[Full_ Nalu] Bắt Em Về Phục Tùng Tôi - #16

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Chương 16

-" Lucy, đi dạ hội với anh nhé."

Tối , cô mặc một chiếc đầm dạ hội do anh chọn. Một chiếc đầm cúp ngực màu hồng dịu dàng phối với voan lưới trong suốt nhiều lớp, khi bước đi tạo sự bồng bềnh đẹp mắt, cô sánh bước bên anh, thanh thoát và ngọt ngào, làm mọi ánh nhìn trong phút chốc đều hướng về họ.

Có người tán thưởng, có người không vừa mắt mà mỉa mai.

-" Bản thân là hoàng tử vampire lại đưa một con người đến đây"

-" Thật xấu xí, cô ta đẹp hơn chúng ta sao?"

-" Thân thể cũng được đó không biết máu cô ta có mùi vị như thế nào?"

-"..."

Lucy nghe những lời đó mà không khỏi rùng mình, Natsu cảm nhận được nắm lấy tay cô, búng tay một cái đã nghe tiếng nhạc du dương nổi  lên, anh hơi cúi người cầm tay cô, ra dáng một người mời cô nhảy.

-" Tiểu thư có đồng ý khiêu vũ cùng ta một đoạn không?"

Lucy mỉm cười, cúi người nâng váy hành lễ.

-" Vâng, xin cảm ơn. Tôi rất hân hạnh. "

Trong căn phòng rộng lớn, hơn chục người khiêu vũ bên nhau duy chỉ có cô và anh là nổi bật nhất. 

Một lúc lâu sau , khi nhạc dừng , anh buông cô ra , liền nhận được tràng vỗ tay không ngớt. Buổi dạ tiệc trở lại vui vẻ , anh cầm ly rượu đứng bên cạnh cô, tay siết chặt eo thon, mỉm cười với cô . Vài giây sau có một người đàn ông cao lớn , trịnh trọng bước tới chỗ họ, gật đầu chào, nói:

-" Ngài Natsu, mời ngài đi cùng tôi một chút" 

-" Có việc gì?"- Natsu không vừa lòng , lạnh nhạt hỏi lại.

-" Nguyên lão muốn gặp ngài" - Không chút e dè với thái độ của anh, người đàn ông nọ vẫn bình tĩnh nói.

-" Được! " - Đoạn anh quay qua cô, nhẹ nhàng áp lên vầng trán xinh đẹp một nụ hôn ngắn.

-" Anh đi một chút sẽ quay lại, em ở đây nhé có gì gọi Gray với Juvia, hai người họ đang ở phía đối diện ta." 

-" Vâng! Anh mau quay lại nhé" - Lucy kịp nhón chân hôn chụt vào má anh trước khi anh rời đi.

Lúc này chỉ còn cô đứng đây, Juvia và Gray đang vui vẻ bên nhau, cô cũng không muốn phiền họ. Cứ thế ngồi xuống lặng lẽ lắc lắc ly rượu trên tay, nhìn mọi thứ xung quanh. 

Nơi này trông thật rộng lớn, tiện nghi và trang trọng biết bao giống như nơi mà cô từng sống những năm về trước. Tòa lâu đài to lớn đó trước kia lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười.

Cô thực nhớ những lúc cùng ăn cơm với cha mẹ, mỗi bữa mẹ cô lại làm những món cô thích, có khi vui sướng quá độ cô ăn liền hai bát cơm. 

Cô thực nhớ  những món quà dễ thương mà mỗi khi chiều về nhà, cha lại gọi cô lại đưa cho.

Cô thực nhớ lúc cùng Virgo kết vòng hoa trong sân vườn, Virgo đã tặng cho cô chiếc vòng hoa mà cổ đã tỉ mỉ làm, cô thực hạnh phúc, trân trọng đội lên đầu, xoay vòng vòng. Trong phút chốc một cơn gió ngang qua cuốn nó trôi xuống mặt hồ, cô vì muốn vớt nó lên mà nhảy vội xuống hồ khiến cho Virgo một phen hốt hoảng, vội lao theo cô , đẩy cô lên bản thân  thì tìm cách lấy lên cho cô . Sau đó không hiểu vì sao lại khóc rất nhiều. 

Cô thực nhớ lúc cả bốn người : cô, Lis, Virgo và Loke chơi đùa vui vẻ bên nhau....

Cô thực nhớ khoảng thời gian đó, khoảng thời gian xinh đẹp, hạnh phúc nhất mà cô từng được trải qua.

Trên mặt bỗng truyền đến cảm giác ấm nóng , lại có hơi ươn ướt, Lucy vươn tay quệt đi, nhìn giọt nước vẫn đang chảy xuống trên ngón tay trỏ, khó hiểu cau mày, Lucy không biết bản thân đã khóc tự bao giờ , đến khi nhận ra thì mặt đã ngập nước. Vừa định đứng dậy đi vệ sinh ,  đã thấy một mảnh khăn nhỏ đưa tới trước mặt cùng một giọng nói ấm áp truyền đến bên tai.

-" Đừng khóc!" 


Chương trước Chương tiếp