| QUYỂN II |KIẾP NÀY EM NGUYỆN YÊU ANH《PARK JIMIN》° HOÀN ° - chương 118

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Không phải nói da mặt của đàn ông nên dày một chút sao?

Nhưng mà Jeon Jungson lại dễ xấu hổ như vậy.

Lúc bàn những hợp đồng tỷ đô cũng chưa từng thấy Jeon Jungson như vậy.

Jeon Jungson là thần tượng của Go Hye Sun, thái độ lại chân thành như vậy, Go Hye Sun có phải ăn chửi thay hai người họ thì cũng không hối hận.

-

Jeon Jungson vừa mới đem Min Ro Mi đi thì Min Yoongi trở về.

Park Jimin còn đang trong phòng sách họp trực tuyến qua máy tính cho nên Go Hye Sun không dám quấy rầy anh, một mình ở trong phòng ăn ăn sáng.

Yoongi đi tới, nhìn về phía Hye Sun hỏi " Mi Mi đâu rồi?"

"Bị Jeon Jungson mang đi rồi. " Hye Sun len lén nhìn Yoongi, xem phản ứng của anh ta thế nào, nhớ lại lần trước chẳng qua mình chỉ là nói với Jeon Jungson về chuyện của Mi Mi mà đã bị Min Yoongi ghi thù, không biết hậu quả lần này sẽ ra sao..

Hôm nay lại còn để Jeon Jungson mang Min Ro Mi đi, liệu anh ta có nổi điên lên không?

Quả thực khi nghe cô nói xong, mặt Yoongi đen như đít nồi, trước khi anh ta kịp phát hỏa, Hye Sun nhanh chóng giải thích: "Jeon Jungson là người tốt, anh ta thật lòng với Mi Mi, anh ta còn nói anh ta sẽ đến nhà anh để cầu hôn. Anh xem, Mi Mi cũng rất thích Jeon Jungson, bọn họ ở bên nhau thì có gì không tốt?"

Thật ra chuyện này Go Hye Sun không cảm thấy có gì sai, chẳng qua là tâm tư của mấy người nhà họ Min quả thực quá khó mà suy đoán..

Min Yoongi nhìn Go Hye Sun, nghe cô phân tích những thứ này, nhíu mày một cái, ngồi xuống ghế bên cạnh, nhìn chằm chằm Go Hye Sun.

Hye Sun bị nhìn chằm chằm tê cả da đầu, " Anh có gì thì cứ nói thẳng đi. Cứ nhìn tôi như vậy làm gì?"

Yoongi nói: " Anh là muốn nhìn xem, sao em lại có thể ngốc đến như vậy! Con bé đã như vậy rồi mà còn ra bên ngoài, nếu xảy ra chuyện gì thì phải làm sao?"

"Có Jeon Jungson mà. "

"Dựa vào tên đó được sao?"

Min Yoongi tràn đầy hoài nghi với sinh vật giống đực mang tên Jeon Jungson.

Hye Sun bật cười, "Sao lại không nhờ vả được, nhìn anh ta còn đáng tin hơn anh nhiều. "

"Thật không nhìn ra." Yoongi đùa cợt nói: " Jeon Jungson hết lòng giúp đỡ Oh gia, chẳng nhẽ em không quan tâm sao?"

Theo lý thuyết, Go Hye Sun ghét Oh Se Young như vậy, hẳn cũng sẽ ghét lây những người bên cạnh Oh Se Young mới đúng.

Nhưng cô lại dễ dàng để cho Min Ro Mi ra ngoài cùng Jeon Jungson như vậy?

Chuyện này không khoa học một chút nào.

Thật ra, cho dù biết Jeon Jungson và Oh Se Young không có giao tình, nhưng Go Hye Sun vẫn có chút không thoải mái.

Nhưng mà cô không phải là con người không phân biệt đúng sai, " Jeon Jungson là một người tốt, anh đừng ở chỗ này nói xấu anh ta nữa. Nói không chừng sau này Jeon Jungson lại thành em rể của anh đấy. "

"Xùy" Yoongi cười một tiếng, " Anh còn tưởng anh nói với em những thứ này, em sẽ hối hận vì đã để cho cậu ta mang Mi Mi đi chứ. "

Kết quả lại còn lên tiếng nói tốt cho Jeon Jungson.

Hye Sun trừng mắt, cảm thấy mình ở trong mắt Yoongi giống như một người ngu ngốc, " Tôi cũng đâu phải kẻ ngu, tôi có mắt nhìn, bản thân tôi biết phán đoán."

Jeon Jungson là người như thế nào, Oh Se Young là hạng người gì, cô vẫn còn phân biệt được, Min Yoongi có nói nhiều hơn nữa, cũng không thay đổi được phán đoán của cô.

Min Yoongi dương khóe miệng lên, cũng không tiếp tục cùng cô thảo luận vấn đề này, mang đi rồi thì cứ đi đi!

Ngược lại em gái mình cũng thích Jeon Jungson.

Hơn nữa, nếu Jeon Jungson thật sự muốn làm em rể mình thì đối với Min Ro Mi mà nói, cũng coi như là một loại cứu rỗi.

Ít nhất sau này, mẹ anh ta sẽ không vì mặt mũi của Min gia, mà nhốt em gái ở trong phòng, không cho gặp ai như hiện tại.

-

Hye Sun nhìn thấy nụ cười thâm trầm của Yoongi, tò mò hỏi: "Sáng sớm anh đã chạy đi đâu mà bây giờ mới chịu về? "

-

Gia đình chúng tôi xin thông báo phát thiệp mời lễ đính hôn của con gái nhà chúng tôi là Cô Oh Se Young mặt dày, ảo tưởng...Thay mặt gia đình tôi mời tất cả mọi người đến chung vui cùng với gia đình chúng tôi! Lưu ý tất cả khách mời nhớ mang theo tiền vote để vào cửa nhé!

-

"Đi gặp Oh Se Young. " Yoongi rất thành thật thừa nhận

Go Hye Sun giật mình, nhìn Min Yoongi, nhớ tới những gì mà mình từng nghe được trong chuyến đi lần trước, trong đầu cô đang hoài nghi, liệu có phải Oh Se Young bị Park Jimin bắt nạt nên tìm Min Yoongi để tố cáo không?

Go Hye Sun nhìn chằm chằm Min Yoongi, quan sát tỉ mỉ, hôm nay anh ta mặc áo sơ mi trắng, sau đó, cô thấy trên cổ áo có dấu son môi.

Đi gặp Oh Se Young, còn có dấu son môi.

Lượng tin tức này cũng ngoài thứ hoạch rồi đấy.

Min Yoongi cũng không lên tiếng giải thích thêm gì cả, trực tiếp đi lên phòng, khi thay áo sơ mi ra, thây phía trên cổ áo có dấu son môi, nhíu mày một cái.

Là Oh Se Young muốn hôn Min Yoongi, nhưng anh lại né tránh, không cẩn thận dính vào.

Lúc trước Oh Se Young chẳng thèm ngó ngàng tới anh, trong mắt chỉ có Park Jimin, có một khoảng thời gian rất dài Min Yoongi còn vì người phụ nữ này mà thất tình.

Nhưng bây giờ, Oh Se Young chủ động tấn công, muốn anh cưới cô ta, anh lại không có hứng thú.

Min Yoongi liếc nhìn dấu son môi trên áo, trực tiếp ném chiếc áo sơ mi đó vào trong thùng rác.

-

Thứ ba, buổi tối, tại bữa tiệc đính hôn của Oh gia, Go Hye Sun mặc váy ngắn màu đen, trang phục rất là khiêm nhường, từ trên xe bước xuống, tay trong tay với Park Jimin.

Đây là lần đầu tiên Go Hye Sun tới Oh gia, giờ cô mới biết nhà họ Oh lại lớn tới như thế.

Khó trách Oh Se Young kiêu ngạo như vậy.

Trời ạ, đây không thể gọi là biệt thự mà phải gọi là biệt phủ mới đúng, cho dù cô có làm việc cả đời, cũng mua không được căn biệt thự nguy nga tráng lệ này?

Cô khoác ở tay Park Jimin, nói: "Hôm nay Oh Se Young đính hôn, chúng ta tới đây, cô ta mà nhìn thấy liệu có tức chết không?"

Park Jimin cho lão Oh thời gian một tuần, ép Oh Se Young gả ra ngoài, lão Oh cuống cuồng, không kịp chuẩn bị lễ cưới, chỉ tạm đính hôn trước.

Tối hôm qua Go Hye Sun nghe thấy lão Oh gọi điện thoại cho Park Jimin cả buổi trời, cầu xin hết nước hết cái, Park Jimin rồi mới miễn cưỡng đồng ý.

Hôm nay anh tới dự lễ là muốn tới giám sát, nhìn tận mắt Oh Se Young gả ra ngoài.

Park Jimin nhìn Go Hye Sun một cái, hôm nay cô trang điểm nhẹ, so với bình thường đến những sự kiện khác biệt hoàn toàn, đẹp đến làm cho người ta động tâm.

Cũng có thể người tình trong mắt hóa tây thi, cho nên Park Jimin nhìn thế nào cũng thấy vợ anh xinh đẹp nhất.

Anh tỉnh bơ nói với cô "Không phải đến để làm cô ta tức chết thì anh tới nơi này làm gì?"

"..." Go Hye Sun không biết phải nói gì

Min Yoongi đi theo sau lưng hai người, anh ta hiện tại đang ở nhờ trong nhà Park Jimin, cho nên cùng bọn họ tới đây.

Thấy hai người nói chuyện, anh ta cũng không lên tiếng, chỉ thản nhiên nhìn Park Jimin và bóng lưng của Go Hye Sun.

Hai người họ đứng chung một chỗ, thật sự rất xứng đôi.

Hình ảnh trước mắt làm cho Min Yoongi nhớ lại trước lúc vẫn còn ở thành phố Tear, mỗi lần Oh Se Young đi thăm Park Jimin cũng là đứng ở bên cạnh Park Jimin như hiện tại. Mà anh ta, đối mặt với người cô gái mà mình yêu thầm, lại chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn..

Không biết vì sao nhớ lại lúc trước, Min Yoongi cười một tiếng, dừng lại những ý nghĩ lung ta lung tung này.

Ba người cùng nhau vào cửa, nhìn thấy lão Oh đang đứng chung với No Tổng của tập đoàn NO, mà Oh Se Young u uất nhưng vẫn phải gượng cười đứng ở bên cạnh cha cô ta.

Chồng của cô ta - No Min Woo đứng bên cạnh cô ta mặt cười hì hì, không khép nổi miệng.

No Min Woo theo đuổi rất lâu rất lâu rồi nhưng Oh Se Young chưa từng liếc mắt đến anh ta.

Oh gia điều kiện tốt, Oh Se Young lại xinh đẹp mĩ miều, anh ta không theo đuổi được cũng là chuyện bình thường.

Lại không nghĩ rằng, Oh gia lại chủ động cầu thân, gả Oh Se Young cho anh ta, đây là chuyện mà No Min Woo chưa bao giờ nghĩ đến.

No Min Woo nhìn gương mặt xinh đẹp như hoa của Oh Se Young, nụ cười trên mặt càng đậm. Rõ ràng anh ta mới có ba mươi tuổi, mà khi cười trên mặt đã có nếp nhăn mà đáng nhẽ phải bốn mươi tuổi mới có.

Chương trước Chương tiếp