- Short Dd 1 Tham Cung

Tùy Chỉnh

Chương 1: Thế mẫu phi con tới hầu hạ trẫm đi

Đêm nay, Dao Hoa công chúa Tiêu Thanh Chỉ đi tới Loan Minh cung nơi mẫu phi lúc còn sống ở để bái tế mẫu thân.

Nàng thành kính quỳ gối trước bài vị mẫu phi dập đầu, hoàn toàn không có chú ý tới phía sau đã có người đi đến.

"Nhụy Nhi là nàng sao......"

Tiêu Thanh Chỉ chưa kịp quay đầu lại liền bị người phía sau ôm chặt, nàng nhìn thấy ống tay áo người nọ hoạt tiết màu sắc thì lập tức nhận ra được đây chính là phụ hoàng, người đang nhận sai người.

"Phụ hoàng...... Đừng như vậy......Con là Thanh Chỉ......"

Triều Liệt hoàng đế Tiêu Phùng Đường lại mắt điếc tai ngơ vẫn gắt gao ôm nàng, dùng chính mình đôi môi đầy mùi rượu hôn má nàng.

Tiêu Thanh Chỉ sợ hãi, nàng vội vàng ở trong ngực Tiêu Phùng Đường giãy giụa.

Đúng là sợ cái gì thì nó liền đến, phụ hoàng như thế nào lại xuất hiện ở chỗ này? Tiêu Thanh Chỉ một nữ tử yếu mềm sao có thể thoát khỏi móng vuốt của Tiêu Phùng Đường.

Nàng bị hắn gắt gao ôm vào trong ngực, bàn tay to bóp cằm nàng nghiêng đối mặt để hắn hôn nàng.

Trên người nam ngân này mang theo mùo Long Tiên Hương gần như làm cho Tiêu Thanh Chỉ hít thở không nổi, đầu nàng trống rỗng, hàm răng bị Tiêu Phùng Đường cạy ra khi nào cũng không biết. Khi mũi nghe được mùi rượu nàng mới ý thức được đầu lưỡi phụ hoàng đã xám nhập vào trong miệng nàng không ngừng quấy.

Nàng muốn tránh đi nụ hôn này nhưng căn bản không có kết quả, vì thế lại dùng tay đi đẩy Tiêu Phùng Đường, kết quả bị hắn đè lại tay nhỏ, bàn tay kia sờ từ eo đến mông nàng.

Tiêu Phùng Đường dùng năm ngón tay nắm lấy mông Tiêu Thanh Chỉ dùng sức xoa nắn.

Bị phụ hoàng giở trò hạ lưu như vậy, Tiêu Thanh Chỉ mặt đỏ đến đã không thành lời.

Rốt cuộc thừa dịp Tiêu Phùng Đường thở, nàng mới miễn cưỡng đem hắn đẩy ra, kiềm chế tiếng khóc: "Phụ hoàng......Con là Thanh Chỉ a...... nữ nhi người......"

Kết quả trên gương mặt lành lùng của Tiêu Phùng Đường lộ ra một ý cười nhàn nhạt, "Ta biết......Con là Chỉ Nhi...... Chỉ Nhi của ta......"

Nói xong, hắn liền đứng dậy một tay đem Tiêu Thanh Chỉ ôm lên ném lên giường ngủ của mẫu phi Tiêu Thanh Chỉ thường ngủ.

Do mẫu phi chỉ qua đời có mấy tháng, nên nơi này vẫn giữ nguyên cách bài trí như cũ, mà Tiêu Phùng Đường đem Tiêu Thanh Chỉ đè ở trên giường câu đầu tiên nói chính là: "Chỉ Nhi...... Thật đẹp...... Cùng mẫu thân hai người đều đẹp......"

Tiêu Thanh Chỉ ở dưới thân hắn không ngừng giãy giụa, muốn làm cho Tiêu Phùng Đường tỉnh táo, "Phụ hoàng...... Phụ hoàng...... Người buông con ra......Con là Chỉ Nhi......Con không phải mẫu phi......"

"Ta biết...... Con không phải mẫu phi của con......con là nữ nhi của ta...... Chính là mẫu phi con đã không còn nữa...... Con coi như tận hiếu...... Thay thế mẫu phi con tới bồi trẫm đi......" Tiêu Phùng Đường nói xong liền duỗi tay kéo cổ áo Tiêu Thanh Chỉ ra, tức khắc lộ ra yếm đỏ uyên ương.

Vú Tiêu Thanh Chỉ đầy đặn bởi vì nàng vặn vẹo ở phía dưới yếm lúc ẩn lúc hiện đầy vú ra, Tiêu Phùng Đường nhìn đến hai con mắt giống dã thú đỏ lên.

"Không...... Phụ hoàng...... Nhi thần đã gả chồng...... Đã là người của Thôi gia......" Tiêu Thanh Chỉ duỗi tay muốn bảo vệ cổ áo chính mình, trong lòng nàng còn có một tia ảo tưởng, hy vọng chính mình có thể đánh thức phụ hoàng, không nên làm điều sai trái.

Tiêu Phùng Đường chỉ hơi hơi nhíu mày, liền xốc váy lên kéo quần lót nàng xuống, tách hai chân ra đỡ lấy con cặc của mình không chút lưu tình đâm vào lồn nàng.

"A...... Không cần...... A...... Phụ hoàng......" Tiêu Thanh Chỉ khó có thể tin được người đè trên người mình là Tiêu Phùng Đường, hoàn toàn không thể tưởng tượng được hắn cư nhiên sẽ làm ra chuyện này với nàng.

Một trận đau đớn, nàng liền xô đẩy hắn nhưng không thể, nàng chỉ có thể khóc nức nở, giống như con thú nhủ bị trúng mũi tên cuộn tròn ở dưới thân hắn.

Chương 2: Nữ nhi ngoan

"Thật chặt...... Thật không giống người đã có phu quân......" Tiêu Phùng Đường cười kéo yếm Tiêu Thanh Chỉ xuống bắt lấy vú nàng bú dùng sức đâm vào vòng eo, ở trong cái lồn khô khốc căng chặt dùng sức đưa đẩy.

Không có dạo đầu gì cả đã bị cặc phụ hoàng cắm vào Tiêu Thanh Chỉ đau đến khuôn mặt trắng bệch, mà phụ hoàng lại ở trước mặt nàng nhắc nhở nàng đã gả đi, này càng làm nàng thấy xấu hổ.

Trong lòng đau đớn hơn nữa bên dưới cũng đau đớn, nàng sợ đến hai mắt tối sầm liền ngất đi.

Bị đụ như vậy, nàng phảng phất thấy được cảnh mẫu thân ở trên giường bệnh nắm lấy nàng tay nhỏ nàng dặn dò nàng phải cẩn thận phụ hoàng của nàng.

Người thông minh như nàng cũng tự nhiên phát hiện, từ lúc mẫu hậu sinh bệnh không thể đụ thì ánh mắt phụ hoàng nhìn nàng cũng bắt đầu có chút thay đổi, khiến nàng trong lòng có chút sợ hãi cũng cảm giác được không thoải mái.

Cũng may mẫu thân vẫn luôn đem hôn sự nàng ghi tạc trong lòng, nàng vừa mới cập kê liền thu xếp đem nàng gả cho con trai trưởng Thôi thượng thư Thôi Trác.

Lúc sau mẫu thân của nàng tựa như có u sầu, đột ngột mất.

Tiêu Thanh Chỉ tân hôn không lâu liền phải chịu tin mẫu thân qua đời, vì thế suốt đêm chạy về trong cung thấy được vẻ mặt đau khổ của Tiêu Phùng Đường.

Liền nói, Tiêu Phùng Đường đối với nàng và mẫu phi vẫn luôn yêu như trân bảo, mà mẫu thân của nàng Kiều Loan Nhụy càng là ngườid xinh đẹp nhất hậu cung, mười mấy năm qua gần như lúc nào cũng được sủng.

Cho nên Kiều Loan Nhụy qua đời đối với Tiêu Phùng Đường mà nói quả thật là một đả kích, khiến hắn như đã già hơn xưa.

Mà thời điểm hắn thấy Tiêu Thanh Chỉ, hai mắt lại đột nhiên sáng.

Vì thế dù Dao Hoa công chúa đã xuất giá nhưng vẫn thường xuyên được Hoàng Thượng triệu hồi vào trong cung để bầu bạn.

Tiêu Thanh Chỉ bị một trận kịch liệt lay động đến tỉnh lại, nàng có chút hoảng hốt, bởi vì nàng đang ngồi nhưng là ngồi ở trong ngực một nam nhân. Nam nhân mang theo hơi thở đầy mùi rượu phun ở trên mặt nàng, nàng lập tức khôi phục ý thức chậm rãi nhìn rõ hiện thực.

Giờ phút này toàn thân nàng trần trụi ngồi ở trên người Tiêu Phùng Đường, mà con cặc to cứng của hắn cắm thật sâu ở lồn nàng, không ngừng mà đụ.

Mà Tiêu Thanh Chỉ đã gả đi không còn xử nữ, hơn nữa cùng phò mã Thôi Trác làm tình vô cùng ngọt ngào hài hòa, phò mã thương tiếc nàng tuổi còn nhỏ cho nên mỗi lần đều sẽ hôn môi âu yếm nàng thật lâu để lồn nàng chảy nước mới đi vào, hơn nữa mỗi lần đụ nàng đều rất nhẹ nhàng chưa bao giờ dùng quá sức với nàng.

Có thể nói Tiêu Thanh Chỉ được phò mã đối xử lịch sự như vậy vô cùng vừa lòng.

Mà giờ phút này Tiêu Phùng Đường căn bản giống như là đang phát tiết, bóp eo nàng tàn nhẫn nhắm lấy lồn nàng đụ.

Nàng cũng là nữ nhân, mặc dù là bị cặc phụ hoàng đụ, mặc dù là cùng phụ hoàng loạn luân nhưng nàng cũng có cảm giác, hơn nữa càng bởi vì loại chuyện cấm kỵ đáng xấu hổ này mà nàng so với ngày thường nhạy cảm và sướng hơn rất nhiều, không chỉ có dâm thủy chảy như nước suối mà thân cũng chủ động đong đưa.

"A a......" Nàng giương miệng nhỏ ngửa đầu nhịn không được rên rỉ.

"Chỉ Nhi...... Con tỉnh...... Tỉnh thì tốt...... Tuy rằng lúc con ngất xỉu lồn cũng chặt...... Nhưng tỉnh rồi thì lồn càng sẽ cắn chặt hơn...... Ha hả...... Cắn đến phụ hoàng thật thoải mái a......" Tiêu Phùng Đường nói xong liền tiến lại gần hôn chóp mũi đầy mồ hôi của nàng, chỗ sâu trong đầu lưỡi một lần lại một lần liếm gò má nàng.

"Không không...... Không cần...... Phụ hoàng......Con là nữ nhi người......" Tiêu Thanh Chỉ lắc đầu tránh né cái hôn Tiêu Phùng Đường lại bị hắn đè cái ót lại mạnh hôn nàng, đem đầu lưỡi duỗi đến trong miệng nàng quấy, cuốn lấy cái lưỡi liếm cái miệng nhỏ nàng, hôn đến nước bọt theo khóe miệng không được chảy xuống, cuối cùng mới khàn khàn nói: "Nữ nhi...... Nữ nhi ngoan...... Con hãy cảm nhận cảm giác phụ hoàng ở trong thân thể con đi......"

Lúc Tiêu Thanh Chỉ được hắn buông miệng ra, nàng hốt hoảng đến mức nuốt xuống nước bọt của hai người xuống một câu cũng nói không nên lời, nước mắt không được từ khóe mắt chảy xuống.

Chương 3: Bắn tinh

Tiêu Phùng Đường vươn tay tới vuốt gương mặt nàng, nhẹ giọng nói; "Chỉ Nhi thích phụ hoàng đụ lồn con không......"

Tiêu Thanh Chỉ cắn môi, không tiếng động kháng cự.

Tiêu Phùng Đường cười nhạo một tiếng, "Ta cảm thấy Chỉ Nhi thích được đụ...... Con xem...... Phía dưới lồn cắn phụ hoàng rất chặt a......"

Nói xong, hắn đè cổ Tiêu Thanh Chỉ lại khiến cho nàng nhìn thấy chổ hai người giao hợp, con cặc thô dữ tợn của phụ hoàng tại miệng lồn nhỏ hẹp của nàng mỗi lần đâm vào rút ra đem theo dâm thủy tưới lên con cặc hắn, hơn nữa cái lồn cũng theo động tác của hắn càng thêm cắn hút lấy cây gậy.

Hình ảnh trần trụi như vậy trực tiếp kích thích Tiêu Thanh Chỉ, nàng giật mình liền từ cái lồn phun ra một chút nước.

Tiêu Phùng Đường đánh vào mông nàng, cúi đầu hôn cổ nàng, vui vẻ nói: "Cái lồn này của con so với mẫu phi con còn chặt hơn...... Chỉ cần thấy con cặc của phụ hoàng liền bắt đầu nứng lên......"

Tiêu Thanh Chỉ cắn môi, ở trên người hắn lên xuống vất vả thở hổn hển, run run rẩy rẩy nói: "Phụ hoàng...... Cầu người buông tha cho con đi...... Nể tình mẫu phi trên trời...... Cầu xin người......"

Tiêu Thanh Chỉ cho rằng lấy mẫu phi ra sẽ khiến Tiêu Phùng Đường động lòng.

Nào biết đâu hắn càng hưng phấn, hắn đem nàng thay đổi thành tư thế xi tiểu, một bên thao nàng một bên ở trong phòng đi tới đi lui, đồng thời ở trong phòng hô: "Nhụy Nhi...... Nàng thấy không...... Ta đang đụ Chỉ Nhi...... Ta ở trên người nữ nhi đụ nàng ...... Ta và nàng đã từng nói qua...... Nếu nàng chết...... Liền dùng nữ nhi nàng tới thay thế cho nàng...... Nàng biết không...... Chỉ Nhi cũng rất tuyệt...... Cái lồn nhỏ rất chặt rất giống nàng...... Sợ đau giống nàng...... Bộ dáng khóc khi bị đụ cũng giống......"

"Đừng nói nữa...... Phụ hoàng...... Không cần nói nữa...... Cầu xin người......" Tiêu Thanh Chỉ dùng tay chống lên Tiêu Phùng Đường muốn từ trên người hắn đi xuống, chính là không chỉ có chạy thoát không được mà còn rơi xuống càng đụng vào cặc hắn nhiều, đem cặc hắn đâm đến càng sâu.

"Hảo...... Phụ hoàng không nói...... Phụ hoàng chuyên tâm đụ tiểu Chỉ Nhi......" Tiêu Phùng Đường vừa dứt lời liền nhanh chóng đâm sâu vào, mỗi một lần đâm liền đem Tiêu Thanh Chỉ đâm đến muốn từ trên người hắn bay lên.

Tiêu Thanh Chỉ sợ tới mức ô ô khóc, chỉ là Tiêu Phùng Đường ngược lại ở phía sau cười ha ha, ở cái lồn nàng mạnh mẽ đụ.

"Chỉ Nhi...... Có muốn long tinh của phụ hoàng không...... Giống như mẫu phi con sinh hạ con...... Lại sinh cho phụ hoàng thêm vài tiểu hoàng tử hoặc vài tiểu công chúa đi......"

"Không...... Không cần...... A a...... A a......" Tiêu Thanh Chỉ lập tức kịch liệt giãy giụa, không chỉ động tác bị Tiêu Phùng Đường áp chế mà tiếng la cũng bị hắn đụ cho phá thành mảnh nhỏ.

Tiêu Phùng Đường mặc kệ những cái đó, hắn đem Tiêu Thanh Chỉ đẩy đến trên giường để nàng tư thế quỳ bò, con cặc nhắm vào miệng tử cung đụ mãnh liệt làm eo Tiêu Thanh Chỉ không ngừng phập phồng.

"Chỉ Nhi...... Con sướng hay không sướng...... Phụ hoàng đụ con sướng hay không......" Tiêu Phùng Đường cuồng dã kêu, cặc lớn nhanh chóng đâm vào làm quy đầu đụng đến tử cung nàng.

Tử cung giống cái miệng non nớt bắt đầu hút con cặc Tiêu Phùng Đường.

Tiêu Phùng Đường đứng dậy gầm nhẹ một cái hung hăng đâm về phía trước, đem con cặc đụng thật sâu vào miệng tử cung Tiêu Thanh Chỉ.

"Cho con...... Đều cho con...... Phụ hoàng đem tinh dịch đều bắn cho con......" Từng luồng tinh dịch nóng sền sệt cứ như vậy tất cả đều phun hết vào tử cung Tiêu Thanh Chỉ.

Chương 4 : Đụng vào bên trong

Đế vương sau khi bắn cúi xuống nhìn bên dưới nữ nhi không ngừng run rẩy, tinh dịch nóng trong lồn nàng cứ thế chảy xuống, con cặc vừa mới xuống lại nhanh chóng cứng lên.

Hắn bóp mông Tiêu Thanh Chỉ , bắt đầu trừng phạt tiếp.

Tiêu Thanh Chỉ trước nay chưa gặp được cuộc làm tình kịch liệt như vậy, đế vương tựa hồ dùng chưa hết tinh lực, con cặc kia lại lần nữa ra vào đụ nàng.

Tay chân nàng không chịu đựng nổi gục xuống giường, chỉ có thể nhếch cao mông mình lên như một kỹ nữ tùy ý cho Tiêu Phùng Đường đè ở trên người không ngừng đụ.

Chuyện vừa rồi khiến họng nàng khàn khàn, cái miệng nhỏ dán trên đệm chảy nước bọt, da nàng trắng giờ có chút hồng, mồ hôi toát ra, nàng giống như hoa đào nở rộ sau cơn mưa, không chỉ có thân thể mê người còn hương thơm quyến rũ.

Miệng tử cung bị đụ càng hút cặc Tiêu Phùng Đường hơn, cái lồn ướt nóng giống như một bánh bao gắt gao hút thân gậy như muốn hút thêm tinh dịch hắn.

Chờ đến khi Tiêu Phùng Đường bắn lần nữa, hắn lại đem Tiêu Thanh Chỉ lại đè nàng đối diện mình kéo hai chân ra, cắm vào cái lồn đang chảy ra tinh dịch cùng dâm thủy.

Thẳng đến trời tờ mờ sáng, Tiêu Phùng Đường mới cảm thấy thoả mãn buông Tiêu Thanh Chỉ ra thở hổn hển, từ trên người nàng ngã sang bên cạnh.

Mà Tiêu Thanh Chỉ vẫn không nhúc nhích hai chân vẫn mở nằm liệt trên giường nàng giương cái miệng nhỏ, môi đã bị hôn đến lại sưng đỏ, cặp vú tròn trịa toàn dấu răng, cái lồn bên dưới sưng lên, do bị đụ nhiều mà nó thành cái lỗ nhỏ không khép được còn có tinh dịch trắng tinh không ngừng từ bên trong lỗ nhỏ chảy ra, hai mắt nàng trống rỗng nhìn nóc nhà, nàng bị đụ đến không biết trời trăng gì.

Một lát sau, Tiêu Phùng Đường lật người qua từ phía sau đem Tiêu Thanh Chỉ ôm vào trong ngực, một bên tay vòng đến trước ngực xoa vú nàng, một bên nghiêng đầu vào tai nàng nói: "Chỉ Nhi...... Phụ hoàng không muốn làm khó dễ con...... Chính là số phận đã định...... Con tốt nhất vẫn là tiếp nhận nó thì tốt hơn...... Nếu con trong lòng suy nghĩ...... Muốn đi cùng mẫu thân con...... Như vậy phụ hoàng liền sẽ khiến cho cả phủ phò mã chôn cất cùng con......"

Tiêu Thanh Chỉ nghe xong lời này, hai mắt bỗng nhiên sáng ngời nước mắt trào ra.

Tiêu Phùng Đường không hổ hoàng đế thấy rõ lòng người.

Chính mình hồng nhan bạc mệnh còn chưa tính, như thế nào có thể liên lụy cả nhà phò mã bọn họ, vì thế nàng cắn răng gật gật đầu, "Chỉ Nhi đã là người của phụ hoàng...... Cái gì cũng sẽ nghe phụ hoàng......"

Tiêu Phùng Đường khóe miệng hơi hơi cong, lại lần nữa nhấc chân nàng nương theo chất dịch của lồn nàng đem cặc đưa vào.

Từ góc độ này Tiêu Thanh Chỉ vừa vặn có thể nhìn thấy được chiếc gương trên bàn trang điểm của mẫu phi, chính mình đang bị Tiêu Phùng Đường nâng một chân lên bị con cặc hắn đụ ra vào trong lồn nàng.

Nhưng mà trong lòng lại cảm thấy khó chịu, thân thể lại nóng vô cùng, Tiêu Phùng Đường mỗi lần đâm đều mang cho nàng khoái cảm vô cùng sướng.

Nàng ở trong lòng yên lặng sám hối, "Mẫu phi...... Phụ hoàng đang đụ nữ nhi a...... Phụ hoàng năm đó cũng đụ người như vậy sao...... A...... Thực xin lỗi...... Nữ nhi thực xin lỗi ngươi...... Nữ nhi căn bản không thể né tránh phụ hoàng...... A...... Con cặc phụ hoàng lại đụng vào lồn nữ nhi...... Nữ nhi chịu không nổi......"

"Quay đầu lại...... Đem đầu lưỡi vươn ra......" Tiêu Phùng Đường một bên bú vú nàng, một bên trầm giọng ra lệnh nói.

Tiêu Thanh Chỉ ngoan ngoãn đem đầu chuyển xoay qua đem lưỡi đưa ra, Tiêu Phùng Đường lập tức dùng lưỡi hắn quấn vào trong miệng nànv không ngừng mút.

Tiêu Thanh Chỉ cảm thấy toàn thân đều mềm xuống, một chút lại một chút va chạm thân thể mình.

Cảm giác sung sướng kia làm nàng thấy sa đọa, Tiêu Thanh Chỉ không tiếng động khóc nức nở, Tiêu Phùng Đường mang cho nàng cảm giác vui thích cùng thống khổ dần dần trầm luân.

Chương 5: Bị phụ hoàng đụ đến sướng

Mấy ngày sau, trong cung liền truyền ra tin tức Dao Hoa công chúa bởi vì thương nhớ mẫu thân sinh bệnh, thân thể yếu được bệ hạ cho ở Loan Minh cung tĩnh dưỡng.

Từ đó, Tiêu Thanh Chỉ hoàn toàn cùng Tiêu Phùng Đường đụ nhau điên đảo.

Tiêu Phùng Đường cực kỳ thích đem nàng ôm ở trên người giống khi còn nhỏ, chẳng qua hiện tại có khác là đang đem con cặc của hắn đụ ở trong lồn nàng.

Thân là đế vương trăm công ngàn việc, chỉ cần rãnh rỗi thì Tiêu Phùng Đường sẽ tới tìm Tiêu Thanh Chỉ, ăn cơm, tắm rửa cùng nhau.

Tuy rằng Tiêu Phùng Đường sử dụng thau tắm so với người bình thường lớn hơn một chút, hơn nữa Tiêu Thanh Chỉ luôn co quắp lại nên cơ thể hai người người thường dán sát nhau ngồi ở thùng gỗ. Tiêu Phùng Đường từ phía sau ôm Tiêu Thanh Chỉ, một bên xoa vú nàng một bên duỗi tay cắm vào lồn nàng.

Tiêu Thanh Chỉ thân thể vốn dĩ nhạy cảm nhiều nước, hơn nữa có nước ấm nên Tiêu Phùng Đường dễ đang cắm ba ngón tay vào lồn, đem Tiêu Thanh Chỉ chống lên thau tắm hắn đỡ lấy con cặc mình từ đằng sau hung hăng đâm vào lồn nàng.

Cặc Tiêu Phùng Đường cực kỳ thô to, mỗi lần đi vào đều làm cho Tiêu Thanh Chỉ có vài phần đau đớn, cũng may lồn nàng vì nứng mà có chút co dãn thực mau có thể thích ứng cặc của Tiêu Phùng Đường, bị đụ đến rên rỉ đau không bao lâu thì biến thành thở phì phò sung sướng.

Tiêu Phùng Đường rất thích nghe tiếng rên của Tiêu Thanh Chỉ, nghe được giai điệu thiếu nữ non nớt huyết mạch hắn bắt đầu trổi dậy , vì thế hắn cúi xuống bắt lấy vú nàng xoa mạnh còn phía sau thì đâm mạnh mẽ, con cặc giống như đang đóng cọc vào lồn nàng.

Thiếu nữ nứng tình kêu rên cùng mông thịt chạm vào kêu bạch bạch bạch, mắt thấy chính mình đụ nàng đến run rẩy ở trong nước, Tiêu Phùng Đường hưng phấn gầm nhẹ: "Chỉ Nhi...... Sướng không...... Vú con cứng cả rồi...... Cái lồn con cắn cặc phụ hoàng như muốn bấm gãy...... Ha...... Bị phụ hoàng đụ đến sướng ha......"

Những lời thô tục của Phùng Đường truyền đến tai làm Tiêu Thanh Chỉ càng thêm mặt đỏ tai hồng, ở nơi hắn ra sức đâm vào căng chặt, mông nhỏ không ngừng vặn vẹo giống như là đang đón ý nói đùa của hắn.

Tiêu Phùng Đường cảm nhận được Tiêu Thanh Chỉ có chút thay đổi hắn càng thêm phấn khởi, cong người hôn môi, hôn cổ cùng sống lưng nàng, đôi tay bóp cặp vú đến biến dạng.

"A...... Không cần...... Dùng sức như vậy...... A......" Tiêu Thanh Chỉ cảm thấy phía sai mình có một con dã thú, mà nàng bất luận như thế nào cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay hắn, hắn không ngừng ở trên người nàng trừng phạt, con cặc nóng kia, đầu lưỡi ướt át, xoa bú cặp vú nàng, tất cả đều ở khiến nàng sung sướng giống như là con thiên nga bị bắt chỉ có thể vươn cổ vô lực khóc nức nở.

Tiêu Phùng Đường đụ nàng hồi lâu thì nước tắm trong thau bắt đầu lạnh dần, đột nhiên hắn càng ép nàng vào thau tắm bên cạnh đôi tay giống móng vuốt hung hăng bóp vú nàng, bỗng nhiên dưới thân càng thêm mãnh liệt mà đụ. Tiêu Thanh Chỉ biết hắn đang muốn bắn, nàng theo bản năng muốn trốn nhưng bị Tiêu Phùng Đường nhanh tay hung hăng động một cái đem người nàng hoàn toàn đè ở thau tắm. Tiêu Thanh Chỉ khóc lớn, nàng bị tinh dịch nóng từng đợt bắn vào trong thân thể nàng.

Tiêu Thanh Chỉ bị hắn đụ đến hai chân nhũn ra trực tiếp ngửa ra muốn ngã xuống nước, Tiêu Phùng Đường nhanh tay đem nàng kéo lại để nàng ngồi ở trên người chính mình, con cặc lúc này liền cắm sâu trong lồn nàng.

A......" Tiêu Thanh Chỉ bị kích thích cả người giật bắn lên, lồn tê dại tới cực điểm, một cổ dâm thủy phun ra, do lồn vẫn bị cặc Tiêu Phùng Đường chặn lại tinh dịch vừa bắn bụng liền trướng, làm nàng có cảm giác muốn đi tiểu.

Mà Tiêu Phùng Đường bày ra vẻ mặt thích thú một bên xoa nắn vú nàng một bên bẻ mặt nàng qua đem đầu lưỡi duỗi vào bên trong cùng nàng hôn nồng nhiệt.

Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng của cung nhân, "Bệ hạ, phò mã cầu kiến công chúa."

Chương 6: Chuẩn bị gặp phò mã

Tiêu Thanh Chỉ miệng đang hôn Tiêu Phùng Đường, cái lồn đang chứa cặc hắn, vừa nghe phò mã đến cầu kiến lập tức muốn buông môi Tiêu Phùng Đường ra, nhưng cái lồn vì khẩn trương mà gắt gao kẹp lấy cặc hút đến toàn thân hắn sung sướng.

Tiêu Phùng Đường cố ý không cho nàng đem môi rời khỏi đè cái gáy nàng lại mút nàng dữ tỡn hơn, sau đó ở trong lồn nàng đụ mãnh liệt đến Tiêu Thanh Chỉ phun ra dâm thủy lớn đến muốn ngất.

Hắn lúc này mới chậm rãi buông lỏng l nàng ra bóp cái eo mảnh khảnh nàng, thong thả ung dung đụ nàng đồng thời không nhanh không chậm hỏi: "Phò mã tới...... Chỉ Nhi muốn gặp hay không gặp......".

Bên trong Tiêu Thanh Chỉ đang cao trào sung sướng liền chậm rãi tỉnh táo lại, nhớ tới cung nhân truyền tin còn đang chờ vì thế giãy thân mình xoay người hướng cửa cung hô: "Nói cho phò mã thân thể ta bị bệnh nhẹ...... Thật sự không thể gặp hắn...... Mời hắn qua một thời gian lại đến......"

Vì cái quay người này ngực nàng cọ vào gương mặt hắn, Tiêu Phùng Đường vui sướng há miệng ngậm lấy núm vú giống đứa trẻ đang bú sữa, hút đến ngón chân Tiêu Thanh Chỉ đều cuộn tròn lên, nàng nhẹ nhàng đẩy vai Tiêu Phùng Đường, "Phụ hoàng...... Không cần...... Không cần lại cắn vú Chỉ Nhi....."

"Con gái ta sinh ra dâm đãng như vậy, vú không cho phụ hoàng ăn chẳng phải là quá phí phạm rồi sao......" Tiêu Phùng Đường một bên nói một bên càng dùng sức mút vú nàng sau đó vỗ vỗ lại xoa xoa mông nhỏ nàng, tiếp theo đem mặt chính mình chôn vào khe vú nàng cọ làm Tiêu Thanh Chỉ hoàn toàn không còn sức lực chỉ còn cách nằm ngửa ở cạnh thau tắm như một con cá thiếu nước giương cái miệng thở.

Tiêu Phùng Đường nâng khóe miệng một cái, một bên xoa vú một bên tiếp tục ở lồn nhiều nàng của nàng thọc vào rút ra, đồng thời tiến đến trước mặt nàng liếm cánh môi nàng, dùng giọng điệu ôn nhu nói: "Không gặp phò mã cũng không sao...... Lỡ như hắn nổi lên lòng nghi ngờ thì làm sao bây giờ...... Tốt xấu gì các con cũng là phu thê......"

Tiêu Thanh Chỉ nghe hắn nói xong cái lồn liền co rút, nàng không rõ ý tứ của Tiêu Phùng Đường là gì, phụ hoàng cư nhiên còn muốn nàng gặp mặt phò mã?

Mà Tiêu Phùng Đường thấy bộ dạng ngốc nayd của nàng thì đem nàng từ thau tắm xách lên ôm vào trong lòng ngực sau đó bóp eo nàng mà đụ, đồng thời dán bên má nàng nói: "Nhanh lên, kẹp lồn nhỏ con con làm cho cặc phụ hoàng bắn...... Như vậy con liền có thể gặp phò mã sớm......"

Tiêu Thanh Chỉ giống cưỡi trên người Tiêu Phùng Đường như con ngựa hoang điên đến ngửa tới ngửa lui không thể khóc không thể kêu, khóc lên sẽ làm cho Tiêu Phùng Đường nứng tình hắn sẽ đem Tiêu Thanh Chỉ đụ, làm nàng nằm ngửa ở bên thùng gỗ sau đó hắn nâng hai chân nàng lên đem con cặc mình đâm thật sâu vào bên trong lồn nàng, nhìn vú Tiêu Thanh Chỉ ở trong lên xuống hắn kích động hai mắt đỏ ngầu, duỗi tay lại đè lại hột le Tiêu Thanh Chỉ, "Chỉ Nhi...... Cùng phụ hoàng ra đi......"

Tiêu Phùng Đường nói xong Tiêu Thanh Chỉ liền thét chói tai, hai chân câu lấy eo Tiêu Phùng Đường, bên trong bụng nhỏ dấy lên khoái cảm sung sướng ra toàn coe thể, một dòng nước trong trẻo từ lồn nhỏ bắn ra.

Nàng bị Tiêu Phùng Đường đụ tới bắn.

Tiêu Phùng Đường cũng sung sướng không thôi, nhạy cảm như Tiêu Thanh Chỉ hắn liền cảm nhận được.

Hắn rút cặc ra đem cơ thể mềm nhũn của Tiêu Thanh Chỉ ôm vào trong ngực, hôn môi và khuôn mặt nàng, sau đó đứng lên đem nàng ôm ra thau tắm hướng về phía ngoài cửa hô lớn: "Người đâu...... Vào thay quần áo......"

Chương 7: Đại kết cục

Chân Tiêu Thanh Chỉ mới vừa chạm đất liền cảm thấy chính mình ngay cả sức lực đều không có, hơi thở yếu ớt rúc vào trong ngực Tiêu Phùng Đường, mà Tiêu Phùng Đường thân mật cọ cọ mặt nàng rồi đem nàng giao cho hai cung nữ phân phó nói: "Công chúa đi gặp phò mã liền trở về, khoác áo lên là được."

Hai cung nữ nhận lệnh đem Tiêu Thanh Chỉ đỡ đến cái gian nhỏ giúp nàng tắm rửa trên người rồi mặc áo thêu cẩm tước màu đỏ rực, lại chải vuốt bím tóc mới đỡ nàng đứng lên.

Đứng lên trong nháy mắt cơ thể Tiêu Thanh Chỉ lập tức cứng lại, bởi vì trong bụng nàng toàn tinh dịch nên nó trướng lên phát ra tiếng, "Òm ọp".

Tay Tiêu Thanh Chỉ vịn cánh tay cung nữ, trước mắt đột nhiên choáng váng.

Trong lòng nàng lại rất rõ, Tiêu Phùng Đường cho nàng gặp phò mã chỉ là vì muốn thuần phục nàng.

Nếu nàng không chịu đi, thì những lo lắng bất an cũng không thay đổi được gì.

Vì thế nàng ngừng thở siết chặt bụng nhỏ nỗ lực không cho tinh dịch chảy ra, từng bước từng bước đi ra khỏi phòng.

Tới bên ngoài điện, phát hiện Tiêu Phùng Đường đã thay long bào ít khi nói cười ngồi ở ghế chờ nàng.

Thấy nàng cẩn thận đi ra liền vung tay lên cho người truyền phò mã tiến vào.

Thôi Trác vốn dĩ lo lắng cho Tiêu Thanh Chỉ một đường chạy nhanh đi vào ngoài điện, thấy hoàng đế cũng ở đây lập tức quỳ xuống dập đầu. Sau khi được cho đứng lên mới nhìn về phía hai cung nữ đang đỡ Tiêu Thanh Chỉ.

Bởi vì Tiêu Phùng Đường ở đây Thôi Trác không dám quá phận, cố nén xúc động muốn ôm lấy nàng chậm rãi đi đến trước mặt nàng.

Mặt Tiêu Thanh Chỉ đỏ ửng lại gầy đi không ít, trong coe thể nàng tản ra một loại mùi hương quyến rũ khó có thể miêu tả được, hắn cảm thấy tiểu công chúa của hắn đã thay đổi, chỉ là không biết thay đổi chổ nào.

Nhưng từ ánh mắt nàng có thể nhìn ra nàng đang cố gắng chịu đựng chuyện gì đó, vì thế ôn nhu hỏi nói: "Công chúa vẫn còn không thoải mái sao?" Nói xong liền muốn đỡ nàng ngồi xuống.

Nhưng Tiêu Thanh Chỉ vừa động người tinh dịch trong lồn liền bắt đầu chảy ra bên ngoài, không có yếm che nàng cảm giác núm vú đang bị vớ lớp áo ngoài lạnh băng, thực mau liền đứng lên.

Tiêu Thanh Chỉ lập tức giữ chặt tay Thôi Trác, nhỏ giọng nói: "Phò mã...Thiếp không có việc gì... Chính là cảm thấy mệt... Mẫu phi mất rồi thiếp thường xuyên mơ thấy người... Rất nhiều ngày thiếp đều ngủ không được... Nhưng chàng không cần lo lắng... Trong cung có ngự y giỏi...Thiếp sẽ mau chóng khoẻ lại thôi... Chàng không cần mất công tới đây gặp thiếp... Đem thời gian đó ở lo làm việc nên làm thì tốt hơn..."

Thôi Trác không có nói gì, hắn sao không hiểu ra ý Tiêu Thanh Chỉ muốn hắn đừng đến cơ chứ.

Trong lòng vô cùng chua xót, tay đỡ nàng bắt đầu run rẩy.

Tiêu Thanh Chỉ cười yếu ớt: "Phò mã mau trở về đi, thiếp không tiễn chàng..."

Nói xong nàng không chuý lưu tình đem tay Thôi Trác đẩy ra.

Thôi Trác ngơ ngác rũ tay xuống, qua một lúc lâu hắn ngẩng đầu, trong mắt chứa nước đối diện Tiêu Thanh Chỉ nói một câu: "Công chúa, bảo trọng!"

Sau đó quỳ lại Tiêu Phùng Đường một phen, mới đứng dậy rời đi.

Thôi Trác vừa đi Tiêu Thanh Chỉ liền như bị rút cạn sức lực, cảm thấy trước mắt quay cuồng cảm giác muốn ngất đi.

Mà hai tiểu cung nữ đem nàng đỡ lấy, Tiêu Phùng Đường nhìn thấy liền chạy tới duỗi tay đem nàng ôm vào trong lòng ngực, bế lên đi trở về trong điện.

"Chỉ Nhi, còn nhớ thương phò mã sao?"

"Nữ nhi đã là người của phụ hoàng, từ nay về sau cùng với những người khác đều không có quan hệ gì..."

Tiêu Phùng Đường vừa lòng cười.

Ba ngày sau, trong cung truyền đến tin Dao Hoa công chúa bệnh nặng không qua khỏi hoàng đế mệnh lệnh toàn thành ăn chay ba ngày.

Một năm sau, Tiêu Phùng Đường để mắt với một cung nữ xinh đẹp. Tiêu Phùng Đường đối với nàng sủng ái đến tận trời, chỉ trong mấy tháng liền từ Tiệp Dư phong lên làm Quý Phi.

Mà trùng hợp chính là Quý Phi vô cùng giống với Dao Hoa công chúa đã mất, mà nàng ta tên là Thanh Dao.

Phiên ngoại

Phiên ngoại 1: Mở đầu âm mưu

Tiêu Dao cung là cung điện nguy nga nhất trong hậu cung, nó được xây bên cạnh cung điện chính của hoàng đế cũng đủ cho tất cả mọi người biết Dao Quý Phi được sủng ái ra sao. Giờ phút này ngay sau buổi thượng triều của Tiêu Phùng Đường đã không thể chờ thêm đi đến thăm Dao Quý Phi của hắn.

Bên này, Tiêu Thanh Chỉ lúc này cũng chính là Dao Quý Phi Thanh Dao đang thản nhiên ngồi thưởng thức điểm tâm cùng với tuyết nhũ. Tuyết nhũ là một loại trà dưỡng nhan mà Tiêu Phùng Đường trăm kiếm vạn tìm về cho Tiểu Thanh Dao. Tiêu Phùng Đường nhanh chóng tiến vào chính phòng cung Tiêu Dao. Tiêu Phùng Đường vô cùng khó chịu lão nhân họ Thôi, sau 1 năm khi hắn viện cớ giữ lại Thanh Chỉ bên mình liền bị cha của phò mà Thôi Trác cắn lấy làm khó không thôi khiến hắn cực lực khó chịu. Những lúc này hắn liền nhanh chóng tìm Thanh Dao của hắn để nàng ' khuyên nhủ' tân tình.

Có thái giám bẩm trước tình hình khiến Thanh Chỉ không ngùng thở dài thay cho cha chồng cùng với phò mã, nàng giờ đã là người của phụ hoàng rồi dù làm khó đến đâu đi chăng nữa cũng chẳng cứu vãn được gì, chăng hay nàng tranh thủ thêm cho Trác lang chút gì coi như đèn bù cho chàng ấy. Thanh Dao cho cung nhân lui ra, rồi chuẩn bị hầu hạ cơn giận của phụ thân

Khuôn mặt nàng mỹ diễm tuyệt thế, mềm mại mê người, toàn thân nhu nhuyễn vô cùng. Thanh Chỉ đúng là vưu vật độc nhất vô nhị trong thiên hạ, nàng di truyền từ mẫu phi sắc đẹp không ai sánh bằng thậm chí còn đẹp hơn mẫu phi nhiêgu

Nàng mặc một kiện áo lụa trong suốt, toàn thân trắng như tuyết hiển lộ, một cái áօ lót ôm lấy cặp nhũ hoa căng tròn, hai núm nhũ hoa nho nhỏ chợt ẩn chợt hiện, khe nhũ hoa sâu hun hút, khi Thanh Chỉ nhẹ hô hấp thì cặp nhũ hoa không ngừng nhấp nhô, làm người ta hô hấp cũng khó khăn. Chiếc áօ yếm kia căn bản không thể bao bọc cặp bồng đào đẫy đà to tròn của nàng, Thanh Chỉ cũng vì chuyện này mà phiền lòng, nghĩ đến khi núm nhũ hoα sẽ có tiết ra sữa, không hiểu lúc đó cặp nhũ hoα sẽ còn lớn đến cỡ nào, tất cả chỉ tại thứ thuốc phụ hoàng bắt nàng uống hiện nay. Vả người nàng được tẩm bổ bằng vô số dược vật kì dị khiến nàng ngày càng mẫn cảm, từ trong đến ngoài dâm đãng thiếu thao vô cùng. Trong mơ màng nàng liền liên tưởng đến cảnh phụ thân thao nàng đêm qua, khiến cả người lâm vào rạo rực. Dâm huyệt liền ngứa ngáy không thôi khiến nàng không tự chủ cọ liên hồi lên cạnh bàn trang điểm, cọ đến đỏ bừng. Hai tay cũng vô thức vò nắn nhẹ lên đầu nhũ hồng hồng của mình khiến nó sưng cứng đến phát đau.

Thanh Chỉ giật mình tỉnh dậy, phát hiện dưới háng nàng dâm thủy đã chảy đầy, song nhũ sưng lên đau đớn. Nghĩ đến đây mặt đỏ bừng, nàng vô thức đưa ngọc thủ lên sờ mó cặp nhũ hoa đang trương lên như muốn từ trong áօ lót nhảy ra ngoài. Ngọc thủ còn lại nàng luồn vào trong váy mân mê bên ngoài mép huyệt, dùng ngón trỏ tiến nhập vào bên trong lỗ huyệt. Thanh chỉ miệng hồng nhỏ nhắn không ngừng hô hấp, cổ ngửa nhẹ ra sau, ngọc diện mê mang, răng ngọc cắn lại, mắt phượng nhắm chặt, một chiếc đùi đẹp giương cao, mép váy theo bắp đùi nâng lên từ từ rơi xuống eo.

Đột nhiên có một bàn tay thô bạo nhào nặn bầu vú từ phía sau khiến Thanh Chỉ nhất thời quên cả tri hô, nam nhân phía sau lại càng lớn mật hơn. Hai bàn tay của y dùng sức xoa nắn cặp nhũ hoa của nàng.

Thanh Chỉ tay chân luống cuống, nhìn thấy cặp nhũ hoa trắng như tuyết của mình bị người ta chạm vào, lại còn thô bạo nhào nặn biến thành đủ các hình dạng. Đầu nhũ hoa hồng hồng nhô lên như muốn xuất huyết, bị nam nhân kia dùng ngón cái và ngón trỏ kích thích, nhanh chóng cứng dần lên lại càng đỏ hồng. Thanh Chỉ như bị điện giật, cả người ngã ra sau, thấy rõ được nam nhân đang khinh bạc nàng chính là phụ hoàng mà nàng luôn thương yêu. Tiêu Phùng Đường cười dâm đãng nói:

_ Tiểu Dao Nhi thật dâm đãng nha

Nói xong liền cởi bỏ quần áo rồi dùng con côn thịt dài hai tấc kia xâm nhập vào trong cái huyệt xinh của Thanh Chỉ. Khiến Thanh Chỉ kinh hãi nhắm chặt hai mắt, dạng hai đùi ra để cho con côn thịt của Tiêu Phùng Đường tiến vào dễ dàng hơn. Hắn được thể, con côn thịt ra ra vào vào trong lỗ huyệt của mĩ nhân dâm đãng... cứ nhấp liên tục cho đến khi nàng xuất ra dâm thủy lênh láng...

Cảm giác hoa huyệt đã ẩm ướt, hắn liền nhắm gậy thịt ngay miệng huyệt, đỉnh một cái, sau đó thích ứng huyệt chật hẹp mạnh mẽ va chạm.

Gậy thịt thô nóng trong tiểu huyệt nàng bắt đầu thong thả trừu động. Thanh Chỉ dường như có thể cảm nhận kích cỡ kinh người, gân xanh nổi lên cọ xát mang đến khoái cảm cực lớn, dù suốt một năm qua nàng đều hưởng qua nhưng vẫn khiến nàng dục tiên dục tử

Thân mình Tiêu Thanh Chỉ mềm nhũn, nành nhìn chính mình trong gương, khuôn mặt mị nhãn như tơ, cặp đầy đặn bị bàn tay ngăm đen thô ráp của cha ruột kiêm phu quân hiện tại của nàng nhào nặn thành các hình dạng khác nhau, nhũ hoa bị nhéo hiện lên vết xanh xanh tím.

Hai tay Tiêu Phùng Đường nắm ở bộ ngực vô cùng đày đặn của nàng, ngón tay khều nhẹ hai hạt anh đào sớm đã sung huyết mà cương cứng của nàng, phần eo dùng sức một cái, côn thịt to và dài "sinh sôi" một tiếng liền cắm vào tận cùng tiểu dâm huyệt ngập nước của vị thân con gái này của mình, sau đó bắt đầu không ngừng nhanh chóng đút vào.

Mà tiểu kiều hoa bên dưới bị một cây côn thịt hung hăng thọc vào rút ra kéo theo một ít chất lỏng rồi bị đẩy vào trong, tư thế lặp đi lặp lại khiến chất lỏng như biến thành màu trắng ngà, một số khác chảy dọc theo đùi, tích tụ trên sàn nhà lát đá xa hoa.

Nhìn con gái bị thao đến hai chân mềm nhũn, Tiêu Phùng Đường liền bế bổng nàng thành tư thế em bé xi tiểu, đặt nàng lên mép giường. Nửa người Tiêu Thanh Chỉ ghé vào trên giường, đùi bị tách ra, mông dẩu lên chào đón cha ruột không ngừng cắm vào.

Lồn của nàng co rút mãnh liệt nhưng lại chỉ có một dòng nước nhỏ rỉ ra từ hoa tâm hòa vào đầu khấc của hắn, của người nàng vô lực buông bỏ, cặp mắt trợn ngược lên, cái lưỡi thè ra khỏi mồm, nàng đến đích rồi.

Hai tay nàng ôm chặt lấy cơ thể tráng kiện của phụ thân, toàn thân cứng ngắc, hai nhũ hoa trương lên như muốn nổ tung ra, cái huyệt tuyệt mỹ ở dưới háng hướng đến con côn thịt to lớn của Tiêu Phùng Đường như muốn nuốt xuống hết, hột le thì bị hắn xoa nắn sưng lên, hai mép huyệt theo hướng bắp đùi mở ra, phía trên dính đầy dâm thủy, hai mép huyệt màu hồng ôm chặt lấy đại côn thịt vĩ đại của phụ thân, dâm thủy theo đại kê của Tiêu Phùng Đường cắm vào mà chảy xuống dưới bộ mông trắng như ngọc của Thanh Chỉ. Lỗ huyệt của nàng liên tục co rút, cảm giác bên trong đáy huyệt dâm thủy không ngừng dâng lên, theo nhịp cắm vào của nhục trụ mà phát ra tiếng nhóp nhép.

Thanh Chỉ nhìn thấy nhục trụ của phụ thân đút vào trong huyệt của nàng nhưng vẫn còn một đoạn ở bên ngoài, côn thịt màu đen nổi gân xanh cùng mép huyệt hồng hồng thật đối lập, trong đầu nóng bừng.

Nhục trụ này của hắn cắm vào người ta thật khéo a! So với dương vật của Thôi Trác vừa to lớn vừa mạnh mẽ hơn nhiều, sớm biết Tiêu Phùng Đường có đại dương vật mỹ vị như vậy nàng đã sớm dâng cái huyệt này cho hắn thưởng thức... cần gì phải cần côn thịt thanh tú mềm yếu như thư sinh của phò mã Thôi Trác cơ chứ... cùng với hắn làm tình thông gian cho thật sảng khoái. Thật mỹ vị...

Không không, nàng chính là bị ép buộc, nàng thương Thôi Trác, nàng yêu chàng từ lần đầu tiên gặp mặt nàng gặp người con trai tài hoa phong nhã ấy. Nhưng nàng đau biết khi Tiêu Phùng Đường nhìn thấy vẻ mặt ửng hồng thẹn thùng của nàng lần đầu tiên với Thôi Trác cũng là lúc hắn đã muốn chiếm lấy thiếu nữ dù nàng mới 12 đương lúc chưa thấy chút nào xinh đẹp cùng lắm chỉ là một tiểu nha đầu thanh tú.

Không thể nói hắn đã nhẫn nhin thật lâu, phải biết 15 tuổi Thanh Chỉ của hắn đã lên kiệu hoa vào cổng lớn nhà họ Thôi khiến hắn hôm đó đã quyết tâm cướp lại nàng. Hắn ngàn chọn vạn tuyển tìm một người giống nàng nhưng không thể tìm ra vì nàng là độc nhất vô nhị. Hắn cũng biết sự yếu kém trong chuyện giường chiếu của phò mã Thôi Trác nên cùng Thanh Chỉ ở bên nhau tận 2 năm vẫn chưa có con nối dõi. Dù đúng là hắn động tay động chân khiến Thôi Trác không thể làm được gì đến. Năm khi khi mẫu phi Thanh Chỉ mất được 3 năm hắn mới bắt đầu khiến Thôi Trác vĩnh viễn không thể còn cơ hội bên cạnh Thanh Chỉ nữa. Tam nhi tử cũng chính là con trai đắc ý nhất của hắn, Tiêu Thanh Dật là một đoạn tụ hơn nữa tam hoàng tử này vô cùng thích Thôi Trác, thân làm phụ hoàng hắn không thể không tác hợp cho con trai để hắn đưa Thôi Trác lên tận giường của con trai hắn để chặt đứt tia hi vọng cuối cùng của Thôi Trác cùng Thanh Chỉ của hắn.

Nhưng bây giờ hắn phải làm Thanh Chỉ của hắn mang thai con của hai người đã.

Hết