Trang chủ[ SHORTFIC ] - [ MOMI ] - TÌNH SÓI Chap 14 : Ngăn cấm ( 2 )

[ SHORTFIC ] - [ MOMI ] - TÌNH SÓI - Chap 14 : Ngăn cấm ( 2 )

Tùy Chỉnh
Chương trước Chương tiếp

Tại ủy ban phường .

Hắn đứng đó bực dọc nhìn nhân viên cảnh sát đang nhập hồ sơ không nhìn tới mình , nhìn sang con quái vật đang ngồi đó một góc cùng bà Myoui , làm như nó là người vô tội vậy người vô tội là hắn đây xém  bị chết bởi móng vuốt của nó rồi .

_ Đột nhập trái phép , đánh đập hành hung nạn nhân ...

Cảnh sát đọc một loạt tội nhìn hắn thở dài , với cái sớ táo quân này đem lên đồn thì tên này chết chắc .

_ Các anh vừa uống rượu đúng không ?

_ Chúng tôi không có .

_ Vậy các anh uống rượu gạo sao ?

_ Một lượng vừa phải thôi ...

_ Đúng rồi , một chút thôi , tôi chỉ uống rượu venus .

_ A là rượu tây à ?

_ Anh không tin lời tôi hả ?

Hắn lên giọng khi bị nghi ngờ chợt bình tĩnh lại hít một hơi sâu và nói .

_ Thế này , chúng tôi không làm gì cả , con nhỏ đó tự dưng xông ra với hình thú quái vật trông rất đáng sợ , nó ném sạch mọi thứ cho nên anh mau bắt nó đi .

_ Vẫn chưa chết , chỉ bị thương nhẹ thôi .

Ông cười lả giả nhìn qua đám tội phạm bên kia hét lớn để đánh trống lãng .

_ Cái đám nhóc kia ở nhà không chịu đêm hôm khuya còn đi ra ngoài bộ muốn bị bắt à ?

_ Chúng tôi ...

Né tránh ánh mắt của hắn , bọn họ lo sợ nhìn qua bên trái nhìn thấy nó nhìn liền chỉ biết cúi đầu im lặng , thôi thà im lặng thì hơn chứ nói ra đường nào cũng có chuyện .

_ Với các tội trạng của cậu , hành hung , xâm hại và phá hoại nữa , những điều đó cũng làm cậu phải đền số tiền lớn rồi .

_ Chuyện này làm sao mới có thể giải quyết .

Hắn lắng giọng xuống , nếu chuyện này để cho cha hắn biết được không chừng hắn sẽ mất mọi thứ trong tay , không được không thể dễ dàng mất tất cả được .

_ Chuyện này ...

Ông búng tay cười cười nhìn hắn , với hành động như thế cũng đủ cho hắn hiểu phải làm gì . Liền cười nhỏe miệng , hắn kí vào một séc giấy để vào trong túi áo ông ta .

_ Được rồi mọi chuyện thì để hai người giải quyết cùng nhau , dù sao cũng là người nhà với nhau không nên làm lớn chuyện quá .

Đi tới mở khóa cho nó , ông cười vỗ vai hắn và tiễn cả ba người ra ngoài .














Cạch... cạch ....

Cánh cửa mở ra , bà mệt mỏi bước vào theo sau là nó đang ngơ ngác nhìn ngó xung quanh . Mina - Mina của nó đâu rồi , tại sao nó lại không thấy cô ở đây vậy ?

_ Con đừng lo , mau về phòng ngủ sớm đi .

Vừa nói xong bà đóng cửa lại , một lần nữa nó lại ở một mình nhìn căn phòng trống vắng không một ai . Nhưng đó không phải là thứ nó chú ý - giờ thì nó muốn nhanh chóng có thể nhìn thấy cô , nhìn thấy Minachan của nó .

Lần theo từng phòng , nó đứng ngay đúng phòng cô không làm gì cả , giờ này trời khuya chắc cô cũng đang chìm vào giấc ngủ ngon , nó không muốn vì chút ý muốn của mình mà phá bĩnh giấc ngủ ngon của cô . Ngoan ngoãn nó tìm cho mình một chỗ nằm thích hợp , dựa lưng vào cửa nó từ từ chìm vào giấc ngủ của riêng mình . Thật tốt khi về nhà , mong trời mau sáng để có thể gặp được Minachan .

















Ào...ào...

_ Ôi cái mùi , cái hôi này thật là làm tôi chết ngợp mà .

Bà Myoui than phiền vì dọn cái kho phía sau nhà bao lâu nay bà không để ý đến . Vừa mới sáng thức dậy , bà liền bị làm phiền bởi hắn ta . Biết sao được giờ chống đối lại hắn thì mọi thứ bà đang cùng các con chung sống sẽ bị lấy mất , nên đành phải nhượng bộ mà cho qua chuyện .

Sana bịt khẩu trang kín mít chà mọi vết bẩn quanh sân đó cùng mẹ , bà cầm xô nước đến bên khu khác nhìn Mina đang làm việc thì ngạc nhiên , thường những chuyện này con bé không bao giờ đụng tới cả , thậm chí nó còn khá bực bội mà bỏ đi về phòng mình , nhìn nó như thế này chắc rằng Momo có một vị trí nào đó trong lòng nó lắm .

_ Mina con không đeo khẩu trang hả ?

_ Không .

_ Mùi này rất hôi sẽ ảnh hưởng đến bệnh của con mất .

_ Bình thường mẹ à . 

Cô tập trung quét sạch mặc bà đang đứng kế bên cạnh quan tâm cô , giờ thì cô muốn mau làm xong mọi thứ để có thể vào trong gặp nó , gặp Momori nhanh nhanh .


_ Aiss , đây là nơi gì mà hôi thối thế không biết .

_ Mina em không nên làm những việc này .

Chưa thấy người chỉ nghe tiếng thôi cũng đủ đoán được ai , cô tiếp tục công việc của mình không nhìn thứ người dơ bẩn ấy .

_ Đúng là không biết điều .

Lầm bầm vài câu , hắn ngoắc tay gọi bà Myoui lại một góc nói chuyện .

_ Cậu gọi tôi có chuyện gì ?

_ Ừm , chuyện này thì tôi bỏ qua cho các người vì tôi không muốn làm ầm ỉ lên nên tôi sẽ nhịn , cô có nói với cha tôi không ?

_ Chuyện đó tôi không có nói .

_ Vậy thì tốt , hừm căn phòng này các người đã cho nó vào chưa ?

_ Tôi đã làm theo lời cậu nói .

_ Tốt , dù sao thì không sớm thì muộn chúng ta cũng là sui gia , Mina sẽ thành vợ của tôi nên chúng ta không nên suốt ngày cứ chiến tranh với nhau .

Hắn nói lớn để cô có thể nghe được câu nói của mình , cô lườm hắn đang cười đểu liền bực dọc ném cây chổi qua một bên mà bỏ đi . Với loại người như hắn , cô cầu cho hắn chết nhanh nhanh .

_ Mở cửa cho tôi .

Vơ đại thanh sắt trong tay , hắn bước vào trong khi bà mở cửa ra cho mình , được rồi coi như hôm nay nó không được may mắn rồi .

_ Cậu đang làm gì vậy ?

_ Tôi chỉ muốn dạy nó vài điều thôi .

_ Đừng có mà làm điều gì dại dột .

Cảm nhận được hơi người , nó ngước mặt lên nhìn tưởng rằng cô đang bước vào trong đó . Nhưng không , không phải Mina , ánh mắt nó thay đổi nhanh chóng khi hắn bước vào . Cái người đó chính là kẻ làm Mina của nó khóc , nhất định nó sẽ không để hắn đụng vào cô nữa .

_ Cái đống gì đây ?

_ Là tập vở của Momo .

_ Cô nhặt con quái vật này từ đâu vậy , cái con nhỏ đó tuyệt đối không được bước ra khỏi cánh cửa này dù chỉ là nửa bước , vì nó rất nguy hiểm  .

Lườm nó một cái , hắn quay lưng bước đi cùng tiếng cửa đóng lại , một lần nữa nó có thể cảm nhận được sự cô đơn đang bao vây lấy nó .


Ngày không thể thấy Mina dường như nó cảm giác được chút vị đau trong lòng .


Đứng ngoài cửa rào , hắn nhìn Sana đang đem ra mớ tài liệu để ở ngoài sân . Ngồi xuống để xem đó là gì , tấm giấy từ trong cuốn vali ra . 

_ Cái đống này là sao ?

_ Là đồ dùng của chủ nhân trước , trong lúc tôi dọn dẹp thấy nên đem ra ngoài vứt luôn . Có một số thứ dùng được , còn một số thì không .

Bà lật đật vào trong xem đống đồ đang chất đầy ở kia , bây giờ thì mới thấy giá trị của Momo rất quan trọng trong lúc này .

Hắn ngồi xuống nhìn đống tài liệu , lật thử từng xem là gì , toàn là những thông tin dữ liệu liên quan đến sói - không phải là người sói mới đúng , có ghi rõ thời gian từng giai đoạn nào trong lúc tiến hành và tài liệu quan trọng bảo mật nào đó mà hắn đọc không hiểu . Một lá thư từ trong mớ tài liệu ấy liền rớt ra làm hắn nhíu mày tò mò . Tiến sĩ Park Ji Hoon ? 

_ Sana , con kiểm tra lại mọi thứ nhé .

_ Vâng .

Nghe tiếng người , hắn nhét bỏ vài túi quần và nhanh chóng bước vào xe . Tiến sĩ Park Ji Hoon - cái tên này nghe rất quen hắn sẽ từ từ tìm kiếm thử xem sao .








Cạch... cọc... cạch.. cọc...

_ Anh là tiến sĩ Ok ?

_ Anh là ai mà không gõ cửa vậy ?

_ Tôi là ai không quan trọng , anh có biết tiến sĩ Park không ?

Bambam mở mắt kính ra , rút trong mình lá thư khi nảy mình cất giấu . Ông Ok có chút ngạc nhiên ngước mặt lên nhìn hắn , tiến sĩ Park đã mất cách đây 1 năm làm sao mà hắn ta lại có được lá thư này , còn với số tài liệu trong bao đây cũng khá là quan trọng - có thể nói là tuyệt mật làm sao hắn lại có ?

_ Ông không cần biết tôi là ai , hay làm sao có được . Điều quan trọng là tôi có vài thứ khá là thú vị muốn cho ông xem .


Nụ cười nhếch lên , không biết rằng hắn lại sắp làm trò gì tại gia đình Myoui nữa đây ?












Khung cảnh sáng nay thật thoải mái và trong lành , rất thích hợp cho một bữa đi chơi cùng với những người bạn - những người mình yêu thích . Nhưng nó chỉ thích hợp với những người ngoài kia thôi , còn đối với Mina nó chẳng có ý nghĩa gì cả . Không có Momori bên cạnh thì làm sao nụ cười trên môi cô còn tươi cười nữa đây ?


_ Cô ngồi xuống đi .

Mina hướng ánh mắt của mình nhìn vào khung sắt ấy , nó đang nhón lên cao để có thể nhìn thấy được cô vừa nhìn thấy cô thì ánh mắt lại sáng rực lên vì nhìn thấy được người nó muốn tìm . Trái với ánh mắt của nó thì đôi mắt của cô lại chứa một nỗi buồn không thể nào tả được . Nỗi buồn này làm sao ai có thể thấu hiểu được .

Nghe lời cô nó cúi người xuống được vài ba giây lại trồi đầu lên nhìn tiếp , nhìn cô đang ngồi đó một mình nó muốn mau chóng được ra chơi cùng cô quá mất .

_ Cô cứ ngồi xuống đi , không chân sẽ đau đó .

_ Tôi nói cô có nghe không đồ ngốc này ?

Nó đứng lên rồi lại ngồi xuống liên tục khiến cô khẽ cười , cô cười vì hành động đáng yêu của nó đang làm cho mình thấy , nhưng nụ cười này chưa được giữ lâu thì lại trở về khuôn mặt lạnh lùng .

_ Ngồi xuống .


_ Ngồi xuống đi .



_ Đợi một chút .


_ Ôi cái mùi này , dọn dẹp từ nảy giờ vẫn còn .

Nghe tiếng ai bước tới , cô bảo nó đợi mình đi rồi nhìn sang mẹ đang cầm chổi vào thau nước đem đi đổ .

_ Trời đang lạnh , con mau vào nhà học bài đi con gái .

_ Ở trong đó bức bối qua nên con ra ngoài đây .

_ Mina của chúng ta tại này siêng năng học bài giỏi thế ?

Bà mỉm cười nhìn cô con gái lớn đang ngồi học bài , lâu lắm rồi bà mới thấy con gái mới tập trung vào việc học . Phụ huynh nào ai mà chẳng muốn con mình tập trung vào học hành chăm chỉ chứ .

_ A mẹ đi công chuyện ra bưu điện một lát  , con ở nhà có đói thì cứ kiếm gì ăn nhé .

Bỏ chìa khóa vào trong chậu cây , bà là đang muốn thử xem con gái bà sẽ làm thế nào nếu như bà để nó tại đây , đương nhiên là bà biết rằng nó sẽ đợi lúc bà đi khỏi mà lấy đi vào trong cùng với Momori . Điều đó sẽ xảy ra nhưng bà chỉ mong con gái bà có thể vui vẻ hơn mà thôi .


Mina nhướn người lên phía trước nhìn bà đang cất chiếc chìa khóa , nó đây rồi nó đang ở đó cô nhất định sẽ tới lấy để bước vào trong gặp Momori . 

_ Đợi tôi một chút nhé tôi vào gặp cô đây .














Sắp tới mình bận việc học nên không ra thường , cảm ơn các bạn .




Chương trước Chương tiếp