| QUYỂN II |KIẾP NÀY EM NGUYỆN YÊU ANH《PARK JIMIN》° HOÀN ° - chương 90

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Sau cơm tối, Jimin ngồi ở sau nhà, nhìn nắng chiều từng chút từng chút tan lẫn vào màn đêm, Hye Sun cầm điện thoại, đi tới đi lui, đang gọi điện thoại cho Geun Soo.

Gọi cũng gần một tiếng, nói tất cả đều là chuyện công việc.

Lúc kết thúc, Geun Soo nói: "Đúng rồi, Jeon tổng hẹn cô ăn cơm, cô có thời gian không?"

"Anh ta hẹn tôi làm cái gì?" Hye Sun cảm thấy kỳ quái

Mặc dù Seong Hun giới thiệu cô với Jeon Jungson, ngày đó nói chuyện cũng có ấn tượng cũng không tệ, nhưng có thể là bởi vì quan hệ của Oh Se Young, Go Hye Sun cũng không muốn đi tìm Jeon Jungson xin đầu tư.

Geun Soo nói: "Không biết, nhưng nghe cách anh ta nói chuyện thì hình như muốn đầu tư cho chúng ta. Cô có muốn cân nhắc một chút không?"

Hye Sun do dự một hồi mới gật đầu, "Vậy anh cứ an bài đi, tôi thì lúc nào cũng được "

Đầu tư hay không không quan trọng, Go Hye Sun đang cần làm một chuyện khác.

Chính là cô em gái Min Ro Mi của Min Yoongi.

Mặc dù bây giờ đã trở lại thành phố Fire, nhưng hai ngày nay, lúc Go Hye Sun rảnh rỗi đều sẽ nhớ tới chuyện này.

Cho nên, cô cảm thấy cô cần đi gặp Jeon Jungson một lần.

Sáng hôm sau, Go Hye Sun mới vừa tỉnh lại, không vội rời giường, còn nằm ở trên giường nghịch điện thoại, liền thấy Jo Geun Soo gửi tin nhắn cho cô, "Jeon tổng bên kia nói, buổi tối cô có thời gian rảnh không?"

"Vậy thì buổi tối đi"

Hye Sun trả lời xong, quay sang nói với Jimin nằm bên cạnh mình: " Anh ơi buổi tối em ra ngoài ăn cơm bàn chuyện đầu tư với Jeon Jungson nên chắc không về ăn cơm tối đâu, anh đừng chờ cơm em nhé. "

Jimin biết Hye Sun gần đây đang làm gì, thuận miệng hỏi một câu: " Bên em muốn tìm Jeon Jungson đầu tư à?"

"Hic, anh cảm thấy có vấn đề gì sao?" Hye Sun gần đây có chút do dự không quyết định, rất muốn nghe một chút ý kiến của Jimin.

Park Jimin mặc dù không thích Oh gia, nhưng cũng không ghét lây Jeon Jungson: "Không có gì, Jeon Jungson làm việc rất lý trí"

Nếu như anh ta đầu tư cho Go Hye Sun thì cũng là bởi vì anh ta cảm thấy Go Hye Sun đáng giá đầu tư mà thôi.

"Ồ" Hye Sun nói: "Nếu anh cũng nói như vậy rồi, xem ra em phải cố gắng tranh thủ mới được, chỉ là chưa chắc anh ta đã đồng ý đầu tư cho bên em Lần này em đến gặp anh ta cũng chỉ muốn chuyển lời giúp một người thôi chứ cũng không hy vọng gì nhiều. "

"Người nào?" Jimin hoài nghi nhìn Hye Sun

Hye Sun nói: " Min gia."

" Từ lúc nào em thân thiết với người nhà họ Min như vậy rồi hả?" Không phải là vừa mới quen Min Yoongi mà Min Yoongi vừa nhờ vả đã nhận lời đấy chứ?

"Cũng không hẳn, chỉ là tiện thể thôi."

-

Buổi tối, đến chỗ hẹn, lúc Go Hye Sun đi vào, Jeon Jungson và Jo Geun Soo đều đã đến.

Hye Sun đi tới, lên tiếng chào hỏi "Jeon tổng"

Jungson nhìn cô, thái độ bình dị gần gũi, "Ngồi đi"

Hye Sun ngồi xuống, Jungson lịch sự hỏi: " Cô Go có muốn uống gì không?"

"Uống nước trái cây là được rồi" Nếu mà uống rượu khi về sẽ bị thùng giấm ở nhà dạy dỗ cho một trận nên thân.

Jungson gọi nước cho Hye Sun, nhìn cô nói: "Lần trước trở về, tôi có đọc qua sách của cô, cuốn sách rất hay."

Go Hye Sun cảm thấy có chút kinh ngạc, mấy cô bé mới lớn thích đọc sách của cô thì có thể hiểu được, nhưng một người đàn ông như anh ta, lại đọc sách của cô?

Cô lúng túng nói: " Anh quá khen rồi. "

Jungson nói: "Nếu như chuyển thể thành phim điện ảnh, nhất định sẽ nổi tiếng. Anh Jo đây cũng đã gửi cho tôi xem kế hoạch của bên cô, tôi đã xem qua, cảm thấy ý tưởng bên cô làm rất tốt. "

Được Jeon Jungson khen là điều Go Hye Sun không dám nghĩ tới..

Phải biết Jeon Jungson là một nhà đầu tư hàng đầu Hàn Quốc, anh ta là một người khó tính nhất trong việc hợp tác đầu tư, người được anh ta lựa chọn đầu tư không nhiều nhưng lại vô cùng thành công. Phải nói rằng Jeon Jungson có mắt nhìn người và tầm nhìn xa trông rộng Go Hye Sun nghe xong có chút kích động, " Anh nói thật sao?"

Jungson hơi sững sờ, nở nụ cười, "Tôi chưa bao giờ nói dối"

"..."

Jungson nói tiếp: " Cô không ngại nếu tôi nói chút chuyện riêng chứ?"

"Không ngại."

Ánh mắt của Jungson, rơi vào phía trên ly rượu trước mặt anh, "Tôi cũng từng có một tình yêu đẹp giống như nhân vật trong truyện của cô vậy, chỉ đáng tiếc chúng tôi đã chia tay rồi. "

Cô gái mà Jeon Jungson nhắc đến là ai, liệu đó có phải là Min Ro Mi?

Lúc nói chuyện, ánh mắt của anh ta chất chứa nỗi u buồn và tiếc nuối..

Go Hye Sun không nghĩ tới, một người đàn ông vẻ ngoài lạnh lùng khô khan như thế này mà cũng sẽ có phương diện như thế.

Cô nhìn Jeon Jungson, cảm thấy vô cùng kinh ngạc Jo Geun Soo ngồi bên cạnh cũng kinh ngạc không kém.

Jungson dường như ý thức được sự thất thố của mình, cười một tiếng, "Có thể là bởi vì đọc truyện của cô Go đây tôi cảm thấy ở trong đó có bóng dáng của cô ấy, nên mới nói với cô Go những thứ này."

Ban đầu, Jeon Jungson rất yêu thương cưng chiều đứa cháu duy nhất là Jeon JungKook, luôn đứng về phía Jeon JungKook.

Thậm chí ban đều Jeon Jungson còn muốn tìm Go Hye Sun ra nói chuyện về Jeon JungKook muốn Go Hye Sun thay đổi ý định, cho cháu trai của anh một cơ hội.

Nhưng sau khi đọc cuốn sách của Go Hye Sun anh đã thay đổi suy nghĩ.

Anh càng hy vọng Go Hye Sun và Park Jimin ở bên nhau hơn.

Có thể là vì bù đắp nội tâm của anh, không muốn có thêm người phải tiếc nuối trong chuyện tình cảm giống như mình nữa!

Hye Sun trong nụ cười của người đàn ông đối diện phục hồi lại tinh thần, nói: "Thật ra hôm nay tôi đến tìm anh là có chuyện muốn nói với anh."

"Thật sao?" Jungson tò mò hỏi lại

Hye Sun gật đầu, nhìn vào mắt Jungson nói "Có một cô gái nhờ tôi chuyển lời đến anh, nói rằng cô ấy vẫn luôn chờ đợi anh, mong anh có thể đến gặp cô ấy. Tôi không biết người cô gái đó muốn gặp có phải là anh hay không, bởi vì cô ấy không được bình thường cho lắm, cô ấy không nhớ tên của của anh nhưng lại đưa ảnh của anh ra nói đó chính là người mà cô ấy muốn gặp."

"..."

Nghe Go Hye Sun nói xong, Jeon Jungson đờ đẫn tại chỗ..

Hye Sun nhìn anh, tiếp tục nói: " Cô gái đó tên là Min Ro Mi, còn nữa, cô ấy là người của nhà họ Min ở Thành phố Tear."

Lúc Go Hye Sun nói ra tên của người con gái kia, ánh mắt của Jeon Jungson ngây dại như người mất hồn, như thể cái tên kia đã hút mất linh hồn của anh đi vậy..

Xem ra, bọn họ thật sự có quen biết..

Go Hye Sun còn đang nghĩ có nên quản chuyện này hay không?

Chỉ là lúc nãy bị ánh mắt của Jeon Jungson kích thích cho nên cô mới quyết tâm nói chuyện này ra.

Nếu như nói, chuyện bi thương nhất trên đời này là không có cơm ăn, thì chuyện bi thương thứ hai chính là không thể ở bên cạnh người mình yêu.

Có lẽ trải qua chuyện của cô và Park Jimin cô lại càng ngày càng muốn bảo vệ quan hệ giữa cô và anh, cho nên Go Hye Sun mới có ý nghĩ như vậy?

Đêm đã khuya, Go Hye Sun đứng trên cầu vượt, nhìn xe cộ ngược xuôi trên đường, nhớ tới phản ứng của Jeon Jungson.

Nghe xong cô nói những chuyện kia, Jeon Jungson không nói lời nào..

Go Hye Sun cũng không biết anh ta đang suy nghĩ gì, cô đã nói hết ra những điều mình cần nói mà thôi.

Chiếc Maybach màu đen dừng ở ven đường, Park Jimin mở cửa xe, từ trên xe bước xuống, rõ ràng cô đứng ở trên cao, nhưng anh chỉ cần liếc mắt liền có thể nhận ra cô.

Lúc nhìn thẳng vào mắt anh, trên mặt Go Hye Sun lộ ra nụ cười vô cùng xinh đẹp.

Cô xách giày cao gót hai ba bước liền từ trên cầu vượt chạy xuống, chân trần chạy đến trước mặt anh, có chút thẹn thùng nói: " Anh!"

Vừa thấy Park Jimin, cả người Go Hye Sun lơ lửng như ở trên chín tầng mây.

Hôm nay Jo Geun Soo có việc gấp, Go Hye Sun liền để anh ta đi trước, gọi điện thoại để cho Park Jimin tới đón mình.

Park Jimin nhìn thấy cô đi chân trần, nhíu mày một cái, anh nghiêm khắc nhìn cô, nhưng trong ánh mắt ấy chứa đựng sự dịu dàng quan tâm chỉ giành riêng cho người phụ nữ anh yêu duy nhất trên đời này, anh nghiêm giọng "Làm sao không đi giày mà lại còn đi chân đất? Nhỡ bị nhiễm lạnh dưới chân thì sao?"

Trên đường cái cái gì cũng có, khó tránh khỏi sẽ không đạp phải mảnh thủy tinh hay cái gì đó.

Hye Sun nói: "Đau chân quá, đi giày cao gót cả một ngày, mệt chết đi được"

Nhưng dù sao cũng là đi bàn công việc, dù sao cũng phải ăn mặc nghiêm túc một chút, cho nên hôm nay cô mặc một bộ đồ công sở.

Jimin lấy từ trong xe ra một đôi giày bệt, anh ngồi xuống trước mặt cô, ôn nhu nói "Nhấc chân lên!"

Jang Hyuk đứng ở một bên, nhìn Park Jimin không chớp mắt, bình thường lạnh lùng kiêu ngạo là thế, vậy mà bây giờ lại ngồi xổm ở trước mặt Go Hye Sun giúp cô đi giày, nội tâm vô cùng rung động.

Đây là Park Jimin mà anh ta từng quen biết sao?

Chương trước Chương tiếp