- Nbn Hoan Nu Ton Quan Tam Gap Nan

Tùy Chỉnh

Sau 3 tháng sống chung, dường như hai tiểu bá vương vẫn không có nửa điểm hòa thuận, Xuân Thu vẫn luôn độc miệng, tính tình hóng hách nóng nảy, nhìn tới A Ly lại nội liễm hiền hòa hơn nhiều, tuy tiểu bá vương áp khí nhưng nhìn sao vẫn giống A ly ôn nhu nhường nhịn trầm ổn nam hài . Điều này cũng khiến Phục Kích rất đau đầu, nhìn sao hài tử Xuân Thu của nàng vẫn rất giống nam hài tính khí , đanh đá giành giật tình cảm, còn A Ly lại thật giống một cái nữ tử tính cách trầm ổn trưởng thành.

Nhìn tới hài tử ngoài sân không ngừng luyện tập, chỉ sau ba tháng nhưng đã đánh được quyền pháp trân truyền của Lý gia, hài tử này tài nghệ võ thuật quá kinh người, nghĩ lại nếu hắn là một nữ hìa thật tốt, tương lai có thể trở thành tướng quân tài ba ngạo khí. Đáng tiếc a, vẫn là một cái nam hài, nhìn lại Xuân thu nhi tử nàng, hiện tại lúc này quyền pháp cơ bản nhất cũng không nhớ được, đáng thất vọng, vì thế mọi sự ưu ái nàng đều đặt trên người A Ly, khiến Xuân Thu ấm ức thời điểm.

Đối với tiểu cô nương mà nói, từ nhỏ không có mẫu thân ở bên, 5 năm lạnh lẽo lớn lên từ tay hạ nhân, đợi mẫu thân trở về cũng chỉ một mặt lạnh nhìn nàng, còn đối với xa lạ nam hài vô cùng ôn nhu yêu thương, nhìn hắn múa quyền thuần thục trong lòng nàng càng nổi lên chán ghét lửa giận.

Nhưng trái ngược với nàng A Ly lại cực kỳ yêu thích tiểu cô nương bá khí này. Có lẽ sau lần nàng đối y cấp khăn ướt cùng thức ăn, y đã đem lòng cảm mến. Hình ảnh ngày ấy vẫn luôn in đậm, mặc dù tiểu cô nương tính cách không tốt nhưng vẫn rất khả ái. Họa Ly Huyền cũng thực thích nàng, còn có sư phụ đối với y rất tốt, vậy nên y càng yêu thích nàng.

Chỉ sau ba tháng nhưng cơ thể của y cũng đã biến đổi, đã cường tráng hơn hẳn so với nam hài đồng trang lứa học cách yểu điệu mỹ nhân bộ dáng. Tuy cơ bụng đã lộ, nhưng cơ thể vẫn chưa thật sự phát ra cứng rắn. Nhìn sao cũng vấn giống một nho nhã thư sinh yếu ớt.

Lúc đang đánh quyền vô tình ánh mắt hướng tới tiểu cô nương u uất cúi gằm đầu suy tư đứg một góc, thu lại quyền cước, y chậm rãi bước tới trước mặt nàng." A Thu, sao đứng dây ngây ngốc vậy?"

Tiểu Cô nương giật mình thất kinh liền lùi lại phía sau vài bước " A, Ngươi hỗn đản. Đi đứng thế nhưng không phát ra tiếng, dọa chết ta a". Nàng thanh âm vài phần chua chát nhưng A Ly nhìn thế nào cũng thấy tiểu cô nương này đáng yêu.

" Được rồi, muốn ra ngoài chơi không? Ta dắt muội đi dạo phố, thấy sao a?" A Ly vẫn luôn ôn nhu hướng tiểu hài tử dỗ dành.

'' Ân, cũng được. Bổn cô nương đã lâu chưa ra ngoài." A Ly không ngờ nàng rất nhanh đã đồng ý với hắn, nhưng không biết trong đầu tiểu cô nương đã biên soạn một kịch bản , nàng u ám cười, mặc người kia vui sướng sự tình .

Phục Kính ở đình lâu thu hết tất thảy sự, bất giác cảm thấy nữ hài biểu cảm hành xự thân thiết với A Ly, trong lòng không mấy an tâm, liền gọi ám vệ theo phía sau bảo hộ.

" A Ly, ra ngoài không thể lôi kéo ta như vậy. Mẫu thân nói nam nữ khác biệt." Tiểu bá vương bá khí nói. Họa ly Huyền có chút cảm khái, vẫn là quên đang ở thế giới nữ tôn. Hèn gì ra đường đều là nữ tử. Bản thân liền lớn mật lôi kéo một nữ hài ra đường, trong mắt ngoại nhân chính là không có tiết tháo nga.

Suy nghĩ một hồi y chỉ đành dùng mũ che lại cả gương mặt, như vậy có vẻ sẽ thuận tiện hơn.Lúc này phía sau lưng sớm đã có người để ý hai tiểu hài tử. Đương lúc dạo chơi với trực giác của Họa ly huyền liền nhanh chóng dắt tay Xuân thu chạy đi.

" A Ly huynh làm gì vậy, chậm một chút a." Sau khi kéo nàng chạy ra khỏi đám đông, chốn vào hẻm nhỏ y mới tạm thời gấp rút thở. " lúc nãy có người theo dõi chúng ta, trăm phần không phải hảo ý tứ."

" Làm sao có thể? Ta chính là tiểu bá vương các nàng tránh xa ta còn không kịp đâu." Họa ly huyền có chút buồn cười nhìn nữ hài này, nàng quả thật vẫn còn rất ngốc, thế giới này không ít loại người, trong phủ chính là an toàn nhưng ra đường không biết ta ngươi là ai. Còn có rất nhiều thấ lực hắc ám , mới không yên bình như vẻ về ngoài của nó.

" Aiz, vẫn nhanh chóng rời khỏi đây. " Họa ly Huyền toan nắm tay nữ hài kéo đi phía trước xuất hiện một nữ tử bá khí tay cầm đại đao , hùng hổ nhìn hai người hài tử các nàng.

" Tiểu khả ái, định chạy đi đâu a." Nàng bá khí cười nói.

" ngươi muốn làm gì?" Họa ly Huyền đề phòng đứng chắn trước tiểu loli phía sau, nàng vẫn là có chút sợ hãi nữ tử hung hãn lạ mặt người này.

" Tiểu tuấn tú, nhìn ngươi hảo đẹp mã, muốn bắt về làm phu nuôi từ bé của bổn trại chủ a." Ý tứ chính là bắt ngươi về làm nam sủng đâu, nữ nhân quả thật rất đáng sợ đi.

" Ngươi hồ ngôn, có biển bổn tiểu thư ta là ...." Chưa đợi tiểu loli lên tiếng , họa ly huyền vội bịt chặt miệng nàng lại. Đợi nàng yên ổn, mới lãnh đạm hướng nữ tử kia nói." Ngươi mơ tưởng, nhìn ngươi thật giống một thái bà bà, muốn ta hầu hạ ngươi, hoang đường."

" Ha, hảo bá khí, rất có phẩm vị, ,nhưng mà chỉ là một cái yếu ớt nam hài độc miệng, bản trại chủ cũng rất thích đâu." Nàng ta từng bước áp sát tới gần , cả hai đồng thời lui về phía sau . Họa ly Huyền lo lắng hài tử vội quay lại thì thầm vào tai nàng.

" Ta ở lại cản nàng ta, muội mau chạy trở về lý phủ có biết không, nhất định không được để bản thân mình bị thương." Họa ly huyền gấp rút nói, sau rời tay nữ hài, y vội cầm khúc gộ một bên hướng nữ tử lạ mặt kia đánh tới.

Xuân thu có phần lương lự nhưng cũng nhanh chóng chạy đi, chỉ là sau khi trở về phủ đợi chờ nàng chính là một bạt tai lạnh lẽo giáng xuống. " Uổng ngươi là một nữ tử, như thế yếu ớt , không có nghĩa khí." Lý Phục Kính vội vã lấy ngựa chạy theo đuổi tới. Mặc nữ hài khi ấy sợ hãi khóc thút thít, trong mắt mịt mù oán hận, lại là hắn ta, cái gì mọi điều tốt đẹp đều dành ở trên người hắn ta chứ, nàng có suy nghxi táo bạo vẫn để hắn ta chết thật tốt.