[NBN][Hoàn][Nữ Tôn] Quân Tâm. - Nhà?

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Tiếng đao thương va chạm, máu tươi nhuộm đỏ nền tuyết dần tan. Si Quý bộ dáng lười nhác suy sụp trốn một góc không ngừng uống rượu, chiến sự nàng cũng lười quan tâm , mặc binh lính bẩm báo tình hình nguy cấp nàng vẫn như cũ không quan tâm.

Họa Ly Huyền khoác áo choàng đen đi dưới tuyết trắng , phía dưới thành trì quân Họa quốc đã ập tới. Họa Ly huyền bị mùi máu kích thích giác vị, nanh nhọn vươn ra, mâu quang hóa đỏ. Chỉ thấy sau lớp áo rộng thùng thình ngón tay bấm vào lòng bàn tay y đến bật máu, vô dụng vốn dĩ thân là vật chết làm sao có cảm giác, lúc này y chỉ có thể trấn tĩnh lý trí kiên định một chút.

"  A Ly, vi sư tới đưa ngươi về nhà?" Lý Phục Kính thấy bóng dáng y nhợt nhạt, bộ dạng vô cùng quỷ dị khiến trong lòng nàng đau xót . Họa Ly huyền bất giác mỉm cười, phải a, về nhà thôi.

" Sư Phụ, đừng giết chóc nữa. Cho ta thời gian một nén nhang, ta sẽ quay trở lại." Họa Ly Huyền lạnh lùng nói, trường bào đen lay động, người chớp mắt đã biến mất. Chỉ thấy bước chân linh hoạt quỷ dị, hướng tới thư phòng Nữ Đế.

Nhìn người kia say mềm thảm hại gục đầu vào bàn gỗ ngủ, mùi rượu nồng nặc, phía dưới còn vài mảnh thủy tinh vỡ vụn vương theo mùi máu vô cùng thơm. Họa Ly huyền nhẹ nâng lên cánh tay nàng, từng ngón thon dài dính huyết tinh thơm ngon. Nhất thời mất khống chế y liền đem từng ngón liếm.

Người còn đang mê man say mềm sực tỉnh, thấy y liền như một đứa trẻ khóc rống ôm trầm lấy y.Nếu đã là mơ, chỉ cần thấy y hướng nàng ôn nhu, nàng nguyện mãi mãi không muốn tỉnh dậy.

" Si Quý, cô hà tất như vậy. Con dân si quốc đang than khóc bởi chiến loạn, cô đường đường là vương của họ lại phóng túng say mềm ở đây?" Họa Ly huyền lạnh nhạt nói.

" Ta không quan tâm, ta chỉ cần chàng, A Ly đừng đi...đừng đi có được không?" Si Quý thương tâm khóc rống nhưu đứa trẻ, cánh tay thô bạo muốn đem y giam lại bên người.

" Si quý, ngươi đang có hài tử, ngươi không chỉ sống vì mình, hài tử của ngươi, vạn người dân Si Trăn ." Họa Ly huyền thở dài nói.

Đúng hài tử của nàng, hài tử của hai người bọn họ. " a Ly , hài tử là con của chúng ta. " Si Quý phấn khích nói, hai tay năm slaays tay y đặt trên bụng nàng, chiếc bụng phẳng dần nhô lên, bao bọc một sinh mệnh mới.

" Ta phải trở về Họa quốc, nếu không các nàng sẽ không ngừng tay. Ta không thể nhìn từng sinh mạng nằm xuống chỉ vì ta.Bọn họ có gia thất, còn có nhi tử. Ngươi là một quân vương tốt, ái tình ...ngươi là một đế vương, sẽ có tam cung lục viện. Còn ta chỉ muốn cuộc sống yên bình cùng ái nhân bình dị trôi qua ." Ngươi không cho ta được một cuộc sống như thế.

" Ta không cần tam cung lục viện, ta chỉ cần chàng. " si quý liên tục nắng đầu, nước mắt rơi xuống làm nhòe đi nàng tầm nhìn.

" Si Quý ân oán tình cảm của chúng ta chấm dứt tại đây đi. Hảo bảo trọng." Họa Ly huyền đem nàng đánh ngất, ôm nàng trở lại giường, giúp nàng đắp lại chăn .

Họa Ly huyền trở lại, chỉ thấy sau khi y rời đi quân lính họa quốc cũng rút, khắp nơi nạn dân thở phào, đại nạn cũng đã đi qua , nhưng thương vong cũng không nhỏ, mọi người sinh lòng oán hận vương thượng của họ, bỏ rơi họ không quan tâm tới.

" Sư phụ ta muốn nói chuyện riêng với người." Họa Ly Huyền sau khi trở về doanh trại lập tức hướng nàng nói, rất nhanh các tướng sĩ đều rời đi, chỉ còn lại trong gian phòng hai người.

Họa ly Huyền đem khăn choàng tháo bỏ, để nộ gương mặt tái nhợt, mắt thâm quầng suy nhược, hai chiếc răng nanh nhọn hoắt giương ra, lúc này nàng có chút kinh ngạc nhìn nhìn tới bàn tay y mọc ra vuốt đen dị hợm.

Không dừng lại ở đó, họa Ly huyền đem y phục cởi ra, lộ ra thân mình trắng bạch , từng đường gân đỏ như máu nổi dọc cơ thể ." a Ly..." Nàng thanh âm có phần hoảng loạn , ánh mắt chứa kinh hãi chậm rãi tiến tới nắm lấy tay y, chỉ thấy cảm giác lạnh lẽo truyền tới .

" Sư phụ, ta đã là vật chết. Hiện tại không khác gì đám quỷ hút máu đó." Họa Ly huyền nắm tay nàng đặt tại nơi ngực trái của y từ lâu đã ngừng đập, nàng hoảng sợ ánh mắt lo lắng .

" A Ly, rốt cuộc là đã sảy ra chuyện gì?" Lý Phục Kính hô hấp như đình trệ, cánh tay run rẩy chạm lên gương mặt y gầy gò tái nhợt.

Họa Ly huyền chợt im lặng, không muốn hướng nàng giải thích, nhưng nàng có thể đoán ra sự việc này chính là do nữ nhân thâm độc kia làm.

" A Ly , ta sẽ dẫn quân san bằng si quốc. Khiến bọn họ thay ngươi bồi táng một mạng." Lý Phục Kính phẫn nộ nói, Họa Ly huyền vội vã đem tay nàng kéo lại.

" Sư phụ, mọi việc không hẳn là lỗi do nàng. Ta sớm đã bị độc chết hơn hai tháng trước, là nàng dùng thi cổ muốn cứu sống ta, vô tình biến ta thành dạng này." Họa Ly Huyền không giấu giếm nói.  Ánh mắt Lý Phục Kính như sáng tỏ điều gì, thân thể chợt vô lực ngồi xuống ghế.

" A Ly, vi sư đã xin thánh thượng ban hôn cho ngươi và ta. Ngươi nguyện ý ?" Lý Phục kính bât sgiasc nói, lời nói này có bao nhiêu trấn kinh, nàng hiện tại đã đã muốn gần 30 niên, mà hắn mới chỉ niên thứ 18 , hơn nữa nàng còn là hắn sư phụ, sẽ không dọa hắn,

Chỉ thấy Họa Ly huyền khẽ cười." Người không chê ta người không ra người quỷ không ra quỷ sao? "

" Dù sao A Ly vẫn là a Ly." Nàng chắc nịch nói, bàn tay có phần run rẩy nắm lấy đôi tay y lạnh lẽo.

" Ta đã thất tiết. " họa Ly huyền thẳng thắn nói. Y Biết ở thời này nam nhân không khác gì so với nữ tử ở thời hiện đại , trinh tiết rất quan trọng.

Lý Phục Kính thoáng kinh ngạc, những rất nhanh khôi phục sắc khí ." Thì sao chứ? Chỉ cần A Ly không chê ta đã lớn tuổi, ta nguyện ý cùng chàng sống cuộc đời bình dị, 1 thê 1 phu.Tuyệt không nhiều lòng ."

" Sư phụ, người a Ly thích luôn là người. Từ khi còn nhỏ cho đến lúc này, ta ái người, thực sự ái người." Họa Ly huyền không kiềm lòng được đem nữ nhân kia ôm vào lòng.

" Thật sao?" Lý Phục Kính vui mừng nói.

" Phải, ta với Xuân thu chính là ngộ nhận, vì nàng giống sư phụ, vì sư phụ đối với ta thật tốt nên ta mới chú tâm với nàng ấy.Trời tuyết hôm ấy, nhìn thấy người bị thương ta rất đau khổ, oán hận chỉ muốn đem người rời đi, một đao chém hết bọn họ. "

" Người nằm trong lòng ta, nhịp ta mạnh mẽ đập. Nhìn người dần suy yếu ta rất hoảng sợ . Lúc ấy ta biết bản thân ta từ sớm đã yêu người. Chỉ là ta không chịu thừa nhận." Họa Ly Huyền tuy thân xác đã là vật chết, sớm không còn cảm thấy đau đớn, nhưng nước mắt lại vô thức rơi xuống. Người đã khiến ta một lần nữa sống lại.

Ta không muốn lừa mình dối người, ta muốn yêu người ấy, bất kể người ấy so với ta đại. Ta muốn một tâm ái nàng ấy, chỉ mình nàng ấy mà thôi.Họa Ly Huyền là vật chết còn ta quay trở lại, không muốn đem lòng mình dấu đi nữa.






Chương trước Chương tiếp