chút tra tấn bên ngoài cơ thể khi mang thai ra, Trí Tú không có bất kì tổn thương nào, cũng không chịu cực khổ gì (Thời điểm Kim Hi sinh ra có chút quấy phá, vài ngày này Lisa vô cùng khổ tâm, bất quá may mắn đứa nhóc này lớn rất nhanh, ngoài ánh mắt ra tất cả đều giống Trí Tú, Lisa cũng nhẫn nhịn đi xuống). Tất cả công việc to nhỏ trong nhà Lisa đều một tay ôm đồm, vì vậy Trí Tú có rất nhiều thơi gian khôi phục thân thể.

"Vợ ơi, còn phải đến trường, em cần tịnh dưỡng thật nhiều, sau đó đọc sách, còn lại cứ giao cho tôi là được."

Trí Tú nghĩ thường thường luôn nhìn thấy Lisa bận rộn, nhưng mỗi ngày Lisa sẽ gọi nàng dậy, chỉ cần nàng hô đói luôn luôn đem đến trước mặt những món ăn nàng yêu thích, không cần nhiều lời, một ánh mắt cũng có thể hiểu nàng muốn gì, lúc sinh bệnh mở mắt ra sẽ thấy Lisa canh giữ bên giường,... Không có Lisa cuộc sống hẳn rất khó, không biết từ khi nào đã bắt đầu ỷ lại người này, là người nàng không ngừng thích, là baba đứa con đáng yêu của nàng, cũng là người cứu nàng khỏi hố lửa, đem đến hi vọng trong cuộc sống tối tăm, đã bảo vệ khi nàng bị bắt nạt, cho nàng một con đường bằng phẳng, là ánh mặt trời giữa sinh mệnh nàng, là toàn bộ nhiệt tình yêu thương.

Rửa mặt xong, thay đổi quần áo đi ra vẫn là không kịp ăn điểm tâm, mỗi sáng đều nhìn thấy vẻ mặt Lisa bất lực lo lắng Trí Tú tự thề thốt hôm sau nhất định phải dậy sớm cùng hai người ăn cơm, nhưng giường ngủ mỗi ngày đều quấn lấy nàng không nghĩ cho nàng rời đi.

Trí Tú đang cầm túi xách cúi xuống mang giày, ngẩng đầu liền thấy hai ba con nhà kia, người nhỏ cầm trong tay sữa chocolate, còn lớn cầm một gói sandwich đã được bọc kĩ, đôi mắt trông mong nhìn mình.

"Vợ, mang theo ăn trên đường." Kim Hi thấy Lisa nháy mắt liền hiểu ý gật đầu, dõng dạc hướng Trí Tú nói.

"Thằng nhóc này, vợ là của baba, kêu mama!"

Trí Tú bị khuôn mặt ghen tuôn của Lisa chọc bật cười, dấm chua con mình cũng ăn, thật là hết cách.

"Hi Hi ngoan, mẹ đi làm về sẽ chơi với con nha."

Nói xong hôm một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của thằng bé, tiếp nhận này nọ trong tay hai người, vừa muốn xoay đi lại bị một cỗ lực mạnh mẽ kéo vào lòng.

"Tôi cũng muốn."

Lisa da mặt dày không thèm để ý đến ánh mắt ghét bỏ của đứa con, đem má cô đến bên môi Trí Tú, đúng lý hợp tình nụ hôn của nàng hạ xuống. Đợi thời điểm Trí Tú bất đắt dĩ hôn lên cô lại đột nhiên quay đầu, đôi môi tiếp được mùi hương cây anh đào nhàn nhạt, nở ra nụ cười tự mãn, cô vội tránh đi nắm đấm của Trí Tú vì nàng đang xấu hổ trước mặt con trai.

Như là một loại nghi thức cả ba đã ước định, sáng nào đi làm Trí Tú đều rời nhà một cách vội vã như thế.

--

"Trí Tú, đến văn phòng anh một chút."

Mới vừa yên vị ngồi xuống, còn chưa đem đồ sắp xếp lại đã bị bộ trưởng kêu qua.

"Bộ trường, ngài gọi em?"

Trí Tú đứng ở trước bàn làm việc, hơi cúi đầu chào hỏi.

"Đừng xa lạ như vậy, ngồi đi Trí Tú."

Nhìn thấy bộ mặt nham nhở của người đàn ông nở nụ cười, Trí Tú cố nén xúc động chán ghét, vẫn lễ phép lịch sự ngồi xuống.

"Tối nay theo giúp anh tham dự rượu cục* (uống rượu vì công việc), nhờ em trò chuyện với các đối tác trong hạng mục sắp tới của chúng ta, chắc là Trí Tú không có vấn đề gì chứ."

Người đàn ông tự tin dựa lưng vào ghế nhìn Trí Tú, tựa hồ đang chờ đợi phản ứng vào giây tiếp theo của nàng, sẽ kinh hỉ cảm tạ hắn vì đã cho một nhân viên nhỏ vừa chuyển đến cơ hội có thể thăng chức tăng lương.

"Vâng bộ trưởng."

Dù mới vào xã hội, cũng không đến mức quá đơn thuần ngay cả ám chỉ điểm ấy lại nhìn không ra. Hiển nhiên Trí Tú lại phản ứng quá mức bình tĩnh làm cho hắn có chút khó chịu.

"Trí Tú, em có biết là không phải ai cũng có cơ hội dùng bữa trực tiếp với đối tác..... Được rồi, ra ngoài trước đi, buổi tối chờ anh gọi."

Tên đàn ông nhìn vào cánh cửa thủy tinh ở văn phòng, cuối cùng đem lời muốn nói nghẹn trở về, liền để Trí Tú rời đi.

--

"Baba lại đấu võ mồm cùng Thái Anh, con đang ở giữa khuyên can!"

Ra khỏi văn phòng như chạy trốn, trong lòng Trí Tú thầm mắng tên bộ trưởng béo kia, lại nhận được tin nhắn từ Lisa. Mở lên có một dòng chữ kèm hai tấm ảnh, thứ nhất thấy được hình dáng mơ hồ của Lisa và Thái Anh, thứ hai là gương mặt phóng đại của Kim Hi so mới mình không sai biệt lắm, làm một cái wink mà mình còn chưa học được. Điểm này là do cái người baba thích thả thính mọi nơi kia dạy. Ban ngày Hi Hi nhớ mẹ sẽ lấy di động của Lisa nhắn tin, hai người lớn đã sớm thành thói quen, Trí Tú vô thức nở nụ cười.

--

Khi nhận được điện thoại của Lisa, nàng đã hơi mơ hồ, nhưng vẫn cố gắng thanh tỉnh từ chối Lisa đến đón nàng, một là Kim Hi nên ngủ sớm, hai là lo lắng cô đến đây nhìn thấy ánh mắt biến thái của tên bộ trưởng sẽ không nhịn được đánh người. Tuy rằng bất đắc dĩ không thể không tham gia buổi tiệc rượu làm người khác chán ghét này, bất quá Trí Tú vẫn có thể tự giữ an toàn trở về.

Trên đường về đến trước tiểu khu, vừa định nhanh chóng chào hỏi xuống xe rời đi liền bị giữ lại khiến cho nàng hít thở không thông.

"Trí Tú, có cần anh đưa em lên không?"

Hiển nhiên bộ trưởng không tính thả người đi dễ dàng như thế, dứt lời tay nắm lấy tay Trí Tú. Đột nhiên bị đụng chạm nàng không còn giữ được biểu tình kiên nhẫn, cau mày bỏ ra, sau lại xấu hổ đáp lời, "Không cần bộ trưởng, chồng em đang đợi."

"Trí Tú đã kết hôn rồi? Nhưng anh thấy trên hồ sơ không có." Bộ trưởng ngạc nhiên nhìn nàng.

"Là hôn phu. Nếu không còn gì em xin phép đi trước."

Không đợi đối phương phản ứng, Trí Tú liền mở cửa xe đi xuống. Thật sự đáng ghét, nghĩ về dáng vẻ kiêu ngạo vừa rồi của hắn Trí Tú liền cảm thấy nổi giận, luôn có mấy tên đàn ông đáng khinh không biết tự lượng sức mình, nghĩ có chút tiền là có thể làm cho những cô gái vừa tốt nghiệp dính lại bên người.

Dồn dập bước nhanh giày cao gót đi, vừa tới cổng bắt gặp Lisa đứng tựa vào tường hút thuốc. Bóng tối che khuất không thể nhìn rõ biểu cảm của cô, chỉ nhìn thấy Trí Tú vừa đến cô vội dập tắt nửa điếu thuốc trong tay, tùy ý ném vào thùng rác bên cạnh, tiến tới đỡ lấy Trí Tú nồng nặc mùi rượu.

"Uống nhiều không?"

Gắt gao ôm lấy nàng, Lisa nhẹ giọng hỏi, như cũ không nghe ra cảm xúc gì.

"Đã cố gắng uống ít nhất có thể. Sao chị ở đây, Hi Hi đâu?"

Rốt cuộc trầm tĩnh lại dựa vào lòng Lisa, thỏa mãn nhắm mắt, ngữ khí trầm thấp, giống như giây tiếp theo nàng có thể đứng nơi đó ngủ ngay lập tức.

"Hi Hi ngủ rồi, đã mười một giờ..."

Trí Tú nghe giọng nói oán trách của Lisa liền ngẩng đầu, có lỗi ôm lấy cổ cô, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi.

"Em xin lỗi, em cũng muốn trở về sớm cùng Lisa, nhưng là người trên bàn rượu đều lớn hơn em rất nhiều, cũng không còn cách khác."

Ánh mắt kia vẫn ôn nhu, nhưng Trí Tú nghe ra bất mãn của Lisa, lại bắt đầu ý đồ làm nũng. Không thể không thừa nhận chiêu này lần nào sử dụng với Lisa cũng đúng.

Quả nhiên người kia đang định nói gì đó đã lập tức thay đổi thái độ mềm xuống, thở dài ôm lấy nàng vào lòng đi vào.

"Chồng ah~ cõng em đi."

Trí Tú giữ lấy cổ Lisa xấu xa đứng tại chỗ. Nhìn thấy thỏ nhỏ trở nên càng yêu kiều khi say rượu, thật khiến Lisa mất bình tĩnh.

Về đến nhà nhìn thoáng qua Kim Hi, Trí Tú đi tắm rồi thoải mái lên giường ngủ, tự nhiên không chút chú ý đến vẻ mặt tối tăm bất thường của cô.

Nhìn chằm chằm Trí Tú đang say giấc, Lisa vẫn bỏ đi ý định đánh thức nàng ở trong đầu, những lời nói bên miệng cũng bị nuốt trở vào, hóa thành một nụ hôn nhẹ nhàng chúc ngủ ngon.

Sau khi hạng mục mới chính thức được tiến hành, Trí Tú dốc toàn lực cho công việc, thậm chí kế hoạch du lịch vào cuối tuần của ba người cũng bị hủy bỏ vì nàng phải tăng ca.

Kim Hi cũng rất dễ dỗ, tuy rằng ban đầu vẫn khóc nháo đòi muốn ra ngoài chơi, nhưng Trí Tú ôm thằng bé vào lòng an ủi một chút... sẽ mua cho đồ chơi hoặc là chocolate, giây sau liền quên đi nguyên nhân vừa rồi khiến mình khóc lóc.

Tuy nhiên, dường như Lisa đang cố gắng phân cao thấp với mình, gần đây nói ngày càng ít, thậm chí không để mắt đến Trí Tú. Thử hỏi qua vài lần, nhưng điều nhận được lý do "không có gì". Cũng đoán được vì sao, cũng hiểu được bản thân đã để hai người kia chịu thiệt nhưng không biết nói thế nào, chỉ có thể thầm nghĩ trong lòng cố gắng hoàn thành xong dự án này, nhất định sẽ dành thật nhiều thời gian bù đắp cho Lisa và con trai.

--

Lại một ngày tăng ca, Trí Tú rối bời rời khỏi công ty, chợt nghe phía sau có người gọi lại mình.

"Trí Tú, đã trễ rồi bắt xe cũng không ăn toàn, anh đưa em đi."

Quay đầu lại nhìn thấy bộ trưởng nịnh nọt cười, Trí Tú theo bản năng muốn chạy trốn.

"Không sao đâu, em có thể tự về." Ngồi xe của hắn mới không an toàn, Trí Tú oán thầm.

"Này! Trí Tú, sao em luôn tránh anh, anh đâu có phải người xấu..."

"Mama!"

Hai người đồng thời quay đầu, lại nhìn thấy Kim Hi dùng tốc độ trăm mét trên giờ chạy đến bên Trí Tú, ôm chặt chân nàng, cau mày, hai má tròn đáng yêu co lại, ngẩng đầu hung hăng đối bộ trưởng hô.

"Buông mẹ cháu ta, không được khi dễ mẹ cháu!"

Trí Tú nhìn hắn đang hoang mang liền hất ra tay hắn, ngồi xổm xuống ôm thằng bé vào trong lòng.

"Sao Hi Hi lại tới đây? Theo baba tới sao?"

"Mama?...... Baba? Trí Tú, em........ Tôi đi trước, các người cứ tự nhiên. Hừ."

Nói xong bộ trưởng nghiêm mặt, nhìn Trí Tú lại nhìn gương mặt thằng bé như một khuôn khắc ra đang trừng mắt tràn ngập địch ý nhìn mình, cười lạnh một tiếng rồi xoay người bỏ đi.

Nhìn thấy bóng dáng nghênh ngang mà đi của hắn, cuối cùng Trí Tú âm thầm thở dài nhẹ nhõm, tuy rằng có thể về sau nàng sẽ gặp phiền toái, bất quá tốt hơn bị người này mặt dày mặt dạn quấn quít lấy.

"Mẹ, chúng ta về nhà đi, baba đang đợi."

Trí Tú ôm lấy Kim Hi đến bên đường, liền thấy Lisa ngồi ở trong xe.

"Xe này đâu phải của chị? Là Thái Anh mới mua sao?"

Nhìn thấy Kim Hi tự giác ngồi vào ghế sau, Trí Tú mê man nhìn Lisa.

"Hôm nay mới mua." Lisa đắc ý hướng về phía nàng.

"Vì sao đột ngột mua xe? Không cùng em bàn qua một chút?"

"Em thường xuyên tăng ca, còn phải ra ngoài xã giao, lo lắng em một mình về quá muộn."

Lisa nhếch miệng, xoay người giúp Kim Hi đeo dây an toàn.

"Chỉ vậy thôi? Chuyện này chỉ là tạm thời, em có thể bắt xe. Chúng ta vừa mua nhà không lâu, vẫn còn nợ một chút, Kim Hi sắp đi mẫu giáo, còn có chi phí khác...... Lisa, chị không thể tùy tiện như trước kia, rõ ràng chuyện cần lo nhiều như vậy, muốn mua xe cứ chờ công tác em ổn định..."

"Tôi không muốn." Lisa lạnh lùng mở miệng, quay đầu nhìn Trí Tú.

"Gần đây cùng Thái Anh quyết định đóng cửa một chi nhánh kinh doanh không tốt, vừa vặn có chút tiền trong tay. Là bởi vì em quá bận, căn bản không có thời gian để nghe tôi nói chuyện...." Lisa nhẹ vỗ vỗ tay lái, hít sâu cố gắng khống chế cảm xúc chính mình, không cần quá mức kịch liệt.

"Chị không muốn cái gì? Em chỉ vì công việc thôi, em biết gần đây bởi vì em bận rộn khiến chị không vui, nhưng là cuộc sống của chúng ta...."

"Là cảm thấy được tôi không có năng lực, không nuôi sống nổi cả hai đúng không? Với lại, cửa hàng gà rán so với thành phần tri thức ngồi ở văn phòng không kiếm được nhiều, nói ra cũng không còn thể diện."

Lisa tự giễu cười lạnh.

"Lalisa, chị có ý gì? Nói thẳng ra đi."

Trí Tú siết chặt túi xách trong tay, đầu óc khắp nơi cố gắng tiêu hóa hoàn toàn những lời nói không đầu không đuôi của cô.

"Tôi chẳng có ý gì... Vậy nói thật cho em biết, ngày đó tôi đã thấy cái tên kia đưa em về nhà trên một chiếc Mercedes-Benz, chẳng phải vừa rồi cũng muốn đưa em về sao..."

"Đủ rồi!...... Đồ khốn nạn này."

Trí Tú cắt ngang "lời chính nghĩa" của Lisa, hướng ánh mắt nhìn ra cửa sổ.

"Baba...... Mama........ Hai người đừng cãi nhau."

Từ lúc sinh ra tới nay chưa từng gặp ra loại trường hợp này, tất nhiên Kim Hi vô cùng sợ hãi, ngồi sau xe mang theo tiếng khóc nức nở nhỏ giọng nói, nước mắt cũng theo khuôn mặt nhỏ nhắn chảy xuống.

"Hi Hi, thật xin lỗi, baba mama không cãi nhau."

Lisa quay đầu nhìn thằng bé, lại nhìn đến Trí Tú đang đỏ bừng hai mắt, trong lòng âm thầm tự trách mình chẳng phân biệt được trường hợp phát giận.

"Hi Hi ngoan, không khóc nha."

Trí Tú cố nén nước mắt, quay đầu hướng Kim Hi lộ ra khuôn mặt tươi cười, an ủi tên nhóc đang ủy khuất.

Dọc theo đường đi nhớ lại lời nói của tên hỗn đản Lisa nàng tức giận lại không có chỗ xả. Bên nhau nhiều năm như vậy, hôn lễ không có liền để nàng sinh con, hiện tại còn vì việc nhỏ này nghi ngờ chính mình, đúng là đần độn! Lần này dù có giải thích cũng không thể dễ dàng tha thứ cho cô.

Kiên quyết giữ mặt lạnh. Dỗ Kim Hi ngủ nàng lền ôm chăn vào phòng khách, không quan tâm Lisa muốn cố nói cái gì đó, dù sao hiện tại nàng không có tâm trạng nghe Lisa giải thích, cũng không muốn tiếp tục nghe những thứ khó chịu tức giận chính mình.

Nửa mơ nửa tình, cảm thấy có âm thanh sột soạt sau lưng. Trí Tú quay lại và thấy Lisa đang ôm nàng, tay lung tung sờ soạng. Dù chưa xin lỗi vẫn muốn động tay động chân, nàng đang tức giận lại bị quấy nhiễu giấc ngủ, không hề có ý định tiếp tay cho cô làm chuyện tốn sức, lập tức đá Lisa xuống giường nói "Đi đi, đừng chạm vào tôi." Sau đó quay đầu không quan tâm, một lúc sau lại chìm vào ngủ mất.

--

Ngây ngốc qua một ngày Trí Tú khó có được đúng giờ tan tầm. Nhìn thấy hộp thoại tin nhắn của Lisa vẫn im lặng trống rỗng, do dự một chút, cuối cùng bấm tắt máy.

Buổi sáng rời giường mới mơ hồ nhận ra thời điểm tối qua Lisa đến khách phòng tìm mình hình như nàng nghe được hương vị cây cỏ quen thuộc, khó trách sau đó nàng ngủ vô cùng an ổn. Xem lại lịch, nàng đã bận đến mức quên mất kì động dục của Lisa.

Vốn đang nghĩ xem Lisa làm cách nào có thể vượt qua mà không cần đến nàng, nhưng rời giường nhìn Lisa đen mặt không thèm để ý tới ai, nháy mắt Trí Tú không còn hứng thú quan tâm kì mẫn cảm của Lisa nữa. Vì thế hai người liền tiếp tục trận đấu, đẩy tính hiếu thắng của đối phương lên, đến khi ra ngoài cũng không nói nửa từ.

Trải qua cả ngày bình tĩnh, từ ban đầu có giải thích cũng không thèm tha thứ cho chị đã trở thành nếu chị giải thích em liền suy nghĩ xem tha thứ cho chị, cho đến hiện tại đứng ở phòng khách trống rỗng, bắt gặp tờ giấy Lisa để lại trên bàn, Trí Tú không thể ngờ được, từ trước đến nay đều không muốn rời khỏi mình dù chỉ một ngày thế nhưng hiện tại lại mang Kim Hi bỏ nhà đi. Quả nhiên đến kì động dục khiến đầu của của alpha trở nên không bình thường.

"Chúng tôi đi, đừng hỏi chúng tôi đi đâu, không muốn nói cho em, vậy đi, đừng nhớ đến."

Trí Tú lấy di động ra gọi, hiển nhiên là khóa máy.

"Đi đâu?"

"Lalisa, chị giỏi thật đấy, còn có thể đưa con bỏ đi."

"Lalisa! Cho chị nửa tiếng để gọi lại em."

"Lisa...... Lisa đi đâu? Có chuyện gì trở về nói được không?"

"Chị có mang thuốc ức chế theo không? Thân thể thế nào rồi?"

"Lalisa! ! ! Đồ hỗn đản!"

"Lisa ah.... Rốt cuộc chị đi đâu!"

Đến đêm vẫn không liên lạc được, Trí Tú ban đầu tức giận rốt cuộc chỉ còn lại áy náy ôm đầu khóc rống.

"Em nên giải thích rõ ràng với Lisa sớm một chút, em không nên đẩy Lisa ra, càng không nên vì cái công việc chó má kia mà xem nhẹ Lisa và Kim Hi, em thật sự ngu ngốc.... Ô ô......."

Thấy Trí Tú không ăn không uống ngồi ở sô pha khóc lớn, Phác Thái Anh và Jennie chị nhìn em em nhìn chị, đều lộ vẻ khó xử.

"Trí Tú này, Lisa là nhất thời tức giận, chờ nàng hết giận sẽ đưa Kim Hi trở lại, hai người họ không sao đâu." Jennie vỗ lưng đối phương an ủi.

"Đúng vậy, Lisa dính em đến thế, tôi cá rằng sáng mai... Không, đêm nay chưa qua 12 giờ vì nhớ em cậu ta sẽ đưa Kim Hi chạy về."

Thái Anh nói xong lại thử gọi thêm một lần, có đổ chuông.

"Này! Có kết nối, có kết nối."

Trí Tú nghe tiếng lập tức nhanh chóng đoạt lấy di động.

"Alo? Lisa, chị ở đâu? Em đi tìm chị, chị mau trở lại được không?"

"Mama, là con!"

Nghe thấy là Kim Hi, Trí Tú cau mày hỏi.

"Hi Hi? Cả hai ở đâu? Baba đâu?"

"Con ở khách sạn, baba vừa ngủ rồi, con lấy trộm di động định gọi cho mẹ mật báo."

Thằng bé nhỏ giọng đưa camera quay một vòng căn phòng, Trí Tú thật may mắn có Kim Hi di truyền chỉ số thông minh của nàng, so với tên baba ngốc kia khiến người ta bớt lo nhiều lắm.

"Mama yên tâm, con thấy baba có ăn cơm chiều, nhưng là baba một mực vừa gọi tên mẹ vừa khóc, vì mệt mỏi nên đang ngủ, mẹ mau tới đây đi, con muốn ngủ trên giường của con....." Thằng bé rầm rì nói xong cũng bắt đầu khóc.

Lần đầu tiên bỏ nhà trốn đi chưa đến 5 tiếng đã bị tìm về hiển nhiên Lisa cảm thấy mất mặt, hơn nữa tới bắt cô không chỉ có Kim Trí Tú, còn có Phác Thái Anh và Jennie, thậm chí cô có thể hình dung ra ngày mai Thái Anh sẽ cười nhạo cô như thế nào.

"Aizz! Phiền chết được!"

Mất hết mặt mũi ảo não chui cả người vào trong chăn.

"Đồ ngốc."

Vốn tưởng rằng có thể cô sẽ bị đối đãi bạo lực nhưng sau lưng đột nhiên bị một cái ôm dọa sợ, một phần vì trong lòng không được tự nhiên, lại vì đã lâu lắm không cùng Trí Tú thân cận, thế nhưng không cách nào giãy tránh đi chỉ có thể run nhẹ bả vai.

Nhìn được người trong lòng mất tự nhiên, Trí Tú buồn cười tiến đến bên cổ Lisa, vô thức phóng thích chất dẫn dụ.

"Còn không thèm để ý em?"

Người không được để ý vốn định ngồi dậy đem Lisa xoay lại đây, lại bị hiểm lầm sẽ rời đi, giây tiếp theo liền ngã vào trong vòng tay ấm áp mang theo hương cỏ thân thuộc.

"Không được đi... Tôi rất nhớ em."

Chất lỏng nóng hổi không tiếng động chạm vào cổ Trí Tú chảy xuống cổ áo ngủ đang rộng mở của nàng, xúc cảm kì lạ khiến Trí Tú cũng rối loạn đỏ hốc mắt.

"Em cũng nhớ chị.... Em không có gì với tên bộ trưởng kia, em nói em đã có vị hôn phu, hơn nữa chẳng phải chị đã đưa Kim Hi ra oai phủ đầu người ta sao?"

Hơi hơi ngẩng đầu nhìn Lisa ôm mình trong lòng khóc thút thít, Trí Tú dán má lên mặt cô, nằm bên tai nhẹ nhàng nói, "Cả người em từ đầu tới cuối vẫn luôn là của chị, rốt cuộc chị không yên tâm chỗ nào? Lisa, em yêu chị. Mặc kệ chị là ai, làm nghề gì, có tiền hay không, em chỉ yêu chị. Cho nên tin tưởng em, được chứ?"

"Trí Tú... Xin lỗi......."

Mắt thấy Lisa lại sắp khóc không dứt, Trí Tú tiến đến hôn lên đôi môi mấp máy nói chưa hết câu, khiến cô không còn kiểm soát được cảm xúc.

"Tôi nghĩ ngoài việc nói xin lỗi tôi phải làm chuyện có ý nghĩa hơn."

Bắt gặp ánh mắt Trí Tú nổi lên ý tứ trêu đùa, Lisa lung tung lau khô lệ trên khóe mắt, trở mình một cái đem người đặt dưới thân, một lần nữa trở lại vị trí ngày xưa của cả hai.

"Về sau không cho nghi ngờ em, không được hung dữ với em, còn có, không được đưa Hi Hi bỏ nhà đi... Ưm......"

Tên hỗn đản này lại không nghe người ta nói hết lời.

[🐣: "Baba nói đúng rồi, quả nhiên con chỉ là ngoài ý muốn."

🐿️: "Hi Hi à, đừng nghe baba con nói bậy."

🐣: "Con đã ở đây một tuần, baba mama cũng không đến đón con về, nhất định đã sớm quên con rồi."

🐿️: ". . . . . . Hi Hi ngoan, Thái Anh baba yêu con!"]

END

=====

Dạo này mình hơi bận, nói để hoàn thành trước 31.12 rồi đầu năm mở bộ khác cho cả nhà đọc vậy mà vẫn kéo đến nay mới xong, bộ mới còn chưa tới đâu huhuhu (Sẽ cố không để mọi người chờ quá lâu). 😭

Chúc nhà IBoos năm với vui vẻ nha.