[Mau xuyên - Caoh - Edit] (Quyển 1) Yên chi lệ - Chương 5

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Editor: hungtuquy

Thân hình thiếu nữ mềm mại tăng cường dán lên thân thể hắn, trải qua một hồi xoa bóp, tiểu núm vú trước ngực đã sớm gắng gượng mềm mại quét qua ngực hắn...

"Nha a..."

Nàng chịu không nổi mà nhẹ nhàng thở dốc, phát ra một tiếng yêu mị, thẳng đến đầu quả tim của Sở Chiêu run lên, mắt phượng hẹp dài tối tăm, cánh mũi nhẹ thở, hô hấp nháy mắt đã bị câu đến dồn dập, hầu kết ngăn không được trên dưới lăn lộn.

Nàng một chút cũng không biết hắn nhẫn có bao nhiêu vất vả nhưng nàng lại thấy thoải mái. Cánh tay ngọc vây quanh thân hình lạnh lẽo, như chim nhỏ nép vào đầu vai hắn.

Ôm lấy thân hình lạnh lẽo cuối cùng giải được một ít nhiệt, trên mặt nhíu chặt mày hơi hơi buông lỏng, không nhịn được mà lộ ra biểu tình thoải mái.

A, quả nhiên, ôm thái tử ca ca thật thoải mái...

Nàng mềm như bông nhào vào trong ngực, đường cong lả lướt còn dán lên người hắn không ngừng động loạn, thứ mê người phập phồng trong nháy mắt liền đốt lửa.

"Minh Châu, thanh tỉnh..." mấy chữ ngắn ngủn hỗn loạn làm hắn khống chế không được thấp suyễn.

Nàng không nghe, càng thêm dán vào người hắn không bỏ, thân thể mềm mại không xương không ngừng động, đem một đôi vú trướng đau đè dẹp lép ở trên người hắn lung tung thăm dò tìm kiếm, làm cho cả người đều ngứa ngáy,...

"Ha... Thật thoải mái..." Nàng kiều suyễn thở phì phò, mắt hạnh xinh đẹp híp lại, thật là thích cảm giác này.

Bộ ngực trướng đau rốt cuộc được thư giản không ít, chỉ là tê dại qua đi, sâu trong cơ thể dâng lại lên một loại ngứa ý kỳ lạ.

Sở Chiêu bị nàng ngồi xổm trên người mà hạ bụng đầy lửa, tự chủ mà hắn tự hào cũng sắp lung lay, hắn đột nhiên hung hăng cắn đầu lưỡi, trong miệng truyền đến mùi máu tươi làm hắn thanh tỉnh không ít, bàn tay to lập tức đè lại vai nàng dùng sức đẩy để kéo ra một tia khoảng cách, thế nhưng nàng lại không thuận theo liên tục cào dính bên người hắn.

"Không... Nóng quá... Muội thật là khó chịu... Ô... Cầu huynh... Đừng đẩy muội ra..." thanh âm mềm như bông hàm chứa ngọt ngào, giọng nói phát ra từng tiếng rên rỉ, phảng phất mỗi một âm đều lôi kéo hắn sa vào vũng lầy.

Chỉ là nghe nàng nũng nịu cầu xin, trái tim hắn lại dồn dập lên.

Sở Chiêu nhìn chăm chú con ngươi nàng, chế trụ bả vai lay động liên tục, hơi hơi thở dốc nói, "Minh Châu, Minh Châu... tỉnh lại đi! Muội nhìn xem ta là ai!"

Nàng nheo mắt lại, mềm mại nhấc lên cánh tay ngọc, ngón tay nhẹ nhàng mà xoa khuôn mặt tuấn tú, ôn nhu gọi hắn, "A, là... Thái Tử ca ca..."

Ngón tay sờ soạng vài cái liền mềm mại rũ xuống, mày đẹp nhăn lại kiều suyễn nói, "Nóng quá... Minh Châu... nóng quá.... muội thật khó chịu... Thái tử ca ca... mau, giúp muội..."

Nàng chu cái miệng nhỏ, tiếng nói càng thêm hàm hồ, khuôn mặt nhỏ liền chôn nhập vào cần cổ hắn, môi anh đào non mềm nhu nhu phất quá hầu kết, cào đến trên cổ hắn một mảnh ngứa ngáy...

"Ha...." hầu kết lăn lộn, kêu rên ra tiếng, mắt phượng chịu không nổi mà nhảy dựng lên, tầm mắt lơ đãng mà nhìn xuống, liền nhìn thấy đầu vai tuyết trắng tinh tế cùng một nửa đại nãi mỹ lệ, hô hấp đột nhiên nhanh hơn...

Vú tuyết trắng thật đẹp, rất... Minh Châu của hắn, đã trở thành đại cô nương...

Ngực hắn cấp tốc đập nhanh, cảm quan dị thường nhạy bén đạt mức độ lớn nhất, nàng kề sát thân thể mềm mại như nước cũng như không có xương, kiều nhũ no đủ co dãn kinh người, nàng kiều suyễn, nàng khát vọng, tản mát ra u hương điềm mỹ, còn có độ ấm nóng bỏng...

Trong nháy mắt, cảm thụ mãnh liệt đánh bại lý trí của hắn.

Hắn cúi đầu thật sâu chôn ở cổ, thật sâu mà ngửi, biểu tình như si như cuồng, thấp giọng mà ôn nhu gọi nàng... "Ha, Minh Châu, Minh Châu... Minh Châu của ta..." Hắn rốt cuộc khống chế không được chính mình, môi mỏng mở ra, một ngụm ngậm lấy cần cổ tinh tế thịt non.

A... Thơm quá, thật mềm... môi dán lên tế cổ không ngừng mút hôn, thấp thấp thở dốc, nàng như thế nào lại mềm như vậy?

Nhưng đột nhiên, một khắc trước còn chìm đắm trong hơi thở thơm ngọt hắn đột nhiên lắc đầu, mạnh mẽ mà đem nàng đẩy ra.

Hai mắt đỏ đậm, ở trong lòng đối với chính mình rống giận, không được, Sở Chiêu, không thể liền như vậy chiếm hữu nàng!

Minh Châu của hắn là vật trân quý, là của quý mà hắn đặt ở đầu quả tim không nhịn được sủng ái, hắn không thể để nàng chịu một chút ủy khuất, tuyệt không thể tùy tùy tiện tiện không có danh phận liền đoạt thân nàng!

Mũi dồn dập thở dốc, tâm nhảy loạn xạ mới thoáng ổn định, ánh mắt sớm xem nàng, nháy mắt lại bị ngừng ở cái yếm nhỏ rơi xuống treo ở bên hông...

Hai vú tuyết trắng tròn trịa xinh xắn ở trước mắt hắn ngạo nghễ đứng thẳng, no đủ như bánh bao, theo hô hấp cùng vặn vẹo run lên không ngừng...

Nàng khó chịu xoắn thân mình, bị hắn đẩy ra nên ôm không được, bỗng nhiên duỗi tay ôm lấy cánh tay thô tráng.

Trước ngực nõn nà liền như vậy đè ép ở trên cánh tay hắn, núm vú hồng nhạt đứng thẳng, cao cao nhếch lên, ở cánh tay hắn cọ tới cọ lui, co dãn kinh người...

Nàng không biết mình vô ý thức làm ra những hành động có bao nhiêu câu hồn.

Chỉ một thoáng, Sở Chiêu hắc ám trầm mặc, cổ họng lăn động, hạ bụng từng đợt kích thích mà co chặt, dưới háng không do dự mà ngẩng đầu, luôn đong đưa, nãy giờ cũng đã trướng đến hắn ẩn ẩn đau đớn, dục vọng hung mãnh quay cuồng...

"Thái tử ca ca... muội... muội rất khó chịu..." Nàng một bên ngồi xổm, một bên ủy khuất mà rên rỉ, nhẹ nhàng phe phẩy đầu, trong mắt ngưng một tầng hơi nước, nàng không hiểu, hắn vì cái gì muốn đem nàng đẩy ra... Ô, bộ ngực thật trướng... Chân tâm thật ngứa...

"... Huynh không thương Minh Châu sao?"

Chỉ được ôm cánh tay hắn mà không được trực tiếp ôm hắn để giải nhiệt, nàng cảm thấy khó chịu đến không chịu được, nước mắt liền như vậy rơi xuống hai má, trong cổ họng từng tiếng rên rỉ hỗn tạp cùng tiếng khóc nức nở.

Nàng mới vừa rồi ở trên người hắn cảm thấy rất thoải mái, cũng mặc kệ nàng tránh động vặn bãi, thái tử ca ca đều gắt gao kiềm chế không cho nàng tới gần một phân...

Nàng vô thố khóc lóc, một chút cũng chịu đựng không được mà tiến tới, thấy hắn vẫn không chịu giúp nàng, nàng hỗn độn đầu óc suy nghĩ, bỗng nhiên nhấc tới tay nhỏ cầm bộ ngực của mình, ngón trỏ vỗ lên đầu vú bạn ngẩng cao, nhẹ nhàng vân vê...

"A...." Một tiếng kiều suyễn liền như vậy tiết ra từ môi đỏ, thủy mắt nhảy dựng, sau đó, một tiếng sau lại kêu hắn, "thái tử ca ca ... A... giúp muội ..."

Tay nhỏ trúc trắc xoa xoa vú bự, vuốt ve núm vú phấn nộn, biểu tình say mê, môi đỏ khẽ nhếch, dâm đãng xoa nắn một chút trong cổ họng liền vô tội rên rỉ gọi hắn một tiếng...

Hắn bị bộ dáng thanh thuần dụ hoặc kích thích đến nhiệt huyết sôi trào, mắt phượng ngầm lăn lộn, sắp mất đi lý trí, cố tình nàng còn ngại kích thích không đủ.

"Ha... thái tử ca ca ... Ha... Huynh cũng giúp Minh Châu... Xoa xoa...." Nàng kiều suyễn, tay nhỏ nâng lên một đoàn nhũ đưa đến trước mặt hắn, đầu ngón tay mảnh khảnh điểm ở mũi nhọn, "ha.., mau giúp Minh Châu xoa nơi này... Mau xoa xoa núm vú..."

Tiểu vảo bối mà mình vẫn luôn âu yếm đột nhiên bày ra tư thái mị hoặc, cái miệng nhỏ còn nói lời mê người, ánh mắt hắn nóng rực mà nhìn chằm chằm nhũ tiêm tuyết trắng, trong đầu bùm một cái, lần đầu tiên cái gì cũng chưa nghĩ, thân thể liền phản bội hắn bàn tay to tự tiện bắt lấy khối đẫy đà trước mặt, hai ngón tay thon dài kẹp lên núm vú phấn đô đô, khi thì nắm chặt khi thì buông ra, không ngừng xoa nhẹ lên.

"A,... Thật thoải mái... Nha...." Nàng run lên, rên rỉ càng thêm kiều mị, thở dốc dần dần nhanh hơn.

Bàn tay to vuốt ve so với chính mình tiếp niết còn tê dại gấp mấy lần, nàng bị từng đợt tê dại khoái cảm kích đến thẳng xoắn thân mình, giống xà yêu mà thoại bản lưu truyền...

Hắn nhìn nàng phản ứng động tình, dục vọng càng thêm dũng mà thiêu lên, mũi gian thở dốc càng thêm thô nặng.

Hắn biết nàng khẳng định là trúng thôi tình dược, trong đầu lý trí nói cho hắn hẳn là nhanh chóng giúp nàng đi tìm thái y, nhưng hắn bị nàng cuốn lấy không rời được nữa bước, rồi... Trong bất tri bất giác, hắn đã bị nàng dụ hoặc mất đi khống chế.

"A, thái tử ca ca ... Còn muốn... a... mạnh hơn nữa..." Nàng bắt lấy tay hắn ấn ở trên vú nhẹ nhàng nhấn một cái.

Hắn đã không biết chính mình đang làm cái gì, vừa nghe nàng nói như vậy, liền như nàng mong muốn mà tăng thêm lực đạo, con ngươi dính vào cặp vú non mềm bị hắn niết đến biến hình, dập dờn bồng bềnh, dâm mĩ cực kỳ!

Hắn càng xoa càng quản không được lực đạo, năm ngón tay hãm vào nhũ thịt, đem vú đều hiện lên một dấu tay đỏ tươi.

"A... thật thoải mái... A a..." trong cổ họng mềm mại rên rỉ không ngừng, kiều suyễn càng thêm dồn dập.

Rõ ràng hắn thô lỗ như vâyh, niết nàng rất đau, nhưng đau xong, lại hiện lên một loại ngứa đến tận xương thật sự kích thích...

Nàng cảm được thoải mái, thân thể mềm mại cong về phía trước để sát vào hắn, tay nhỏ cầm một nhũ cầu khác trước ngực đưa qua ----

" Thái tử ca ca ... bên này cũng, cũng muốn huynh thương thương nó a..."
Một đôi mắ sương mù mênh mông hơi hơi gợi lên, mắt thần nhu mị mà ngóng nhìn hắn, tiếng nói nũng nịu cầu xin.

Thấy nàng dâm đãng nâng vú cầu hắn đùa bỡn, mắt phượng thanh triệt hiện lên một đạo điên cuồng huyết hồng, trong cổ họng rít gào, đột nhiên cúi đầu, há mồm đem nàng toàn bộ vú nuốt vào miệng!

"A...!" Nàng đột nhiên ngưỡng thẳng cổ, giữa môi tiết ra một tiếng kinh suyễn, nhu mỹ lại theo phản xạ mà ôm lấy đầu hắn, đem vú non mềm tất cả đều thật sâu mà nhét vào trong miệng.

Tay hắn tiếp nhận vòng eo tinh tế, môi mỏng căng ra, miệng chặt chẽ mà hàm chứa nhũ thịt dựng thẳng, đầu lưỡi ở da thịt non mịn linh hoạt liếm, mút thật sâu núm vú mẫn cảm...

Thân mình kiều mềm bị hắn liếm mút kích thích làm cho liên tiếp rùng mình, chân tâm lại toan lại ngứa, chỗ sâu nhất dâng lên từng luồng hư không cùng khát vọng, giữa hai chân có cái gì ẩm ướt cuồn cuộn không dứt mà chảy ra...

"A, Thái Tử ca ca... ha... Thật thoải mái....."

Trong cổ họng phát ra từng đợt thở dốc, tạp âm uyển chuyển kiều mị, miệng thơm mở ra đến không khép lại được, chỉ bạc theo động tác mà chảy xuống khóe môi, đôi mắt xinh đẹp mông lung.

Nhưng hắn càng ăn, chân tâm liền khó chuỵ, như trùng kiến gặm cắn làm nàng phát cuồng, mắt như hồ thu phiếm lệ quang.

A, chỉ ăn vú cũng không đủ nha... Ô... thật ngứa, thật ngứa nha...!

Ân, muốn cái gì nhét vào, thoả lấp nàng...

Nàng không chịu được tra tấn, bắt lấy bàn tay to liền hướng chân tâm kéo đi, không chút nào xấu hổ mà đem tay to ấn vào nơi mềm mại riêng tư.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương trước Chương tiếp